Không Yêu Em, Sao Anh Không Từ Chối Kết Hôn?

Chương 33: Về nhà



Khi Trương Ái Như ăn cháo xong hết rồi Phạm Quốc Thiên Bảo đẹp dọn sạch sẽ, anh lên giường nằm ôm tiểu Như.

Cầm cánh tay trái đang có vết thương của cô lên anh hỏi:

- Có còn đau không em?

Cô lắc đầu lúc này nhìn lên cánh tay cô mới nhớ lại ngập ngừng hỏi anh:

- Em…em…ai đã thay đồ cho em vậy?

Phạm Quốc Thiên Bảo mỉm cười hỏi cô:

- Vậy em nghĩ là ai?

- Ưm… không… không phải là anh chứ?

Hôn lên môi cô một cái như khen thưởng anh trả lời:

- Chính xác.

- Tại…tại sao anh…

Đưa tay lên vén mấy sợi tóc cô sang một bên anh nói:

- Em ngại gì chứ? Chúng ta là vợ chồng huống chi cơ thể của em chỗ nào anh chưa thấy qua đâu.

Trương Ái Như ngại ngùng rút cổ lại dựa sát vào lòng anh, Phạm Quốc Thiên Bảo khẻ mỉm cười cúi xuống hôn lên trán cô một lần nữa anh nói:

- Tiểu Như anh xin lỗi vì đã không bảo vệ tốt cho em, để lạc mất em trong đám đông như vậy.

Cô ngước mắt lên nói:

- Không có đâu bọn chúng có kế hoạch bắt cóc em từ trước rồi, chỉ nhân dịp đông người bọn chúng dễ ra tay thôi.

Phạm Quốc Thiên Bảo hơi ngạc nhiên hỏi:



- Sao em lại biết được?

- Bởi vì bọn chúng nói chuyện bằng tiếng của chúng ta, chứ không phải là tiếng Anh hay tiếng Pháp, em còn nghe thấy bọn chúng nói bắt em để uy hiếp anh.

Lúc này thì anh nhíu mày lo lắng không biết là ai, tạm thời không nghĩ ra nhưng mà cô nói như vậy là bọn chúng đang nhắm đến cô rồi.

Anh với tay lấy điện thoại gọi cho người của anh sắp xếp vé máy bay sớm nhất để trở về, và người mà anh gọi qua để tìm cô chuyển sang bảo vệ cô, cho đến khi về đến nhà.

Sau khi dặng dò xong anh nằm xuống ôm cô vào lòng và nói:

- Anh xin lỗi vì anh mà em gặp nguy hiểm, ngày mai chúng ta trở về nước được không em?

Trương Ái Như một phần vì mệt và một phần vì đã quá khuya rồi nên chỉ gật đầu một cái rồi ôm anh ngủ.

Sáng hôm sau khi cô thức dậy chuẩn bị thu dọn hành lý, còn Phạm Quốc Thiên Bảo đang tắm rửa bên trong.

Lúc này điện thoại của anh báo tin nhắn đến, vô tình Trương Ái Như nhìn thấy trên màn hình hiển thị:

Phan Ngọc Ánh “Anh chuẩn bị về chưa? Khi nào anh về, em rất nhớ anh.”

Trương Ái Như hơi khựng lại là sao? Tin nhắn này là của ai? Phan Ngọc Ánh cô ấy là ai?

Rồi cô cũng không hỏi Phạm Quốc Thiên Bảo luôn, nhưng mà thái độ của anh hoàn toàn giống như không có chuyện gì xảy ra hết.

Vậy tin nhắn đó là sao?

…****************…

Bởi vì biết mình không có vị trí nào trong lòng anh, nên những ngày sau đó Trương Ái Như cũng không hỏi Phạm Quốc Thiên Bảo về tin nhắn hôm nọ luôn.

Khi trở về vì sự an toàn của cô mỗi khi ra ngoài, anh luôn cho vài người vệ sĩ theo bảo vệ cô.

Hôm nay là cuối tuần đáng lẽ ra Phạm Quốc Thiên Bảo không đi làm, tối hôm qua hai người có vận động một chút.



Sáng sớm Phạm Quốc Thiên Bảo thức dậy nhìn thấy người con gái bên cạnh còn đang mệt mỏi, cô còn đang nhắm mắt không biết đã tỉnh ngủ chưa, anh nói:

- Em mệt thì ngủ thêm một chút đi, anh đi tắm nha!

Nói rồi anh nghiên người hôn lên má cô một cái rồi ngồi dậy đi tắm rửa.

Trương Ái Như đang mệt mỏi nằm trên giường còn anh đi tắm rồi, cô với tay lấy điện thoại để xem giờ.

Nhưng mắt nhắm mắt mở tiểu Như lại cầm nhầm điện thoại của anh, lại là tin nhắn của người phụ nữ tên Phan Ngọc Ánh đó:

“Hôm nay anh có đến không? Em có chuẩn bị một bàn thức ăn đang đợi anh nè!”

Trương Ái Như hơi nhíu mày người phụ nữ này là ai? Lần trước khi Phạm Quốc Thiên Bảo và cô còn ở Pháp cô ta cũng nhắn tin cho anh, lần này cũng vậy.

Cô nằm xuống tiếp tục giả vờ ngủ khi không còn nghe thấy tiếng nước nữa, Phạm Quốc Thiên Bảo lúc này bước ra quần áo chỉnh tề.

Đi đến bên giường ngủ anh cúi xuống hôn trán tiểu Như nói:

- Anh đi làm nha!

Trương Ái Như mở mắt ra hỏi anh:

- Không phải hôm nay anh được nghỉ à? Hôm qua anh còn hứa dẫn em đi mua đồ.

- Anh xin lỗi, anh có chút việc quan trọng ở bar và sòng bạc, anh đi giải quyết chiều nay 3 giờ anh về cùng em đi, có được không?

Trương Ái Như gật đầu và nhắm mắt ngủ tiếp, biết mình hôm qua làm cô mệt mỏi nhiều rồi, anh cúi đầu xuống hôn lên môi cô một lần nữa rồi đứng lên rời đi.

Khi cánh cửa phòng ngủ vừa khép lại thì Trương Ái Như mở mắt ra, cô rất buồn công việc của anh cô rất ít khi hỏi và cũng không biết gì về những người bên cạnh anh.

Nhưng mà anh mờ ám như vậy? Có phải ở bên ngoài anh đang có người phụ nữ khác hay không?

Nhưng mà anh từng nói sẽ không làm chuyện có lỗi với cô, khi cô còn là vợ của anh mà vậy cô gái đã gửi tin nhắn đó là ai?

Cái tên Phan Ngọc Ánh này sao cô thấy quen quen, có phải là đã từng nghe ở đâu rồi không?