Suốt một tháng ở cùng nhau dù cho Phạm Quốc Thiên Bảo nói thế nào? Giải thích rõ ràng mọi chuyện với Trương Ái Như thế nào cô ấy cũng không chịu quay trở về.
Trương Ái Như thật sự không muốn trở về bên cạnh anh nữa, cô thật sự không muốn mọi thứ có được rồi mất đi giống như cô kết hôn rồi anh lại không yêu cô và có người khác.
Cho dù bây giờ Phạm Quốc Thiên Bảo đã giải thích rất rõ ràng với cô, nhưng mà lòng tin mất đi rất khó tìm lại được nên cô muốn được ở một mình, mà cái người đàn ông này có đuổi thế nào cũng không đi.
Giống như hiện tại cô đang đi siêu thị để mua thức ăn về vậy mà anh cũng đòi đi theo cho bằng được, cô quay qua anh hỏi:
- Ở tập đoàn và bang phái của anh rảnh lắm à? Không có chuyện để anh làm sao mà rảnh rỗi đi theo em cả tháng nay vậy?
- Không rảnh rất bận, lúc em có ở nhà không thấy anh đi làm bù đầu bù cổ à?
- Vậy tại sao anh cứ theo em làm gì? Anh về nhà làm việc đi.
- Việc anh giao lại cho cha già rồi, còn việc của anh hiện tại là đem con dâu về cho cha anh.
- Em không thèm nói chuyện với anh nữa.
Trương Ái Như cũng bó tay với anh cô không thèm đoi co nữa, cứ mua đồ xong rồi ra về. truyện teen hay
Nhưng khi hai người vừa ra ngoài thì có tiếng xe chạy đến rồ ga thật lớn, có hai chiếc xe dừng trước mặt hai người.
Trên xe bước xuống có khoảng 10 mấy tên tay cầm dao, thanh sắt đến trước mặt hai người tên cầm đầu nói:
- Phạm Quốc Thiên Bảo lần này thì mày chết chắc rồi, ở trong nước bọn tao không làm gì được mày thì ở đây bọn tao cho mày chết.
Anh không hề sợ mà cười lớn nói:
- Bọn bây nghĩ ở trong nước đã không làm gì được tao rồi thì ở đây chúng bây làm được gì?
Nói xong anh quay qua Trương Ái Như hôn lên trán cô nói:
- Em vào xe ngồi đợi anh.
Tiếp đó anh bay đến và bắt đầu đánh nhau với những tên kia, thân thể nhanh nhẹn né tránh những sự tấn công của bọn chúng, và những đòn tấn công của Phạm Quốc Thiên Bảo khiến cho bọn chúng đều ngả xuống.
Trong lúc đánh nhau Phạm Quốc Thiên Bảo không hề biết có một tên đang cầm súng hướng đến anh, Trương Ái Như nhìn thấy mở cửa xe chạy ra nói:
- THIÊN BẢO CẨN THẬN…
- Pằng…pằng…
Nhưng không kịp phát súng đó bắn vào ngực Phạm Quốc Thiên Bảo, anh liền ngã xuống bọn chúng thấy anh đã trúng đạn và sợ cảnh sát đến nên lập tức rời đi.
Trương Ái Như chạy đến ôm anh và khóc rất to cô gọi tên anh:
- Thiên Bảo anh tỉnh dậy đi…Thiên Bảo đừng làm em sợ mà.
Lúc này người qua đường thấy anh bị thương liền gọi cấp cứu để đưa anh vào bệnh viện, Trương Ái Như ôm anh trong lòng mà khóc nức nở cô hối hận rồi.
Nếu như cô không cứng đầu, nếu như cô không ương bướng và chịu về nước sớm hơn, có phải anh sẽ không bị bắn như thế này.
Vừa ôm Phạm Quốc Thiên Bảo mà cô vừa khóc nói:
- Thiên Bảo em xin anh, em xin anh đừng xảy ra chuyện gì hết anh hãy tỉnh dậy đi, đừng làm cho em sợ mà.
- Thiên Bảo.
Khi xe cấp cứu đến Trương Ái Như lập tức theo xe đi đến bệnh viện cùng với Phạm Quốc Thiên Bảo, trên đường đi cô khóc rất nhiều.
Nhớ lại tất cả những chuyện mà anh đã làm cho cô suốt một tháng qua, nhớ đến những buổi cơm anh tự tay nấu cho cô.
Nhớ đến những khi cô vừa gọi đầu xong anh sẽ ngồi phía sau tỉ mỉ sấy tóc cho cô, những khi cô tập trung vẻ tranh anh sẽ chạy đi mua nước để bên cạnh sợ cô khát.
Cô nhìn thấy và biết anh yêu thương cô thế nào, chỉ là nổi ám ảnh quá lớn cùng với cô không dám tin vào sự thật, nên mới dây dưa như vậy và đến hôm nay anh bị thương như thế này.
Trương Ái Như vô cùng đau khổ và khóc rất nhiều, đến bệnh viện bác sĩ lập tức đưa anh vào trong, cô muốn theo cùng nhưng y tá cản lại nói:
- Xin lỗi cô, người nhà không thể vào trong được mong cô vui lòng đợi ở bên ngoài.
Cánh cửa phòng vừa khép lại Trương Ái Như ngồi phụp xuống mà khóc, cô phải làm sao đây? Ở đây là nơi đất khách quê người không một ai quen biết.
Giờ này cô phải làm sao đây? À anh hai cô phải gọi cho anh hai mới được, cầm điện thoại lên gọi cho Trương Kiến Văn.
Nhưng anh ấy đang bận cái gì? Tại sao lại không liên lạc được, kéo trong danh bạ cô gọi điện cho Phạm Mai Ái Linh lúc này cô ấy bắt máy:
“Alo, chị nghe đây Ái Như.”
- Chị ơi anh Thiên Bảo bị trúng đạn rồi, đang cấp cứu em phải làm sao đây?
“Hả? Tại sao lại như vậy?”
- Em và anh ấy vừa đi siêu thị ra thì có nhóm người đến tìm anh ấy, rồi đánh nhau và một tên đã lấy súng bắn anh ấy, chị ơi em phải làm sao đây?
“Ái Như bình tĩnh, anh ấy đang ở bệnh viện nào? Chị sẽ lập tức bay qua Anh và đến ngay.”