Phan Bá trong lòng thật sự không nỡ để em gái hắn phải sử dụng thứ ma quỷ đó, liệu rằng sau khi biến dị, đứa em gái của hắn sẽ trở thành như thế nào? Hắn cũng không dám chắc trở về công ty có thể lành lặn được, biết rằng công ty có thể chữa khỏi đấy, nhưng ngoại hình ghê gớm có hết không. Hắn là đàn ông thì không chú trọng cái này, cùng lắm thì khoác áo trùm đầu. Nhưng là phụ nữ thì ngoại hình phải ổn, nếu không sẽ mang lại gánh nặng tâm lý nặng nề, đặc biệt là em gái hắn mới 12 tuổi…
Nguyệt Linh biết được tâm ý của anh trai nên nói: “Hiện tại cần nhất là sống sót được… em biết anh lo cho em, đặc biệt sợ em có ngoại hình xấu xí thì tâm lý sẽ không thoải mái… nhưng hết cách rồi… phải liều thôi anh… đây là phương án chu toàn duy nhất…”
Còn một điều mà cô bé chưa nói ra, nếu nàng có mệnh hệ gì thì nguy cơ của anh trai sẽ giải trừ, một mình hắn đương đầu với tên Wafner và bọn biến dị có phần vất vả nhưng vẫn đỡ hơn tình huống hiện tại khi vừa chiến đấu lại phải vừa chiếu cố cho chính mình.
Phan Bá hiện bị bản năng khát máu trong huyết thanh thôi thúc nên trí óc có vẻ trì độn, cảm thấy Nguyệt Linh nói cái gì cũng đúng cả. Trực giác cho hắn biết có điều gì đó không ổn, nhưng hiện tại hắn không nghĩ ra đó là gì. Bắt buộc hắn ù ù cạc cạc đồng ý với phương án của em gái.
“Tốt, đã quyết thì làm thôi…” Phan Bá chắc nịch khẳng định, bây giờ trạng thái tâm lý của hắn còn hỏng bét hơn là kẻ say rượu…
Tìm một vòng trong khu vực, không có bất kỳ huyết thanh nào, rõ ràng lúc bên phòng thí nghiệm thì huyết thanh cả bồn. Như vậy, bắt buộc phải xông ra ngoài đến một gian phòng thí nghiệm khác. Để đảm bảo an toàn cho Nguyệt Linh, Phan Bá tìm một số tấm vải dày nằm vương vãi trong phòng, bọc vào tay, vai, cổ cho cô bé, phòng ngừa hàm răng của bọn biến dị.
Phan Bá nhìn về phía cửa, ra hiệu cho Nguyệt Linh sẵn sàng. Hắn hơi định thần một chút sau đó mạnh mẽ mở cửa lao ra, trên tay cầm cái ghế sắt mở đường. Nguyệt Linh theo sau chốc chốc chỉ hướng hắn đi và tránh né bớt bọn biến dị.
Đi được tầm hơn hai phút, cả hai đến một căn phòng đóng kín, Nguyệt Linh ra hiệu cho anh trai xông vào. Bên trong phòng đầy những bồn chứa chất lỏng màu đỏ, rõ ràng là huyết thanh biến dị!
Nhanh chóng găm hai tên biến dị vào trên tường bằng một số thanh sắt chân bàn, mặc kệ bọn chúng gầm gừ, hai anh em tìm kiếm ống tiêm, bắt đầu việc mạo hiểm thử thuốc cho Nguyệt Linh.
Nhìn ống chất lỏng cắm trên vai từ từ được bơm vào cơ thể, Phan Bá ánh mắt dữ tợn nhưng lại chứa đầy lo lắng. Một phần ba ống được tiêm vào, Nguyệt Linh chỉ cảm thấy có một luồng năng lượng nóng bỏng du tẩu trên cánh tay và vai, làm cô hơi khó chịu và đổ mồ hôi. Biến dị chưa xảy ra.
Đến khi hai phần ba ống chất lỏng được tiêm vào người, lập tức như cơ thể mở chốt khóa nào đó, cả người Nguyệt Linh nóng ran như lửa đốt, ý thức bắt đầu mơ hồ. Phan Bá nhận thấy em gái ra hiệu dừng lại thì rút ống ra, đứng ngoài quan sát.
“Đinh! Phát hiện nhân viên Phan Nguyệt Linh tự chủ sử dụng huyết thanh cường hóa thân thể phiên bản lỗi. Thể chất không tương thích, mỗi 30 giây trừ 1 điểm thể chất. Linh hồn bị tác động biến dị, kết quả chưa rõ, quá trình biến dị diễn ra trong 02 phút, đếm ngược bắt đầu.”
Nguyệt Linh ảm đạm báo cáo kết quả công ty thông báo với anh. Xét thể chất của Nguyệt Linh chỉ có 20 điểm, như vậy chỉ còn đúng 10 phút là cô tử vong vì thể chất bằng 0. Nhưng tai hại hơn là 02 phút sau linh hồn sẽ biến dị như thế nào chưa biết, là phúc hay là họa chưa rõ.
Phan Bá nóng nảy nói: “Còn hai phút… anh sẽ hoàn thành nhiệm vụ trong hai phút… về tới công ty là sẽ ổn…” giọng hắn gần như gào lên…
Nguyệt Linh mạo hiểm một lần cũng sợ hãi, nhưng nhiều hơn là một phần giải thoát, có lẽ kết quả này mới là tốt nhất cho anh trai. Cô bé cười gượng, khẽ sử dụng thiên phú quét hình. Nhận thấy Wafner ở không xa, liền hướng dẫn anh trai, đồng thời cũng chỉ hướng Phan Bá kho vũ khí ở đâu. Còn nàng chuẩn bị tâm lý ở lại phòng thí nghiệm này.
Phan Bá tuy đầu óc lý trí đã giảm, nhưng sao hắn không biết em gái đang bàn giao những lời cuối cùng, hắn tức giận gầm nhẹ, vớ lấy một đám dây truyền nước lao đến trói Nguyệt Linh, nhanh chóng buộc cô ra sau lưng. Nguyệt Linh giãy dụa muốn thoát ra nhưng sao có thể chống lại sức mạnh gấp bảy lần người thường của Phan Bá được.
Nguyệt Linh trong lòng vừa ấm áp vừa lo sợ ảnh hưởng đến anh trai. Nhưng biết làm sao được tên này quá cố chấp. Chỉ thấy hắn nhanh chóng lao đến khu vực có tên Wafner, trên đường đi không quên vớ lấy một bình khí gas cầm trên tay làm vũ khí.
Wafner bên này nghe tiếng bước chân vội vã, biết kẻ ngoại lai kia đã đến, hắn cũng chộp lấy sợi dây xích dưới chân, rồi dùng sức giật đứt. Hắn vừa dùng dây xích quấn quanh hai đầu bàn tay thì đã thấy Phan Bá ở cuối hành lang, đang lao đến với tốc độ kinh khủng. Wafner cũng không sợ hãi mà lao lên.
Chẳng mấy chốc cả hai đã tiếp xúc. “Choang” một tiếng rõ to, Wafner đỡ được cú vung bình gas từ trên xuống của Phan Bá, lực đạo quán tính cả hai anh em dồn vào quá mạnh làm hắn hơi khuỵu xuống. Nhưng kinh nghiệm của một chiến binh người Đức có thừa, nên hắn nhanh chóng hạ thấp trọng tâm lùi nửa bước. Sau đó nhanh chóng vung nắm đấm quấn xích sắt vào mặt Phan Bá.
Phan Bá cũng không yếu thế mà tạt ngang bình gas hất tay đối thủ, tiện thể xoay đít bình gas đâm thẳng tới mặt của Wafner.
Hai bên tốc độ ra đòn cực kỳ nhanh chóng, lực đạo cũng tương đương nhau. Tuy nhiên, Wafner bên này hơi nhỉnh hơn một chút vì hắn kinh nghiệm chiến đấu nhiều, lại thêm Phan Bá cõng thêm Nguyệt Linh nên né tránh không linh hoạt lắm.
Wafner tinh ranh nhận ra được điều này nên lợi dụng Phan Bá không để ý tặng một cước vào ngực. Phan Bá cố gắng chống đỡ không để ngã ngửa tránh đè lên em gái nên hơi xoay người kè vai vào bức tường. Nhân cơ hội đó, Wafner nới rộng khoảng cách, chạy vào trong một phòng thí nghiệm cầm lên một con dao chặt xương rồi lao ra.
Bên này Phan Bá điên cuồng đuổi theo, vừa lao vào phòng thí nghiệm thì bị Wafner tập kích, may mắn dùng bình Gas đỡ được. Wafner bắt đầu lùi lại chơi chiến thuật vờn quanh tập kích điểm yếu. Mà điểm yếu của Phan Bá đó chính là Nguyệt Linh!
Chỉ thấy Wafner dùng dao liên tiếp lựa những nơi sau lưng của Phan Ba chém tới, liên tục di chuyển ra sau lưng tập kích Nguyệt Linh. Phan Bá bảo vệ em nên liên tục phải đỡ đòn, tuy nhiên với sự tinh ranh của Wafner thì Phan Bá phải chịu ăn quả đắng. Liên tiếp ba dao chặt vào vai, ngực và bụng, may mắn Phan Bá dần quen với với kỹ năng xô lệch nội tạng, chứ không là tại vết thương trên bụng có thể trào ruột ra rồi.
Nhận thấy dây dưa với tên này không phải cách, Phan Bá cắn răng sử dụng thiên phú ý chí chèo chống, dùng 12 điểm ý chí đổi lấy sức mạnh gấp đôi trong 20 giây. Ngay lập tức bùng nổ sức mạnh hất văng tên Wafner ra.
Nhân lúc hắn chưa kịp xoay sở, Phan Bá gào to, ném mạnh bình gas. Wafner hoảng hốt chỉ kịp đưa tay lên đỡ. Lực đạo khủng khiếp gấp 15 lần người thường đập vào tay hắn, tiếng xương tay nứt ra tanh tách và đã kịp cản lại bình gas tránh không đập vào đầu.
Phan Bá lại nhân cơ hội tiến tới cho một đạp ngay giữa bụng Wafner làm hắn bay vào tường, rơi xuống. Tiện tay nhặt một đoạn dây xích dài, hắn phóng tới choàng vào cổ Wafner, thắt nút, không quên giáng một đòn vào mặt làm Wafner mất sức chiến đấu trong giây lát.
Tiếp đó Phan Bá nắm đầu còn lại của dây xích quăng qua xà nhà, kéo mạnh. Wafner bị treo ngược lên. Không chắc tên này có chết khi bị ngộp thở hay không nên Phan Ba mở van bình vài bình gas trong phòng thí nghiệm. Để xung quanh Wafner, rồi tìm bật lửa trong chính túi áo của tên này.
Đợi một lúc Gas bão hòa trong phòng, Phan Bá chạy ra khỏi, châm lửa trong tay rồi vứt vào trong phòng. “Ầm” một tiếng to, ánh lửa bao trùm, cả căn phòng đổ sụp, Wafner bị chôn vùi trong đống đổ nát và lửa thiêu. Phan Bá quá vội vàng cũng bị sức ép đẩy ngã, đang lồm cồm đứng dậy ho sù sụ.
Khẽ thở phào vì em gái hắn không sao. Nhanh chóng nhẩm tính thời gian rồi phóng về kho chứa vũ khí…