Mùi vị sữa tắm dần dần nồng đậm hơn, mũi giày người đàn ông đụng vào cô. Thần kinh Khương Đường căng thẳng, toàn bộ lỗ chân lông đều mở ra, rõ ràng bắt được nhịp thở của đối phương.
Tay anh xuôi theo thân người, ngón tay tự nhiên hơi gập lại, móng tay ngắn ngủi sạch sẽ đến mức gần như ám ảnh. Vị trí ở đùi bị anh sờ qua xuất hiện ảo giác đau đớn như điện giật, dường như đang bị móng tay kia rạch lên.
“Anh muốn ăn ngon thì có gì không được, hai chúng ta cùng gọi đi, còn được miễn phí vận chuyển nữa.”
“Cũng phải, lẩu cay có được không? Anh xem trước đi, tôi đi vệ sinh đã.”
Tiếng bước chân đến gần, mí mắt Khương Đường giật mạnh, nắm chặt người đàn ông kéo vào trong nhà vệ sinh, lật tay khóa cửa.
Hai người vừa mới bước vào bên trong, tiếng đập cửa đã vang lên, bên ngoài có người thử vặn tay nắm cửa, phát hiện không mở ra được, chuyển sang gõ cánh cửa bên cạnh. Cũng may phòng bên cạnh không có ai, Khương Đường thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng mà tránh được nhân viên công tác, vẫn còn có Tiêu Tắc đang đợi cô.
Tay anh đặt trên eo cô, lòng bàn tay nóng bỏng, ánh mắt cũng nóng rực như lửa.
Khương Đường nhìn anh, toàn thân hơi mơ màng, nước bọt nhanh chóng tràn đầy khoang miệng, cô cố gắng nuốt mạnh, ma đưa lối quỷ dẫn đường nói: “Hôn tôi.”
Ngực đè lên anh, đôi vú mềm mại thay đổi hình dạng, vú thịt trắng như tuyết hơi tràn ra từ cổ áo, khe rãnh lại càng sâu hơn nữa.
Người đàn ông cúi đầu, cô gái cũng phối hợp ngửa cổ lên, trong nháy mắt khi môi chạm vào nhau, hai người cùng lúc hé miệng, trực tiếp bắt đầu lấy lưỡi hôn nhau.
Kiềm chế mấy ngày nay cuối cùng cũng bùng nổ, Tiêu Tắc càng hôn càng sâu, nghe thấy tiếng rên hừ hừ phản kháng của cô gái mới lưu luyến buông ra, cánh môi tách ra khoảng cách mấy phân, rồi lại đột nhiên quấn quýt trở lại. Mấy lần như vậy, hai người đều đã đáy mắt ửng hồng, thở hổn hển. Anh giữ chặt cô trong lòng mình, môi quyến luyến trên vành tai non mềm, thở dài một hơi: “Đừng thử thách khả năng tự kiềm chế của tôi, chị, tôi sẽ cắm vào em ngay tại đây luôn đấy.”
Nghe thấy cô đòi hôn, dương vật lập tức có phản ứng, quả thật giống như đang động dục vậy.
Tiêu Tắc kéo cổ áo của cô, lộ ra nửa đầu vai mượt mà, nụ hôn rậm rạp rơi xuống.
Thân thể càng ngày càng ngứa ngáy, Khương Đường cố gắng muốn đẩy anh ra, cổ tay lại bị người đàn ông bắt lại giữ chặt trước ngực. Bàn tay khác của người đàn ông lướt qua lướt lại trên mông cô, thấp giọng nói: “Chị, em thích tôi.”
Giọng nói kia giống như cái dùi, chui thẳng vào trong đầu, chui đến mức da đầu cô tê dại.
Tay anh không biết từ bao giờ đã luồn vào giữa hai chân cô, sờ đến ướt át giữa háng, động tác vuốt ve tạm dừng lại, giọng nói tràn đầy ý cười: “Ướt vậy sao.”
Khương Đường quay mặt sang chỗ khác, lại giãy giụa lần nữa: “Đợi một lát, anh đừng cử động, tôi có chuyện muốn nói với anh.”
Đáp án chờ đợi mấy ngày đã gần ngay trước mắt, Tiêu Tắc lại không muốn nghe nữa. Há miệng ngậm vành tai cô, đầu lưỡi miêu tả dọc theo hình dạng vành tai cô, khiến nơi đó ướt sũng vì nước bọt của chính mình: “Trước tiên cứ nói cho tôi biết em ướt từ bao giờ đã.”
Anh đã chuẩn bị xong xuôi chuyện ngăn cản cô giãy giụa kịch liệt, không ngờ cô gái đột nhiên yên tĩnh lại, bầu vú mềm mại đè lên ngực anh theo hơi thở.
“Vừa nãy khi chụp ảnh, anh sờ chân tôi.”
Câu hỏi là do anh đặt ra, nhưng thật ra Tiêu Tắc cũng không trông mong gì cô có thể trả lời thẳng thắn, bây giờ nghe thấy câu trả lời, thế mà vẫn không nói được thành lời là có vui hay không.
Cô lại nói: “Bây giờ có thể nghe tôi nói được chưa.”
Anh vẫn giữ chặt lấy cô, bàn tay to lớn với vào cổ áo rộng, nắm chặt một bên vú vuốt ve mấy lần, bắt được đầu vú đỏ bừng, cúi đầu ngậm vào miệng.
“A...”
Khương Đường híp mắt, không kiềm được rên rỉ thành tiếng. Cô cúi đầu, không nhìn rõ vẻ mặt người đàn ông, trong lòng mềm nhũn, giọng nói hòa hoãn: “Sớm muộn gì tôi cũng vẫn phải nói.”
Anh ngừng liếm, lát sau lại cắn núm vú một cái.
“A!”
Khương Đường kinh ngạc kêu lên. Sau khi thân thể không còn cứng đờ nữa, cô thả lỏng, dịu dàng vuốt ve tóc anh.
Người đàn ông trẻ tuổi cuối cùng cũng ngẩng đầu, con ngươi sâu sắc nhìn thẳng vào cô, ngón tay nhéo chặt, xoay nắn núm vú vừa bị mình liếm ướt: “Em nói đi.”
Cảm giác tê dại từ núm vú lan rộng ra khắp nơi, Khương Đường thở dốc thành tiếng: “Anh có thể ngừng lại một chút hay không.”
“Sao thế, sướng đến mức không nói thành lời nữa sao?” Một bàn tay khác cách quần lót đã ẩm ướt, ấn lên huyệt nhỏ, xoa nắn hai cái, ngón tay đẩy vải dệt ra, cắm thẳng một đốt ngón tay vào bên trong.
“A ưm...”
Đâm thủng tất cả chính là anh, từng bước ép sát cũng là anh, bây giờ cũng chính là anh đang trốn tránh.
Khương Đường hít không khí, cũng không ngăn cản nữa, nghe huyệt nhỏ bị ngón tay anh cắm vào phát ra tiếng nước, cố kiềm chế khoái cảm càng ngày càng mãnh liệt hơn nữa, giọng điệu không kiềm chế được nói: “Tiêu Tắc, tôi thích anh, nhưng mà bây giờ thật sự tôi cũng không có cách nào khẳng định được cảm giác thích này rốt cuộc là tại sao, nếu chỉ vì làm tình với anh rất sảng khoái mà tôi thích anh, vậy chẳng phải chính là một điều sỉ nhục với anh hay sao.”
Tiêu Tắc đột nhiên dừng động tác, bình tĩnh nhìn cô, ánh sáng trong đôi mắt càng ngày càng u ám, càng ngày càng sâu sắc. Cảm giác áp lực đột nhiên xuất hiện khiến không khí cũng trở nên loãng hơn, trái tim Khương Đường nhảy lên, cô biết những gì mình sắp nói có thể quyết định rất nhiều chuyện.
Ổn định lại tâm trạng, cô nói: “Xin lỗi, chẳng qua chuyện này rất quan trọng với tôi.”
Ánh mắt người đàn ông phức tạp tối sầm, rất lâu sau, khóe miệng cong lên thành nụ cười không rõ có ý nghĩa gì, giọng nói trầm thấp: “Chị, em quá gian xảo.”
Anh vẫn không có cách nào hiểu nổi tại sao cô lại cố chấp với chuyện này như vậy, nếu cô tìm lý do thế này thế khác, anh đều có thể phản bác lại, nhưng cô lại nói chuyện này rất quan trọng với cô, quá gian xảo.
Khương Đường mím môi, tái nhợt lặp lại: “Xin lỗi.” Cô biết làm như vậy thật sự không công bằng với anh.
Nếu không chúng ta cũng không cần gặp nhau nữa, câu nói này nghẹn lại trong cổ họng, từ đầu đến cuối đều không nói thành lời.
“Tôi sẽ cho em thời gian.” Tiêu Tắc dịu dàng hôn má cô, nói: “Nếu đối với em mà nói, bước ra một bước này rất khó, vậy tôi có thể bước thêm hai bước nữa. Tôi chỉ có một yêu cầu, em đừng giả vờ như không nhìn thấy, cũng đừng cố tình đẩy tôi ra, có được không?”
Trái tim rung lên mạnh mẽ, ngay sau đó bị một dòng nước ấm ngọt ngào lại hơi đắng chát bao bọc. Khương Đường nhắm mắt lại, môi tìm kiếm hơi thở của anh, nói: “Được.”
Giây tiếp theo, người đàn ông đảo khách thành chủ, ngậm đầu lưỡi cô mút vào.
Ngón tay anh vẫn còn cắm trong huyệt nhỏ, đốt ngón tay gập lại, lúc nhẹ lúc mạnh đâm chọc vào vách tường thịt ướt đẫm, ngậm đầu lưỡi trơn trượt mơ hồ hỏi: “Đợi lát nữa muốn đi đâu?”
Tuy rằng rất muốn lập tức dẫn người về nhà làm cho thỏa thích, nhưng cảm giác không an toàn của cô lại thật sự đến từ chính sự hấp dẫn thân thể mãnh liệt, Tiêu Tắc quyết định đầu tiên sẽ bắt đầu từ hẹn hò “trong sáng”.
Khương Đường ôm cổ anh, tinh tế rên rỉ hai tiếng, tránh hôn môi, sóng mắt quyến rũ lưu luyến, dán lên tai người đàn ông thì thầm.