Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 230: C230



Ta sẽ không bao giờ sử dụng những món đồ tốt của mình để kiểm tra điểm mấu chốt của kẻ khác đâu.

Nhưng ta vô cùng hoan nghênh người khác sử dụng những món đồ tốt của họ để thăm dò ta...

Sau khi suy nghĩ hồi lâu, tâm trạng của Tả Tiểu Đa trở nên u bưồn.

Ai sẽ lấy những món đồ tốt để thăm dò ta cơ chứ?

Chẳng có lấy mấy người tốt như chú Nam.

Nâng Long Huyết Phi Đao lên ung dung quan sát kỹ càng, chỉ thấy bên trong có một đường máu nhỏ, dường như lại trở nên dày hơn một chút.

Và chỉ cần cầm phi đao trên tay, đã cảm thấy từng luồng sức mạnh dũng mãnh truyền vào kinh mạch, nhưng lại hoàn toàn không ảnh hưởng đến cơ thể, đồng thời hấp thụ nguyên khí của thiên địa, bằng cách của riêng mình, bổ sung cho nhau càng thêm mạnh mẽ.

“Hí"

Đồ tốt!

Một món đồ siêu tốt!

Tả Tiểu Đa cầm trong tay cây Long Huyết Phi Đao, chậm rãi xoay chuyển Viêm Dương Chân Kinh, đột nhiên cảm thấy linh khí trong cơ thể sôi trào chưa từng có, cả người giống như mặt trời nóng ran, chiếu rọi khắp nơi.


Long Huyết Phi Đao trong tay dường như phát ra một sức mạnh mạnh hơn bình thường, năng lượng Phái Nhiên được chảy ra từ phi đao từ từ bơm vào cơ thể mình.

Với lực lượng mạnh mẽ khó hiểu này tràn vào kinh mạch, Tả Tiểu Đa thực sự không nhịn được mà phát ra tiếng rên rỉ.

Đây không phải là trách hắn ta!

Thực sự là... rất thoải mái! Dù có là ai cũng không thể chịu nổi đâu...

Cả người thực sự là... thực sự là... thứ tương tự duy nhất có thể nghĩ ra, có lẽ nó là loại... cảm giác đang mệt mỏi vô cùng lại đột nhiên được ngâm mình trong một cái hồ nước ấm, kinh mạch toàn thân trong nháy mắt được thông suốt... mà cái thoải mái ấy còn gấp thêm hàng trăm lần lên nữa...

Tả Tiểu Đa rên rỉ trầm bổng du dương trong vòng cả một phút.

Các lỗ chân lông trên toàn cơ thể đều nở ra.

Mọi tế bào đều đang nhảy múa, hơn nữa lại là một vũ điệu bùng nổ.

Lúc này, đồng tử của hắn đang giãn ra rồi. Tả Tiểu Đa tự mình thì thào, ánh mắt mơ màng.

Tả Tiểu Đa nhiều lần nhận ra, xác định luồng sức mạnh đó rất ôn hòa, có thể được gọi là linh khí tinh khiết nhất, không hề chứa bất kỳ thành phần ngoại lai nào. khác.

Vấn đề không chỉ là sự thoải mái, mà mấu chốt là... Tu luyện trong trạng thái này hiệu quả ít nhất gấp đôi so. với tiến độ tu luyện thông thường!

Bởi vì đây gần như là một phần được thêm vào, từ trên trời rơi xuống...

“Thật tuyệt vời! Thật đẹp trai! Thật sướng quá đi!” Đảo mắt một phát, Tả Tiểu Đa vẫn muốn tăng tốc.

Tay trái của Tả Tiểu Đa đang cầm Long Huyết Phi Đao,tay phải cầm hai viên Tỉnh Hồn ngọc trung phẩm, trợ giúp cho hình thức vận chuyển Viêm Dương Chân Kinh, hiệu quả đúng là gấp ba lần so với tự mình vận chuyển Viêm Dương Chân Kinh.

Ưm, một tầng Long Huyết Phi Đao, một tầng Tinh Hồn ngọc, cộng với việc hấp thụ Viêm Dương Chân Kinh của bản thân...

Cảm giác thoải mái tột độ vừa mới được trải qua, lại một lần nữa kéo tới... Thật sảng khoái!

Nếu càng nhanh hơn, thì tốt hơn rồi.

Nhìn thấy cái mình thích là thèm, tay trái của Tả Tiểu Đa cầm Long Huyết Phi Đao, tay phải cầm viên Tinh Hồn ngọc trung phẩm. Hai viên Tinh Hồn ngọc trung phẩm được đặt trên đỉnh đầu, hai viên Tinh Hồn ngọc trung phẩm được đặt trên điền dưới bụng, còn ngồi lên bốn viên Tỉnh Hồn ngọc trung phẩm... bắt đầu tu luyện.

“Thật quái lạ, sao cũng chỉ có thể tăng gấp ba lần!” Tả gia có chút bất mãn.


Ta đã thêm nhiều Tinh Hồn ngọc như vậy, hiệu quả lẽ ra phải càng tăng thêm chứ, tại sao lại không phải là gấp năm lần? Sáu lần? Mười lần chứ?

Thực sự là lừa gạt người khác rồi, khinh người quá đáng!

Tả Tiểu Đa tức giận leo lên giường, nằm xuống dang rộng hai tay hai chân, tách hai tay ra, phi dao ở tay trái và Tinh Hồn ngọc ở tay phải, vừa xoay chuyển Viêm Dương Chân Kinh vừa ngủ.

Tả Tiểu Đa đã học được chiêu này từ Lý Trường Minh.

“Tả lão đại, tinh tiến trong giấc ngủ mới là tinh khiết nhất. Bản chất của tu luyện nằm ở sự tuần hoàn khí huyết trong cơ thể, và sự lưu thông của khí huyết trong quá trình tu luyện rất khác với sự tuần hoàn khí huyết của cơ thể người bình thường, mà thời gian ngủ mới có thể được cho là mức tiêu hao lớn nhất của một người trên thế giới, nếu như có thể tận dụng mức độ lớn nhất của thời gian cho giấc ngủ của mình...”

Tả Tiểu Đa cho rằng những gì tên mập nói là rất có lý. Vì vậy cũng muốn thử xem sao.

Hơn nữa chúng ta còn vừa ngủ vừa được thoải mái. Còn không mạnh hơn Lý Tường Minh hay sao?

Không lâu đâu.

“Khò khò khò...”

Tả Tiểu Đa thực sự chìm vào giấc ngủ, ngủ say. Lúc sáng sớm.

Tả Tiểu Đa tinh thần sảng khoái chạy ra khỏi cửa một cách vui vẻ.

Hôm nay chính là sẽ đi báo danh ở với lớp Võ Sư: trong truyền thuyết.

Không riêng gì Tả Tiểu Đa, Long Vũ Sinh và những người khác cũng rất hứng khởi.

Hơn nữa mọi người đều cùng được phân vào lớp 19, những người quen thuộc thì vẫn cùng nhau nên tự nhiên thấy hưng phấn hơn hẳn.


Chà, không phải là theo những giờ lên lớp bình thường thì những học sinh Võ Sư mới về cơ bản đều bị nhét vào lớp cuối cùng sao.

Đây là thường lệ, cùng là dựa vào tình hình thực tế, suy cho cùng, giống như Tả Tiểu Đa, việc trực tiếp tiến lên đỉnh của cấp Võ Sư trong khi được thăng cấp cũng là việc cực kỳ hiếm thấy, trái lại đám người Long Vũ Sinh thuật lợi đột phá, lên đến sơ cấp của Võ Sư, mới là chuyện bình thường.

Sáu người hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang đi tới cổng của lớp Võ Sư 19.

Lần này, Tân Phương Dương không tới tiễn, chỉ có sáu người bọn họ cùng nhau đi tới.

Đập vào tầm mắt có thể thấy, cửa lớp đóng chặt.

Nghĩ đến những gì Tân Phương Dương đã nói khi Tả Tiểu Đa vào lớp ngày hôm đó, Long Vũ Sinh hứng khởi: “Để ta"

“Này... từ từ...” Vạn Lý Tú không kịp ngăn lại, liền nhìn thấy Long Vũ Sinh hưng phấn tiến lên hai bước, giơ chân lên, một âm thanh kỳ quái, cùng một tiếng bùm bùm ~

Toàn bộ cánh cửa bị đạp tung.

“Thừa thầy, học sinh Long Vũ Sinh có mặt!”

Khói bụi tan đi, nhìn thấy sắc mặt u ám của Tân Phương Dương phía đối diện.

Năm người phía sau lần lượt đều không nói nên lời, Vạn Lý Tú còn không dám nhìn thẳng.