Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 700: Danh hiệu của Tả Tiểu Niệm



Mục Yên Yên lấy lại nhất, nụ cười trên mặt đã trở nên rất lúng túng. “Hừ, Côn Lôn đạo môn các ngươi mấy năm nay dùng thủ đoạn gọi là biến báo

này thuần thục thật đó, nhìn ngươi chỉ là một cô gái trẻ tuổi mà lại cũng tặng quà đến tận chỗ lão đây...”

Ông cụ đánh giá Mục Yên Yên một lượt, khinh thường nói: “Lấy tuổi tác của ngươi thế mà mới vừa đột phá Hóa Vân, đây đã là một chuyện lạ, càng đáng ngạc nhiên chính là ngươi vẫn còn mặt mũi đến Cửu Trùng Thiên Các tặng lễ... Đi đi, nếu trong hai năm có thể đột phá Ngự Thần thì mới có tư cách tới tặng rượu cho lão đây.”

“Cảm ơn đại đức của tiền bối.”

Mục Yên Yên không tức giận, trái lại tinh thần còn phấn chấn gấp bội, nàng cúi người thật sâu, sau đó tạm biệt ra ngoài.

Đây là... Để lại cho mình một cánh cửa?

Hai năm nữa nếu mình đột phá Ngự Thần, là có thể tiến vào Cửu Trọng Thiên Các?

Mục Yên Yên hiểu rõ hàm ý trong lời nói này.

Mà phần tư cách này đại khái là phần thưởng cho việc bắt được người mặc đồ đen bịt mặt, còn mang hắn tới đây nữa.

Cửu Trùng Thiên Các thu nhận môn nhân chủ yếu dựa vào chất lượng, môn nhân được thu nhận cơ bản đều là thiên tài ở đại lục Tỉnh Hồn.

Dưới tình huống bình thường, hiếm khí nhận người đã gia nhập môn phái, ví dụ như người thuộc Côn Lôn đạo môn.

Mà ông cụ này cho nàng tư cách này, đối với Mục Yên Yên hoặc là nói đối với Côn Lôn đạo môn, đây là cực kỳ đáng quý trọng!

Nhưng mà...

“Hai năm lên Ngự Thần...” Vẻ mặt Mục Yên Yên có phần phiền muồn, mục tiêu này đâu chỉ là khó, rõ ràng là ép buộc, là cực kỳ khó.

Nhưng mà đã đến bước này, không cố gắng gấp bội chính là làm lỡ dở cơ duyên, Mục Yên Yên để lại một lá thư cho Tả Tiểu Niệm, sau đó gần như là ngựa không ngừng vó rời khỏi Thượng Kinh, một đường đêm tối quay lại Côn Lôn đạo môn.

Luyện công, luyện công, luyện công cả ngày đêm, luyện công hết tất cả!

Dùng mức độ lớn nhất, khả năng lớn nhất cũng phải tranh thủ thời gian hai năm, đạt đến cảnh giới Ngự Thần!

Tả Tiểu Đa được dẫn vào tầng thứ nhất của Cửu Trùng Thiên Các, bên trong có phòng thu luyện, hoặc nói đúng hơn là đấu võ trường.

Nhìn từ bên ngoài thấy nó không lớn, như đi vào rồi, phát hiện bên trong rộng ngoài sức tưởng tượng, Tả Tiểu Niệm lập tức nhận ra, Cửu Trùng Thiên Các này nhất định là sản phẩm của đại năng tu hành hệ không gian!

Ngoài cửa chỉ có ba chữ: Đan Nguyên Các.

“Vào đi, bên trong có đến mười tổ khiêu chiến theo số thứ tự từ một đến mười, ngươi có thể lựa chọn cái đầu. Chỉ cần có thể chiến thăng một cái là có thể

ở lại. Tả Linh Niệm.”

Đúng, chỗ này phải giải thích một chút, thật ra tên ở bên ngoài của Tả Tiểu Niệm là Tả Linh Niệm.

Đây cũng là nguồn gốc của cái tên Linh Niệm Thiên Nữ.

Theo một nghĩa nào đó, Tả Tiểu Niệm và Tả Linh Niệm thật ra là hai người khác nhau, gần như chính là hai người.

Tả Tiểu Niệm không nói gì thêm, nàng chỉ gật đầu đáp lại. Nàng chỉ là hoạt bát ngây thơ trước mặt người nhà, có đôi khi thậm chí còn tinh nghịch; nhưng ở trước mặt người ngoài, nàng luôn luôn là một tảng núi băng,

người sống chớ gần, chỗ cao không khỏi lạnh!

Nhất là từ sau khi tu luyện Nguyệt Phách Chân Kinh, khi đối ngoại, Tả Tiểu Niệm càng bộc lộ khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng cao thượng hơn.

Giống như một đóa hoa sen tịnh thế trên đỉnh núi băng cao không thể với. Cô gái dẫn đường cho nàng thường thường xuất hiện cảm giác kỳ lạ, rằng có lẽ mình đi ở bên cạnh cô gái này, giống như khiến cho không khí bị ô nhiễm, chính

là cảm giác tự biết xấu hổ khi không bằng người như thế.

Cho nên đưa người đến nơi là bỏ chạy đi ngay, không ở lại dù chỉ một giây nào.

Thật là đả kích người, đả kích tự tôn! Năm đó khi còn đi học, chị đây cũng là hot girl của trường đó...

Tả Tiểu Niệm đẩy cửa bước vào, nàng không chút do dự lựa chọn cửa số

một. Sau một hồi chiến đấu, nàng thuận lợi qua cửa.

“Nếu ngươi cảm giác vẫn còn dư thừa sức lực thì có thể tiếp tục khiêu chiến các ải còn lại.”


Một giọng nói vang lên.

Hiện giờ thực lực của Tả Tiểu Niệm đã sớm vượt qua số người cùng tuổi và phạm trù thực lực của cấp bậc tương ứng, mười tổ khiêu chiến, thế mà nàng lại một đường nghiền ép tất cả.

Dễ như trở bàn tay, đột phá thế như chẻ tre.

Đến cuối cùng...

“Linh Niệm Thiên Nữ đúng không? Mời chờ một lát.”

Giọng nói có thái độ tôn kích hơn lúc đầu rất nhiều.

Đây là sự tán thành đối với thực lực, cũng là một hình thức biểu hiện khác đối với thực lực xưng tôn.

Tả Tiểu Niệm lạnh lùng đứng chờ đợi trong phòng tu luyện, gần như có nghìn phòng tu luyện, ít nhất hàng trăm ngươi từ các phương hướng đang nhìn trộm về

phía nàng.

Giờ khắc này, tất cả mọi người đều có một nhận thức chung -— lúc này đây, thật sự có yêu nghiệt đến Thiên Các!

Đây là câu nói được mọi người nói nhiều nhất.

Ông cụ đang xử lý vết thương cho người đồ đen bịt mặt thì cửa bị gõ vang.

“Long lão, người quản lý tầng một xin gặp.”

“Chuyện gì?”

“Linh Niệm Thiên Nữ vừa tới đã đánh bại mười người ở vị trí thí nghiệm. Nhưng trình độ tu luyện của nàng hiện không quá Đan Nguyên, dựa theo quy định

không thể di lên khu thí nghiệm Anh Biến ở tầng hai... Phải xử lý tình huống này như thế nào?” Bên ngoài, nhân viên quản lý kích động báo cáo.

Lần đầu tiên gặp phải tình huống thế này, hắn căn bản không có kinh nghiệm, thật sự không biết nên xử lý thế nào.

“Hả?”

Ông cụ nghe báo lại như thế thì có hơi ngoài ý muốn.

“Không phải chứ? Người thí nghiệm số mười không phải là Lưu Minh Dương có cảnh giới Thai Tức được áp chế bảy lần à? Hiện tại hắn đã ở đỉnh Đan Nguyên, nửa bước Anh Biến, cô nhóc kia lại đánh bại được cả Lưu Minh Dương sao? Vậy mà vẫn còn sức, có thể tiếp tục khiêu chiến!?”

Long lão hơi đăm chiêu.

“Đúng vậy, nàng đánh bại người thí nghiệm số mười, hơn nữa...”

Bên ngoài, mặt nhân viên quản lý khẽ run: “Nàng không hề dùng đến binh khí trợ chiến, nhưng người số mười lại lấy bội đao tùy thân ra ngay từ đầu.”

“Lưu Minh Dương dùng đao? Đó là thi triển thực lực của bản thân ở giới hạn cao nhất ra, cũng chính là không có nhân tố sơ sẩy khinh thường dẫn đến thua trận...”