Geriferry lại ngửi thấy mùi thơm hoa quế hắn vẫn chôn sâu trong trí nhớ, cực kỳ đạm nhã, tràn ngập trong cả thạch thất. Điều này làm cho hắn nhớ tới đoạn đường làm hắn cảm thấy tuyệt vọng trong hẻm núi Vọng Nguyệt. Mặc dù bây giờ hắn vẫn sống mỗi ngày trong tuyệt vọng, nhưng hắn luôn cho rằng ngày đó chính là ngày tuyệt vọng của hắn bắt đầu.
Đối với người phụ nữ từng mang tuyệt vọng đến cho hắn trước mặt này, đương nhiên Geriferry không muốn buông tha. Hắn vỗ tay lên mông cô gái, thể nghiệm khoái cảm mềm mại như một ác ma, sau đó ngồi lên trên giường.
Cô gái co đến góc giường như một con thỏ hoảng sợ, tốc độ nhanh đến mức khiến Geriferry đoán được mấy tháng nay cô ta sống không tồi, ít nhất là không bị đói.
"Thằng khốn, lưu manh..." Hai tay cô gái ôm ngực, sau khi mắng giận hai câu lập tức lại chuyển thành vẻ điềm đạm đáng yêu, nước mắt bắt đầu chạy trong viền mắt.
Geriferry dễ dàng phát hiện vẻ xảo quyệt cô gái giấu trong đáy mắt, hắn tiếp tục vươn tay về phía cô gái, làm như không hề phòng bị, "Có thế thôi à?"
"Ơ", cô gái cảnh giác nhìn bàn tay cách bộ ngực cô ta càng ngày càng gần, thầm nghĩ, ta mắng hắn, hắn phải hổn hển tức giận mới đúng chứ.
Tay Geriferry duỗi được một nửa đột nhiên dừng lại, "Vốn từ ngữ của ngươi thật là nghèo nàn, ý ta là ngươi đã miêu tả ta quá tốt. Trong tình hình chung người khác đều mắng ta là ác ma, lưu manh, cả biến thái nữa".
Nói xong, hình như Geriferry phải chứng minh mình thật sự là một người như vậy, tay hắn đột nhiên tăng tốc chộp thẳng đến bộ ngực cô gái. Cùng lúc đó, một chân đang co lại của cô gái cũng đá đến ngực Geriferry không hề có dấu hiệu báo trước.
Nếu tính riêng đích đến thì mục tiêu của hai người đều hoàn toàn nhất trí.
Vấn đề là ngay từ khi tiến vào ánh mắt Geriferry đã tham lam nhìn chằm chằm lên đùi cô gái, vồ ngực bất quá chỉ là một đòn gió. Trong nháy mắt đó, Geriferry chỉ hơi dịch mông lại, sau đó cả người hắn rơi xuống dưới giường. Bàn tay hắn thì nắm lấy bắp chân cô gái đá đến, chỉ cần kéo khẽ là cô gái đã bị hắn kẽo xuống đất.
Dưới đất, hai người dây dưa với nhau bằng một tư thế cực kì mờ ám. Geriferry nắm chân cô gái, còn cô gái thì sợ đến mức ôm đầu Geriferry áp vào ngực. Geriferry quả thực quá thích cảnh này, hắn hít một hơi khoa trương.
Mùi hoa quế thơm nồng nặc.
Cô gái phản ứng lại trước, hai tay ra sức đấm lên đầu Geriferry, có điều đấu khí đã bị phong bế bằng thuốc, chút sức mạnh này thật sự khó có thể khiến một kẻ suốt ngày bị hành hạ như Geriferry liên tưởng đến đau đớn.
Nước mắt rốt cục chảy xuống theo hàng lông mi thật dài của cô gái.
Rơi lên trên mặt Geriferry.
"Đồ khốn..." Cô gái vẫn cứ phí công đấm Geriferry, từ ngữ mắng người cũng chỉ có một hai từ, rất khó có thể làm cho Geriferry hiểu rằng mình đang bị sỉ nhục.
Trong ánh mắt cô gái, Geriferry ngẩng đầu lên, dùng lưỡi liếm giọt nước mắt cô gái rỏ xuống mặt mình. Hắn nuốt nước mắt vào, nước mắt chảy xuống lòng hắn, cũng như nước mắt con mắt đó từng rỏ xuống trong lòng hắn, trống vắng, đắng chát, vô lực như nhau.
Hành động này của hắn khiến cô gái cảm thấy buồn nôn, cô ta muốn nôn mửa nhưng nước mắt lại chảy xuống nhiều hơn. Cô ta đã không còn đấm Geriferry nữa, hai tay đẩy mạnh lên vai Geriferry, cô ta muốn cách tên biến thái này xa một chút.
"Ngươi tên là gì?" Geriferry hỏi, tay hắn vẫn khẽ vuốt lên đùi cô gái rất không ngoan ngoãn.
"Ngươi buông ra trước". Cô gái cò kè mặc cả.
Đương nhiên, đây là thái độ Geriferry cần. Bởi vì chỉ có như vậy thì việc đối thoại tiếp theo mới dễ dàng hơn. Đây cũng là mục đích của Geriferry, khinh bạc một phen, có thể khiến đối phương ngoan ngoãn nghe lời, sao lại không làm.
Geriferry đứng lên trước, nhìn cô gái vùng vẫy bò lên, hắn vươn tay, cô gái lại hất ra không hề cảm kích. Sau khi lườm hắn, cô gái ôm hai chân co người trong góc giường, bắt đầu rơi lệ không ngừng.
Nhất thời thạch thất lại khôi phục yên tĩnh.
Geriferry ho một tiếng, cô gái giật nảy, lập tức nhớ ra bây giờ mình đã là cừu non đợi làm thịt, còn đối diện cô ta rõ ràng chính là một con sói hung dữ với cái lưỡi đỏ tươi. Vừa nghĩ đến hình ảnh hắn liếm nước mắt của mình, toàn thân cô gái đã nổi da gà.
"Alizée". Nói xong cô khóe miệng cô gái xịu xuống.
"Vậy... Ngươi biết ta là ai không?"
"Đồ khốn, lưu manh..." Alizée buột miệng, sau đó lập tức sợ hãi, lặng lẽ nhìn Geriferry. Thấy vẻ mặt hắn vẫn tươi cười như khuyến khích, cô ta hạ thấp giọng tiếp tục nói, "Cả biến thái nữa!"
Nụ cười tủm tỉm của Geriferry lại biến thành nụ cười kiểu ác ma, sau khi hắn giữ nguyên nụ cười này bước về phía trước một bước, Alizée đã sợ hãi hét lên, "Không được!" Âm thanh chói tai có thể sánh với tiếng gào thét của nữ yêu.
"Bọn họ nói, bọn họ nói ngươi là đồ tồi, còn nói ngươi không chuyện ác nào không làm, ngươi lừa nam ép nữ". Alizée nói. Thấy Geriferry không hề tức giận vì mình lại mắng hắn mà vẫn nghe rất chăm chú, lá gan Alizée rốt cục lớn hơn một chút.
"Bọn ta là đội hậu cần của thành Diack. Trước khi người thú khởi xướng chiến dịch mùa đông, bọn ta phải mua đầy đủ lương thực. Những năm trước bọn ta vẫn mua ở cửa hàng lương thực Mãn Thương tại Ronage. Nhưng năm nay bọn họ nói vựa lương thực lớn nhất là Dolores đang đánh trận, lương thực căn bản không thu hoạch được, cho nên không có lương thực bán cho bọn ta. Bọn ta đến tìm các cửa hàng khác nhưng tình hình đều tương tự như vậy. Không có lương thực, người Diack đói bụng làm sao có thể chống đỡ cuộc tiến công của người thú, cho nên bọn ta lại đến cầu xin cửa hàng Mãn Thương. Ông chủ của bọn họ nói nếu như bọn ta có thể báo thù cho cháu gái đã chết của ông ta thì ông ta sẽ cố hết sức gom đủ lương thực cho bọn ta, cho nên bọn ta đến núi Vọng Nguyệt..."
Trên thực tế, sau khi Alizée nói ra địa danh Diack, mồ hôi lạnh đã thấm ra trán Geriferry. Bởi vì hắn đã đào móc ra một cái tên ở sâu trong trí nhớ, cái tên này cũng là Alizée. Đương nhiên điều thật sự khiến hắn toát mồ hôi là tiền tố của cái tên này, tiểu ác ma Diack, kỵ sĩ rồng Alizée.
Geriferry lặng lẽ lau mồ hôi trên trán, hắn cảm thấy thứ gọi là sợ hãi thật sự là vô nghĩa đối với một kẻ luôn phải vùng vẫy tuyệt vọng trong bóng đêm như mình.
"Ngươi biết ta là ai không?" Geriferry lên tiếng ngắt lời Alizée.
"Sao?" Alizée chớp chớp mắt không hiểu.
"Ta tên là Geriferry, Geriferry Stedman. Ông chủ cửa hàng kia nói không sai, mặc dù ta không nhớ mình có hại chết cháu gái hắn không, nhưng quả thật có không ít cô gái ở kinh đô từng bị ta hãm hại".
Lần này người toát mồ hôi lạnh là Alizée. Trời ạ, lão chủ cửa hàng lương thực chết tiệt kia lại bảo mình đi giết con cháu gia tộc Stedman. Không phải cô ta sợ gia tộc Stedman, mà là người Diack của cô ta thật sự là đã nợ gia tộc Stedman quá nhiều.
"Ta... Bọn họ chỉ nói ngươi là con trai một tướng quân, xin lỗi, ta... Bởi vì quá sốt ruột mua lương, cho nên..." Mặc dù Alizée nói xin lỗi nhưng trên gương mặt cô ta không hề có vẻ hối lỗi. Nhìn vẻ mặt oán hận bất bình đó, chắc chắn là trong lòng cô ta đang chửi ông chủ cửa hàng lương thực với những từ ngữ "ác độc" nhất.
Đương nhiên sau khi chuyện xảy ra, chắc chắn cái cửa hàng tên là Mãn Thương này đã đóng cửa.
Xem như Geriferry đã nhìn ra, hiển nhiên cô nàng tiểu ác ma thông minh nhất thế lơ mơ nhất thời này đã bị người khác lợi dụng. Nhưng vì sao khi đó cô ta không triệu tập rồng? Nếu thế, hiển nhiên Geriferry còn chưa rõ về sức mạnh của lão Khuê Nô cho rằng mình không hề có bản lãnh chạy thoát khỏi tay một con rồng bạc trẻ trung.
"Bà nội nói rằng Laura mới 200 tuổi, còn quá trẻ, bà bảo ta ngàn vạn lần không được triệu hồi ra ở các thành phố lớn của loài người. Hơn nữa lão già kia hạ thủ nhanh như vậy, người ta cũng không kịp triệu tập nó". Đối mặt với nghi vấn của Geriferry, Alizée giải thích rất ảo não.
200 tuổi? Còn trẻ? Geriferry nghe mà suýt nữa ngã ngửa xuống đất. Có điều cuối cùng hắn cũng hiểu ra Laura chính là con rồng bạc mới 200 tuổi đó. So với cuộc đời dài cả vạn năm của loài rồng thì 200 tuổi quả thật chỉ có thể xem như thiếu niên.
"Được rồi, bây giờ chúng ta bắt đầu tính sổ". Ngồi lên trên giường, đối mặt với ánh mắt lại trở nên căng thẳng của Alizée, Geriferry nói một câu khiến cô ta suýt nữa ngất xỉu, "Ý ta là ngươi chuẩn bị bồi thường sai lầm ngươi đã phạm như thế nào?"
"Nhưng người ta rất nghèo", Alizée ôm cánh tay, cực độ ai oán nhìn Geriferry.
Lần này người suýt nữa ngất xỉu là Geriferry. Con gái yêu của kiếm thánh Pulver, một trong bốn thành chủ Diack lại là người nghèo rớt mùng tơi, nói ra liệu có ai tin? Hơn nữa nguyên nhân chính yếu khiến tiểu ma nữ này thành danh chính là bản tính tham lam của cô ta. Nếu nói trong tay cô ta không có thứ tốt gì thì có đánh chết Geriferry cũng không tin.
"Vậy ý ngươi là ngươi sẽ bồi thường bằng thân thể mình?" Geriferry nói, ánh mắt lại lướt qua một lượt trên người Alizée, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên cái miệng xinh đẹp của cô ta, và thè lưỡi ra liếm liếm môi.
Alizée hoảng sợ co lại, trong lòng cực kì bối rối không biết nên bồi thường bằng thân thể hay là giao ra bảo bối trong nhẫn. Geriferry nhìn cũng không đến nỗi nào, có vẻ trao lần đầu tiên cho hắn cũng không tồi, có điều vừa nghĩ đến hành động nuốt nước mắt mình của Geriferry cô ta lại buồn nôn.
Cuối cùng cô ta tháo chiếc nhẫn màu bạc được điêu khắc thành một đóa hoa hồng trên tay ra một cách rất không tình nguyện. Cô ta cọ lên chiếc nhẫn, niệm một đoạn chú ngữ đặc biệt, chiếc nhẫn tỏa ra ánh sáng. Đến lúc này, trong lòng Alizée vẫn cứ đau khổ đấu tranh giữa hai lưa chọn.
Geriferry không hề vội vàng, mặc dù hắn thích Alizée dùng thân thể bồi thường hơn, nhưng bảo bối có thể được Alizée coi trọng chắc chắn đều không phải thứ tầm thường.
Hình như rốt cục Alizée đã quyết định xong, cô ta cầm chiếc nhẫn trong tay đưa đến trước mặt Geriferry, lúc này Geriferry có thể nhìn thấy khóe miệng cô ta hơi co giật.
Nhẫn không gian vẫn cứ là vật phẩm khan hiếm trên đại lục Thương Mang, mấu chốt là thứ vàng sao (tinh thần kim) để chế tạo nhẫn không gian có sản lượng cực ít, nó chỉ có một tỉ lệ rất nhỏ trong khoáng vàng tím (tử kim). Cho nên mặc dù chưa đến mức giá trị liên thành nhưng một chiếc nhẫn không gian có thể tích mỗi chiều 30 cm cũng có giá trên mười ngàn đồng tiền vàng.
Nhưng chiếc nhẫn trên tay Alizée khiến rốt cục Geriferry cũng biết cô nàng tiểu ác ma này giàu đến mức nào. Chiếc nhẫn này có một không gian lên đến một mét khối, Hơn nữa đây vẫn chỉ là tầng thứ nhất.
Chưa tính trong đó chứa thứ gì, chỉ tính riêng giá trị của chiếc nhẫn này thì Alizée đã là một tiểu phú bà đạt tiêu chuẩn không thể nghi ngờ.