Kì Tài Giáo Chủ

Chương 575: Trảm tông sư 2



Còn cương khí bản thân Sở Hưu lại là Huyết Luyện Thần Cương của đại phái Ma đạo năm xưa Huyết Hà Phái, ngưng tụ thành Huyết Sát Cương Khí, bị đánh vào. cơ thể cũng chẳng dễ chịu gì.

Nếu đổi lại lúc bình thường, Kiều Liên Đông còn có thể dùng chân khí bản thân trấn áp khu trục. Dù sao Sở Hưu cũng không phải tông sư võ đạo, khu trục chân khí của y không máy khó khăn.

Nhưng Viêm Xích Tiêu bỏ đá xuống giếng lại như đoạt mạng hắn, căn bản không cho hẳn cơ hội trấn áp khu trục.

Chứng kiến trạng thái hiện tại của mình, Kiều Liên Đông ni g, bộc phát ra lực lượng cuối cùng chém bay xiềng xích của Viêm Xích Tiêu, bỏ chạy về phía đại điện trung ương giận gầm lên một tị

Đã tới nước này, Kiều Liên Đông đương nhiên không cố ky mặt mũi thể diện gì nữa, tông sư võ đạo cũng muốn sống.

Sở Hưu nhìn bóng lưng Kiều Liên Đông, ánh mắt lóe lên sát ý bừng bừng.

Giết Kiều Liên Đông, lưu lại đồ đệ của hắn gọi là nhổ cỏ không trừ gốc, là chuyện rất phiền phức.

Còn giết đồ đệ Kiều Liên Đông lưu lại Kiều Liên Đông gọi là thả hổ về rừng, là hành động ngu ngốc.

Sở Hưu sợ phiền phức, y cũng chẳng ngu ngốc. Cho nên hôm nay Kiều Liên Đông này nhất định phải chết!

Thật ra trạng thái hiện tại của Sở Hưu cũng không được tốt. Sau khi vận dụng Thiên Tử Vọng Khí Thuật y lại dùng Trấn Hồn U Minh Khúc trong Nhiếp Hồn Cửu Đại "Thức, tiêu hao tinh thần lực cực lớn.

Lúc này sắc mặt Sở Hưu đã trắng bệch, thậm chí trong đầu y có cảm giác đau nhói từng cơn. Nhưng Sở Hưu lại như không phát giác, trực tiếp niết thành Nội Phược Ấn, tốc độ bộc phát tới cực hạn, thoáng cái đã tới sau lưng Kiều Liên Đông.

Phật quang uy nghiêm bùng lên, Đại Nhật Như Lai hàng lâm, phật quang phổ chiếu, hoán nhật thâu thiên!

Dưới uy lực cường đại của Hoán Nhật Đại Pháp, Kiều Liên Đông thậm chí không dám chạy trốn, hắn xoay người lại, chỉ thấy một chưởng của Sở Hưu đánh xuống, thân hình ẩn trong phật quang tựa như Đại Nhật Như Lai hàng lâm.

Kiều Liên Đông rống lên một tiếng xuất đao chém ra. Nhưng dưới ánh sáng của Đại Nhật Như Lai, ánh đao kia trực tiếp tan vỡ, miêu đao đỏ máu trực tiếp bị đánh bay, thân hình cũng bị đánh lún xuống đất. Lại một ngụm máu tươi phun ra, ánh mắt hắn lần đầu lộ vẻ hoảng sợ.

Nghĩ lại thì Kiều Liên Đông hắn đời này đối địch vô số, cũng coi như thân kinh bách chiến. Nhưng có thế nào hắn cũng không ngờ lại có ngày mình cảm nhận được hơi thở tử vong khủng khiếp từ người một võ giả tiểu bối như Sở Hưu.

Căn răng nổi giận gầm lên một tiếng, tay phải Kiều Liên Đông trực tiếp căm vào tay trái hắn, một luồng máu tươi lập tức chảy ra.

Có điều máu tươi không rơi xuống đất mà theo sự cương khí của hắn điều khiển ngưng tụ thành một thanh trường đao do máu tươi tạo thành, lấp lóe vẻ sắc bén kinh người.

Nhưng đúng lúc này Sở Hưu lại như không thấy. Y giơ một tay ra, dưới lòng bàn tay, phật quang vô biên ngưng tụ trong một chưởng này. Bàn tay rất nhỏ nhưng phật quang lại như chiếu rọi khắp thiên hạ.

Đây là một cảm giác rất quái dị, nhưng theo thế chưởng của Sở Hưu đánh xuống, tất cả mọi thứ xung quanh lập tức trở nên vặn vẹo, thiên địa nguyên khí cũng. _ bị kéo vào chưởng này. Ngay bản thân Kiều Liên Đông cũng như đặt trong chưởng này, tất cả đều vặn vẹo, xoay tròn như bánh xe, cuối cùng phật quang bộc phát, tất cả quy về hư vô, sinh tử tiêu tán, ngũ uẩn giai không!

Vô Sắc Định Đại Thủ Ấn! Ì

Chiêu thức này là công pháp do Đàm Uyên đại sư tự †ay sáng chế. Trong lòng bàn tay hội tụ sinh diệt, diễn hóa chư thiên, giới tử tu di, ngàn vạn biến hóa đều nằm trong chiêu thủ ấn này.

Lúc này phật quang cũng hoàn toàn tiêu tán, thân l hình Kiều Liên Đông bay ngược ra ngoài. Trên người hắn không chút thương thế nhưng chân khí trong cơ thể đã bị Vô Sắc Định Đại Thủ Ấn tiêu hủy không còn lại chút gì, lúc này thậm chí chẳng bằng một người bình thường.

Cầm đao lao tới, khi Kiều Liên Đông chưa rơi xuống đất Sở Hưu đã xuất đao bêu đầu hắn, nắm lấy trong tay.

Mặc dù trên Thiên Ma Vũ vẫn không dính một giọt máu tươi, nhưng thực chất nó đã uống máu cường giả tông sư võ đạo!

Mang theo cái đầu chết không nhắm mắt của Kiều Liên Đông, thật ra Sở Hưu hiện tại đã tiêu hao quá độ.

Thiên Tử Vọng Khí Thuật cùng Trấn Hồn U Minh Khúc tiêu hao tinh thần lực vô cùng nghiêm trọng, hơn nữa sau đó Sở Hưu liên tiếp vận dùng Hoán Nhật Đại Pháp cùng Vô Sắc Định Đại Thủ Ấn, thế công liên tiếp, mặc dù y giết chết được Kiều Liên Đông nhưng bản thân cũng tiêu hao kịch liệt.

Viêm Xích Tiêu lặng lẽ nhìn Sở Hưu, không lựa chọn động thủ hay làm gì.

Mặc dù hắn có ý động thủ nhưng lại không nắm chắc.

Sở Hưu thể hiện ra thực lực vượt ngoài tưởng tượng của hắn, mặc dù trên danh nghĩa Sở Hưu và Viêm Xích "Tiêu hợp lực vây giết Kiều Liên Đông nhưng thực tế Viêm Xích Tiêu chỉ ở bên cạnh phụ trợ, người thật sự xuất thủ vẫn chỉ là Sở Hưu. Viêm Xích Tiêu cùng lắm chỉ góp hai phần sức mà thôi.

Nhưng cho dù giờ bộ dáng của Sở Hưu rõ ràng đã tiêu hao quá độ nhưng Viêm Xích Tiêu vẫn không dám động thủ.

Mang theo đầu Kiều Liên Đông, Sở Hưu nhếch miệng cười với Viêm Xích Tiêu: “Ta tới giúp các ngươi một chút, kế hoạch phục sinh Lã Ôn Hầu của các ngươi ra sao? Có điều ta nghĩ e là cuối cùng các ngươi phải thất vọng rồi!

Nói xong, Sở Hưu trực tiếp mang theo đầu Kiều Liên Đông trở lại trong hành lang, Viêm Xích Tiêu lại không nói một lời.

Lúc này trong đại điện trung ương, Đổng Tề Khôn cùng Hứa Đình Nhất vẫn áp đảo Huyền Cửu U, còn những người khác kể cả Lã Phụng Tiên lại đang tranh đoạt Phương thiên họa kích. Có điều rất đáng tiếc, bất luận Lã Phụng Tiên hay những võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất, mặc dù trong số họ có một số người chạm được tới Phương thiên họa kích, nhưng vẫn bị Phương thiên họa kích đánh bay, căn bản không cho họ cơ hội cầm tới tay.

Lúc này Phương Thất Thiếu cùng Tạ Tiểu Lâu rốt cuộc cũng chạy tới. Với thực lực của Tạ Tiểu Lâu, hắn cũng có thể tham gia tranh đoạt Phương thiên họa kích, còn Phương Thất Thiếu lại không động thủ mà chỉ nhìn chằm chằm vào Doanh Bạch Lộc.

Doanh Bạch Lộc nhíu mày nói: “Phương Thất Thiếu, ngươi không đi cướp lấy thanh thần binh Vô Song kia đi, nhìn chằm chằm vào ta làm gì?”

Phương Thất Thiếu cười hắc hắc nói: “Ta đoạt thứ kia làm gì? Ta là kẻ dùng kiếm, cần gì tranh giành Vô Song? Có lẽ sau khi Vô Song cảm giác được khí tức trên người ta thậm chí còn chủ động công kích ta. Việc gì phải sang bên đấy chịu tội?

Kẻ sỉ tình, nghe nói vừa rồi ngươi động thủ với Sở Hưu, còn đánh nhau ngang tài ngang sức? Chậc chậc, ẩn giấu thật sâu. Chẳng bằng hai ta tái chiến một trận, sao nào?”

Thật ra xét theo một số phương diện Phương Thất Thiếu rất giống với Doanh Bạch Lộc. Hắn vốn không để ý tới hư danh trên Long Hổ Bảng. Long Hổ Bảng nói hắn là hạng ba thì hắn là hạng ba, Phương Thất Thiếu không vì thứ hạng này mà chủ động khiêu chiến với người khác, làm to chuyện.

Có điều nếu gặp đối thủ hắn cảm thấy hứng thú, Phương Thất Thiếu cũng chẳng ngại thư giãn gân cốt đôi chút.

Trong số những võ giả trên Long Hổ Bảng, hẳn từng giao thủ với Trương Thừa Trinh cùng Tông Huyền, đáng tiếc là lại chịu thiệt.