Lã Phụng Tiên vẫn khá tin tưởng ánh mắt Sở Hưu. Nghe Sở Hưu nói vậy, Lã Phụng Tiên bèn gật đầu nói: “Nếu đã vậy, các ngươi theo ta đi. Có điều các ngươi phải sửa lại cách nói chuyện của mình trước đã. Ta nghe khó chịu lắm. Giờ các ngươi đã đoạt xá chắc cũng hiểu một số chuyện thời nay rồi chứ?”
Đám người Thủy Vô Tướng gật đầu nói: “Chúng ta... chúng ta biết.”
Lã Phụng Tiên gật nhẹ đầu, đột nhiên hỏi: “Đúng rồi, ngươi có thể chế tạo ngọc giản truyền công không?”
Thủy Vô Tướng ngạo nghễ nói: “Về mặt tu vi trận đạo, thuộc hạ không kém gì những đại sư trận pháp. trong Đạo môn. Đương nhiên biết làm thứ đơn giản như ngọc giản truyền công rồi. Có điều trước mắt không có vật liệu, không cách nào chế tạo.
Xin hỏi chủ công cần bảo tồn lâu dài hay sử dụng tạm thời? Nếu là sử dụng tạm thời, giờ thuộc hạ có thể làm một cái.”
Lã Phụng Tiên nói: “Sử dụng tạm thời thôi.”
Thủy Vô Tướng gật nhẹ đầu, hẳn trực tiếp hái mấy. quả dại ven đường xuống, ép hơi nước bên trong ra. Sau đó hắn lại lấy chân khí ngưng tụ lại, vẽ vài trận văn lên trên, không ngờ lại hóa thành một vật trông như kẹo dẻo.
“Chúa công, vật này chỉ có thể truyền công một lần. Chỉ cần công pháp trong đó có người đọc hoặc qua ba ngày, thứ này sẽ tiêu tán.”
Sắc mặt Thủy Vô Tướng hơi tái đi. Giờ hắn chỉ có cảnh giới Tiên Thiên, cho dù chỉ làm một món đồ nhỏ như vậy cũng tiêu hao không ít chân khí bản thân.
Lã Phụng Tiên nhận lấy, truyền công pháp Cửu Tiêu Luyện Ma Kim Thân vào trong, đưa cho Sở Hưu nói: “Sở huynh, cơ duyên lần này là ngươi dẫn ta tới. Nếu không có ngươi ta với truyền thừa Lã Ôn Hầu này cũng thành vô duyên. Đây là công pháp luyện thể của Lã Ôn Hầu ngày trước, Cửu Tiêu Luyện Ma Kim Thân. Ngươi nhận lấy đi. Chờ sau khi hắn khôi phục, ta lại bảo hắn làm một vật truyền công, giao Ma Thần Vô Song Kích cho ngươi.”
Nghe xong lời này, Thủy Vô Tướng vội vàng ngăn cản: “Chúa công, không thể! Đây là công pháp truyền thừa mà Ôn Hầu đại nhân lưu lại, sao có thể tùy ý truyền ra ngoài được?”
Lã Phụng Tiên không nổi giận, hắn chỉ dùng thần sắc lạnh nhạt nói: “Ngươi là chúa công hay ta là chúa công?”
Thủy Vô Tướng cười khổ một tiếng, không tiếp tục ngăn cản.
Hắn cũng phát hiện, mặc dù tính cách chỉnh thể của Lã Phụng Tiên không giống với Ôn Hầu đại nhân, nhưng một số chỉ tiết lại hệt như Ôn Hầu đại nhân. Tỷ như tính cách ngoan cố.
Hễ là chuyện Ôn Hầu đại nhân đã quyết định, ai cũng không khuyên can nổi. Giờ Lã Phụng Tiên cũng vậy, chỉ cần là chuyện hắn đã quyết định, không ai ngăn cản nổi.
Tính cách như vậy có thể nói là vô cùng quả quyết, nhưng lại không thể biết rốt cuộc là tốt hay là xấu. Dù sao trong thời thượng cổ, nếu Lã Ôn Hầu nghe theo đề nghị của Thủy Vô Tướng, tạm thời ẩn nhẫn giấu tài, vậy đã không rơi vào cảnh hiện tại.
Sở Hưu không khách khí với Lã Phụng Tiên, nhưng nhận lấy vật truyền công nói: “Đa tạ Lã huynh, vừa hay ta cũng cần một bộ công pháp luyện thể đỉnh cao. Ta không khách khí với ngươi, có điều Ma Thần Vô Song Kích thì không cần đâu. Ta dùng đao, giờ đổi sang tu luyện Phương thiên họa kích quá tốn thời gian.”
Nghe Sở Hưu nói vậy, Lã Phụng Tiên cũng không cố đưa công pháp cho Sở Hưu. Hai người dẫn theo bốn người Thủy Vô Tướng trở lại Quan Trung Hình Đường.
Phân bộ Hình Đường Quan Tây, nghe được tin Sở Hưu trở về, Quỷ Thủ Vương cố ý dẫn người tới nghênh tiếp.
Sở Hưu còn chưa vào cửa, Quỷ Thủ Vương đã cười lớn chắp tay nói: “Chúc mừng đại nhân chém tông sư, bước vào hạng tư Long Hổ Bảng.”
Sở Hưu kinh ngạc: “Chuyện này đã lan truyền rồi cơ à?”
Quỷ Thủ Vương gật đầu nói: “Đã truyền đi lâu rồi.
Hôm nay thanh danh đại nhân trên giang hồ càng ngày càng vang dội.”
Dọc con đường này, Sở Hưu sợ có chuyện bất trắc gì chỉ tập trung đi đường với Lã Phụng Tiên, không quan tâm tin tức bên ngoài. Thật không ngờ Phong Mãn Lâu hành động nhanh như vậy.
Quỷ Thủ Vương lại chắp tay với Lã Phụng Tiên nói: “Nghe nói Tiểu Ôn Hầu nhận được truyền thừa của Thượng Cổ Ma Thần - Lã Ôn Hầu, cũng thật đáng mừng.”
Lã Phụng Tiên cũng khách khí chào hỏi với Quỷ Thủ Vương một tiếng.
“Được rồi, vào đi rồi nói.”
Gọi mọi người vào trong đường khẩu, lúc này Sở Hưu mới hỏi thăm Quỷ Thủ Vương những chuyện xảy ra gần đây.
Ngôi mộ khổng lồ trấn áp Lã Ôn Hầu hiện thế cùng một loạt những chuyện xảy ra tiếp đó đã lan truyền khắp giang hồ trong mấy ngày vừa qua. Uy danh trong đó cũng không nhỏ.
Trong đó xuất sắc nhất chính là Sở Hưu, lâm trận chém tông sư, trở thành võ giả trẻ tuổi kế tiếp Tiểu Thiên Sư - Trương Thừa Trinh có chiến tích công khai giết chết tông sư võ đạo. Cho nên Sở Hưu cũng được thăng lên hạng tư Long Hổ Bảng.
Trước đó người đứng hạng tư là một kẻ thần bí tới cực điểm, Đoạt Hồn Đao - Lý Phi Liêm.
Số lần người này xuất thủ trên giang hồ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Ra chiêu mười một lần, giết chết mười người. Lần duy nhất hắn dùng hai đao mới giết chết là thiên tài trong thế hệ trẻ tuổi của Thuần Dương Đạo Môn, cuối cùng khiến thế hệ trẻ của Thuần Dương Đạo Môn bị đả kích, không gượng dậy nổi.
Biệt hiệu người giang hồ đặt cho hắn có vẻ cũ kỹ nhưng lại rất hợp hình tượng. Lý Phi Liêm xuất thủ đao. đao thấy máu đoạt hồn, không còn người sống. Bất kể đối thủ là ai, cũng bất kể đối phương có thân phận gì.
Vì cái chết đệ tử nhà mình, Thuần Dương Đạo Môn đã truy sát hắn một thời gian dài nhưng vẫn không hề có kết quả.
Có điều không biết do Thuần Dương Đạo Môn truy sát hay không, đã hai ba năm nay Lý Phi Liêm không xuất hiện trên giang hồ, cũng không có chiến tích lưu truyền, cho nên hắn chỉ có thể nhường chỗ cho Sở Hưu.
Hơn nữa lần này Lý Phi Liêm không chỉ phải nhường chỗ cho Sở Hưu, hắn còn phải nhường cho cả Doanh Bạch Lộc. Lý Phi Liêm trực tiếp rơi xuống thứ sáu, Doanh Bạch Lộc lại về hạng năm Long Hổ Bảng.
Trong ngôi mộ khổng lồ đó, Doanh Bạch Lộc và Sở Hưu giao chiến bất phân thắng bại. Với thực lực hắn thể hiện ra, hắn xếp sau Sở Hưu chẳng qua vì không có chiến tích kinh người như Sở Hưu mà thôi.
Còn về Lã Phụng Tiên, thứ hạng của hắn vẫn không hề thay đổi.
Nguyên nhân rất đơn giản, mặc dù Lã Phụng Tiên nhận được truyền thừa nhưng hắn lại không có chiến tích lan truyền. Phong Vân Bảng để ý tới thanh danh và chiến tích, thiếu một thứ cũng không được.
Có điều mọi người cũng tin tưởng, sau khi nhận được truyền thừa của Lã Ôn Hầu, chắc chắn thực lực Lã Phụng Tiên sẽ tăng vọt, tương lai lên hạng cao chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Đây chỉ là thay đổi trong giới tiểu bối, Sở Hưu cũng không mấy để ý.
Trên thực tế y thật sự không để ý tới thứ hạng sắp xếp trên Long Hổ Bảng.
Không riêng gì Sở Hưu, phải nói là những người trong năm hạng đầu Long Hổ Bảng như Doanh Bạch Lộc đều không để ý tới danh sách thứ hạng.
Thực lực bản thân họ bày ngay đó, ai mạnh ai yếu còn không tự biết hay sao? Long Hổ Bảng này chẳng qua chỉ để xem cho vui mà thôi.
Ngược lại những võ giả phía sau ngày ngày tranh danh đoat lợi vì một thứ hạng, đánh nhau vô cùng náo nhiệt.
Mà ngoại trừ trên Long Hổ Bảng phát sinh biến hoá, lần này người dương danh chân chính lại là Trân Thanh Đế, còn bên chịu xui xẻo là Đổng gia.
"Trần Thanh Đế đã lâu không xuất thủ, người giang hồ đều dễ quên. Có người thậm chí quên mất uy danh của Trần Thanh Đế ngày xưa.
Thế nhưng lần này Trần Thanh Đế vừa ra tay lại khiến cả giang hồ không ai không biết. Khiến mọi người không khỏi cảm thán, Trần Thanh Đế vẫn là Trần Thanh Đế.