Kì Tài Giáo Chủ

Chương 827: Phản ứng kỳ quái 2



Giờ quan hệ giữa hai giới Chính đạo Ma đạo còn chưa tới mức quá kịch liệt, không như năm trăm năm trước, hai giới Chính Ma gần như ngươi chết ta sống.

Nhưng hiện tại là hiện tại, tương lai là tương lai, khi thực lực Ma đạo càng ngày càng mạnh, quan hệ giữa hai giới Chính Ma rốt cuộc sẽ ra sao? Không ai nói trước được.

Lúc này Doanh Bạch Lộc cũng nhìn Sở Hưu, có điều hẳn không có bất cứ cảm xúc ghen tị hay hâm mộ.

Đối với những tuấn kiệt mười hạng đầu Long Hổ Bảng như bọn họ, đột phá Võ Đạo Chân Đan thật sự không phải việc khó, khác biệt chỉ là đột phá ra sao mà thôi.

Trương Thừa Trinh ngưng tụ Lôi Minh Kim Đan, hôm nay Sở Hưu lại gây dựng cục diện càng lớn, không ngờ mượn lực lượng một cường giả Chân Hỏa Luyện Thần ngưng tụ Bất Diệt Ma Đan. Vậy người tiếp theo đột phá cảnh giới Chân Đan là ai? Là Tông Huyền, là Phương Thất Thiếu hay là Doanh Bạch Lộc hắn?”

Thật ra trước nay lòng háo thắng của Doanh Bạch Lộc không quá nặng, nhưng hắn liên tục bị Trương Thừa Trinh cùng Sở Hưu vượt qua, nếu còn tụt hậu so với người khác nữa, vậy sẽ rất mất mặt.

Lúc này ở bên dưới, mọi người đang nghĩ làm sao đi khỏi, Tế Nguyên Lễ đột nhiên biến sắc, hẳn giơ tay lấy một trận bàn ra, bên trên lấp loáng vô số phù văn.

Đây là trận bàn truyền tin đặc chế của Phong Mãn Lâu, có thể đem tin tức truyền đi cả vạn dặm, có điều tiêu hao cũng rất lớn, chế tạo lại khó khăn. Chỉ một số người trong giới cao tăng trong Phong Mãn Lâu như Tề Nguyên Lễ mới có thứ này, hơn nữa chỉ khi có tin tức vô cùng khẩn cấp mới được vận dụng.

Tinh thần lực của Tẽ Nguyên Lễ truyền vào trong đó, đọc xong tin tức bên trong, thần sắc Tê Nguyên Lễ càng lúc càng nghiên nghị.

Hắn quay người nói với mọi người xung quanh: “Chư vị, ta nghĩ các ngươi nên đi đi, xảy ra chuyện lớn rồi!

Một canh giờ trước, Dạ Thiều Nam giáo chủ Bái Nguyệt Giáo xuất quan, Bổ Thiên Tâm Kinh đại thành, một mình lên Long Hổ Sơn Thiên Sư Phủ, phá Cửu Thiên Thần Tiêu Ngự Lôi Đại Trận của Thiên Sư Phủ, ép lão thiên sư ra tay. Hai bên giao thủ mười chiêu, thắng được một chiêu rưỡi, khiến lão thiên sư đích thân hạ lệnh Thiên Sư Phủ phong bế sơn môn một năm.

Sau đó Dạ Thiều Nam đánh sang đất Nam Man, khiêu chiến phương trượng Tu Bồ Đề Thiền Viện, Thần Tăng - Rama, phá tan Thất Bảo Bồ Đề Diệu Thụ của Tu Bồ Đề Thiền Viện. Rama bị ép cũng phải lệnh cho võ giả trong Tu Bö Đề Thiền Viện, trong vòng một năm không được phép bước ra khỏi Nam Man một bước!”

Mọi người ở đây đồng loạt biến sả, lần này đúng là đại sự, đại sự kinh thiên động địa!

Từ khi Côn Luân Ma Giáo bị hủy diệt đến giờ, võ lâm Chính đạo luôn áp chế Ma đạo, hơn nữa còn là thực lực áp đảo tuyệt đối.

Nếu không phải vì võ lâm Chính đạo sợ Ma đạo chó cùng rứt dậu, đồng thời hai nhánh Minh Ma cùng Ẩn Ma cũng có một số thủ đoạn cuối, lại thêm võ lâm Chính đạo không đoàn kết, nếu không khi Ma đạo suy thoái như vậy, bọn họ muốn hoàn toàn hủy diệt Ma đạo cũng không phải là khó.

Nhưng sau hai lần Dạ Thiều Nam này xuất thủ, cân bằng giữa hai giới Chính Ma cũng sẽ bị phá vỡ.

Hiện tại Thiên Sư Phủ hoàn toàn xứng đáng đứng đầu Tam Đại Đạo Môn, lão thiên sư còn đứng hạng, năm trên Chí Tôn Bảng, gần với Quân Vô Thần môn chủ Thiên Môn. Thế nhưng lão thiên sư lại thua một chiêu rưỡi dưới tay Dạ Thiều Nam.

Rama còn là thần tăng của Tu Bồ Đề Thiền Viện, nghe nói vừa ra đời đã có mây sáng phật quang, được phương trượng Tu Bồ Đề Thiền Viện đời trước đích thân thu dưỡng. Ba tuổi hẳn đã niệm được kinh văn, bảy tuổi đã có thế luận phật cùng cao tăng trong chùa, mười ba tuổi hành tẩu trên đất Nam Man, độ hết khổ đau của đời người. Thậm chí hẳn còn được một số thổ dân đất Nam Man thờ cúng, trở thành Phật sống của vạn nhà, trải qua trăm ngàn kiếp nạn, ba mươi tuổi tiếp nhận chức vị phương trượng của Tu Bồ Đề Thiền Viện, cũng là người đứng hạng sáu trên Chí Tôn Bảng.

Thế nhưng giờ hai vị này đều thua dưới tay Dạ Thiều Nam, đồng thời bị ép phong tỏa sơn môn một năm, đủ thấy ma diễm của Dạ Thiều Nam phủ khắp bầu trời ra sao.

Giang hö này, e rằng sắp thay đổi lật trời!

Nửa ngày trước, trong Miêu Cương Bái Nguyệt Giáo.

Thân là tông môn lớn nhất nhánh Minh Ma, thậm chí có thể nói là tông môn đệ nhất trong toàn Ma đạo, trong những truyền thuyết trên giang hồ, Bái Nguyệt Giáo luôn xuất hiện với hình tượng phản diện.

Nhấc tới Bái Nguyệt Giáo, vậy chắc chắn là âm trầm kinh khủng, khắp nơi đều trang trí bãng đầu lâu xương trắng, tất cả đệ tử Bái Nguyệt Giáo đều có dung mạo xấu xí, hoặc trên người dính đầy cổ trùng kinh tởm, hoặc mặc áo đen nấp trong góc dùng những bí thuật âm tà vẽ vòng tròn nguyền rủa người khác.

Nhưng thực tế, Bái Nguyệt Giáo tọa lạc trong một sơn cốc lớn, phong cảnh tươi đẹp, cảnh sắc thanh nhã, sơn thủy hữu tình, khiến người ta nhìn mà mê say, như thế ngoại đào viên.

Còn đại đa số đệ tử Bái Nguyệt Giáo đều là nam. thanh nữ tú.

Lý do không phải là Bái Nguyệt Giáo thích thu tuấn nam mỹ nữ làm đệ tử, mà là vì Bái Nguyệt Giáo có một loại cổ trùng tên là Nhan Cổ. Sau khi nuôi nấng thu vào cơ thể, chỉ cần tốn một chút xíu khí huyết là sống được, còn Nhan Cổ có thể thay đổi tướng mạo con người.

Cho dù phần lớn võ giả đều không dùng tướng mạo để kiếm cơm, có điều ai mà chẳng muốn mình xinh đẹp, cho nên chín thành đệ tử Bái Nguyệt Giáo đều thích nuôi nấng loại Nhan Cổ vô hại này.

Về phần có những người xấu thì có thể thật sự rất xấu, xấu tới mức Nhan Cổ có thay đổi dung mạo ra sao cũng không nỡ nhìn vào, hoặc khinh thường thứ này, muốn giữ lại dung mạo bản thân.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!