Kì Tài Giáo Chủ

Chương 945: Khủng hoảng 2



Nghe Mạnh Kính nói vậy, sắc mặt Lâm Bảo Hoàng mới dễ nhìn hơn một chút.

Hắn cũng biết triều đình Tây Sở chắc chắn không thể dốc toàn lực che chở cho bọn họ được, chỉ có thể là đôi bên cùng có lợi mà thôi.

Nếu Tây Sở sẵn sàng đối chọi với nhánh Ẩn Ma cũng muốn che chở cho bọn họ, vậy mới là lỗ to.

Cho nên Lâm Bảo Hoàng lập tức ra quyết định phái người tới Bái Nguyệt Giáo trước, sau đó lại phái người tới các nơi trên Tây Sở, triệu tập tất cả tinh nhuệ cùng giới cao tầng của Địa Ma Đường tới Giang Đô Thành bàn bạc.

Triều đình Tây Sở không có thù hận gì với nhánh Ấn Ma, cho nên đối phương không thể vì Địa Ma Đường mà đối kháng với nhánh Ấn Ma.

Nhưng Bái Nguyệt Giáo và nhánh Ẩn Ma có không ít thù hận, đối phương tuyệt đối không thể ngồi nhìn nhánh Ẩn Ma làm càn trên đất Tây Sở.

Tận mấy ngày sau, Hình Tư Đồ mới dẫn người tới đạo kiếm Ám Diệp Tỉ ngụy trang thành tiệm thuốc.

Có điều đến nơi lại thấy đường khẩu này không một bóng người, thậm chí ngay vết máu tươi cũng bị dọn dẹp sạch sẽ. Hình Tư Đồ quay đầu lại, hừ lạnh với một võ giả trung niên lưng đeo trường đao: “Tư Cuồng, ngươi làm cái quỷ gì vậy? Chẳng phải ngươi bảo nơi này là đường khẩu Ám Diệp Ti à?”

Người này chính là hảo hữu của Hình Tư Đồ, Ảnh Đao Thượng Nhân - Tư Cuồng, có điều hắn không phải người của nhánh Ẩn Ma mà là tán tu Ma đạo tiêu chuẩn.

"Thật ra người này thật ra còn có chút liên quan tới Sở Hưu. Lúc trước tông sư võ đạo đầu tiên chết trong tay Sở Hưu, Kiều Liên Đông là huynh đệ kết bái với hắn, khi còn trẻ hai người đã từng cùng nhau xông xáo trên giang hồ.

Sau này Tư Cung còn định tới tìm Sở Hưu báo thù, có điều lúc đó Sở Hưu đã rời Tây Sở, Tư Cuồng lại không dám tới Quan Trung Hình Đường gây sự, chuyện này đành bỏ qua.

Lúc này nghe Hình Tư Đồ chất vấn như vậy, Tư Cuồng cũng lộ vẻ ủy khuất: “Ta cũng phải móc nối với nhiều chỗ mới thăm dò được nơi này đấy.

Ám Diệp Tỉ là tổ chức bí mật của triều đình Bắc Yên, nếu quang minh chính đại bày ở ngoài sáng sao còn gọi là Ám Diệp Ti, gọi là Minh Điệp Ti còn được.

Có lẽ Ám Diệp Ti gần đây xảy ra chút chuyện, tạm thời sửa sang đường khẩu. Chuyện này với Ám Diệp Ti của bình thường thôi, ta lại đi nghe ngóng là được”

Hình Tư Đồ vẻ mặt xúi quẩy, đành gật đầu đáp ứng.

Có điều ánh mắt những người khác nhìn Hình Tư. Đồ lại lộ ra sắc thái lạ.

Các site khác đang copy và ăn cắp của truyện azz nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương.

Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé. truyện azz chấm vn ạ. Vào google gõ Truyện Azz là ra nhé

Vị này có vẻ không đáng tin cậy.

Không biết đám người Sở Hưu ra sao, nếu bọn họ chiếm được tiên cơ, e rằng bọn mình còn chẳng có canh mà uống.

Bọn họ lại không biết, lúc này Sở Hưu không chỉ chiếm được tiên cơ, thậm chí đã bắt đầu bố trí, chuẩn bị động thủ.

Dám người Sở Hưu không biết những người khác của Địa Ma Đường lúc nào sẽ tới, cho nên y phái những võ giả khác của nhánh Ẩn Ma phân bổ khắp bốn phương tám hướng của Giang Đô Thành, ngụy trang theo dõi tình hình.

Thực lực đám người này không mạnh, nhưng đó là so với Sở Hưu.

Xét theo năng lực cá nhân, bọn họ đều là người nối bật trong số võ giả cùng cấp, làm chút việc nhỏ này không thành vấn đề.

Nửa tháng sau, người của Địa Ma Đường rốt cuộc cũng tề tụ, chuẩn bị tiến vào Giang Đô Thành. Còn Lâm Bảo Hoàng cùng Mạnh Kính cũng đang chờ ở cửa thành.

Mạnh Kính là đại diện cho triều đình, muốn xem xem cuối cùng bên phía Địa Ma Đường sẽ bàn bạc. quyết định ra sao.

Đúng lúc này, ở cửa thành bỗng có một đội ngũ đón dâu.

Tân lang trẻ tuổi tuấn lãng, ngựa cưỡi cao to, phía sau là kiệu hoa, xem ra hắn đón tân nương xong định ra khỏi thành bái đường.

Ban đầu Mạnh Kính không để ý, có điều một khắc sau hắn lại đột nhiên cảm thấy không đúng.

Mạnh Kính thân là nhân sĩ "kinh thành, mặc dù phần lớn thời gian hắn không ở Giang Đô Thành nhưng dẫu sao cũng lớn lên ở Giang Đô Thành.

Giang Đô Thành là đô thành của Tây Sở, xưa nay chỉ có đón dâu từ ngoài vào, sao lại có chuyện cô nương trong Giang Đô Thành gả ra ngoài thành? 

Hơn nữa ánh mắt tân lang kia có nhìn thế nào cũng không giống đang đón dâu, càng giống như tới đưa tang.

Lúc này ngồi trên lưng ngựa, Sở Hưu sắc mặt bình tĩnh, trong lòng không chút gợn sóng.

Mặc dù kiếp trước kiếp này y đều chưa từng làm tân lang, có điều nghĩ tới lát nữa muốn giết người, ngay cả Mai Khinh Liên ngồi trong kiệu hoa mặt cũng đãng đãng sát khí, thời điểm như lúc này cũng chẳng có tâm trạng kích động gì.

Thật ra ban đầu Sở Hưu không định làm phức tạp như vậy.

Mặc dù người ngoài nhìn vào Sở Hưu thủ đoạn tàn nhẫn xảo trá, nhưng thực chất Sở Hưu vẫn luôn thích dùng cách đơn giản trực tiếp. Dùng mấy thứ tính toán quỷ kế chẳng qua là để bớt chút công sức mà thôi.

Vốn trong kế hoạch lần này Sở Hưu định ra tay trong thành. Chẳng qua cân nhắc tới chuyện trong Giang Đô Thành có quá nhiều cao thủ Tây Sở, có khả năng bọn họ còn chưa giết sạch phe địch đã dẫn tới vô số cao thủ Tây Sở, cho nên bọn họ mới chọn địa điểm khác là ngoại thành. 

Có điều ngoại thành chẳng có thứ gì, trừ một số tên ăn mày ngồi ở cửa ra là mấy người buôn bán lặt vặt, chẳng lẽ bảo bọn Sở Hưu dịch dung cải trang mai phục?

Thật ra đám người Sở Hưu và Lục tiên sinh không để tâm, giết người mà thôi, có đóng giả thành ai mà chẳng được?

Nhưng Mai Khinh Liên lại phản đối mãnh liệt.

Theo lời nàng nói, ta đường đường một đại mỹ nhân thiên kiều bá mỵ, các ngươi nỡ để ta đóng vai ăn mày với bán hàng rong?

Cho nên đóng giả làm đội đón dâu là ý tưởng của nàng, tân nương đương nhiên cũng là nàng. Còn về tân lang, Thẩm Huyết Ngưng không quen thuộc với nàng, cũng ngại nhận làm.

Lục tiên sinh thì sao, thật ra hẳn coi như người cùng lứa với Mai Khinh Liên, chẳng qua thời gian đột phá cảnh giới Tam Hoa Tụ Đỉnh hơi chậm thành ra trông hơi già, đóng giả làm cha Mai Khinh Liên còn tạm được.

Cho nên vị trí này đương nhiên thuộc về Sở Hưu. Tối thiểu về chỉ số điển trai hẳn còn khá hơn Lục tiên sinh hay những võ giả Ma đạo vớ va vớ vấn kia nhiều. 

Lúc này đội ngũ đón dâu đã rời thành, Mạnh Kính chỉ hiếu kỳ liếc hai cái sau đó không tiếp tục lắm miệng.