Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3360: Thịt nằm ở trên thớt (Hạ)



Sở Mộ cẩn thận cảm nhận một hồi, sau đó thầm nghĩ. Tuy rằng có thể cảm giác được lực lượng khí lực của bản thân hình như nhận được tăng cường lên một thành. Nhưng đối với thực lực của Sở Mộ, lại không có hiệu quả nâng cao gì.

Tăng lên một thành, đây là mức độ tăng cường của phù văn Sát Lục tầng thấp nhất. Bất kể là phù văn Sát Lục đẳng cấp gì đều như vậy.

Phù văn Sát Lục cấp Hắc Thiết tương ứng chính là trình độ Vạn Cổ Cảnh. Phù văn Sát Lục cấp Thanh Đồng lại tương ứng với trình độ Tuyệt Thế Cảnh. Phù văn Sát Lục cấp Bạch Ngân lại tương ứng với trình độ Đại Đế Cảnh. Phù văn Sát Lục cấp Hoàng Kim lại tương ứng với trình độ Chúa Tể Cảnh. Thông thường mà nói, mức độ tăng cường của phù văn cấp Hắc Thiết đối với Vạn Cổ Cảnh là từ một thành đến năm thành. Mức độ tăng cường của phù văn cấp Thanh Đồng lại là sáu thành đến mười thành. Mức độ tăng cường của phù văn cấp Bạch Ngân lại là mười thành đến mười lăm thành. Mức độ tăng cường của phù văn cấp Hoàng Kim lại là mười sáu thành hai mươi thành. Những mức độ tăng cường này là mức độ tăng cường thuộc về phù văn đơn thể cơ bản nhất.

Mức độ tăng cường như vậy hết sức rõ ràng. Người Vạn Cổ Cảnh vô địch nhận được phù văn Sát Lục cấp Hắc Thiết, thực lực sẽ nhận được nâng cao rõ rệt, trở nên càng cường đại hơn. Nếu như là nhận được mức độ tăng cường của phù văn cấp Thanh Đồng, vậy sẽ biến thành càng cường đại hơn.

Thế giới cường giả chính là như thế. Mỗi phần phương diện lực lượng hoặc tốc độ được tăng cường, đều sẽ khiến bọn họ phát huy ra bằng ưu thế lớn hơn.

Nguyên nhân sở dĩ phù văn Đại Lực này không có nâng cao đối với thực lực của Sở Mộ rất đơn giản. Bởi vì tu vi của Sở Mộ đã vượt qua Vạn Cổ Cảnh, đạt được Tuyệt Thế Cảnh. Bất luận là nguyên lực hay khí lực, ý chí tinh thần.

- Phải đi săn giết thú lớn Sát Lục trung cấp mới được.

Sở Mộ lẩm bẩm nói. Phù văn Sát Lục cấp Hắc Thiết đối với hắn vô hiệu. Tất nhiên hắn không để ở trong lòng.

Khu vực thú lớn Sát Lục trung cấp càng cách xa Nhân Thành.

Đi tới, đi tới, đi tới.

Nếu như trên đường đi tới, gặp được thú lớn Sát Lục, Sở Mộ sẽ ra tay chém giết, thu hoạch một ít bí văn Sát Lục cấp Hắc Thiết. Nếu như thấy từ xa, hắn sẽ không rảnh để ý tới.

Sở Mộ hoàn toàn thật sự không ngờ được, thừi điểm hắn bước vào khu vực của thú lớn Sát Lục trung cấp, lại gặp được người đa lừa gạt năm trăm khối kết tinh pháp tắc trên người mình, Thời điểm người kia nhìn thấy Sở Mộ, hắn cũng lộ ra vẻ bất ngờ ngoài ý muốn. Bất chợt, gương mặt hắn hiện ra một nụ cười dữ tợn.

- Xem ra hôm nay vận khí của gia không tệ.

Người trung niên này cười hắc hắc nói. Hai tròng mắt hắn bắn ra đầy sát khí kinh người.

Phàm là người ở lâu bên trong giới Sát Lục, sau khi trải qua nhiều lần chiến đấu giết chóc, trên người đều sẽ có sát khí nồng đậm.

- Vừa mới đột phá đến Tuyệt Thế Cảnh không lâu, cũng dám một mình đơn độc đi tới nơi này. Xem ra rất có lòng tin đối với thực lực của mình.

Đi cùng người trung niên kia còn có bốn người khác. Bọn họ hợp thành một tiểu đội năm người. Trong đó tu vi cao nhất chính là Tuyệt Thế tam luyện. Ánh mắt bọn họ sắc bén, liếc mắt liền nhìn ra tu vi của Sở Mộ là mới vừa đột phá đến Tuyệt Thế Cảnh.

Năm người này, tu vi cao nhất là Tuyệt Thế tam luyện, hai Tuyệt Thế nhị luyện và hai Tuyệt Thế nhất luyện. Trên ngực của bọn họ đều có thêu hình một thanh đao lớn màu bạc. Đây là dấu hiệu của Cự Đao Môn, biểu thị năm người này đều là người của Cự Đao Môn.

- Mấy huyn, năm trăm khối kết tinh pháp tắc khiến chúng ta sống phóng túng không lâu trước đó, chính là lấy được từ trên tay hắn.

Người trung niên này chỉ vào Sở Mộ, cười nói với bốn người khác.

- Thì ra là thế. Vừa vặn đã dùng hết kết tinh pháp tắc. Tiểu tử, cho mượn thêm một chút để tiêu. Không nhiều lắm, đưa bốn năm nghìn là được.

Tuyệt Thế nhất luyện khác cười gằn nói với Sở Mộ.

- Tiểu tử, nhìn ngươi đi tới nơi này, thực lực cũng không yếu. Cũng giết một ít thú lớn Sát Lục cấp thấp. Giao hết bí văn Sát Lục cấp Hắc Thiết ra đây.

- Theo ta thấy, hãy bảo hắn ngoan ngoãn giao ra chiếc nhẫn không gian.

Năm người ngươi một lời ta một câu nói. Hoàn toàn xem Sở Mộ là miếng thịt nằm ở trên thớt, muốn chặt thế nào thì chặt như thế. Đồng thời thời khắc mỗi người đang nói chuyện, bước chân nhìn như vô ý thức tiến về phía trươc, kì thực là đang phong tỏa tất cả đường lui của Sở Mộ, khiến cho Sở Mộ không có cách nào thoát đi.

Thần sắc Sở Mộ thản nhiên, lạnh lùng nhìn năm người đang bao vây xung quanh mình, bộ dạng hoàn toàn không có ý định chạy trốn.

Đùa gì thế? Chẳng qua chỉ là năm Tuyệt Thế Cảnh. Cao nhất cũng không quá trình độ tam luyện mà thôi. Làm sao có tư cách khiến cho hắn chạy trốn được. Thậm chí ngay cả tư cách khiến cho hắn nhìn thẳng cũng không có. Phải biết rằng, trước khi tu vi của hắn đột phá đến Tuyệt Thế Cảnh, ở dưới tình huống không dùng tới kiếm đạo bản nguyên, hắn đã có thể giết chết Tuyệt Thế Cảnh tam luyện. Nói gì là hiện tại.

- Trêu chọc người khác, ta không quan tâm. Nhưng trêu chọc ta, chính là các ngươi tự tìm đường chết.

Sở Mộ không nhanh không chậm nói, giọng điệu bình tĩnh và thần sắc thản nhiên, giống như đang kể ra một sự thật. Điều này làm cho trên mặt năm người kia đều lộ ra thần sắc kinh ngạc.

- Ha ha ha ha. Đã lâu ta chưa từng nghe qua chuyện cười như vậy.

Tên đã lừa gạt năm trăm kết tinh pháp tắc từ trong tay Sở Mộ không ngừng cười lớn. Bốn người khác cũng là dáng dấp buồn cười.

- Nếu ngươi không muốn giao ra chiếc nhẫn không gian của mình, vậy rất xin lỗi.

- Giết hắn, muốn cái gì lại lấy cái đó.

Năm người hung thần ác sát, toàn thân sát khí nồng đậm kinh người, giống như có sương mù vô hình xoay quanh toàn thân. Người trung niên kia ra tay, một chưởng như đao chặt chém về phía Sở Mộ. Thủ đoạn đơn giản lại hung ác độc địa, không chút dư thừa. Ra tay hoàn toàn là để giết chết mục tiêu.

Nhìn ra được, nhân phẩm của người trung niên này tuy rằng rất cặn bã, nhưng thực lực toàn thân lại không thể nghi ngờ. Quả nhiên ở chỗ như giới Sát Lục này, bản thân nếu không có thực lực cứng rắn, tất cả đều chỉ là lời nói suông.

Chỉ có điều, bọn họ thật sự không ngờ được, mình đối mặt chính là một kẻ địch thế nào.
— QUẢNG CÁO —