Đệ tam chiêu, là hai chiêu tuyệt học Kiếm đạo trước dung hợp, uy lực cường đại hơn, cũng càng thêm biến hóa thất thường.
Tật Phong Kiếm ẩn chứa lực lượng Phong Chi Pháp Tắc, cực kỳ sắc bén, thiết cắt hư không, trảm sát mà đi, Huyễn Vân Kiếm thì ẩn chứa lực lượng của Vân Chi Pháp Tắc. Biến ảo tầm đó, huyền diệu khó lường, hai chiêu tuyệt học Kiếm đạo một trước một sau, thẳng hướng Võ Cuồng Sinh. Chợt, là chiêu tuyệt học Kiếm đạo thứ ba dung hợp... Tật Phong Huyễn Vân Kiếm.
- Có chút ý tứ.
Trên mặt Võ Cuồng Sinh hiện lên một vòng vui vẻ, đối mặt tuyệt học Kiếm đạo của Phong Vân Vô Tà, lại không có bất kỳ ý tứ né tránh. Chỉ thấy hắn dựng thẳng lên một chưởng, bàn tay khép lại, tựa hồ có vầng sáng óng ánh bao trùm. Một chưởng bay bổng đẩy ra phía trước, thật giống như nhẹ nhàng đẩy ra một cánh cửa.
Một chưởng này nhìn như bình thường, lại ẩn chứa uy lực vô cùng đáng sợ, một chưởng trực tiếp đánh tan Tật Phong Kiếm, lại đánh tan Huyễn Vân Kiếm, cuối cùng va chạm với Tật Phong Huyễn Vân Kiếm, liên tục tiêu tán hai chiêu, kết quả như vậy để cho Phong Vân Vô Tà giật mình.
Hắn đoán chừng, thực lực của đối phương có thể sẽ cường đại hơn mình, nhưng mà có hạn, hoàn toàn không ngờ, vậy mà sẽ cường đại nhiều như vậy, chỉ là một chưởng thoạt nhìn rất bình thường, vậy mà đánh tan ba chiêu tuyệt học Kiếm đạo của mình, uy lực của nó, không cách nào hình dung.
Vừa nghĩ đến đây, Phong Vân Vô Tà vận dụng bí pháp... Thái Cổ Kiếm Ấn!
Chỉ thấy chỗ mi tâm của Phong Vân Vô Tà, một đạo tiếp một đạo kiếm ấn sáng lên, trọn vẹn bốn đạo.
Vài chục năm tu luyện, để cho Phong Vân Vô Tà tu luyện Thái Cổ Kiếm Ấn tới tầng thứ tư, một khi thi triển, liền có thể tăng cường bốn thanh uy lực.
Cũng không phải tất cả thiên kiêu tu luyện vài chục năm, đều nắm giữ Thái Cổ Kiếm Ấn tầng thứ tư, tuyệt đại đa số chỉ tu luyện tới tầng thứ ba, bởi vì cái kia cần phải có thời gian cùng tài nguyên, Phong Vân Vô Tà có thể tu luyện tới tầng thứ tư, là hắn dùng không ít tộc huân ở Táng Kiếm uyên.
Tăng phúc bốn thành uy lực, trên người Phong Vân Vô Tà, khí tức mũi nhọn càng thêm mãnh liệt, càng thêm kinh người, cả người thật giống như biến thành một thanh lợi kiếm, có một loại hương vị đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi.
Phong Vân Vô Tà thi triển Thái Cổ Kiếm Ấn tầng thứ tư, để cho Võ Cuồng Sinh nhìn thẳng vào.
- Tật Phong Kiếm!
- Huyễn Vân Kiếm!
- Tật Phong Huyễn Vân Kiếm!
Vẫn là ba chiêu tuyệt học Kiếm đạo phía trước kia, nhưng giờ khắc này thi triển ra, uy lực của nó lại hoàn toàn bất đồng, càng cường đại hơn rất nhiều, tăng phúc bốn tầng mũi nhọn, lộ ra cực kỳ rõ ràng.
Đối mặt tuyệt học Kiếm đạo đồng dạng, thần sắc của Võ Cuồng Sinh không thay đổi, nhưng ánh mắt lại ngưng trọng vài phần.
Chỉ thấy hắn nắm chặt tay, lực lượng cường hoành ngưng tụ ở trong đó, sau đó, một quyền đánh ra, giống như xỏ xuyên qua hư không, xé rách đại địa, đánh nát Tật Phong Kiếm, lại bị Huyễn Vân Kiếm đánh tan, tiếp tục thẳng hướng Võ Cuồng Sinh.
- Thiên Vũ Thánh Ấn? Thiên Lôi Ấn!
Hai tay của Võ Cuồng Sinh biến ảo, Lôi Đình Chi Lực ngưng tụ thành ấn pháp đánh rơi, đánh nát Huyễn Vân Kiếm, lại đánh tan Tật Phong Huyễn Vân Kiếm, oanh kích về phía Phong Vân Vô Tà.
Sắc mặt Phong Vân Vô Tà ngưng trọng, lực lượng kích phát ra mười phần mười, trên không tựa hồ có phong vân khởi động, vờn quanh thân thể, như một Giao Long vô hình nhảy múa, trường kiếm từ từ nâng lên, phảng phất như chở đầy lực lượng phong vân.
Gào thét tầm đó, Giao Long vô hình phụ thuộc vào trên thân trường kiếm, thân hình hiển hóa ra, ngẩng đầu gào thét, long ngâm kinh thiên.
- Trảm!
Phong Vân Vô Tà hét lớn một tiếng, trường kiếm chém ra, chém về phía Thiên Lôi Ấn.
Một kiếm này, uy lực vượt khỏi Tật Phong Huyễn Vân Kiếm, mà một kiếm này, là lúc trước Phong Vân Vô Tà chưa từng nắm giữ, là ở dưới áp lực của Võ Cuồng Sinh, đột nhiên đốn ngộ đột phá mà thành một kiếm, một kiếm này, tương đương Tật Phong Huyễn Vân Kiếm thăng hoa.
Tuyệt học Kiếm đạo hóa thành Giao Long, đây là một loại tiêu chí thăng hoa.
Thiên Lôi Ấn bị đánh nát, kiếm quang Giao Long đáp xuống, tập trung Võ Cuồng Sinh.
- Thiên Vũ Thánh Ấn? Oanh Lôi Ấn!
Thần sắc của Võ Cuồng Sinh có vài phần ngưng trọng, thi triển ra chiêu võ đạo tuyệt học thứ hai... Oanh Lôi Ấn.
Thiên Lôi Ấn xem như trụ cột, như vậy Oanh Lôi Ấn mạnh hơn Thiên Lôi Ấn rất nhiều, uy lực kinh người.
Oanh Lôi Ấn rơi xuống, hóa thành một đạo Lôi Đình vô cùng cuồng bạo, thẳng kích Giao Long, Giao Long run lên, phảng phất như điện giật run run, bị Oanh Lôi Ấn đánh tan, cùng lúc đó, lực lượng của Oanh Lôi Ấn cũng bị tiêu hao trên phạm vi lớn.
Phong Vân Vô Tà một kiếm chém giết, đánh nát Lôi Đình, bằng tốc độ kinh người thẳng hướng Võ Cuồng Sinh.
Võ Cuồng Sinh một tay bắt lấy, trực tiếp bắt lấy kiếm của Phong Vân Vô Tà, một tay khác như Hồ Điệp Xuyên Hoa phát lên sườn bộ của Phong Vân Vô Tà, lực lượng cường hoành đánh vào trong cơ thể Phong Vân Vô Tà, để cho thân hình của Phong Vân Vô Tà run lên, phảng phất như con cá bị điện giật, mất đi khí lực, cả người mềm nhũn ngã xuống.
Phong Vân Vô Tà cũng không có bị trọng thương, Võ Cuồng Sinh hạ thủ lưu tình rồi, một chưởng cuối cùng kia có lực lượng kỳ lạ chấn động, làm cho Phong Vân Vô Tà ở trong thời gian ngắn mất đi lực lượng, cho dù chỉ một hơi thời gian, cũng đã phân ra thắng bại.
- Ngươi là Thiên Vũ Chiến Thành đệ nhất nhân dưới Thiên Kiêu Bảng, ta là Thái Cổ Kiếm Thành đệ nhất nhân dưới Thiên Kiêu Bảng, ta cho ngươi một phút đồng hồ thời gian khôi phục lực lượng, sẽ cùng ngươi chiến một trận.
Ngô Trung Lỗi không biết lúc nào xuất hiện, nhìn Võ Cuồng Sinh cùng Phong Vân Vô Tà chiến đấu xong, liền nhảy lên lôi đài, nhìn Võ Cuồng Sinh nói, trong mắt hiện đầy chiến ý.
Ngô Trung Lỗi là một phần tử hiếu chiến, ở toàn bộ Thiên Kiêu Doanh, không có ai hiếu chiến hơn hắn.
- Không cần.
Võ Cuồng Sinh càng cuồng, nhìn thấy thực lực của Ngô Trung Lỗi rất cường, đủ để làm đối thủ chân chính của mình, liền một quyền đảo ra.
Trong Thiên Kiêu Doanh của Kiếm Minh Tam đại thành, người trên Thiên Kiêu Bảng đều có được thực lực nửa bước Đại Đế đỉnh phong, mà đệ nhất nhân dưới Thiên Kiêu Bảng, thực lực vẫn chưa tới nửa bước Đại Đế đỉnh phong, chỉ đến gần vô hạn, ví dụ như Võ Cuồng Sinh, Ngô Trung Lỗi.
Luận đẳng cấp, Võ Cuồng Sinh cùng Ngô Trung Lỗi thuộc về đồng cấp.
- Tốt.
Ngô Trung Lỗi cười ha ha, vậy mà không có xuất kiếm, ngược lại một quyền đánh ra, một quyền kia, cho người một loại cảm giác xuất kiếm, tràn đầy mũi nhọn cùng bá đạo, hai đấm va chạm, lôi đài chấn động không thôi, hai người lui về phía sau vài bước.