Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3791: Dắt tay lưu lạc



Chúa Tể cảnh tu luyện, đã không cực hạn ở bế quan tu luyện công pháp đơn thuần, lưu lạc đồng dạng là một phương thức tu luyện.

Hỗn Độn vũ trụ, được xưng vô biên vô hạn, tuy tốc độ của Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh không chậm, nhưng thoạt nhìn tựa hồ như không di động, bởi vì Bản Nguyên Nguyên Giới ở sau lưng bọn họ y nguyên cực kỳ rõ ràng.

Thời gian cực nhanh, bất tri bất giác, đã nhiều năm trôi qua, hai người có thể nói là không gián đoạn liên tục phi hành, trọn vẹn vài năm, nhưng một mắt nhìn đi, ở sau lưng của bọn hắn, y nguyên có thể thấy rõ ràng Bản Nguyên Nguyên Giới. Tựa hồ bọn hắn không có ly khai Bản Nguyên Nguyên Giới bao xa.

Trên thực tế, dùng tốc độ của Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh, trải qua vài năm, đã sớm bay ra rất xa. Chỉ có điều Hỗn Độn vũ trụ quá lớn, Bản Nguyên Nguyên Giới lại rất lớn, bởi vậy nhìn sang còn rất rõ ràng.

Mấy năm thời gian, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh gió êm sóng lặng, chưa từng tao ngộ bất luận nguy hiểm gì, nhưng đối với ảo diệu của Hỗn Độn vũ trụ lại tiến thêm một bước lãnh hội đến, trong vô hình để cho tu vi của bọn hắn tăng lên một ít, đương nhiên, còn ở vào Tiểu Chúa Tể cảnh nhập môn trung kỳ, muốn đạt tới hậu kỳ y nguyên cần không ít thời gian.

Đối với cường giả Chúa Tể cảnh mà nói, tăng lên một tiểu cấp độ, tốn hao mấy trăm năm thậm chí mấy ngàn năm thời gian là rất bình thường.

Chỉ chớp mắt, là ba mươi năm qua đi, Bản Nguyên Nguyên Giới, ở sau lưng hai người đã khó có thể thấy được, chỉ còn lại có điểm hào quang cực lớn, mà tu vi của hai người cũng đạt tới một điểm cực hạn, đột phá điểm cực hạn kia, liền có thể đạt tới Tiểu Chúa Tể cảnh nhập môn hậu kỳ.

Cho dù trong ba mươi năm này không có phát sinh sự tình gì, nhưng Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh lại không đơn điệu cũng không trò chuyện, bởi vì mỗi thời mỗi khắc bọn hắn đều thấy Hỗn Độn vũ trụ ảo diệu biến hóa, thật sâu hấp dẫn lấy bọn hắn.

Ở trong lúc này, bọn hắn cũng không có gặp được bất kỳ một Tu Luyện giả nào trừ bọn họ ra, Hỗn Độn vũ trụ quá lớn, cho dù rất nhiều Chúa Tể cảnh tiến vào Hỗn Độn vũ trụ lưu lạc, nhưng lẫn nhau tầm đó muốn gặp, độ khó khá lớn, trừ khi ở một ít địa điểm đặc biệt.

- Sở Mộ, Thâm Lam Thế Giới thế nào?

Tuyết Ngân Linh đột nhiên mở miệng hỏi thăm.

Hai người ngoại trừ khi hành lãnh hội Hỗn Độn vũ trụ ảo diệu ra, ngẫu nhiên cũng sẽ nói chuyện với nhau một hai câu.

- Khôi phục chín thành.

Sở Mộ nói.

Bộ phận Bản Nguyên của Thâm Lam Thế Giới bị hắn nắm giữ, hắn là chủ nhân của Thâm Lam Thế Giới, bởi vậy hắn tăng lên, Thâm Lam Thế Giới cũng được tăng lên, không, phải nói là khôi phục.

Thời điểm Thâm Lam Chúa Tể vẫn còn, Đại Đạo của Thâm Lam Thế Giới có thể chèo chống được lực lượng của Tam bộ Đại Đế cực hạn, nhưng theo Thâm Lam Chúa Tể vẫn lạc, Đại Đạo của Thâm Lam Thế Giới liền không ngừng suy bại, có khả năng thừa nhận lực lượng cũng càng ngày càng thấp, đến lúc Sở Mộ vừa trở thành Thâm Lam chi chủ, Đại Đạo của Thâm Lam Thế Giới càng suy bại đến cực hạn.

Thâm Lam Thế Giới lúc đó, tối đa chỉ có thể thừa nhận được nửa bước Đại Đế, hơn nữa, vẫn chỉ là nửa bước Đại Đế bình thường.

Bất quá hiện tại, theo tu vi của Sở Mộ tăng lên, Đại Đạo của Thâm Lam Thế Giới cũng từng chút khôi phục, lúc Sở Mộ đột phá đến Tiểu Chúa Tể cảnh, Đại Đạo của Thâm Lam Thế Giới thoáng cái khôi phục trên phạm vi lớn, so với thời kỳ toàn thịnh cũng không kém chút nào, đủ để dung nạp Tam bộ Đại Đế.

Hôm nay người mạnh nhất của Thâm Lam Thế Giới, bất quá mới là Nhất bộ Đại Đế mà thôi, đợi đến lúc trong Thâm Lam Thế Giới xuất hiện Tam bộ Đại Đế, nói không chừng tu vi của Sở Mộ đã càng cường đại hơn rồi, đến lúc đó, lực lượng Đại Đạo của Thâm Lam Thế Giới sẽ hoàn toàn khôi phục.

Bay lên bay lên, bỗng nhiên, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh đều cảm nhận được một cỗ khí tức cường đại tới gần, khí tức kia mênh mông bá đạo, lại ẩn chứa một loại hương vị Hoang Cổ, để cho Sở Mộ có chút quen thuộc, phảng phất như ở nơi nào cảm thụ qua.

Bỗng nhiên, trong đầu hắn linh quang lóe lên, nghĩ tới điều gì.

- Linh Nhi, tránh đi.

Sở Mộ nói, tuy Tuyết Ngân Linh không biết là vật gì, nhưng đối với Sở Mộ nói không có chút nào hoài nghi.

Quả nhiên, không bao lâu, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh liền thấy được một thân ảnh cực lớn từ đằng xa bay vút đến, từ xa nhìn lại, phảng phất như một đại lục xông tới, nhìn kỹ liền sẽ phát hiện, đó là một con chim ngoại hình kỳ lạ, muốn để cho Sở Mộ hình dung, thì nó giống như là Dực Long.

Nhưng con chim khổng lồ này lớn hơn nhiều lắm, dùng vạn lần để hình dung cũng không đủ, thật sự là quá lớn quá lớn, giống như một tòa thế giới.

Con chim khổng lồ này triển khai hai cánh, tối thiểu có mấy chục vạn mét.

Hỗn Độn Cự Thú!

Đây là một con Hỗn Độn Cự Thú!

Ở trong mắt con chim khổng lồ này, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh bất quá là một hạt bụi, lực lượng của bọn hắn ngay cả khiến cho nó có một tia hứng thú cũng không có.

Chim khổng lồ mở ra hai cánh, tốc độ tăng vọt, phảng phất như một đạo lưu quang xẹt qua, nhưng bởi vì hình thể của nó quá lớn, để cho Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh thấy nhất thanh nhị sở, mà lúc nó xẹt qua, mang theo một cỗ phong bạo đáng sợ, tàn sát bừa bãi bốn phương tám hướng.

Cơn bão táp này mang tất cả lan ra, cho dù Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh bộc phát toàn bộ tốc độ rời xa cũng không cách nào thoát thân, bị phong bạo đáng sợ kia quấn lấy, trong gió lốc ẩn chứa lực lượng vô cùng đáng sợ, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh chỉ có thể kích phát lực lượng bản thân, bảo hộ bản thân không bị tổn thương.

Tốc độ phong bạo lại rất nhanh, so với Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh toàn lực phi hành còn nhanh hơn hơn trăm lần, bị bão táp này vòng quanh, hai người ngoại trừ hết sức phòng ngự bản thân ra, thì căn bản không cách nào giãy dụa, bay về chỗ càng sâu trong Hỗn Độn vũ trụ.

Một năm, trọn vẹn một năm, phong bạo kia mới suy yếu, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh chật vật lao ra phong bạo, nhìn xem phong bạo đi xa, nghe thanh âm nổ vang kia, hai người liếc nhau, đều chứng kiến hồi hộp trong mắt.

Thiếu một ít, còn kém một chút như vậy, nếu cường độ của phong bạo kia không suy yếu, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh rất khó có thể chống đỡ được, mà hậu quả chống đỡ không nổi, là thân thể của bọn hắn rất có thể sẽ bị phong bạo xé rách.

May mắn may mắn, không thể không nói, ngoại trừ thực lực của hai người ra, vận khí cũng xem như rất tốt.
— QUẢNG CÁO —