Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 1134: Trăm năm tu vi (2)



Dù sao thì linh hồn bị thương và linh hồn bản nguyên bị thương là hai chuyện khác nhau. Cái trước còn có thể tự động chữa trị được, cùng lắm chỉ tốn một chút thời gian mà thôi. Nhưng cái sau căn bản không thể nào dựa vào bản thân tự mình chữa trị được. Cần phải có một ít tuyệt thế trân bảo có tác dụng bổ dưỡng linh hồn. Mà những trân bảo như vậy cho dù có lật tung cả Chân Linh thế giới lên cũng không nhất định tìm được.

Có thể nói, linh hồn chi quang của Diệp Trần không sai biệt lắm đã phá hủy tương lai của người đeo mặt nạ.

Chỉ còn lại sáu bảy thành chiến lực, thực lực của người đeo mặt nạ phỏng chừng còn không được ba tinh chiến lực. So với Đồng Kiếm Vương còn yếu hơn. Về sau còn đâu là uy phong nữa.

Trừ điều đó ra, đừng xem linh hồn chi quang không thể tiêu diệt được người đeo mặt nạ, nhưng hiệu quả mang lại quá đáng sợ. Diệp Trần không chỉ có linh hồn công kích mà chiến lực của hắn so với linh hồn công kích còn cường đại hơn. Nếu như bị linh hồn công kích của Diệp Trần đả thương đến linh hồn, kế tiếp làm sao có thể chống đỡ nổi công kích chính diện của Diệp Trần.

- Không có khả năng? Linh hồn của hắn không hề suy yếu.

Hôi Điểu Vương mở to mắt nhìn.

- Bị hắn lừa gạt rồi. Hắn nhất định có ý làm cho chúng ta tưởng rằng linh hồn của hắn bị suy yếu.

Cầu Nhiêm Vương cắn răng lùi lại phía sau. Nếu như linh hồn của Diệp Trần suy yếu thì không thể nào thi triển ra được linh hồn công kích cường đại như vậy. Có thể ngăn cản được một kích toàn lực của Cầu Nhiêm Vương, đánh tan hơn phân nửa tứ trọng chưởng lực của người đeo mặt nạ đủ để chứng minh Diệp Trần chưa bao giờ suy yếu. Ngược lại thực lực của Diệp Trần càng ngày càng tăng lên.

Ô Ô!

Nguyên khí trong nguyên khí cầu hoàn thành một dòng sông từ thiên linh cái của Diệp Trần dũng mãnh chảy vào trong cơ thẻ của hắ. Chân nguyên của Diệp Trần cũng tấn cấp chuyển hóa thành chân nguyên vương cấp. Chân nguyên vương cấp trong cơ thể tăng nhanh, Diệp Trần có thể cảm giác được chính mình đã cường đại đến mức có thể dùng tay không xé rách không gian.

Hai ngón tay phải giơ lên, Diệp Trần điểm vào mi tâm của Hôi Điểu Vương, chân nguyên vương cấp cường hãn phối hợp với lục giai hủy diệt kiếm ý xuất ra.

Phụt!

Con ngươi Hôi Điểu Vương tan rã, mi tâm xuất hiện một lỗ máu, có thể nhìn từ trước ra sau.

Một chỉ! Hôi Điểu Vương chết.

- Quá mạnh mẽ!

Không chỉ Cầu Nhiêm Vương sinh ra ý nghĩa chạy trốn mà ngay cả Thiết Tí Vương khí huyết cường đại cũng mất đi lòng tin có thể đánh với Diệp Trần một trận. Giờ khắc này Diệp Trần không còn là Diệp Trần của ngày xưa nữa. Lúc trước Diệp Trần chỉ là một thiên tài chưa lớn đã đáng sợ như vậy rồi, có thực lực sánh vai cùng bọn họ. Nhưng ít ra vẫn còn cơ hội giết chết. Mà hiện tại, Diệp Trần bước vào Sinh Tử Cảnh, muốn đánh chết hắn khó như lên trời. Chính mình có thể chạy thoát đã là không tồi rồi.

- Trốn!

Cầu Nhiêm Vương và Thiết Tí Vương phá vỡ không gian chạy trốn vào trong tinh không. Tốc độ bạo phát đến cự hạn.

- Cho các ngươi chạy thoát thì ta không còn là chính mình nữa rồi.

Diệp Trần cười nhạt. Phá Tà Kiếm Và Thiên Hạt Kiếm một trái một phải, tùy ý xuất ra hai chiêu Ngưng Thủy đánh về không gian phía xa. Trong tinh không Cầu Nhiêm Vương và Thiết Tí Vương bị hai kiếm này đánh trúng thân thể.

Thân hình Cầu Nhiêm Vương dừng lại, cúi đầu nhìn. Hắn có mặc bán cực phẩm áo giáp, thế nhưng vẫn bị đánh thủng một lỗ ở trước ngực, lỗ máu xuyên từ trước ra sau. Trái tim cũng bị đánh nát.

Lực phòng ngự của Thiết Tí Vương còn mạnh hơn Cầu Nhiêm Vương không ít. Thế nhưng, hắn chỉ bị thương nặng, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể hầu như tan vỡ không còn thứ gì. Bất tử thân của hắn chỉ ở cảnh giới Đoạn Chi trọng sinh. Hắn làm sao có thể thừa nhận Ngưng Thủy Kiếm có ẩn chứa chân nguyên vương cấp trong đó mà không chết đã là đáng tự hào ròi. Đương nhiên Ngưng Thủy Kiếm của Diệp Trần đã bị tinh không trung hòa đi đại bộ phần uy lực. Bằng không Thiết Tí Vương cũng chẳng khác gì Cầu Nhiêm Vương, không có khả năng thoát khỏi cái chết.

- Chết!

Một đạo kiếm quang đảo qua, Thiết Tí Vương liền hội ngộ với Hôi Điểu Vương và Cầu Nhiêm Vương dưới địa ngục.

Ân? Cảnh giới bất tử thân lại đề thăng.

Đánh chết Thiết Tí Vương, Diệp Trần có thể cảm nhận được chính mình đối với bất tử thân càng có sự hiểu biết sâu sắc. Loại hiểu biết sâu sắc này như nước chảy thành sông, thuận theo tự nhiên. Diệp Trần đối với sinh tử có được sự hiểu biết sâu sắc hơn, người khác khi độ kiếp thành công cũng như thế, nhưng phạm vi hiểu biết của Diệp Trần lại rộng hơn.

Bất tử thân từ Huyết Nhục diễn sinh sơ kỳ đột phá đến trung kỳ rồi mới dừng lại.

- Xem ra lần này chúng ta đã sai lầm!

Thẳng đến lúc này, người đeo mặt nạ mới từ linh hồn bản nguyên bị thương tỉnh táo lại. Sắc mặt hắn tái nhợt đến mức tận cùng. Ánh mắt âm trầm oán độc nói.

- Giết người, rồi cũng sẽ bị người giết. Điểm ấy ngươi hẳn phải biết rõ.

Diệp Trần vẫn như trước hấp thu nguyên từ từ trong nguyên khí cầu quán chú vào trong cơ thể. Chân nguyên vương cấp càng ngày càng nhiều, càng lúc càng hùng hậu. Hắn không sợ người đeo mặt nạ chạy trốn, cho nên không có động thủ.

- Hừ! Không nên đắc ý quá sớm. Nói cho ngươi biết một bí mất. Năm trăm năm trước Chiến Vương chết ở trên tay đại nhân của ta. Ngươi cũng không ngoại lệ. Nếu như ngươi nguyện ý quy thuận dưới trướng đại nhân của ta. Nói không chừng đại nhân sẽ cho ngươi một con đường sống.

Tròng mắt người đeo mặt nạ vừa chuyển, trong lòng hắn liền nghĩ ra một kế.

- Quả nhiên.

Nghe đối phương nói như vậy, Diệp Trần cuối cùng cũng xác định là cường giả thế giới khác đến đánh chết tiền bối Chiên Vương. Mà người đeo mặt nạ này cũng là một cường giả đến từ thế giới khác.

- Thế nào? Ngươi hiện tại tuy rằng so với ta mạnh hơn rất nhiều. Nhưng so với Chiến Vương khi xuất thế vẫn còn chênh lệch nhất định. Người thức thời là trang tuấn kiệt, có như thế sinh mệnh của ngươi mới do ngươi nắm dữ.

Người đeo mặt nạ nhìn Diệp Trần không động thủ, cho rằng đối phương do dự.

Diệp Trần trả lời:

- Theo như ngươi nói, sinh mệnh của ta do ta nắm giữ. Vậy tại sao đại nhân của ngươi vẫn muốn giết ta. Muốn giết ta cũng phải nhìn xem hắn có bản lĩnh đó hay không. Nếu như không có bản lĩnh, ta cũng không ngại trong tương lai không xa, vào một ngày đẹp trời huyết tẩy cường giả của thế giới khác. Một người cũng không để lại.

- Ngươi muốn chết. Ta khuyên ngươi nên ngẫm lại.

- Không cần nghĩ nhiều. Về phần ngươi, ta không thèm quan tâm.

Ầm ầm long, đến cuối cùng nguyên khí trong nguyên khí cầu đã quán chú toàn bộ vào trong cơ thể Diệp Trần. Mà tu vi Diệp Trần cũng đạt tới chín mươi năm tu vi. Hơn nữa lúc trước vận chuyển bất tử chi thân khôi phục nửa người cũng tổn thất một thành. Như vậy tu vi của Diệp Trần hiện giờ cũng lên đến trăm năm.

Mới bước vào Sinh Tử Cảnh mà đã có trăm năm tu vi. Điều này tuyệt đối là trăm vạn năm qua mới thấy.

- Chân nguyên quả thật rất hùng hậu.

Chân nguyên của Diệp Trần so với người đeo mặt nạ còn hùng hậu hơn. Có đúng là hắn vừa mới bước vào Sinh Tử Cảnh không.