Trở về Trường Thiên phái, Ma Đao Vương liền cáo từ.
- Diệp huynh đệ. Ngươi đã tiến vào Sinh Tử Cảnh, ta cũng không có vật gì quý giá để tặng cho ngươi. Đây là Ma Đao Quyết, ngươi có thể xem để tham khảo một chút. Hẳn là có thể giúp cho ngươi tránh khỏi việc đi đường vòng.
Từ linh giới trữ vật lấy ra một cái ngọc giản, Ma Đao Vương đưa cho Diệp Trần.
- Cái này...
Diệp Trần có phần chần chờ, Ma Đao Quyết là căn bản của Ma Đao Tông. Hiện giờ đối phương lại đưa cho mình, thực sự khiến cho Diệp Trần cảm thấy kinh hãi, hắn không có chuẩn bị tâm lý cho việc này.
- Nếu Ma Đao Quyết ở trong tay Diệp huynh đệ sẽ phát huy được tác dụng lớn hơn nữa. Đã như vậy còn không bằng thành toàn cho huynh đệ. Chỉ mong Diệp huynh đệ không truyền Ma Đao Quyết này ra ngoài.
- Đa tạ Ma Đao Vương tiền bối. Sau này có thời gian, Diệp Trần nhất định sẽ đăng môn bái phỏng, không say không về.
Diệp Trần nói như vậy, cốt là muốn cùng đối phương trở thành bằng hữu.
- Đến lúc đó ta nhất định sẽ nhiệt liệt chào đón huynh đệ.
Ma Đao VƯơng cười ha ha.
Việc đưa Ma Đao Quyết cho Diệp Trần đối với Ma Đao Tông là một đại sự, nhưng đối với Ma Đao Vương mà nói thì không tính là gì. Có thể giao hảo với Diệp Trần, Ma Đao Vương cảm thấy như vậy rất đáng giá. Diệp Trần cũng không phải lấy lực lượng chấn động làm lộ tuyến phát triển chính. Có Ma Đao Quyết hay không đối với hắn cũng không quan trọng. Dù sao đi nữa Diệp Trần vẫn có thể leo lên đỉnh phong, chỉ là có Ma Đao Quyết trong tay, thời gian tiến bộ của hắn nhanh hơn mà thôi.
Ma Đao Vương và Lam Sơn Mi đã ra về đươc vài ngày, mà Diệp Trần cũng một mực tham khảo học tập Ma Đao Quyết.
Quy tắc lực lượng chấn động trong Ma Đao Quyết miêu tả không tính là tỉ mỉ nhưng lại mạch lạc rõ ràng. Có thể hình dung Ma Đao Quyết là một bộ khung xương hoàn hảo, hiện giờ Diệp Trần chỉ cần thêm thắt vào đó là được, không phải mất công đi đường vòng. Cũng có thể hình dung Ma Đao Quyết giống như một thân cây đại thụ, thân cây thẳng tắp, cho dù có phát triển như thế nào đi chăng nữa thì cũng không làm mất đi sự cân đối, thậm chí cây cổ thụ còn có thể khỏe mạnh hơn.
Tổng kết lại, Ma Đao Quyết tuy không thể khiến cho tốc độ tìm hiểu của Diệp Trần vè lực lượng chấn động nhanh hơn nhưng có thể giúp cho Diệp Trần không cần lo lắng bản thân mình sẽ đi đường vòng. Từ đó tiết kiệm được rất nhiều thời gian.
- Thiên Thương Kiếm đã đại thành rồi nhưng còn chưa có đạt tới viên mãn. Có Ma Đao Quyết này, hẳn có thể nhanh chóng khiến cho Thiên Thương Kiếm viên mãn.
Một môn võ học lợi hại, muốn tu luyện đến viên mãn quả thật rất khó. Đại thành, đại biểu cho uy lực của võ học phát huy đến một trình độ nhất định. Viễn mãn đại biểu cho sụ lớn nhỏ, đã hoàn toàn hiểu được môn võ học này. Muốn làm được điều này, trong một khoảng thời gian ngắn khó có thể làm được. Cho dù là võ học tốt cũng phải thí nghiệm vô số lần, mới phát hiện được ưu điểm và khuyết điểm trong đó. Diệp Trần muốn Thiên Thương Kiếm hoàn thiện thì cần phải không ngừng giao thủ với người khác, bằng không khó có thể thực hiện được.
- Đã đến lúc rời đi rồi!
Hôm nay, Diệp Trần sản sinh ra ý niệm rời khỏi Huyết Thiên đại lục trong đầu.
- Trước khi rời đi cũng nên chế tác một cái tinh thần tưởng niệm thể.
Vương giả Sinh Tử Cảnh có rất nhiều năng lực, tinh thần tưởng niệm thể và ý chí chiếu hình chính là thứ được dùng nhiều nhất, cũng là thứ thực dụng nhất.
Chế tác tinh thần tưởng niệm thể nói đơn giản cũng đơn giản, mà nói khó cũng rất khó.
Đơn giản là bởi vì Vương giả Sinh Tử Cảnh nào cũng có thể làm được. Khó là thực lực của tinh thần tưởng niệm thể như thế nào. Cao thì bằng một phần ba chiến lực bản thể, thấp thì ngay cả một phần năm cũng không được, đồng thời cũng rất dễ tan vỡ. Ví dụ như tinh thần tưởng niệm thể của người đeo mặt nạ có chiến lực ước chừng bằng một phần ba bản thể, kết cấu cũng rất ổn định, không dễ dàng tan vỡ. Có thể nói đối phương trên phương diện chế tác tinh thần tưởng niệm thể có thành tựu không tồi. Nếu như không phải bị trung một chiêu Linh Hồn Chi Quang của Diệp Trần thì sẽ không dễ dàng tan vỡ như vậy.
Bước đầu tiên để chế tác tinh thần tưởng niệm thể chính là lấy nguyên hình của mình làm khuôn, rồi dùng chân nguyên vòng quanh cơ thể. Sau đó bỏ thêm vào nhân thể, lục phủ ngũ tạng, cốt cách, máu huyết cùng với kinh mạch. Những thứ này đều cùng chân nguyên để mà tạo ra. Chân nguyên của Vương giả Sinh Tử Cảnh có thể chế tác ra đồ vật thật đến nỗi khó mà phân biệt được. Ngay cả chân nguyên của Diệp Trần cũng có thể bắt chước được rất sống động, nhìn không ra một điểm giả nào.
Bước cuối cùng là bước quan trọng nhất.
Ngưng tụ hạch tâm linh hồn.
Tuy Vương giả Sinh Tử Cảnh có thể bắt chước được nhân thể của con người nhưng không thể nào bắt chước được hồn hải. Hồn hải vô cùng bé, cũng vô cùng lớn, kỳ diệu khó lường, kết cấu cực kỳ ổn định. Đây cũng chính là lý do mà công kích linh hồn rất khó tiêu diệt được linh hồn đối phương, chỉ có thể tạo được tác dụng phụ trợ.
Hạch tâm linh hồn tự nhiên không bằng hồn hải, nhưng chí ít có thể cất giấu ở bên trong một ít linh hồn lực mà không bị lộ ra ngoài. Theo như lý thuyết thì một cái tinh thần tưởng niệm thể hoàn hảo có thể tồn tại vô số năm tháng mà không bị tan rã.
- Thành!
Nhìn tinh thần tưởng niệm thể có tướng mạo giống mình như đúc ở trước mắt, ngay cả khí tức cũng không hề khác nhau, Diệp Trần lộ ra một tia cảm giác và cảm giác thành tựu.
Tinh thần tưởng niệm thể theo một trình độ nhất định mà nói là do bản thân tạo ra, có cùng một linh hồn. Từ đó có thể chia sẻ tin tức với nhau, nắm giữ được võ học của bản thể. Tinh thần tưởng niểm thể có thể thi triển được võ học của bản thể nhưng dù sao thì tinh thần tưởng niệm thể cũng không phải là bản thể, khả năng thựa nhận lực lượng có hạn cho nên không thể nào thi triển hết được uy lực của võ học.
Một ít võ học cường đại, tinh thần tưởng niệm thể cũng miễn cưỡng thi triển được, tỷ như lực lượng chấn động, Thiên Thương Kiếm. Nhưng dù có thi triển được thì uy lực cũng không quá lớn. Trừ những thứ đó ra thì năng lực thiên phú Linh Hồn Chi Quang không dùng được, cái này liên quan đến sự huyền bí của cơ thể con người. Diệp Trần chỉ có thể bắt chước cơ thể con người chứ không thể nào tham ngộ ra được sự huyền bí của cơ thể.
Tinh thần tưởng niệm thể có kinh mạch, có thể thông qua việc vận chuyển công pháp mà khôi phục chân nguyên nhưng không thể nào tu luyện. Vốn Diệp Trần có thể tạo ra tinh thần tưởng niệm thể có được thực lực bằng một phần ba của mình nhưng mà cực phẩm linh thạch đối với hắn lại thiếu hụt trầm trọng không đủ để quán nhập một phần ba tu vi vào trong tinh thần tưởng niệm thể. Cuối cùng tinh thần tưởng niệm thể của Diệp Trần cũng chỉ có được mười năm tu vi mà thôi.
Dựa theo suy nghĩ của Diệp Trần thì tinh thần tưởng niệm thể này chỉ dùng để bảo hộ Trường Thiên phái, để phòng ngừa vạn nhất. Phỏng chừng chiến đấu rất ít, cho nên không cần tạo ra tinh thần tưởng niệm thể có thực lực cường đại làm gì.
Lấy ra một cái linh giới trữ vật trung phẩm và Phá Tà Kiếm, Diệp Trần đưa cho tinh thần tưởng niệm thể.
- Có thể rời đi rồi!
Không có thông tri cho Lý Trường Phong, Diệp Trần trực tiếp xé không gian trốn vào trong hư không. Có bốn tinh chiến lực, trong thiên hạ, hầu như không có mấy địa phương Diệp Trần không thể đi. Không những thế, Diệp Trần còn tinh thông không gian áo nghĩa, công phu bỏ chạy tuyệt đối là nhất lưu.
- Trước tiên đi Hỗn Loạn Ma Hải!
Trước đây Mộ Dung tuy rằng nói là tự nguyện lấy Ma Hoàng làm chồng nhưng nhiều ít trong đó có phần áp lực. Khi đó không có thực lực, Diệp Trần không thể làm gì. Hiện tại đã có thực lực, hắn tự nhiên có tư cách phát biểu.
Thi triển thân pháp, Diệp Trần giống như một con cá nhanh chóng xuyên phá không gian. Không đến một canh giờ, Diệp Trần đã đến được Hỗn Loạn Ma Hải, ma khí cuồn cuộn.
Hỗn Loạn Ma Hải rất rộng lớn, nhưng muốn tìm được người của Ma tộc cũng rất dễ. Chỉ cần chạy đến trung tâm của Hỗn Loạn Ma Hải là có thể có được tin tức.
Trong Hỗn Loạn Ma Hải có mười gia tộc Nhân Ma lớn, mỗi một gia tộc đều chiếm cứ hàng trăm đảo nhỏ, ngoài ra mười gia tộc nhân ma cũng thi triển thần thông dời những hòn đảo nhỏ khác về phạm vi thế lực của mình.
Rất hiển nhiên những hòn đảo nhỏ ở đây có một ít bộ phận là tồn tại tự nhiên, đại đa số là từ những địa phương khác di dời tới. Vô số những hòn đảo nhỏ tụ tập lại một chỗ tổ hợp thành một đóa hoa, ở vị trí nhị hoa có năm hòn đảo nhỉ. Trên mỗi hòn đảo đều có một tòa cung điện, ma khí cuồn cuộn.
Ở trên một tòa cung điện, Nhân Ma Hoàng vừa mở con mắt, đôi mắt đẹp toát ra một tia kinh ngạc.
- Nhanh như vậy đã tới rồi.
- Có ý tứ, xem ra đoạn thời gian trước chính hắn đã nháo sự. Không biết thực lực của hắn hiện nay như thế nào, đạt được đến trình độ gì rồi? Đã quyết định đến đây, hẳn là không thấp đi!
Nhân Ma Hoàng chỉ là danh hào gọi chung cho Ma Vương phong đế mà thôi. Đây cũng không phải là phong hào của nàng. Phong hào của nàng là Ma Hoa Hoàng. Ma tộc có rất nhiều chi tộc, mà trong cơ thể Ma Hoa Hoàng hơn phân nửa có chứ huyết mạch nhân loại, phân nửa là huyết mạch Ma Hoa. Trời sinh có thể điều khiển được Ma Hoa, thông qua Ma Hoa hấp thu ma lực để khôi phục ma lực cho bản thân.
- Cốt Ma! Đợi lát nữa thử xem thực lực của hắn!
Ma Hoa Hoàng truyền âm cho một gã Ma Vương ở phụ cận.
- Rõ!
- Người nào dám đế Hỗn Loạn Ma đảo của ta!
Bộ tộc nhân ma có mười bộ tộc lớn, mỗi bộ tộc đều sinh ra một vị Ma Vương, tổng cộng có tất cả mười Ma Vương. Chỏ là tuyệt đại bộ phận Vương giả Sinh Tử Cảnh đều nói rằng ở Hỗn Loạn Ma Hải không chỉ có mười vị Ma Vương, tuyệt đối có hơn mười lăm vị Ma Vương. Cho nên khi Diệp Trần đến liền bị phát hiện. Theo tiếng hét lớn năm đạo bóng đen từ trên hòn đảo nhỏ bay ra chặn Diệp Trần lại.
Trong năm người này có một người trước kia từng truy sát Diệp Trần.
- Diệp Trần!
Tên Nhân Ma Vương này kinh hãi.
- Thiểm Ma, ngươi biết hắn?
Một gã Ma Vương hỏi.
- Đúng vậy, có biết! Hắn chính là Diệp Trần.
- Diệp Trần? Là hắn!
- Lẽ nào đoạn thời gian trước, hiện tượng Thiên Hoa Loạn Trụy là cho hắn gây ra.
Nghe vậy, bốn gã Ma Vương kia không dám coi thường Diệp Trần. Một thiên tài tiến vào Sinh Tử Cảnh sở hữu chiến lực không tầm thường. Huống chi Diệp Trần khi xưa còn đứng đầu trong bảng dự khuyết Sinh Tử Cảnh.
- Đã lâu khôn gặp!
Đánh giá Thiểm Ma Vương, khóe miệng Diệp Trần lộ ra hàn ý.
- Diệp Trần! Ngươi tới Hỗn Loạn Ma đảo có chuyện gì?
Thiểm Ma Vương hỏi.
- Nhân Ma Hoàng hẳn là biết ta tới. Vì sao không thấy?
Ánh mắt Diệp Trần xuyên qua vô số hòn đảo, rồi dừng lại trên Liên Hoa Đảo. Nơi này Diệp Trần nhìn không rõ, hiển nhiên hòn đảo này bị trận pháp bao phủ, linh hồn lực không thể trực tiếp xuyên thấu vào thấy được cảnh vật bên trong.
- Tộc trưởng nếu muốn gặp ngươi tự nhiên sẽ đi gặp ngươi. Không có chuyện gì thì mau mau rời khỏi đây!
Thiên Ma Vương rất không muốn nhìn thấy Diệp Trần. Chính bản thân hắn trước đây đã chịu thiệt thòi rất nhiều từ Diệp Trần, đặc biệt là khi Diệp Trần lấy ra ảnh tưởng Nguyên Hoàng.
- Muốn thử thực lực của ta?
Diệp Trần suy nghĩ một chút.
- Diệp Trần. Đây là Hỗn Loạn Ma đảo không phải là nơi ngươi muốn đi thì đi, muốn đến thì đến. Khuyên ngươi một câu, mau mau rời đi.
Người có thực lực mạnh nhất trong năm Ma Vương quát lên.
- Nếu muốn thử thực lực của ta, vậy thì cho ngươi thấy!
Diệp Trần thì thào tự nói, Kiếm Vực khuếch tán ra ngoài bao phủ thân thể của năm người.
Bang! Bang! Bang! Bang! Bang!
Kiếm áp khổng lồ đánh bay năm người ra ngoài, thân thể không dùng lại được.