Người của Long Thần Thiên Cung bị nhốt rất nhiều, dù cho Bí Cảnh có lớn thế nào cũng chỉ có thể dung nạp số lượng tù nhân một cách hạn chế, chỉ có thể đem những nhân mã tinh anh vào, nhiều hơn nữa gần như cách nào vào được.
Cũng chính bởi vì hòn đảo quá lớn nên mới nhốt được quá nhiều người, trước tiên Diệp Trần đành phải thả ra từng nhóm người, sau đó lại để cho nhóm người này đi giải phóng những người khác, vừa để họ tụ họp tại quảng trường của Long Thần Thiên Cung.
Mấy ngày sau, tất cả mọi người được thả ra.
Đối với Diệp Trần, mọi người trong Long Thần Thiên Cung cũng không thấy lạ lẫm, một Huyền Hậu, một Diệp Trần, đối với bọn họ đều là kiên định minh hữu. Hiện tại Long Vương sống chết không rõ, Huyền Hậu cùng Diệp Trần không thể nghi ngờ là chỗ dựa cuối cùng của Long Thần Thiên Cung.
"Là Diệp Trần, là Diệp Trần thu phục Long Thần Thiên Cung."
"Đỉnh cấp Vương Giả, trong thiên hạ lại xuất hiện thêm một đỉnh cấp Vương Giả, nhãn lực của Cung Chủ lão nhân gia quả nhiên lợi hại, ai có thể ngờ tới, Diệp Trần một tiến vào Sinh Tử cảnh, lập tức đã có thực lực đỉnh cấp Vương Giả."
"Từ giờ sao còn có thể gọi thẳng tên của ngài nữa, có lẽ phải gọi là Thần Long Sứ hoặc là Diệp Trần Điện Hạ!"
Hàng nghìn thành viên Long Thần Thiên Cung tụ tập tại một chỗ trên quảng trường, nhao nhao nghị luận, thần sắc tràn ngập kích động.
Với tư cách là một thành viên của Long Thần Thiên Cung, ngày thường, mọi người mặt ngoài tuy khiêm tốn nhưng thực chất bên trong lại thập phần kiêu ngạo, nhưng khi Long Vương vừa đi, địa vị Long Thần Thiên Cung lập tức bắt đầu xấu hổ..., không có Sinh Tử cảnh Vương Giả tọa trấn Long Thần Thiên Cung thì nó không còn là Long Thần Thiên Cung trước kia nữa, phẩm cấp cũng sẽ bị hạ xuống thấp hơn, tối đa chỉ có thể thuộc về lục phẩm bá chủ tông môn mà thôi. Không còn đạt được cấp bậc Ngũ phẩm, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu mà rất nhiều Ngũ phẩm tông môn luôn chú ý tới việc bồi dưỡng ra một Sinh Tử cảnh Vương Giả thứ hai hoặc thứ ba...
Trên thực tế, Long Thần Thiên Cung trước kia không chỉ có một Sinh Tử cảnh Vương Giả, vào thời kỳ đỉnh phong cũng tồn tại đến ba vị vương giả Sinh tử cảnh. Nhưng thật đáng tiếc, trong ba người ngoại trừ Long Vương, một người đã chết trong Vương cấp cấm địa, một vị kia bị Tinh Không Cự Thú giết chết. Về sau, dù bất luận Long Vương cùng Long Thần Thiên Cung phải trả một giá lớn thế nào cũng đều không thể bồi dưỡng được thêm một vị Sinh Tử cảnh Vương Giả thứ tư, chỉ có thể đem mong muốn của mình đặt ở người bên ngoài tông môn. Như vậy có thể nói Huyền Hậu và Diệp Trần sinh ra rất đúng thời cơ.
Trước đây khi Long Vương còn tại vị, những thành viên của Long Thần Thiên Cung thập phần khuất nhục, bên ngoài cũng chẳng một ai dám gây chiến với Long Thần Thiên Cung chứ đừng nói chi là xâm phạm với quy mô cưỡng chiếm. Vậy mà đường đường là một Long Thần Thiên Cung nhưng lại bị bốn thế lực lớn xâm chiếm. Cho nên khi Diệp Trần thu phục lại Long Thần Thiên Cung làm bọn hắn hết sức kích động và vô cùng cảm kích.
"Diệp Trần Điện Hạ, đa tạ ngươi ra tay cứu vãn Long Thần Thiên Cung."
Một lão giả thân phận không thấp đứng dậy. Hai tay ôm quyền.
Diệp Trần nói: "Thân thế của ta là Long Thần Thiên Cung Thần Long Sứ, thu phục Long Thần Thiên Cung cũng là sứ mạng của ta. Không cần cảm tạ."
Lúc trước, khi Diệp Trần vẫn còn là Linh Hải cảnh Tông Sư đã được Long Vương trao tặng chức vị Thần Long Sứ, quyền lực mặc dù không đứng đầu trong ngũ long - Điện Thanh Long Điện Điện Chủ. Nhưng địa vị thập phần cao lớn, gần với thần nữ Từ Tĩnh.
"Diệp Trần Điện Hạ, Cung Chủ lão nhân gia có phải đã thật sự ra đi?"
Chợt, một lão giả khác đứng ra hỏi.
Diệp Trần trầm mặc một lát, mở miệng nói: "Ta cũng không rõ, có lẽ Long Vương tiền bối đã xông ra bên ngoài Chân Linh thế giới để tiến vào tử lộ, có lẽ..."
Kế tiếp lời mà nói..., Diệp Trần cũng không nói gì, xông vào tử lộ, tính nguy hiểm có thể nói là thập tử vô sinh, theo như sử sách ghi lại, ngay cả Tứ Cực Đại Đế đều không thể xông ra, như vậy có thể nghĩ có vô vàng khó khăn. Đương nhiên ở bên trong nội tâm của hắn, hi vọng Long Vương tiền bối vận khí nghịch thiên, thành công xông ra tử lộ của Chân Linh thế giới, như thế một ngày kia sẽ còn có thể gặp mặt.
Ầm ầm!
Lão giả ở phía đối diện còn muốn tiếp tục nói chuyện thì bầu trời bỗng nhiên xuất hiện nhiều đóa Hắc Vân âm trầm rơi xuống, tựa như không để ý đến không gian cùng thời gian, lặng yên hội tụ cùng một chỗ, hồ quang điện màu đen tràn ngập phía chân trời, một cỗ uy áp kinh người bên trong ẩn chứa ngân âm của cự long theo hư không tối tăm truyền đến.
Long Uy, là Cự Long ý chí, bình thường chỉ có Giao Long ẩn chứa Long chi huyết mạch mới có thể phát tán ra Long Uy, Diệp Trần nhớ rõ khi mới tới Thiên Vũ vực, lúc lưu lạc Man Hoang cổ địa gặp phải một đầu Băng Giao có ẩn chứa nhàn nhạt Long Uy, sau đó ở bên trong di tích Long chi có thấy được một hài cốt Cự Long thật sự, ở trên ẩn chứa một đạo tàn dư Long Uy có uy lực vô cùng lớn, dù rõ ràng đã là tử vật nhưng cũng khó có thể tới gần.
Trước mắt cỗ Long Uy này so với Băng Giao Long Uy thì cường đại hơn không biết gấp bao nhiêu lần, thậm chí còn muốn vượt lên trên cả Long Uy phía trên của hài cốt Cự Long. Dù sao hài cốt Cự Long là tử vật, Long Uy còn sót trên đó mười phần chưa hẳn còn đủ một phần.
Dưới uy áp của cổ Long Uy này, cả phiến Thiên Địa như yên tĩnh lại, nước biển dần dần bằng phẳng, gió cũng đình chỉ lưu động, ngay cả những Sinh Tử cảnh vương giả cũng bị làm rung động, cả nháy mắt cùng hô hấp cũng khó khăn.
Có thể phát ra loại này Long Uy này, trong thiên hạ chỉ có hai người có thể làm được, một là Hắc Long Lão Tổ, một Long Vương. Hiện tại Long Vương sinh tử không biết, như vậy đáp án hiển nhiên đã được phơi bày.
Hắc Long Lão Tổ!
"Không tốt, Hắc Long Lão Tổ đến rồi!"
Trong lòng mọi người cuồng hô, sắc mặt tái nhợt.
Hắc Long Lão Tổ ở Chân Linh thế giới tuyệt đối là một trong những phong Đế Vương uy tín lâu năm nhất, tuy nhiên không thường xuyên hiện ra trong mắt thế nhân. Thế nhưng, trong thế giới của võ giả, không ai chưa từng nghe nói qua danh hào Hắc Long Lão Tổ, Hắc Long Lão Tổ tự mình đến đây, hiển nhiên là do Diệp Trần chọc giận tới hắn.
"Diệp Trần, ngươi thật lớn mật."
Một hồi thanh âm to lớn cuồn cuộn tràn đến, tựa như Thiên Uy.
"Hắc Long Lão Tổ, vì sao không thấy ngài ra mặt?" khóe miệng Diệp Trần lộ ra vui vẻ.
"Gặp mặt, hừ, ta sợ sẽ khống chế không nổi việc giết ngươi."
Thanh âm lạnh lùng hoàn toàn không để mắt đến hạn chế khoảng cách, trực tiếp nện xuống dưới.
"Đa tạ Lão Tổ khai ân không giết."
Diệp Trần như thế nào lại không nhìn ra Hắc Long Lão Tổ lần này đến đây không phải để giết hắn, làm ra thanh thế lớn như thế, cho thấy chủ yếu là thái độ thăm dò, thuận tiện cảnh cáo Diệp Trần. Đương nhiên, nếu như Diệp Trần biểu lộ ra thực lực cùng tốc độ kém cỏi, Hắc Long Lão Tổ đoán chừng không ngại giết hắn để ngừa hậu hoạn. Cho nên Diệp Trần cũng không muốn tiếp tục làm tức giận đối phương, cho đối phương một cái bậc thang sỹ diện.
"Ngươi cho rằng hạ thấp tư thái là có thể để cho ta tán đi lửa giận ư!"
Rống!!!
Tiếng rồng ngâm cao vút làm vang vọng Cửu Thiên, mây đen hội tụ trên bầu trời, một đầu Cự Long uốn lượn tại đó với không biết bao nhiêu sừng nhọn màu đen, thoát ẩn thoát hiện phát ra Long Uy vô cùng khủng bố, xung quanh mấy ngàn dặm Thiên Địa trở nên bấp bênh, tựa hồ tùy thời đều có thể bị phá thành từ mảnh nhỏ, vạn vật như bắt đầu rơi vào tận thế.
Hô!
Cự Long màu đen tung một long trảo màu đen dò xét xuống dưới, long trảo màu đen long trảo này vô cùng lớn, che khuất cả Nhật Nguyệt, che khuất bất luận thứ ánh sáng cái gì, thế nên một trảo bổ xuống này khiến cho nhân loại như gặp phải một cảm giác như trời sập, cái móng tay sắc bén kia trông như một ngọn núi, cả bàn tay tựa như một bình nguyên.
Thiên dời, địa chuyển!
Chỉ cần một trảo này là có thể xảy ra.
"Ngăn không được?"
Diệp Trần biến sắc, Cự Long màu đen mặc dù cũng không phải là chân thân của Hắc Long Lão Tổ, là hắn Huyễn Thân tạo thành, bản thể thật của hắn được che dấu tại trong hư không, không có xuất hiện. Mặc dù như thế, một trảo của Cự Long màu đen này trước sau để lại cho Diệp Trần sinh ra dự cảm không thể nào ngăn chặn được.
Giao Long thật sự quá cường đại, không thể nghi ngờ Hồng Nhãn Hắc Long là Giao Long mạnh nhất chiếm cứ địa vị bá chủ.
Giao Long tu luyện thành Yêu Vương, chẳng những yêu lực vô cùng hùng hậu, cường đại không thể tưởng tượng nổi, chủ tu cả ngoại công lẫn nội công, có thể nói là vương giả vô địch, không cần vận dụng tuyệt kỹ uyên thâm cũng có thể đánh ra một kích trí mạng.
Ầm ầm!
Toàn bộ hòn đảo của Long Thần Thiên Cung lắc lư dữ dội, long trảo màu đen nhanh như Thiểm Điện, chộp vào một góc cực lớn của hòn đảo đem theo một góc ước chừng gần nghìn dặm, trực tiếp làm xung quanh trông như một quả táo bị cắn một lổ hổng, không có chút phản kháng nào.
Nước biển trào lên, biển gầm liên tục.
Long trảo màu đen thu trở về.
"Không Gian Áo Nghĩa thân pháp!"
Ở trong chỗ sâu hư không, thanh âm Hắc Long Lão Tổ mang theo một tia tức giận.
"Diệp Trần, ngươi tốt nhất không nên tiếp tục làm ta tức giận, nếu không, chắc chắn ngươi sẽ nếm được lửa giận mạnh nhất của ta."
Thanh âm dần dần đi xa, Hắc Long Lão Tổ đã đi ra.
"Không tiễn!"
Trên bầu trời, Diệp Trần thân ảnh hiện ra đến.
Hắc long trảo quá cường đại, Diệp Trần cho dù có thể ngăn cản tất nhiên cũng chật vật không chịu nổi, mà hắn vốn không có ý định cùng Hắc Long Lão Tổ cùng chết, cũng gần như không định ngăn cản, trực tiếp vận dụng Không Gian Áo Nghĩa thân pháp tránh khỏi tập kích.
Đương nhiên, đây là hắn, nếu đổi thành những người khác thì vô phương né tránh, chỉ có trình độ Không Gian Áo Nghĩa nhất định mới có thể xem nhẹ khoảng cách hạn chế này.
"Mạnh được yếu thua, may mắn ta bây giờ không phải là kẻ yếu."
Hắc Long Lão Tổ tới cũng nhanh, đi cũng nhanh, cái này chủ yếu là bởi vì, hắn biết rõ không làm gì được Diệp Trần, có Không Gian Áo Nghĩa, Diệp Trần tuy nhiên đánh không lại hắn, nhưng có thể bình yên đào thoát.
Cùng nói chuyện với hắn như thế cũng đủ rồi, còn không bằng thấy tốt thì lấy, chỉ cần cảnh cáo một chút là được, nếu quyết định đánh chết Diệp Trần, sẽ chỉ làm hắn ném đi mặt mũi.
Bất quá Diệp Trần cũng biết, Hắc Long Lão Tổ không làm gì được hắn cả, nhưng không có nghĩa là các phong Đế Vương giả khác không làm gì được hắn. Đối với một phong Đế Vương giả ngang cấp, chiến lực của Yêu Vương gần đây thập phần cường ngạnh, nếu đánh chính diện có thể mạnh hơn cả phong Đế Vương giả nhân loại nhưng mưu trí có thể không bằng. Ví dụ như đem Hắc Long Lão Tổ đổi thành Hư Hoàng cùng Không Đế, Diệp Trần cố nhiên có vài phần nắm chắc có thể bình yên đào thoát, nhưng lại có khả năng bị đối phương triệt để đánh chết.
Phải biết, Hư Hoàng, Không Đế cùng với Huyền Hậu, ba người này đối với Không Gian Áo Nghĩa đều có thành tựu rất cao, chưa hẳn yếu kém hơn kém hơn Diệp Trần. Nếu mất đi ưu thế Không Gian Áo Nghĩa này, Diệp Trần chỉ có thể bằng vào siêu cường Linh Hồn Lực, Không Gian Áo Nghĩa đối với Linh Hồn Lực yêu cầu thập phần cao, so với trước đây Linh Hồn Lực càng cường đại, cùng cảnh giới Không Gian Áo Nghĩa, sẽ có sự phân chia mạnh yếu.
Hắc Long Lão Tổ vừa đi, bầu trời mây đen nhanh chóng tản ra, ánh mặt trời mãnh liệt ào ra rọi xuống tựa như vạn trượng kim quang, nước biển cùng mặt đất nổi lên màu vàng nhàn nhạt.
Thân thể cứng ngắc trong chốc lát khôi phục lại, mọi người nhìn ra phía trước, một góc hòn đảo kia biến thành biển nước, nguyên một đám hít một hơi lãnh khí. Gần nghìn dặm xung quanh một góc lục địa cứ như vậy bị xóa đi, Sinh Tử cảnh Vương Giả bình thường tuyệt đối khó mà làm được cho dù là đỉnh cấp Vương Giả, cũng không có biện pháp nào làm điều này nhẹ nhàng như vậy.
Chỉ có phong Đế Vương giả mới có được thứ thủ đoạn không thể tưởng tượng nổi giống như thế này.
Linh Hồn Lực của Diệp Trần so mọi người cường đại hơn vô số lần, hắn có thể rõ ràng nhìn xuyên thấu bằng linh hồn cảm ứng, chứng kiến đại địa phương bị biến thành biển nước, bên dưới đáy có in hằng một dấu móng tay và bốn lỗ ngón tay làm lộ ra đáy biển bên dưới, nước biển như dốc sức tràn vào hướng bên trong bổ khuyết không gian, nhưng tại nơi đó lại có một luồng không khí cực lớn tồn tại khiến nước biển rót đến một nửa thì không còn tràn xuống được nữa. Tại nơi đó, mật độ không khí cực kỳ kinh người, có thể cùng chống lại nước biển cuồng hãn phía trên.