Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 1371: Huyết mâu vương



"Thực lực Cao đẳng Chiến Đế, cái tên Diệp Trần này đúng là lợi hại thật đấy."

Ở bên trong một gian phòng của quán rượu, Khung Vũ Vương, Chu Tước Vương cùng với Thần Đao Vương đang ngồi uống rượu, sau khi nghe được tin tức này, Khung Vũ Vương không khỏi khen ngợi.

Chu Tước Vương gật gật đầu, "Thời gian không đến 10 năm mà hắn đã vượt qua chúng ta rồi, sợ rằng ngay cả lúc tuổi còn trẻ thì tuyệt đại bộ phận Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn cũng đều làm không được đấy."

Mỗi vị Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn đều là kỳ tài ngút trời, bọn hắn lúc còn trẻ tuổi không hề nghi ngờ là “thiên chi kiêu tử, nhân trung long phượng”, đều là một đời nhân vật cấp Lĩnh Tụ trẻ tuổi, nhưng so với Diệp Trần thì tựa hồ phải kém sắc không ít, cả vũ trụ này cũng chỉ có mấy vị Chí Tôn hùng bá thiên hạ lúc tuổi còn trẻ là có thể so sánh với Diệp Trần mà thôi.

"Khung Vũ Vương, hiện tại ngươi có thể yên tâm trùng kích Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên rồi." Thần Đao Vương nhìn về phía Khung Vũ Vương, nói ra.

"Đúng vậy a!" Khung Vũ Vương cười nói: "Chỉ cần cô đọng ra Đế Hoàng ấn ký, ta tùy thời có thể bước vào Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên."

Kỳ thật nếu như Khung Vũ Vương muốn thì từ mấy năm trước hắn đã nắm chắc tuyệt đối có thể trùng kích Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên rồi, nhưng hắn không thể bỏ mặc chiến đội của mình, cũng như không thể từ bỏ được danh phận Cao cấp thành viên của Thần Chi Nhạc Viên, hắn mặc dù chỉ là trung đẳng Chiến Đế, so ra còn kém xa Tam đại Chiến Đế tại Cao cấp Thú Liệp chiến trường, nhưng nếu có hắn trấn thủ thì ít nhất mọi người cũng có thể cầm chân địch quân một hồi, không đến mức toàn quân bị diệt vong.

Thần Đao Vương cùng Chu Tước Vương đều là sơ đẳng Chiến Đế, tạm thời không đạt được cấp độ như Khung Vũ Vương, nếu gặp phải cao đẳng Chiến Đế mà chậm trễ thoát thân thì khả năng vẫn lạc liền vượt qua chín thành.

Đương nhiên, tại Thần Chi Nhạc Viên có quá nhiều chỗ tốt, nếu nóng lòng trùng kích Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên thì cũng chưa hẳn là một chuyện tốt, phải biết rằng một khi trùng kích Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên thành công, sẽ lập tức bị truyền tống ra khỏi Thần Chi Nhạc Viên, từ đó về sau sẽ không còn cơ hội hưởng thụ đủ loại chỗ tốt từ thời gian tháp và vũ kỹ tháp nữa.

Bất quá đối với Khung Vũ Vương mà nói, loại chỗ tốt này có cũng được mà không có cũng không sao, bởi vì hắn đã chính thức đạt đến cực hạn của bản thân nên gặp phải rất nhiều hạn chế, nếu ỷ lại vào Thần Chi Nhạc Viên thì cũng không thể nào có thêm nhiều tiến bộ được.

Mỗi người đều có chỗ cực hạn của mình, trước khi trùng kích Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên, có người là cao đẳng Chiến Đế, cũng có rất nhiều người là trung đẳng Chiến Đế, sơ đẳng chiến đế, thậm chí là có rất nhiều Chuẩn Đế, hay là những người có thực lực Chiến Thần Tháp tầng thứ tám, tầng thứ bảy..., đương nhiên đó là cực hạn của bọn hắn, dù cho bọn hắn có cố gắng hơn gấp trăm lần đi nữa thì cũng là vô bổ mà thôi.

Nếu như bọn hắn đem thời gian lãng phí vô ích quá nhiều thì chi bằng tiến vào Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên, đó mới là điều sáng suốt, dù gì đi nữa, sau khi trở thành Phong Đế Vương giả thì ngộ tính hội sẽ được đề cao lên, cái gọi là cực hạn kia cũng sẽ tan biến thành mây khói, như vậy ngược lại còn tiết kiệm thời gian cho bản thân mình rất nhiều, không đến mức lãng phí công sức một cách vô ích.

"Chúc mừng ngươi, rốt cục cũng đến lúc phải ly khai Thần Chi Nhạc Viên rồi."

Chu Tước Vương giơ chén rượu lên uống một ngụm.

Khung Vũ Vương lắc đầu cười nói: "Đừng nói Thần Chi Nhạc Viên giống như vùng “khỉ ho cò gáy” chứ, nói như thế nào thì nơi đây cũng là Thánh Địa của các thiên tài mà."

Thở dài một hơi, Chu Tước Vương nói: "Thần Chi Nhạc Viên vừa là thiên tài Thánh Địa, cũng vừa là một cái lồng giam, nó làm cho ta quên cả niềm yêu thích mạo hiểm luôn rồi."

Lời này vừa nói ra, Khung Vũ Vương cùng Thần Đao Vương lập tức im lặng. Đúng thật là như vậy, sau từng ấy năm ở nơi này, bọn hắn đã quên mất niềm yêu thích mạo hiểm của chính mình rồi. Từ khi trở thành thành viên của Thần Chi Nhạc Viên, bọn hắn trên cơ bản không có cơ hội đi thám hiểm nữa, tối đa chỉ có thể gia nhập quân đội, cùng địch nhân tử chiến mà thôi. Phải biết rằng trước khi tiến nhập vào Thần Chi Nhạc Viên, bất luận một người nào trong bọn hắn cũng đều có kinh nghiệm thập phần phong phú về Tinh Không Bí Cảnh, vũ trụ kỳ cảnh, cổ quái tinh cầu, vũ trụ hung thú, những địa phương hung hiểm trong vũ trụ, và nhiều địa phương kỳ diệu khác nữa..., dù có bỏ ra cả cuộc đời thì cũng không có khả năng thăm dò được một phần vạn của vũ trụ, nhưng như vậy thôi cũng đã thật sự để cho người ta phải say mê rồi.

Nhưng cũng bởi vì tại Thần Chi Nhạc Viên, cứ qua một thời gian ngắn thì phải tiến hành một lần săn bắn, bọn hắn không thể vì ham thích mạo hiểm mà trì hoãn, dù sao có nhiều hiểm cảnh, một khi bị rơi vào liền sẽ bị vây khốn đến vài thập niên, thâm chí là thời gian trên trăm năm.

"Không nói đến những thứ này nữa, không bao lâu nữa chúng ta cũng sẽ rời khỏi Thần Chi Nhạc Viên, bây giờ là lúc nên quý trọng khoảng thời gian còn lại tại đây rồi ah!"

Thần Đao Vương có suy nghĩ rất lạc quan, giơ lên chén rượu mời mọi người.

"Cũng đúng, nhân sinh của chúng ta còn rất dài đấy."

Chu Tước Vương cười cười.

...

Nhoáng một cái, đã đến thời gian các thành viên Cao cấp tiến vào Thú Liệp Tháp.

Diệp Trần cũng đã ra khỏi Thời Gian Tháp và tụ hợp với các thành viên khác của Thú Ma chiến đội.

Hôm nay Thú Ma chiến đội đã xứng danh với đệ nhất chiến đội của Thần Chi Nhạc Viên, còn về phần có phải là đệ nhất chiến đội trong Cao cấp Thú Liệp chiến trường hay không thì cần phải có thời gian kiểm nghiệm.

"Đi thôi! "

Bảy người cùng tiến vào Thú Liệp Tháp.

Tại Thú Liệp Chi Tinh cực lớn, bảy người Diệp Trần xuất hiện tại trong một mảnh rừng rậm.

Rừng rậm tại Thú Liệp Chi Tinh có thể nói là thập phần nguy hiểm, tại đây chẳng những có Thần Trùng, còn có rất nhiều hoa và cây ăn thịt người như Đế Vương Hoa, Mê thần thảo và một ít cây ăn thịt Vương cấp khác.

Viên Hồng so ra rất không may, suýt nữa đã bị mấy cây dây leo màu đen kéo xuống sâu trong lòng đất, phải biết rằng mặt đất của Thú Liệp Chi Tinh thập phần cứng rắn, tùy tiện một nắm bùn đất cũng đều có mấy vạn cân nặng, nếu như bị bắt vào sâu trong lòng đất thì Viên Hồng có muốn thoát khốn cũng sẽ vô cùng khó khăn, đúng vào thời khắc mấu chốt ấy, Trương Nhân Nhân đã thi triển ra Tử vong triền nhiễu để triền trụ đám dây leo màu đen kia, kéo Viên Hồng trở lại.

"Thực sự quá nguy hiểm!"

Viên Hồng lau mồ hôi, cái dây leo màu đen này mặc kệ là ở tại Thú Liệp Chi Tinh, hay là tại bên ngoài Vũ Trụ Tinh Không cũng đều thập phần nổi danh, được thiên hạ gọi chúng là Tử Thần đằng, danh khí còn muốn tại phía trên Đế Vương Hoa, nghe nói, một cây Tử Thần đằng trưởng thành có thể thoáng cái quấn chặt lấy hơn mấy trăm khỏa tinh cầu nhỏ, một khi tiến vào phạm vi công kích của nó là “cửu tử nhất sinh” đấy.

Cũng may Tử Thần đằng ở Thú Liệp Chi Tinh cũng không phải là rất nhiều, đây là lần thứ hai Thú Ma chiến đội đụng phải.

Rất nhanh, đã hai ngày đi qua.

Trong hai ngày này, Thú Ma chiến đội đã đánh chết chín con Thần Trùng bình thường, ba con Tinh Anh cấp Thần Trùng, thu nhập Thần tệ đã đạt đến bảy vạn rưỡi.

"Rốt cục cũng đụng phải một con Thần Trùng cấp Thống Lĩnh rồi."

Sáng sớm ngày thứ ba, Thú Ma chiến đội đã gặp một con Thống Lĩnh cấp Thần Trùng đầu tiên.

Thống Lĩnh cấp Thần Trùng có thực lực Chiến Đế, đương nhiên, thực lực cũng có cao có thấp, thấp thì tương đương với sơ đẳng Chiến Đế, cao thì có khả năng là đỉnh cấp Chiến Đế.

Con Thống Lĩnh cấp Thần Trùng mà Thú Ma chiến đội đụng phải có hình dạng giống như một con chó dữ, bất quá lại có sáu cái chân dài, bốn đôi cánh trong suốt, trên trán lại có mấy trăm con mắt, xứng danh với tên gọi là quái vật nhân tạo.

Những người còn lại của Thú Ma chiến đội tựu phải ngừng lại từ xa xa, đối mặt với Thống Lĩnh cấp Thần Trùng, bọn hắn tham chiến chẳng những không giúp được gì, ngược lại còn có nguy cơ bị vẫn lạc, chỉ một mình Diệp Trần là đủ.

Rống!

Bốn đôi cánh trong suốt của Thần Trùng hung cẩu chợt chấn động, cả thân người nó lao tới, khí lưu mạnh mẽ đem đám đại thụ ở phụ cận cuốn bay lên không trung, khung cảnh xung quanh chợt tan tác bởi một hồi cát bay đá chạy.

Lúc hung cẩu Thần Trùng còn cách Diệp Trần chưa tới ngàn mét, Diệp Trần bắt đầu xuất thủ, Long Tuyền Kiếm vừa ra khỏi vỏ đã trảm một kiếm về phía nó.

Phanh!

Hung cẩu Thần Trùng bị đánh bay rớt ra ngoài, trong nháy mắt tiếp theo, thân thể khổng lồ của nó bị thiêu đốt và hóa thành tro bụi.

-- Phần Thiên Chân Kiếm!

"Quá mạnh!"

Lưu Địch há hốc mồm.

"Kiếm pháp quá mạnh mẽ, không hổ danh là Tam Chuyển cực hạn kiếm pháp." Vạn Tiễn Vương có thể cảm nhận được trong một kiếm này ẩn chứa uy năng như thế nào.

Một con Thống Lĩnh cấp Thần Trùng đại biểu cho ba vạn Thần tệ, Thú Ma chiến đội lần nữa đã có thêm một số lợi nhuận, đương nhiên, xuất lực nhiều nhất vẫn là Diệp Trần, được chia phần nhiều nhất cũng là Diệp Trần.

Lúc đến ngày thứ năm, Thú Ma chiến đội đã đánh chết mười tám con Thần Trùng bình thường, bảy con Tinh Anh cấp Thần Trùng, hai con Thống Lĩnh cấp Thần Trùng, tổng thu nhập đã đạt 22 vạn, Diệp Trần xuất lực là 25 điểm, ước chừng có thể được phân chia đến tám vạn.

Với tốc độ kiếm lợi nhuận Thần tệ như vậy, không bao nhiêu năm nữa, Diệp Trần liền có thể có được 100 vạn Thần tệ, sau đó mua một bộ trung đẳng Thiên Vương Cấp sáo trang.

Luận về lực phòng ngự thì Cấp thấp Thiên Vương Cấp sáo trang tương đương với đỉnh tiêm Thiên Vương Cấp bảo giáp, trung đẳng Thiên Vương Cấp sáo trang, tắc thì tương đương với một kiện Đế cấp bảo giáp bình thường, lực phòng ngự không thể đánh đồng, không khoa trương mà nói, nếu một vị Chuẩn Đế mà mặc được một bộ trung đẳng Thiên Vương Cấp sáo trang thì đại bộ phận Chiến Đế đều không làm gì được hắn cả.

Bất quá để đạt được 100 vạn Thần tệ, hoàn toàn phải trải qua một cái thiên văn sổ tự tích lũy đấy.

Ngày thứ sáu.

Thú Ma chiến đội rốt cục cũng gặp phải một chi địch quân chiến đội.

Cái chi chiến đội này đến từ Tà Thần Nhạc Viên, gọi là Huyết Hải chiến đội, đội trưởng của nó chỉ là một kẻ đỉnh phong Chuẩn Đế.

"Trốn ngay!"

Sau khi giao chiến vài lần, các thành viên Huyết Hải chiến đội phải điên cuồng chạy trốn.

Thực lực của Diệp Trần quá mạnh mẽ, một kiếm đổi một mạng, đã giết chết ba gã thành viên của bọn hắn, rõ ràng bọn hắn đều có thực lực Chiến Đế, hơn nữa không phải là sơ đẳng Chiến Đế, tối thiểu phải là trung đẳng Chiến Đế.

"Truy sát, đừng cho bọn hắn chạy thoát."

Thú Ma chiến đội tại dưới sự dẫn dắt của Diệp Trần đã dốc sức liều mạng đuổi theo.

Theo thời gian trôi qua, Diệp Trần lại giết thêm một gã thành viên của Huyết Hải chiến đội, đối phương chỉ còn lại có ba người cuối cùng, tổn thất thảm trọng.

"Huyết Mâu Vương, hãy cứu chúng ta."

Gã đội trưởng Huyết Hải chiến đội cao giọng gấp gáp hô to.

Từ xa xa, lại xuất hiện một đội ngũ khác, chi đội ngũ này nổi danh lừng lẫy tại Cao cấp Thú Liệp chiến trường, là Huyết Mâu chiến đội của Dạ Xoa thần Nhạc Viên, đội trưởng của bọn hắn chính là Huyết Mâu Vương -một trong Tam đại Chiến Đế tại cao cấp Thú Liệp chiến trường.

Huyết Mâu Vương cùng đồng dạng với Thần Hữu Nữ Vương, đều là ác mộng của Thần Chi Nhạc Viên, 200 năm nay, không biết bọn hắn đã đánh chết bao nhiêu Chuẩn Đế của Thần Chi Nhạc Viên rồi, ngay cả Chiến Đế cũng bị hắn đánh chết mấy người.

"Là đội trưởng của Huyết Hải chiến đội."

Một gã thành viên trong Huyết Mâu chiến đội đã nhận ra gã đội trưởng của Huyết Hải chiến đội.

"Thần Chi Nhạc Viên chiến đội đang Truy sát bọn hắn tựa hồ là Thú Ma chiến đội, từ lúc nào mà Thú Ma chiến đội lại mạnh như vậy chứ, có thể đem Huyết Hải chiến đội giết chỉ còn lại có ba người?"

Một thành viên khác nghi ngờ nói.

"Hãy đi đến đó nhìn xem." Huyết Mâu Vương tăng thêm tốc độ, đuổi tới.

"Huyết Hải Vương, đã xảy ra chuyện gì?"

Cùng đội trưởng Huyết Hải chiến đội tụ hợp, Huyết Mâu Vương hỏi.

Tại cao cấp Thú Liệp chiến trường, Ma tộc, Tà Linh tộc cùng với Dạ Xoa tộc và các tà ác chủng tộc khác là đồng minh. Còn Nhân tộc, Man tộc cùng với Cự Nhân Tộc là đồng minh, đối với đồng minh của mình, tự nhiên sẽ muốn trợ giúp, trừ phi địch nhân quá mạnh mẽ.

Huyết Hải Vương sắc mặt tái nhợt nói: "Thú Ma chiến đội có một người là Chiến Đế, ta hoài nghi hắn là trung đẳng Chiến Đế, chúng ta đã bị hắn đánh chết bốn thành viên rồi."

Huyết Hải Vương lòng đau như bị nhỏ máu, bốn thành viên vẫn lạc, đây cũng không phải trong thời gian ngắn là có thể bù đắp vào.

"Trung đẳng Chiến Đế à?"

Huyết Mâu Vương nhìn về phía Thú Ma chiến đội đang bay tới, cuối cùng, tầm mắt của hắn rơi vào trên người Diệp Trần, chỉ có Diệp Trần mới mang đến cho hắn một ít uy hiếp, mặc dù Diệp Trần mới chỉ có tu vi Sinh Tử Cảnh Ngũ trọng thiên cảnh giới.

"Chính là hắn đấy."

Huyết Hải Vương ánh mắt cũng gắt gao chằm chằm nhìn vào Diệp Trần.

"Cẩn thận đấy, hắn là Huyết Mâu Vương, một trong Tam đại Chiến Đế của Cao cấp Thú Liệp chiến trường." Vạn Tiễn Vương nhắc nhở Diệp Trần, “người có tên cây có bóng”, tuy nói Diệp Trần cũng là cao đẳng Chiến Đế nhưng dù sao danh khí so ra vẫn còn kém hơn Huyết Mâu Vương không ít.