Chỉ bát giai thuộc tính Kiếm Ý thôi đã có thể phá hỏng kết cấu thời không rồi, chứ đừng nói chi là Bát giai chí cao Kiếm Ý.
Nửa bước Hoàng giả Kiếm Nguyên, Bát giai Hủy Diệt Kiếm Ý cùng với Vô Thượng kiếm pháp Tận Thế Thiên Tai, dù là không có Phi Thiên kiếm trong tay thìtrạng thái hiện tạicủa Diệp Trần cũng đã vượt qua Ngũ Lăng lão tổ một cấp bậc rồi, nếu gặp lại Ngũ Lăng lão tổmột lần nữa thì hắn cũng tự tin có thể nhẹ nhõm áp chế đối phương.
Hai con“diệt thế Ma Long”cuồng nộ lao đến trùng kích vào vô ảnh kiếm làm sóng xung kích phát tán dữ dội trên diện rộng, thế nhưng đến khi dư ba tan đi thì nó đã bị phân giải hoàn toàn, tựa như chưa từng tồn tại, mọi dấu vếtđều bị tàn phá hoàn toàn.
Vô ảnh kiếm tuy cũng không khá hơn, mặc dù cũng bị tan rã nhưng lại không biến mất hoàn toànnhư vậy, tàn dư của nó hóa thành Vô Lượng kiếm phong, tràn đến bao trùm lấy thân thể bọn người Vạn Xà Ma Tổ.
Hống!
Ba gã Chuẩn Tôn Vạn Xà Ma Tổ, Hạo Khắc Thần Hoàng đồng loạt phun ra một ngụm máu tươi, còn tám tên đỉnh cấp Hoàng giả khác thì không có vận khí tốt như vậy, thân thể lập tức bị chấn nát bấy và tan thành tro bụi nhạt nhòa.
"Bát giai Hủy Diệt Kiếm Ý!"
Hạo Khắc Thần Hoàng gằn từng chữ.
"Ta liều mạng với ngươi!"
Vạn Xà Ma Tổ nghiến răng nghiến lợi, nếu như Diệp Trần đã Độ Kiếp hoàn tất thì bọn hắn sẽ lập tức bỏ chạy, thế nhưng vũ trụ thiên kiếp mới chỉ tiến hành một nửa, hắn không tin Diệp Trần có thể chống chọi được lâu hơn.
Oanh! Oanh! Oanh!
Từng đạo Lôi Điện cực mạnh bổ vào trên ngườiDiệp Trần, đem làn da cùng cơ bắp hắn bổ nứt ra, khiến toàn thân đẫm máu.Trongdòng máu tươi chảy ra, đôi lúc có một chút quang mang màu vàng như ẩn như hiện, đây chính là Bất Diệt lực lượng. Nghe thiên hạ nói rằng, Cửu Chuyển Kim Thân sở dĩ lợi hại, không chỉ vì phòng ngự rất mạnh mà tương đối trọng yếu hơn chính là, Cửu Chuyển Kim Thân có ẩn chứa Bất Diệt lực lượng nhiều hơn gấp mấy lần người khác. Có thể nói, trên đời này có thể khắc chế được Cửu Chuyển Kim Thân rải rác không có mấythứ, Thánh khí là một trong số đó.
Oanh!
Một đạo tia chớp tráng kiện như một con lôi long bổ thẳng vào đầu Diệp Trần, theo đỉnh đầu tiến vào thể nội và thẩm thấu vào huyết nhục cốt cách toàn thân của hắn. Sau một khắc, cả người Diệp Trần bắt đầu sáng lên, phát ra ánh sáng mãnh liệt, ngay cả hai mắt cũng bị tóe phát ra từng “sợi” loi điện.
Khó có thể ức chế được đau đớn, đến mức Diệp Trần không thể nhịn được mà phải cắn răng thật chặc, thế nhưng trên mặt hắn lại mang theo một nụ cười...Vũ trụ thiên kiếp rèn luyện làm linh khu hắn bắt đầu tăng lên. Có thể nói, linh hồn, Kiếm Nguyên, Linh khu, không thứ nào là không được tôi luyện cả.
Thiên kiếp vừa là nguy cơ, nhưng đồng thời cũng là kỳ ngộ, nếu không vượt qua được thì chỉ có thể nói nội tình của ngươi không sâu rộng, căn cơ không đủ tốt.
Nếu chỉ có thiên kiếp thôi thì Diệp Trần tất nhiên không sợ, nhưng còn có thêm ba gã Chuẩn Tôn Vạn Xà Ma Tổ kia.
Có cảm giác Diệp Trần đã cường đại hơn, lần này, ba người bọn hắn không tiếc hao phí nguyên khí, thi triển ra bí thuật cấm kị.Nơi mi tâm Vạn Xà Ma Tổ trở nên đen kịt một mảnh, ở chính giữanổi lên một vòng xoáy màu đen, vòng xoáy chậm chạp chuyển động,sau một hồi từ đó chui ra một con rắn nhỏ màu đen, con rắn nhỏ này cũng không phải thật thể, nhưng cũng chẳng phải hư ảo, nó giống như mực nước hội tụ thành, duy chỉ có đôi mắt huyết sắc là lạnh như băng, trông như một cặp Bảo Thạch Hồng sắc vậy.
Hạo Khắc Thần Hoàng thì không ngừng điên cuồng ngưng tụ lực lượng, dáng người vốn đã to lớn nhưng vẫn không ngừng bành trướng lên đến chừng năm mét, triệt để hóa thành một gã khổng lồ màu xanh, cơ thể hắn khoa trương và khủng bố vô cùng, từng sợi gân xanh thô to che kín cả thân thể và không ngừng nhúc nhích, khiến cho bất kỳ ai nhìn vào cũng đều cảm thấy rất buồn nôn.
Một gã Chuẩn Tôn khác chính là Thiên Tà một lão quái của Tà Linh tộc, bản thân hắn đang chuẩn bị thi triển một môn tà thuật, một thứ tà thuật có thể chú sát cường đại Chuẩn Tôn. Chỉ thấy hắn phun ra một ngụm máu tươi, sau đó dùng máu tươi của mình làm nguyên liệu khắc ra trong hư không một cái trận đồ phù án quỷ dị và rất phức tạp. Nhưng đặc biện hơn khi thấy rằng ở bên trong nó cũng nổi lơ lửng một ít máu tươi của Diệp Trần, đây là do gã theo trong tinh không sưu tập được, tuy chỉ có một ít nhưng như vậy cũng đã đủ.
Thời gian dần trôi qua, một ít máu tươi này của Diệp Trần đã hóa thành một huyết nhân ảnh giống hệt Diệp Trần, giống cả về thần thái. Nếu có người hiểu chuyện ở chỗ này, nhất định có thể nhìn ra, đây rõ ràng là bùa chú sát phân thân. Cái gọi là “bùa chú sát phân thân”, tức là một kiểu dùng chú thuật kết hợp cùng máu tươi của địch nhân để ngưng tụ ra Linh thể có liên hệ chặt chẽ cùng địch nhân đó. Nếu chú sát phân thân chết đi thì bản thể của hắn cũng sẽ phải chịu khổ sở, thậm chí nghiêm trọng hơn sẽ là cái chết.
"Sát!"
Dẫn đầu phát động công kích chính là Vạn Xà Ma Tổ, thân hình con rắn nhỏ màu đen kia lóe lên rồi biến mất không thấy đâu nữa, lúc xuất hiện lần nữa thì đã đến trước mặt Diệp Trần, ngay lập tức nó liền chui vào trong Hồn Hải của hắn.
Ngay tiếp đó, Hạo Khắc Thần Hoàng phát ra một kích cường đại nhất trong đời của hắn, nắm đấm lớn như một cái vạc nước được đấm ra, mang theo cuồng bạo quyền phong khủng bố gấp mười gấp trăm lần so với vũ trụ Phong Bạo, cả Thiên Địa đều tựa hồ thoáng cái bị phá hủy, sa vào một cảnh vật điêu tàn, ngay cả thời không cũng phải bị vặn xoắn dướiquyền áp này. Có thể nói, bất kỳ người nào đối mặt với một quyền này, căn bản không cách nào né tránh được, bởi vì nó đã bao phủ cả thời không rồi.
Ra tay cuối cùng chính là Thiên Tà lão quái, hắn tập trung tinh thần làm sắc mặt chuyển từ trắng sang hồng, từ hồng biến sang xanh, từ xanh lại chuyển thành tím, cuối cùng biến trở lại thành màu trắng. "Chết đi!", đến đây, hắn điểm một ngón tay vào trong huyết nhân, “phốc” một tiếng, huyết nhân thoáng cái bị nổ tung lên, trở thành “chất dinh dưỡng” và triệt để dung nhập vào trong trận phù. Sau một khắc, trận phù chợt thu nhỏ lại đến khi ngưng tụ thành một điểm rồi phi thẳng vào đến mi tâm Diệp Trần.
"Không có khả năng!"
Vạn Xà Ma Tổ sắc mặt bỗng nhiên kịch biến rồi nôn ra từng ngụm máu tươi, hệt như là người mắc bệnh trầm trọng vậy, thần sắc cực độ uể oải. Hắn vừa mới cảm ứng được bổn mạng Hồn xà của mình rõ ràng đã biến mất, đây chính là một bộ phận linh hồn của hắn, trong nó ẩn chứa bổn nguyên linh hồn chứ không đơn thuần là Linh Hồn Lực bình thường. Bổn mạng Hồn xà biến mất khiến linh hồn của hắn cũng bị thương thảm trọng, cả đời cũng không thể khôi phục được. Cường độ linh hồn đã bị hạ thấp về bằng với cấp độ Phong Đế Vương giả, điều này nói lên hắn đã không còn là Chuẩn Tôn nữa rồi.
Sắc mặt đồng dạng bị kịch biến còn có Thiên Tà lão quái, hắn so với Vạn Xà Ma Tổ còn thảm hại hơn, cả người từ trong ra ngoài bắt đầu bị hư thối, nước mủ tanh hôi phun tung toé ra ngoài, cho dù có Bất Tử Chi Thân cùng Bất Diệt lực lượng thì cũng đều không thể ngăn cản cái xu thế này, cao lắm chỉ có thể làm chậm nó lại một chút mà thôi, chú thuật rõ ràng đã cắn trả đến hắn ta rồi…Nhưng vì sao mọichuyện lại xảy ra như vậy?.
Thiên Tà lão quái không thể chú sát Diệp Trần nên đã mất đi mục tiêu, như vậy Chú Sát Thuật liền triệt để bắn ngược lại đến trên người Thiên Tà lão quái. Thứ bùa chú Sát Thuật này có thể ám chếtcả cường đại Chuẩn Tôn thì cũng không phải là thứ đơn giản, loại lực lượng này là một thanh kiếm 2 lưỡi, nếu không gây sát thương đến địch nhân thì chính mình sẽ phải gánh chịu hậu quả, muốn khu trừ được nó thì chỉ có Chí Tôn mới có thể làm được, hoặc là tại trên tế đàn Tà Thần để cho nó hấp thu lực lượng chú sát đi.
Đạo công kích duy nhất có hiệu quả chính là quyền phong khủng bố của Hạo Khắc Thần Hoàng, dưới một quyền này cả người Diệp Trần trực tiếp bị đánh bay đi ra ngoài, trên thân thể nứt ra thêm vài vết rách nữa.
Có thể nói, Vạn Xà Ma Tổ cùng Thiên Tà lão quái có vận khí thật sự quá kém, thứ duy nhất mà Diệp Trần không e ngại chính là những công kích tà dị, đó là chưa kể Hủy Diệt Kiếm Hồn cùng Bất Hủ Kiếm Hồn của hắn không phải là thứ ăn chay, mà Địa Ngục ý chí so với hai thứ này lại càng thêm thâm bất khả trắc. Bổn mạng Hồn xà của Vạn Xà Ma Tổ và Chú Sát Thuật của Thiên Tà lão quái gặp phải Địa Ngục ý chí thì quả thực cũng như là dâng thức ăn lên miệng nó vậy.
Ầm ầm!
Một tiếng nổ lớn kinh thiên động địa truyền ra, Diệp Trần sau khi bị đánh bay ra ngoài đã lấy lại thế chủ động và ngừng lui về sau, hai tay nắm chặc quyền rồi hung hăng hít một hơi thật sâu, với sức mạnh của một hoàng giả và một hơi này được thực hiện trong một hồi dài, vì thế đã tạo ra trong tinh không một luồng khí lưu càng lúc càng lớn hơn, cuối cùng lan đến gần đám mây đen thiên kiếp ở trên đỉnh đầu.
Đùng đùng!
Vô số tia chớp men theo dòng khí lưu giáng xuống, lập tức bị Diệp Trần hút vào trong cơ thể khiến thân thể hắn càng lúc càng tỏa sáng và thông thấu hơn. Dần dần, ánh hào quang phát ra trên người Diệp Trần đã trở nên chói mắt hơn cả mặt trời bình thường, đến mức không thể nhìn tới được hắn nữa.