Nếu như hắn không cố gắng, liền có nguy cơ bị loại bỏ
- Ngươi có tư cách làm đối thủ của ta rồi.
Liễu Vô Kiếm nhìn về phía Độc Cô Tuyệt, chiến ý dần dần tăng lên.
Thương!
Thu đao vào vỏ, Độc Cô Tuyệt như thiểm điện, bay đến trên một ngọn núi, đứng sừng sững chỗ đó, mở miệng nói:
- Kình địch của ta, chỉ có Diệp Trần, chờ ngươi đánh bại hắn rồi nói chuyện sau.
Liễu Vô Kiếm và Diệp Trần đều dùng kiếm, trước khi Diệp Trần bộc lộ ra thực lực thật sự, Độc Cô Tuyệt sẽ không chuyển đối thủ thành Liễu Vô Kiếm.
- Tốt, đánh bại hắn, không khó.
Biểu lộ Liễu Vô Kiếm có chút cứng đờ, Độc Cô Tuyệt cự tuyệt, làm hắn có chút khó chịu, xem ra trong mắt hắn, được hắn thừa nhận thì đã tự hào rồi.
- Liễu Vô Kiếm!
Ngay lúc ánh mắt Liễu Vô Kiếm sắp sửa chuyển hướng sang Diệp Trần, Lục Thiếu Du đi ra trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người.
Liễu Vô Kiếm nhíu mày, nói:
- Nửa năm trước, ngươi không phải đối thủ của ta, hiện tại cũng vậy, ngươi lui ra đi!
- Đúng vậy, ta không nắm chắc có thể thắng ngươi, nhưng ngươi chưa chắc có thể thắng ta đơn giản như nửa năm trước.
Lục Thiếu Du tay nắm chuôi kiếm, nói.
- Nga, xem ra nửa năm nay ngươi tiến triển rất lớn.
- Có tiến triển hay không, ngươi thử khắc biết rõ.
- Hà tất Liễu huynh phải ra tay, ta đến chiếu cố ngươi.
Nửa năm trước, thải y nữ tử xem trận chiến giữa Lục Thiếu Du và Liễu Vô Kiếm, hiểu rõ thực lực Lục Thiếu Du, nàng kiên quyết không tin Lục Thiếu Du trong nửa năm sẽ tiến bộ bao nhiêu, dù sao nửa năm trước, trong mười kiếm của Liễu Vô Kiếm, Lục Thiếu Du đã không chống đỡ nổi, cho nên căn bản không đáng để Liễu Vô Kiếm ra tay.
- Xem chiêu!
Nắm trường tiên trên tay, thải y nữ tử sử ra một chiêu Phong Hỏa Tiên Công hướng phía Lục Thiếu Du đánh đến.
Thấy thế, trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên tia lãnh mang lăng lệ ác liệt, trường kiếm lập tức ra khỏi vỏ, chém ra một kiếm, hơn mười đạo kiếm khí hình cung bắn ra, lăng không đánh về hướng Thải y nữ tử.
PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC!
Tiên ảnh và kiếm khí va chạm, phát ra hàng loạt tiếng nổ vang, nhưng một kiếm này của Lục Thiếu Du cũng không đơn giản, hơn mười đạo kiếm khí, quỹ tích mỗi một đạo đều khác nhau, đâm thẳng, trảm ngang, lại có vòng cung, uy lực thập phần mạnh mẽ, về sau tiên ảnh của thải y nữ tử triệt tiêu dần, có vài đạo kiếm khí nhanh như thiểm điện công kích nàng như trước.
Sau một khắc, Thải y nữ tử lui về sau mười bước, trên mặt lộ vẻ khiếp sợ.
- Làm sao có thể, nửa năm này, thực lực của hắn cũng phải tăng lên năm thành.
Nàng không thể không giật mình.
Bạch Vô Tuyết khẽ gật đầu, Lục Thiếu Du không phải người dễ dàng sa sút tinh thần, thất bại, sẽ làm hắn tiến bộ nhanh hơn, cái này lúc trước đã nghiệm chứng qua, rất hiển nhiên, nửa năm trước Liễu Vô Kiếm mười kiếm đánh bại hắn, chẳng những không làm Lục Thiếu Du chịu bại, ngược lại khiến hắn tu luyện càng thêm càng thêm điên cuồng, xuất ra tiềm lực chưa từng có, nếu không bây giờ Liễu Vô Kiếm sẽ không ra tay.
- Ra là thế, trước khi đại chiến, cũng nên làm nóng người a! Hi vọng ngươi không làm ta thất vọng.
Vạt áo dài của Liễu Vô Kiếm, cũng giống như mái tóc dài của hắn, tung bay theo gió, lăng không từng bước một về hướng Lục Thiếu Du, cuối cùng đứng ở ngoài trăm bước.
- Ra tay đi!
Liễu Vô Kiếm đứng tại không trung, tay trái chắp sau lưng, nói.
- Sát Không Kiếm Pháp!
Tại thời điểm Liễu Vô Kiếm đi tới gần Lục Thiếu Du, hắn âm thầm tích súc lực lượng và kiếm thế, trong sát na Liễu Vô Kiếm dừng lại, hắn ra chiêu, khoảng cách không gian tựa hồ bị trực tiếp bỏ qua, Lục Thiếu Du chém ra một kiếm, cuồng phong bay lên, khắp mọi nơi đều là kiếm khí trùng kích.
- Phá!
Tay trái Liễu Vô Kiếm vẫn ở sau lưng như trước, tay phải nắm chặt chuôi kiếm, xuất ra một kích, giao kích cùng kiếm khí trên hư không, sau đó phá tan kiếm khí.
Nhanh!
Nhanh cực hạn!
Kiếm pháp của Liễu Vô Kiếm so với kiếm chiêu Sát Không Kiếm Pháp của Lục Thiếu Du thì nhanh hơn rất nhiều, dù kiếm khí đầy trời cũng không thể tiến lại gần thân thể hắn được.
- Nhất Kiếm Tru Không!
Lục Thiếu Du tự nhiên biết rõ kiếm pháp Liễu Vô Kiếm nhanh vô cùng, trong thiên hạ, cơ hồ không ai bằng, nhưng hắn đã sớm chuẩn bị tâm lý nên cũng không kinh hãi, thở ra một hơi, chân nguyên trong cơ thể Lục Thiếu Du bộc phát dâng lên, tuôn ra nhập vào trong trường kiếm trên tay hắn, trường kiếm thoáng méo mó một phát, bay lên với tốc độ mắt thường không thể nhìn thấy được, đâm một kiếm về phía Liễu Vô Kiếm.
Ba!
Phương vị nơi Liễu Vô Kiếm đang đứng sinh ra chiết xạ, thân như ở trong tấm gương, mà cái gương này, tùy thời có thể sụp đổ.
- Lực công kích mạnh đấy, nhưng chẳng thể làm gì được ta.
Liễu Vô Kiếm xuất ra một kiếm, nhất thời kiếm khí hùng hồn bàng bạc khắp nơi, lập tức, bạch sắc kiếm khí tựa hồ như mang tất cả Thiên Địa vào trong, kiếm thế của Lục Thiếu Du cũng bị nát sạch sẽ, hiệu quả của không gian chiết xạ cũng tan thành mây khói.
Hô!
Biển kiếm khí còn sót lại, kích thẳng về phía Lập Thiếu Du.
- Ân? Nhìn ra được nhược điểm một kiếm này của Lục Thiếu Du.
Bạch Vô Tuyết hiểu rất rõ sát chiêu của Lục Thiếu Du, Nhất Kiếm Tru Không này, nhìn như cách phá toái hư không không xa, kỳ thật chỉ là kĩ xảo, không chỗ nào không có phong, không khí lưu động chính là phong, Nhất Kiếm Tru Không ẩn chứa phong chi áo nghĩa, có thể khiến phong sinh ra bạo loạn, sinh ra hiệu quả không gian bất ổn, kỳ tực khoảng cách phá toái hư không chính thức, còn có chênh lệch rất lớn.
Đương nhiên, dù chỉ là kĩ xảo nhưng cũng không thể coi thường uy lực của Nhất Kiếm tru không này, khuyết điểm duy nhất là phạm vi công kích quá lớn, lực đạo không tập trung, nếu không lực công kích nhất kiếm này tuyệt đối là đệ nhất.
- Loan Phong Trảm!
Đối với kiếm khí màu trắng trước mặt, Lục Thiếu Du không chút hoang mang, trường kiếm trong tay vẽ ra một hình tròn, dẫn xuất kiếm khí phong bạo đánh ra ngoài.
Bùm bùm bùm bùm bùm bùm bùm…
Kiếm khí màu trắng bị nát bấy, hóa thành ngàn vạn tia kiếm, Lục Thiếu Du không cẩn thận bị tia kiếm kích trúng, quần áo bị cắt ra mấy vết rách, ngực cũng trúng một kích, khóe miệng tiết ra tơ máu.
- Xem ra không ổn, tuy thực lực Lục Thiếu Du tiến bộ rất nhanh, có khả năng được xếp lại vào trong thanh niên ngũ cự đầu, nhưng Liễu Vô Kiếm quá mạnh mẽ, chỉ cầm kiếm một tay liền ngăn chặn được Lục Thiếu Du, tựa hồ vẫn chưa hề nghiêm túc chút nào.
- Đến lượt ta ra tay.
Liễu Vô Kiếm bước ra một bước, lập tức xuất hiện trước người Lục Thiếu Du, trường kiếm trong tay biến mất, đổi thành kiếm mạc màu trắng kích về hướng đối phương.