Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 974: Thiên Hạt Kiếm trong tay (Hạ)



Chỉ có Kiếm Vực còn chưa đủ, Diệp Trần xuất ra Phá Tà Kiếm vung lên cao, một chiêu Kính Hoa Phá Diệt nương theo thanh kiếm màu xánh trùng kích tới.

"Đinh! Đinh! Đinh!..."

"Crắc..."

"Ầm! Ầm!..."

Vô số âm thanh va chạm kịch liệt vang lên, khoảng giữ Diệp Trần và hắc y lão giả phảng phất như có thêm một đoạn tinh hà, trong tinh hà kiếm quang chói lọi toả ra hào quang chói mắt, những vết cắt vừa hẹp vừa dài lại trong suốt kéo dài ra bốn phía giống như những cây thần đao vô cùng sắc bén cắt nát mọi vật trên đường đi.

Cuối cùng, sau khi tất cả khí kình tan rã hoá thành năng lượng nguyên thuỷ thì chỉ còn một cái đại hắc thủ xuyên qua đám năng lượng nhiều màu sắc kia mạnh mẽ đánh lên hộ thể chân nguyên của Diệp Trần.

"Phốc!"

Diệp Trần há miệng phun ra một ngụm máu lớn, mặc dù đã có Ngụy cực phẩm bảo khí Thanh Đồng Giáp hộ thể mà hắn vẫn không chịu nổi một kích. Trên lồng ngực hắn thoáng in một dấu tay cực lớn, một cỗ lực lượng bàng đại từ Thanh Đồng Giáp nhanh chóng truyền vào thân thể hắn khiến cho hắn cảm giác như lục phủ ngũ tạng đều nát bấy, lồng ngực cơ hồ như bị đánh lõm vào, lồi ra phía sau lưng!

- Quá mạnh!

Diệp Trần có thể không chết, một là nhờ có Thanh Đồng Giáp, hai là bên ngoài tầng da thịt còn có một tầng Long cốt phòng ngự, ba là hắn tu luyện Bất Tử Thân, sinh mệnh lực cường ngạnh. Mặc dù như vậy đã đem một chưởng vừa rồi của hắc y lão giả làm suy yếu đi nhưng vẫn khiến cho hắn thiếu chút nữa phân thây rồi!

Sự cường đại của Nhân Ma Vương, Diệp Trần cuối cùng cũng đã kiến thức được, chênh lệch giữa hai người không thể dùng lời nào mà nói được, hoàn toàn không cùng một cấp độ!

- Ực!

Nuốt một viên Thượng Thanh Đan vào, Diệp Trần lại từ trong Trữ vật linh giới lấy ra một viên Thượng phẩm đan dược hồi phục nguyên khí nhét vào miệng rồi lập tức nuốt xuống.

- Không thể nào? Sao lại không đánh chết hắn?

Hắc y lão giả cảm thấy rất ngoài ý muốn, Sinh Tử Cảnh Vương Giả mạnh như thế nào! Ít nhất cũng có năng lực xuyên toa không gian, một chưởng vừa rồi của lão tuy đã bị Kính Hoa Phá Diệt của Diệp Trần triệt tiêu không ít nhưng uy lực còn sót lại vẫn dư sức giết chết một Bán bộ Vương Giả tối cường giả, cho dù đối phương có mặc Nguỵ Cực phẩm bảo giáp cũng không tránh được.

- Hừ, xem ra ta đã xem thường ngươi!

Hắc y lão giả chắp tay đứng giữa hư không, trong mắt lão nhiều thêm một phần ngưng trọng, nếu cho Diệp Trần thêm một thời gian nữa tiến vào Sinh Tử Cảnh thì tuyệt đối sẽ là một địch nhân vô cùng đáng sợ. Nếu đã là địch nhân thì phải diệt trừ ngay tức khắc, nếu để cho đối phương tiếp tục phát triển thì hậu quả khó lường.

Thân thể Diệp Trần khuỵ xuống, tinh thân uể oải, khí tức mệt mỏi, phảng phất như một cây nến cạn lung lay trước gió, tuỳ thời đều có thể bị dập tắt. Bất quá, ánh mắt của Diệp Trần vẫn thập phần sáng ngời, chăm chú nhìn vào hắc y lão giả. Lúc này, trong cơ thể hắn, dược lực đang không ngừng hoá thành nguyên khí sôi trào, dưới sự vận chuyển của Bất Tử Thân, nhanh chóng chữa trị cho cơ thể, khôi phục sinh cơ.

Chỉ thoáng cái, khí tức của Diệp Trần lại tăng lên, khôi phục lại trạng thái toàn thịnh khiến cho hắc y lão giả biến sắc. Lão nhìn thấy cái gì? Là một Bán bộ Vương Giả lĩnh ngộ được Bất Tử Thân, đây chính là năng lực chỉ có Sinh Tử Cảnh Vương Giả mơi có được, mà một trong những đặc điểm của Sinh Tử Cảnh Vương Giả!

- Không đúng, còn chưa đạt tới cảnh giới Đoạn Chi Trọng Sinh!

Bất Tử Thân của hắc y lão giả là Đoạn Chi Trọng Sinh, tự nhiên có thể nhìn ra cấp độ Bất Tử Thân của Diệp Trần có tốc độ khôi phục xa xa còn chưa đạt tới Đoạn Chi Trọng Sinh. Tuy nhiên cũng không thể khinh thường được, dù sao vừa rồi Diệp Trần vừa mới trọng thương nặng mà thoáng cái đã khôi phục lại rồi!

- Để ta xem ngươi còn có thể chống đỡ được mấy chưởng?

Vẫn không dùng áo nghĩa võ học, hắc y lão giả vươn tay phải ra muốn đánh tiếp một chưởng về phía Diệp Trần, lão tin chắc một chưởng này tuyệt đối có thể đưa Diệp Trần vào chỗ chết. Ngay lúc Diệp Trần còn toàn thịnh mà còn bị lão đánh cho trọng thương nặng như vậy thì hiện tại còn chưa khôi phục hoàn toàn thì thế nào?

- Ma Lực Quyền!

Đột nhiên, hai cánh dơi sau lưng Mộ Dung Khuynh Thành toả ra hắc sắc quang mang rồi đập mạnh một cái, tốc độ của nàng bạo tăng tới cực hạn, chưa tới một phần trăm cái nháy mắt, nàng đã vọt tới trên đầu hắc y lão giả, một quyền mạnh mẽ đánh xuống.

Một quyền này không khác gì một cái tiểu hắc sắc thái dương, vô kiên bất tồi.

Không biết là hắc y lão giả phản ứng không kịp hay là không quan tâm tới công kích của Mộ Dung Khuynh Thành mà hắn tuỳ ý để cho một quyền của nàng đánh tới.

"Oanh!"

Khi quyền kình tới cách lão khoảng ba thước thì một tầng hắc chướng hiện lên ngăn trở khiến cho kình khí hung mãnh của Mộ Dung Khuynh Thành bị đẩy ngược lên không trung.

"Ba!"

Tầng hắc chướng bị nghiền nát, Mộ Dung Khuynh Thành cũng bị đánh bay ra xa.

Hắc y lão giả cười nói:

- Không hổ là hoàn mỹ Nhân Ma huyết mạch! Bí mật trên người rất nhiều, một quyền này của ngươi ẩn chứa ma lực Vương cấp chưa thuần tuý, nếu không cũng không có khả năng đánh nát bình chướng chân nguyên của ta! Cũng tốt, tiềm lực của ngươi càng lớn thì bí mật càng nhiều, đối với Nhân Ma tộc chúng ta càng thêm hữu ích!

- Ngay cả một quyền ẩn chứa ma lực tinh hoa cũng không thể đụng tới lão ta sao?

Trên mặt Mộ Dung Khuynh Thành hiện lên vẻ đắng chát, ma lực tinh hoa trong cơ thể nàng có độ thuần khiết tương đương với ma lực Vương cấp, mà theo nàng tiến vào Bán bộ Vương Giả thì ma lực tinh hoa mặc dù bị pha loãng cũng tiếp cận tới ma lực Vương cấp, phối hợp thêm Ma Lực Quyền thì nàng vốn tưởng rằng có thể thoáng uy hiếp hắc y lão giả một chút, nhưng không ngờ đối phương quá cường đại, hoàn toàn vượt qua dự kiến của nàng!

Hoặc có thể nói, nàng chưa bao giờ chính thức kiến giải sự cường đại của Sinh Tử Cảnh Vương Giả cho nên trong lòng chỉ có một cái phán định mà thôi.

- Lục Hợp Phong Thiên Trận!

Thu liễm bộ dáng tươi cười lại, hắc y lão gia đưa tay ném sáu khối thuỷ tinh trụ tới trước, thuỷ tinh trụ xuyên thẳng qua hư không bao bọc bốn phía Mộ Dung Khuynh Thành. Chỉ sau một tích tắt, những thuỷ tinh trụ này toả ra một màn sáng nối tiếp nhau tạo thành một cái không gian phong bế bằng thuỷ tinh nhốt Mộ Dung Khuynh Thành vào đó.

- Ngươi ở trong đó suy nghĩ cho tốt đi! Đợi khi ta giết hắn xong sẽ mang ngươi trở về!

Hắc y lão giả không hề nhìn Mộ Dung Khuynh Thành nữa mà đưa tầm mắt về phía Diệp Trần.