- Dĩ nhiên chỉ lấy tay không kẹp lấy kiếm của thái thượng trưởng lão. Điều này sao có thể?
Lý Trường Phòng cùng đông đảo trưởng lão phí sau, kể cả mấy nghìn đệ tử Trường Thiên phái đều mở to mắt ngây ngốc chứng kiến. Bọn hắn ngơ ngác nhìn ngón tay Diệp Trần. Hai ngón tay thon dài như ngọc, nhìn qua thập phần nhẵn nhụi nhưng chỉ là hai ngón tay lại có thể kẹp lấy thanh kiếm của thái thượng trưởng lão mà không hề bị tổn thương.
- Thực lực khá lớn, so với Tần Liễu tiền bối không sai biệt lắm. Tu vi hẳn là Bán Bộ Vương Giả hạ giai.
Những cường giả khi đã bước vào cảnh giới Bán Bộ Vương Giả không hề lấy tu vi cao thấp để bình phán thực lực. Ý chí võ đạo và áo nghĩ võ học mới chính là thứ để chứng mình thực lực của một người. Thái thượng trưởng lão của Trường Thiên phái có thể có được thực lực này đã là rất khá. Ở Chân Linh đại lục, chín phần những cường giả có tu vi Bán Bộ Vương Giả cũng chỉ là Bán Bộ Vương Giả bình thường. Không phải do tu vi của bọn họ không cao mà chủ yếu do ảnh hưởng của thiên phú, tuyệt học sáng tạo ra không được lợi hại.
- Tinh Điểm Bạo!
Thấy kiếm của mình bị Diệp Trần dễ dàng kẹp lấy, thái thượng trưởng lão hét to một tiếng, cổ tay run lên, mũi kiếm rung động bộc phát ra ánh sáng tinh quang. Một cỗ lực lượng kỳ tuyệt xuyên thấu qua bảo kiếm truyền lên ngón tay Diệp Trần. Thái thượng trưởng lão muốn đánh gãy ngón tay của Diệp Trần.
- Ân? Kiếm kỹ rất tinh diệu!
Đầu lông mày Diệp Trần hơi nhíu lại, ngón tay tùy thời rung động đánh tan cỗ lực lượng lày. Cùng lúc đó ngón tay trỏ chạm vào mũi kiếm.
Thương!
Bảo kiếm trong tay thái thượng trưởng lão tuy rằng chỉ là bán cực phẩm bảo kiếm, một mặt hàng bình thường nhưng không có khả năng bị Diệp Trần dùng ba ngón tay đoạn gãy. Huống chi Diệp Trần vẫn chưa toàn lực ứng phó. Bảo kiếm chưa đoạn nhưng thái thượng trưởng lão Trường Thiên phái không chịu đựng được lực phản chấn. Bảo kiếm uốn lượng thái thượng trưởng lão phun ra một ngụm tiên huyết, suýt chút nữa bay ra ngoài.
- Tiền bối! Hay là dừng tay đi!
Diệp Trần không có thừa thắng truy kích. Chủ động lui lại phía sau mười bước nói với thái thượng trưởng lão Trường Thiên phái.
Thế nhưng thái thượng trưởng lão Trường Thiên phái lại không có dừng tay, ngược lại hắn càng nổi giận, gầm lên một tiếng. Trong ngáy mắt bắn ra quang mang thảm liệt, kiếm quang lần thứ hai công kích Diệp Trần. Kiếm quang bắn ra một đường vòng cung tuyệt đẹp. Những hòn giả sơn ở xung quanh bị kiếm khí chém thành mảnh vụn.
- Chẳng lẽ đầu óc thái thượng trưởng lão Trường Thiên phái có vẫn đề sao.
Diệp Trần nhăn lại, sắc mặt trầm xuống.
Thi triển kiếm bộ, Diệp Trần hoàn toàn không thèm để ý tới kiếm quang hình cung kia. Trong nháy mắt hắn xuất hiện trước mặt thái thượng trưởng lão. Một quyền đánh tới ẩn chứa lực lượng mười nghìn cân. Đây chính là tuyệt học Lôi Phệ của Diệp Trần vô cùng bá đạo.
Ầm ầm!
Thái thượng trưởng lão Trường Thiên phái bay thẳng ra ngoài, tóc bị đánh cháy xơ xác, đầu tóc bù xù.
- A!
Thái thượng trưởng lão còn muốn tái chiến, điên cuồng vùng dậy tiếp tục tấn công.
Thấy thế, Diệp Trần cũng không có gì để nói. Hắn có thể cảm giác được vị thái thưởng trưởng lão không bình thường này không chỉ độc hành độc đoán mà còn không biết phân tích thực lực đối thủ chỉ biết tấn công ngu ngốc.
- Thái thượng trưởng lão. Là ta. Lý Trường Phong.
Thừa dịp Diệp Trần đẩy lùi thái thượng trưởng lão, Lý Trường Phong nắm lấy cơ hội này chắn trước người đối phương. Trong mắt đầy hổ thẹn nói:
- Trường....Phong. Ngươi là Lý Trường Phong. Ta nhận ra ngươi.
Thái thượng trưởng lão thanh tỉnh một ít. Không có nhìn về phía Diệp Trần.
- Thái thượng trưởng lão! Hắn là đệ tử của lão tổ tông, là bằng hữu của Trường Thiên phái chúng ta. Không phải đến làm nhục Trường Thiên phái, người yên tâm.
Lý Trường Phong từng bước lý giải cho thái thượng trưởng lão.
- A! Là bằng hữu, không phải đến làm nhục Trường Thiên phái chúng ta. Như vậy thì ta yên tâm.
Nhìn thấy một màn này, chóp mũi Lý Trường Phong đau xót, nước mắt thiếu chút nữa chảy xuống. Mà một ít nữ trưởng lão cùng nữ đệ tử không nhịn được che miệng làm giảm giọng khóc.
- Lý tiền bối, vị tiền bối này vì sao?
Diệp Trần hỏi.
- Xoay người lại, Lý Trường Phong hít sâu một hơi, nói rằng:
- Thần khí của thái thượng trưởng lão không được rõ ràng. Khiến ngươi phải chê cười rồi.
- Nguyên lai là như vậy.
Diệp Trần có điểm hoài nghi. Thần chí thái thượng trưởng lão không ổn là thật. Chỉ là bên trong hẳn còn có ẩn tình. Bằng không mọi người Trường Thiên phái cũng không khả năng xuất hiện biểu tình phẫn nộ cùng bi thương.
Lý Trường Phong không muốn dây dưa về vấn đề này thêm chút nào, hắn miễn cưỡng lộ ra bộ dáng tươi cười nói:
- Ngươi xem ta đãi khách thật có chút thất thố. Ngay cả tên thiếu hiệp còn chưa có biết. Không biết thiếu hiệp tên là gì?
- Tại hạ Diệp Trần.
Diệp Trần ôm quyền nói.
- Ta đây hô thẳng tính danh của ngươi đi!
Lý Trường Phong gật đầu. Lúc này hắn lấy thân phận người đứng đầu Trường Thiên phái nói:
- Hảo! Diệp Trần thiếu hiệp không phải là địch nhân, tất cả mọi người giải tán đi.
Tông chủ lên tiếng, tất cả mọi người tốp năm tốp ba tản ra. Lý Trường Phong cùng với đông đảo trưởng lão vẫn ở lại cùng với Diệp Trần đi đến đại điện nghị sử của Trường Thiên phái. Về phần thái thượng trưởng lão không thèm để ý tới bất cứ kẻ nào, cười khúc khích bay trở về ngọn núi của mình. Chỉ sau một hồi, trên cái sân rộng không còn một bóng người.
- Bên trong đại điện nghị sự.
Lý Trường Phong mở đầu câu chuyện hỏi Diệp Trần:
- Diệp Trần. Ngươi có phải là người đến từ Chân Linh đại lục?
Theo như tư liệu ghi chép của Lý gia, Chiến Vương đến từ Chân Linh đại lục, không phải là người của Huyết Thiên đại lục. Diệp Trần chắc hẳn hơn phân nửa là đến từ Chân Linh đại lục.
Diệp Trần gật đầu:
- Không tồi.
- Vậy ngươi lần này đến đây, trừ việc nói cho chúng ta biết sự tình của lão tổ tông thì còn chuyện gì khác nữa?
Trong lòng Lý Trường Phong không có chờ mong, mà hắn cảm thấy cũng không có gì phải chờ mong cả. Thực lực Diệp Trần so với thái thượng trưởng lão cường đại hơn rất nhiều. Tối thiểu cũng là cường giả Bán Bộ Vương Giả đứng đầu. Nếu như có một vị Bán Bộ Vương giả đứng đầu tọa trấn thì Trường Thiên phái sẽ cường đại hơn rất nhiều. Không dễ dàng bị người khác khi dễ.
Diệp Trần thành thật nói:
- Chiến Vương tiền bối có giao phó cho ta, để ta đến Huyết Thiên đại lục nhìn xem Bất Hủ Kiếm Tông mà ông năm xưa khổ cực khai sáng ra hiện giờ thế nào. Tuy rằng hắn không có nói ra muốn ta trợ giúp các ngươi, nhưng Diệp mỗ là người có tình có nghĩa. Tự nhiên cũng không vì Trường Thiên phái gặp khó khăn mà bỏ mặc. Lý tiền bối không ngại thì Diệp mỗ có thể ở Trường Thiên phái làm cái chức thái thượng trưởng lão.