Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 1046: Đắc tội lớn



- A... Cát Bảo Gia chỉ kịp phát ra một tiếng rên ngắn ngủi, cả người liền cong lại, có thể thấy làn da toàn thân dao động như tấm thảm, nhưng thân thể lại quỷ dị không bắn vọt lên!

Đây là Long Toa Toa dùng sức xảo diệu, làm cho Cát Bảo Gia hấp thu hoàn toàn lực lượng một cú đá này, không có một chút khả năng chuyển lực đi!

Bị một con rồng đá trúng hạ thể, vậy sẽ tạo thành lực phá hoại cỡ nào?

Đau bi? Bể bi?

Cát Bảo Gia kẹp chặt hai chân sắc mặt tái nhợt, không nói được một lời, ngay cả nhúc nhích một chút cũng không được, bởi vì hắn hắn cảm thấy chỉ cần đụng tới một chút cơ bắp nào, vậy thì sẽ phóng đại đau đớn đến cỡ nào!

Tí tách, đũng quần của hắn lập tức biến thành đỏ rực, sau đó có máu tươi không ngừng nhỏ xuống.

Toàn trường một mảnh yên ắng!

Ngay cả ba người Chu Hằng cũng không nhịn được rút gân, không tự chủ kẹp chặt chân lại, một đòn vừa nãy dù là đổi thành bọn họ thay vào thì cũng tuyệt đối không dễ chịu!

- Thiếu... thiếu gia... Qua chừng 10 giây, những tùy tùng Cát gia mới phản ứng lại, vội vàng tranh nhau vây quanh Cát Bảo Gia la hoảng lên.

- Thiếu gia ngài không sao chứ?

- Các ngươi thật to gan, dám tập kích thiếu gia nhà ta!

- Mau gọi người đến đây!

Bọn họ tranh nhau ỏm tỏi, có phát ra đạn tín hiệu gọi hỗ trợ, có quát mắng đám người Chu Hằng.

Chu Hằng cười khoát tay, nói: - Chuyện này không liên quan tới chúng ta, không phải ta ra tay!

- Cũng không liên quan tới ta! Long Hải Duy cũng xua tay vạch rõ quan hệ, Long Ám Dạ thì càng dứt khoát, trực tiếp lùi lại ba bước.

Long Toa Toa liền giận đến hét to, ba tên này thật là đáng ghét, nàng là mỹ nữ mà, một chút lực triệu tập của mỹ nữ cũng không có hay sao?

Nhưng người Cát gia lại không biết đám người Chu Hằng chỉ là đang đùa, nghĩ rằng ba nam nhân này sợ thật, không khỏi cười lạnh. Bé hạt tiêu này dám tập kích thiếu gia nhà bọn họ, kết cục khỏi nói là sẽ rất thảm rất thảm, chết cũng là nguyện vọng xa xỉ nhất!

Còn ba nam nhân này, nghĩ rằng lùi một bước là xong? Không thể nào!

Nói chơi, chỉ cần là người có liên quan tới tập kích thiếu gia sẽ tuyệt đối khó thoát cái chết, đây là chính lão tổ hạ lệnh xuống. Chính là vì chấn nhiếp những gia tộc khác, ai dám động tới thiên tài Cát gia bọn họ, lão tổ sẽ bất chấp mọi giá kéo theo một nhà đó xuống nước chôn cùng!

- Hắc hắc hắc! Các ngươi nghĩ rằng nói không liên quan là không liên quan? Những tùy tùng này đều cười lạnh. - Các ngươi sẽ bị phế bỏ tu vi, treo cổ đến chết! Về phần tiểu tiện nhân này, sau khi bị thiếu gia chơi chán sẽ ném cho yêu thú bạo gian đến chết!

Đây là "truyền thống" của thiếu gia Cát gia, chỉ cần là người có biết chút về Cát Bảo Gia liền quá rõ ràng.

Sắc mặt ba người Chu Hằng cùng lúc trở nên âm trầm, lúc trước dù là Cát Bảo Gia không biết xấu hổ, nhưng cũng có thể coi như ái mộ mỹ sắc, cũng không bị người ta chán ghét. Nhưng nếu những tùy tùng này nói là thật, vậy tên Cát Bảo Gia này đáng chết!

Những tùy tùng kia còn đang đắc ý, Cát gia đó, đây là một trong bảy đại tộc hùng mạnh nhất Lam Băng Tinh, có lão tổ Hắc Động Vương tọa trấn, trước giờ chỉ có bọn họ chà đạp người khác!

Vù vù vù! Những bóng người bay vụt tới, đều là cấp bậc Tuệ Tinh Cảnh, chừng mười mấy người, trong đó một người xông ra, một hơi ôm lấy Cát Bảo Gia, thất thanh hô lên: - Bảo Gia, con sao rồi? Sao rồi?

Cát Bảo Gia vốn đã đau không biên giới, không động đậy còn miễn cưỡng chống đỡ được, nhưng vừa bị lay động, cảm giác đau đớn lập tức đột phá cực hạn của hắn, làm hắn vặt vẹo mặt hét thảm, nước mắt nước mũi cùng chảy ra, thê thảm hết chỗ nói.

- Các ngươi thật to gan, dám tổn thương con ta! Người này giận dữ hét lớn.

Người này là Cát Phong, chính là phụ thân của Cát Bảo Gia. Thật ra hắn cũng không phải có tư chất tốt nhất ở thế hệ Cát gia này, nhưng hắn lại sinh một đứa con có tư chất nghịch thiên, bởi vậy cha theo con lên, ngồi vào vị trí gia chủ Cát gia.

Mặc dù Cát Bảo Gia háo sắc, nhưng không thể che giấu thiên phú võ đạo xuất sắc của hắn, năm nay cũng chỉ 200 tuổi đã là Tuệ Tinh Cảnh, là người có hy vọng nhất Cát gia đột phá Hắc Động Cảnh!

Hiện tại Cát gia chỉ có một lão tổ Cát gia là cấp Hắc Động, muốn để cho gia tộc bảo trì trường thịnh không suy, đương nhiên phải có cường giả cấp Hắc Động mới ra thay ban! Đủ hiểu được Cát Bảo Gia có ý nghĩ trọng yếu cỡ nào đối với Cát gia, người nào cũng coi hắn như bảo bối, làm cho tên này cũng trở nên ngay càng ngang tàng.

- Đánh thì đánh, kêu la cái gì chứ! Long Toa Toa như không có chuyện gì, nói: - Các ngươi mau tránh ra, bổn cô nương muốn vào tìm bảo vật nữa!

- Tìm bảo, trước tiên lót bằng mạng của mình đi! Cát Phong lạnh lùng nói, vung tay. - Giết hết bọn chúng!

- Cha... Lúc này, Cát Bảo Gia mạnh mẽ nhịn xuông đau đớn, dùng ngón tay run run chỉ vào Long Toa Toa: - Giữ ả, giữ ả...

- Cha hiểu! Cha hiểu! Con ngoan, cha sẽ để lại ả một mạng, cho con chơi chết ả! Cát Phong vội vàng nói, hiểu con không ngoài cha, hắn biết Cát Bảo Gia muốn nói gì.

Quả nhiên, Cát Bảo Gia vừa lòng ngậm miệng lại, nhưng lập tức lại đau đến kéo căng cả gân cổ.

Khó trách Cát Bảo Gia ngang tàng như thế, thì ra là bị cưng chiều mà thành!

Gia tộc Hắc Động Vương nho nhỏ còn dám lớn lối như thế, hừ, thế lực như vậy ném vào Long tộc thật không tính là hạng cửu lưu! Nên biết rằng mỗi một Hắc Động Vương Long tộc đều không phải là Hắc Động Vương thông thường, có được long thể vĩnh cửu, thể chất mạnh mẽ đến mức ngay cả Hắc Động Đế cũng phải rớt nước mắt!

Long Ám Dạ nói ít nhất, nhưng làm việc trực tiếp nhất, lập tức bước ra đứng trước mặt mọi người.

- Ha ha! Súng bắn chim đầu đàn, ngươi là kẻ chết đầu tiên! Cường giả Tuệ Tinh Cảnh Cát gia đều ồ ạt xông ra đánh về phía Long Ám Dạ.

Một đoàn bóng tối mở rộng, như bóng đêm quét qua trời đất!

Một mảnh tối đen!

Chẳng những đưa tay không thấy ngón, ngay cả cảm giác cũng mơ hồ, như là vĩnh viễn chìm trong tối tăm, ý thức không tỉnh lại!

Đây là phù văn huyết mạch của Long Ám Dạ, cũng giống như khi Chu Hằng tiến vào Huyền Thiên Doanh gặp phải đối thủ đầu tiên là An Lộ. Chỉ là Sí Quang Phù Văn của An Lộ thả ra ánh sáng trắng chói lọi, làm mắt người như mù, nhưng hiện tại là bóng tối tuyệt đối!

So sánh lại, Ám Chi Phù Văn này càng thêm khủng bố, bởi vì Sí Quang Phù Văn tuyệt không có hiệu quả kinh người như thế!

Chu Hằng có lòng tin cảm ứng được An Lộ đánh lén cách người 3 trượng, nhưng nếu đổi thành Long Ám Dạ, khoảng cách này sẽ bị rút ngắn còn 1 trượng!

Đừng coi thường chênh lệch khoảng cách này, cao thủ so chiêu, sai một ly, đi một ngàn dặm! Nếu như An Lộ đấu với Long Ám Dạ, trong vòng ba chiêu phải thua!

Ngay cả An Lộ cũng không chịu nổi một đòn, huống gì là những người Cát gia này!

- A!

- Ụa!

- Hống!

Tiếng kêu ngắn ngủi liên tục vang lên, chưa đến 10 giây, bóng tối rút lui, Long Ám Dạ ngạo nghễ mà đứng, bên cạnh lại ngã xuống 11 người, mỗi người đoạn tuyệt sức sống!

Đối mặt với thiên kiều trong thiên kiều trong thiên kiều trong thiên kiều Long tộc, 11 cường giả cấp Tuệ Tinh này chẳng những thua trong nháy mắt, còn là bị giết trong nháy mắt!

Có thể thấy được sức mạnh của Ám Chi Phù Văn!

Hít!

Mọi người Cát gia đều sợ đến vội lùi lại, đây là hung thần ư!

- Lão tổ... Cát Phong hét dài kêu lớn, gia tộc một hơi chết 11 Tuệ Tinh Cảnh, tổn thất này lớn đến không dám nhìn! Cát gia cũng chỉ có tổng cộng 19 người cấp Tuệ Tinh thôi!

Mặc kệ thế nào, cũng phải xử lý bốn kẻ này, bằng không Cát gia đầu tiên là mất mặt, thứ hai là hận thù to lớn làm sao mà không báo!

Oong!

Một đoàn uy áp khủng bố ập xuống, giống như trời muốn sập xuống!

- Lão tổ!

- Lão tổ!

- Lão tổ!

Người Cát gia đều hô to, đây là lão tổ tông Cát gia của bọn họ, Hắc Động Vương duy nhất, tồn tại mạnh nhất Lam Băng Tinh... là một trong!

Lão tổ Cát gia là lão nhân dáng người gầy, râu tóc bạc trắng, mặt mũi hồng hào, nhìn rất có dáng tiên phong đạo cốt. Đáng tiếc, là người không chỉ nhìn tướng mạo, tính tình của hắn rõ ràng không dễ thân cận như bề ngoài.

- Bảo Gia! Lão tổ Cát gia nhìn thiên tài nhất của gia tộc một mảnh đỏ sẫm, nhìn lại 11 tộc nhân đã không còn hơi thở nằm dưới đất, vẻ mặt tiên trưởng lập tức toát ra vẻ âm độc, quay sang nhìn bốn người Chu Hằng, như muốn đốt chết người.

- Ha ha ha ha! Cát lão huynh, người nào lại dám động thổ trên đầu cọp, có cần huynh đệ giúp ngươi một tay!

Vù vù vù, lại có mấy lão nhân bay ra.

Tổng cộng sáu người, theo thứ tự là sau đại lão tổ cấp Hắc Động các đại gia tộc khác trên Lam Băng Tinh.

Đại biểu cho chiến lực mạnh nhất Lam Băng Tinh - di phủ một vị Vương giả 6 động đáng để mọi người chú ý!

- Lão già, chuyện này không liên quan tới ngươi, đừng có tự làm mất mặt! Long Toa Toa quay sang Hắc Động Vương vừa nói, cảnh cáo.

Lão già kia chính là lão tổ Phương gia, nghe được Long Toa Toa nói vậy thiếu chút nửa giận điên! Nhưng dù sao hắn cũng là Hắc Động Vương, ánh mắt liếc qua tộc nhân Cát gia cấp Tuệ Tinh đã chết đầy đất, liền kiềm lại không phát tác!

Không phải hắn kiêng kỵ bốn người Chu Hằng - chẳng qua là cấp Tuệ Tinh, cấp Tuệ Tinh lợi hại hơn cũng chỉ là cấp Tuệ Tinh mà thôi, ở trước mặt Hắc Động Vương chẳng khác nào đồ chơi! Hắn kiêng kỵ là thế lực phía sau bốn người Chu Hằng, lại có thể dạy ra đệ tử ưu tú như thế, vậy đó là thế lực khủng bố cỡ nào?

Đây là ân oán với Cát gia, hắn không đáng làm chim đầu đàn!

Lão tổ Cát gia nhìn chằm chằm bốn người Chu Hằng, lạnh lùng nói: - Các ngươi tự sát đi!

- Lão tổ... Cát Bảo Gia không khỏi hô lên, người khác hắn không để ý, nhưng Long Toa Toa xinh đẹp như vậy, hắn còn chưa chơi đủ mà! Hơn nữa, hắn bị đá một cái như thế, nếu không thể tìm lại uy phong nam nhân trên người Long Toa Toa, có khả năng cả đời hắn cũng đừng mơ cứng lên được, tạo thành bóng ma mà!

Lão tổ Cát gia hơi do dự, hắn cũng đoán được thế lực đằng sau Chu Hằng hết sức đáng sợ, cho nên giết người diệt khẩu mới là lựa chọn tốt nhất. Nhưng Cát Bảo Gia, đây là hậu nhân mà hắn yêu thích nhất, đồng thời cũng là tộc nhân duy nhất Cát gia hiện tại có tiềm lực đột phá lên Hắc Động Cảnh, hắn thật sự không muốn làm Cát Bảo Gia thất vọng.

Giết, hay là không giết đây?

- Lão già, tới đây chơi với bổn cô nương! Long Toa Toa nhảy ra, bộ dạng nóng lòng muốn thử, nhưng nàng lập tức phát hiện có một người đứng chặn mình.

- Có nam nhân ở đây, không tới lượt nhỏ con gái như cô xuất chiến! Chu Hằng không quay đầu nói, hai tay xiết chặt, chiến ý tận trời.