Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 488: Hoành hành vô địch (3)



Âm thanh Lý Cuồng lập tức lạnh lẽo, nói:

- Hoàng Thiên, ngươi cho rằng ngươi vừa bước vào Địa giai cảnh, có bảy khôi lỗi kiếm sĩ Địa giai cảnh tam trọng giúp đỡ thì có thể bỏ qua mười sáu cường giả Địa giai cảnh sơ kỳ hay sao, không để vào mắt? Hừ! Ngươi quá mức cuồng vọng rồi, chúng ta còn có nhiều giúp đỡ nữa đấy, còn đang chạy tới nơi này, Hoàng Thiên, mặc dù ngươi có ba đầu sáu tay, hôm nay cũng khó thoát khỏi cái chết.

BOANG...! BOANG...!

Hai thanh địa cấp hạ phẩm bảo kiếm đồng thời ra khỏi vỏ, ánh mắt Huyền Thiên càng thêm lợi hại, nhìn qua kiếm mang.

- Khó thoát khỏi cái chết là các ngươi, thời gian các ngươi lựa chọn đã chấm dứt, rất đáng tiếc đều chọn tử lộ, ta tiễn các ngươi ra đi.

Khí thế hai bên vốn đang căng như dây đàn, giờ phút này càng thêm kịch liệt, mở màn chiến đấu.

Thấy Huyền Thiên gẩy kiếm, mười sáu đệ tử Địa giai cảnh sơ kỳ cùng xuất kiếm, kiếm khí phóng lên trời, bao phủ tứ phương.

Lý Cuồng ra lệnh một tiếng:

- Thất Tinh kiếm trận!

Lý Cuồng cùng sáu đệ tử Địa giai cảnh tam trọng lập tức kết trận, bảy đạo kiếm quang hội tụ hình thành một kiếm võng cực lớn, so với bọn người Hà Phong kết thành Thất Tinh kiếm trận, uy lực cường đại hơn mấy lần, cho dù là cường giả Địa giai cảnh ngũ trọng cũng chưa chắc chống lại được.

Cùng lúc đó năm cường giả Địa giai cảnh nhị trọng cùng hai Địa giai cảnh nhất trọng cũng kết thành một Thất Tinh kiếm trận, còn lại hai cường giả Địa giai cảnh nhất trọng cũng tổ hợp thành kiếm trận hai người, triển khai công kích.

Huyền Thiên hừ nhẹ, bảy khôi lỗi kiếm sĩ lập tức động, kiếm chiêu đánh ra, cũng hình thành một kiếm trận bảy người, so với Thất Tinh kiếm trận còn huyền ảo hơn, đây là kiếm trận địa giai của thời kỳ thượng cổ, uy lực không giống bình thường.

Cùng lúc đó Huyền Thiên cùng khôi lỗi Bạch Hổ cũng đồng thời ra tay, trong tay Huyền Thiên có hai thanh địa cấp bảo kiếm, kiếm quang sáng lên, thân thể như tia chớp, đánh về phía Thất Tinh kiếm trận.

Thực lực Huyền Thiên không bằng bảy đệ tử Địa giai cảnh sơ kỳ liên thủ, nhưng mà phá giải kiếm trận thì đăng phong tạo cực, xuất thần nhập hóa.

Kiếm quang liên tục đâm vào kiếm võng, Thất Tinh kiếm trận giống như khí cầu đụng kim nhọn, lập tức sụp đổ, kiếm ảnh đầy trời lập tức tiêu tán.

Bọn người Lý Cuồng sắc mặt đại biến, lập tức hóa thành kinh hãi, Thất Tinh kiếm trận tiếng tăm lừng lẫy của Thiên Tinh các lại bị Huyền Thiên một kích phá giải?

Kiếm trận vừa vỡ đám đệ tử Địa giai cảnh sơ kỳ lập tức tán loạn, không thể liên kết cùng một chỗ, cũng không dẫn động thiên địa đại thế, uy lực giảm đi.

Mà Huyền Thiên bên này bảy khôi lỗi kiếm sĩ bày kiếm trận lại đại khai đại hạp, không ke hở có thể tìm ra, kiếm thế cường đại phô thiên cái địa, kiếm quang bổ trời xanh, phá toái hư không, sáng chói mắt, lực công kích thập phần khủng bố, bổ về phía đám đệ tử Địa giai cảnh sơ kỳ.

Kiếm của Huyền Thiên nhanh chóng tới cực điểm, một kích phá vỡ hai Thất Tinh kiếm trận, kiếm quang như mưa to gió lớn, rậm rạp chằng chịt, vừa vội vừa nhanh.

Khôi lỗi kiếm sĩ bày kiếm trận công kích cùng kiếm quang của Huyền Thiên như cuồng phong vũ bão, làm kiếm trận của mười bốn đệ tử Địa giai cảnh sơ kỳ tan nát, thần sắc hoảng hốt, nhanh chóng quay kiếm thủ thế.

Ai cũng không có quá mức chú ý một đạo bóng trắng vượt qua nhanh như thiểm điện.

Hai tên đệ tử Địa giai cảnh nhất trọng tổ hợp kiếm trận hai người lập tức biến mất tại chỗ, bị bóng trắng đánh bay ra xa.

Khôi lỗi Bạch Hổ hai chân trảo hai tên đệ tử Địa giai cảnh nhất trọng, dưới công kích của khôi lỗi Bạch Hổ căn bản không có khả năng hoàn thủ, tốc độ khôi lỗi Bạch Hổ vô cùng nhanh chóng, hai người căn bản không có kịp phản ứng.

Khôi lỗi Bạch Hổ vừa dùng lực, thân thể hai đệ tử Địa giai cảnh nhất trọng lập tức nổ tung, bổ mạng giống như Hà Phong.

Hai đệ tử Địa giai cảnh nhất trọng tử vong, mười sáu đệ tử Địa giai cảnh sơ kỳ ngay từ đầu chỉnh thể thực lực mạnh mẽ, nhưng mà không cách nào ngăn cản được công kích của Huyền Thiên cùng với bảy khôi lỗi kiếm sĩ tạo thành kiếm trận.

Trong chốc lát lại có hai tiếng kêu thảm thiết vang lên, mặt hai tên đệ tử giai cảnh nhất trọng chết đi, đây là hai tên yếu nhất trong mười bốn người, kiếm thuật của Huyền Thiên kết hợp với khôi lỗi kiếm sĩ thu hoạch tính mạng của đối thủ.

Một hô hấp qua đi, mười sáu đệ tử Địa giai cảnh sơ kỳ đã chết bốn người.

Vừa mới qua một hô hấp đã tới hô hấp thứ hai, bảy Địa giai cảnh tam trọng, năm Địa giai cảnh nhị trọng còn sống thì kinh hồn táng đảm, Huyền Thiên triển khai đệ nhị chiêu Diệt Thần Thức công kích, kiếm quang đầy trời, giống như mưa to gió lớn, như lôi đình oanh kích.

Khôi lỗi Bạch Hổ cùng bảy khôi lỗi kiếm sĩ càng hung mãnh, không sợ sinh tử, toàn bộ công không thủ, toàn bộ là đấu pháp liều mạng.

Không nói khôi lỗi Bạch Hổ thực lực khủng bố, so với cường giả Địa giai cảnh ngũ trọng còn không thua kém chút nào, vẻn vẹn là bảy khôi lỗi kiếm sĩ tạo thành kiếm trận thực lực cũng đã trên cường giả Địa giai cảnh ngũ trọng.

Thực lực cường đại như thế, lại không sợ sinh tử, thi triển chiêu thức đấu pháp đồng quy vu tận, thực lực của Huyền Thiên lại tương đương cường giả Địa giai cảnh tứ trọng, mười hai Địa giai cảnh tam trọng, nhị trọng còn lại làm sao ngăn cản nổi.

Dưới thế công điên cuồng của Huyền Thiên cùng khôi lỗi, mười hai Địa giai cảnh tam trọng, nhị trọng chỉ có thể phòng ngự mà thôi.

Trong tay bọn họ nhiều người có địa cấp hạ phẩm bảo kiếm, thi triển địa giai kiếm kỹ phòng thủ vô cùng nghiêm mật khăng khít, kiếm quang chồng chất, giống như màn sáng.

Cho dù là đệ tử không có địa cấp bảo khí cũng đều dùng chân nguyên hóa khí, ngưng tụ thành một tấm chắn che chở thân thể.

Nhưng mà phòng ngự như vậy đối với Huyền Thiên cùng cơ quan khôi lỗi công kích, hiệu quả cũng không lớn.

Bảy khôi lỗi kiếm sĩ tạo thành kiếm trận uy lực kinh khủng nhất, kiếm quang chém tới phá trời xanh, hư không toái, kiếm khí trùng thiên, kiếm thế lấp mặt đất, phong vân biến sắc, quỷ thần chung khóc, thiên cùng vong.

Kiếm quang đi qua thì hào quang chồng chất lên nhau, tấm chắn do chân nguyên hóa thành nhao nhao sụp đổ, hôi phi yên diệt.

Kiếm quang của Huyền Thiên như mưa to gió táp, thế như lôi đình, nhanh như tia chớp, kiếm quang xuyên thẳng qua hư không, lúc ẩn lúc hiện, trong bất tri bất giác đã tới cổ họng, kiếm thuật của hắn hiện ra, đánh tới hai đệ tử Địa giai cảnh nhị trọng.

Tuy hai đệ tử Địa giai cảnh nhị trọng vội vã dùng chân nguyên hóa khí ngăn cản cổ họng của mình, nhưng kiếm thuật của Huyền Thiên công kích thập phần khủng bố, cộng thêm hắn có lực lượng lớn vượt qua thường nhân, dễ dàng đánh tan phòng ngự của hai người, huyết quang lóe lên, kiếm xuyên qua cổ họng, một kích mất mạng.

Thực lực khôi lỗi Bạch Hổ so với Huyền Thiên còn mạnh hơn, cường đại gấp mấy lần, thế công như gió táp mưa xa, hai thiết trảo đưa lên. Hai đệ tử Địa giai cảnh nhị trọng dùng chân nguyên hóa khí, tấm chắn bị đánh nát, mà thiết trảo của khôi lỗi Bạch Hổ tốc độ không giảm, tiến quân thần tốc, trực tiếp vỗ lên đầu của hai người, giống như đập vỡ dưa hấu, chia năm xẻ bảy, hóa thành mảnh vỡ.