Kiếm Pháp Vương Giả

Chương 1035: Đại Ngũ Hành Phù Văn



Chín tháng qua, doanh địa 9943 có biến hóa rất lớn.  

Đầu tiên, người mới hoàn thành chuyển hóa từ lính tập tành đến lính già, mà theo tiểu đội thứ 9 toàn quân chết sạch, biên chế tiểu đội thứ 9 cũng bị hủy bỏ, thay vào đó là tiểu đội thứ 10, chức trách giống như tiểu đội thứ 9 trước kia.  

Trong số người mới, có mấy người biểu hiện xuất sắc cũng được chọn vào tiểu đội thứ 10, như Nghiêm Lẫm Đông, Thủy Vũ Ỷ còn có huynh đệ Chu Cổ, Chu Lực… Còn Đồ Lan thì vẫn kém một chút, không có tư cách tiến vào chi đội ngũ tinh binh này.  

Gia nhập tiểu đội thứ 10, có nghĩa đi liền với quân công!  

Có quân công mới có thể tấn chức, cho dù là ngày sau rời khỏi quân đội cũng chính là công tích hạng nhất không chạy đâu được, là một trong những tiêu chuẩn đánh giá thực lực của một gia tộc.  

Đương nhiên, quân công cũng có thể mang đến ưu đãi thực tế, tỷ như Long tệ, tỷ như Long Tinh, thậm chí còn có thể nhận được Long tổ hay Tổ Long, Nhị tổ triệu kiến, như vậy càng lợi hại hơn.  

Nghê An Bắc có ý để Chu Hằng gia nhập tiểu đội thứ 10, thậm chí có thể nhận chức trách đội phó, nhưng Chu Hằng không đáp ứng, hắn là thành viên cuối cùng của tiểu đội thứ 9, thì vĩnh viễn là thành viên của tiểu đội thứ 9! Chỉ cần hắn còn sống, tiểu đội thứ 9 sẽ vĩnh viễn tồn tại!  

Sau khi Chu Hằng ngẩng cao đầu trở về, trong những ngày kế tiếp lại trở nên hạ thấp một cách khác thường. Bởi vì hắn đã là lính già đĩ nhiên cũng không cần mỗi ngày thao luyện, lại không thuộc về đoàn đội tinh anh như tiểu đội thứ 10, tuần tra không có phần của hắn, chỉ cần không có phát sinh Tử Triều, hắn hoàn toàn không có chuyện gì làm!  

Đương nhiên cũng không phải hắn không có chuyện gì làm!  

Nếu trình tự linh lực đã đột phá Tuệ Tinh Cảnh, có nghĩa Chu Hằng rốt cục có thể tu tập phù văn!  

Đúng vậy, là tu tập! Phù văn của tầng thứ linh lực cũng không phải là từ trong huyết mạch tự động hiện lên đồng thời có thể vận dụng, mà trước cần phải có một phù văn, sau đó mới vận dụng nó. Cũng may là Chu Hằng đã có Hỗn Độn Thiên Kinh, chuyến đi này cũng không có bị Hồng Nguyệt lấy đi, bởi vì Hồng Nguyệt thảy hắn tới nơi này mục đích chủ yếu chính là để hắn đột phá Tuệ Tinh Cảnh!  

Hắn bắt đầu nghiên cứu Hỗn Độn Thiên Kinh.  

Sau khi lên Minh giới, Hỗn Độn Thiên Kinh cũng có biến hóa kỳ diệu, rõ rệt nhất chính là Chu Hằng không thể dùng thần thức dò xét biết bộ phận bên trong. Đây là vì bộ Thiên Kinh này sau khi tiếp xúc với pháp tắc thiên địa của Minh giới, rốt cục đã tăng lên tới trình tự của Minh giới!  

Trước đây chỉ có thể nói Hỗn Độn Thiên Kinh là dung hợp 5 bộ Thiên Kinh Tiên giới, tạo thành ngũ hành hỗ tương với nhau, mà sau khi tiến vào Minh giới mới có biến hóa về chất, lên cấp là Thiên Kinh Minh giới.  

Nếu phù văn trước đây có thể gọi là Ngũ Hành Phù Văn thì bây giờ chính là Đại Ngũ Hành Phù Văn!  

ads  

Chu Hằng lột cái kén, rút ra phù văn phức tạp chảy vào tổ hợp. Với cường độ long thể khủng bố của hắn hiện tại, hoàn toàn có thể chịu đựng lực phản phệ cực lớn của phù văn, phân tích đối với Đại Ngũ Hành Phù Văn cao tới bốn thành!  

Đây đã là cực hạn, trừ phi hắn đạt tới cấp Hắc Động, nếu không tuyệt đối không có khả năng hoàn toàn nắm giữ một quả phù văn của Thiên Kinh hình thành!  

Nhưng tương ứng, quả phù văn này cũng cường đại hơn rất nhiều so với phù văn của võ giả Tuệ Tinh Cảnh tầm thường có khả năng nắm giữ! Tuy nhiên Chu Hằng thử so sánh: Đại Ngũ Hành Phù Văn vẫn không sánh bằng Yên Diệt Phù Văn!  

Không có biện pháp, Yên Diệt Phù Văn là từ trong huyết mạch thức tỉnh, trời sinh hoàn toàn nắm giữ trăm phần trăm phân tích. Tự nhiên không phải Đại Ngũ Hành Phù Văn chỉ có độ phân tích bốn thành có thể sánh bằng!  

Nhưng Chu Hằng xem xét cẩn thận, vẫn cho rằng dù là độ phân tích của Đại Ngũ Hành Phù Văn cũng đạt tới trăm phần trăm thì vẫn như cũ không sánh kịp Yên Diệt Phù Văn. Bởi vì Hỗn Độn Thiên Kinh chỉ là một cái tên khí phách, dù sao nó chỉ là một thể dung hợp của 5 bộ Thiên Kinh Tiên giới!  

Ưu đãi ở chỗ, Yên Diệt Phù Văn cùng Đại Ngũ Hành Phù Văn đều thuộc về cùng thể chất và linh lực, có thể đồng thời vận chuyển, hoàn mỹ chồng lên uy lực chung vào một chỗ!  

Cái này rất lợi hại!  

– Tuy nhiên, hiện tại lại tới vấn đề tích lũy linh lực nữa rồi! Chu Hằng lộ vẻ mặt đau khổ nói. Trước mắt chỉ phát hiện vòng thiên hà có được công năng siêu cấp hạng nhất là thần quang, cũng không thể rút ra linh lực từ trong hư không giống như tinh tú lốc xoáy, điều này làm cho tốc độ tích lũy linh lực của hắn lập tức giảm xuống!  

“Hơn nữa… bụng lại mau đói!” Thể chất cực hạn của hắn ít nhất vượt qua hai động, trước khi chưa có đạt tới cảnh giới này sự đói khát sẽ vĩnh viễn đi theo hắn.  

Ở trong trại lính làm người ẩn hình gần hai tháng sau, những binh sĩ của 9943 cũng có cảm giác giảm xuống nhiệt tình đối với Chu Hằng, bọn họ cho rằng tuy rằng Chu Hằng còn sống trở về, nhưng đã mất đi hết thảy nhuệ khí, không xứng làm quân nhân nữa.  

Đúng lúc này, một lần Tử Triều mới hình thành!  

Chỉ là lần này là Tử Triều loại nhỏ, mục tiêu nhắm thẳng vào phòng tuyến trấn thủ của doanh địa 9942. Sau khi doanh địa 9943 nhận được thông báo, lập tức khởi binh đi tiếp viện: Theo thường lệ tiểu đội thứ 10 đi trước, tiếp đó mới là đại quân theo sau.  

Bởi vì hai doanh địa liền nhau, vẻn vẹn chỉ không đến một ngày, đại quân liền chạy tới.  

Lúc này, Tử Triều đã bắt đầu tấn công phòng tuyến.  

– Xuất kích! Nghê An Bắc hét lớn một tiếng, tiếp đó làm gương cho binh sĩ, xông vào mặt trước nhất.  

Thế nhưng rất nhanh thì hắn bị người vượt qua!  

Đó là Chu Hằng!  

Vòng thiên hà mở ra, Ma Hải đối với hắn không hề có hiệu quả ngăn cản mảy may nào, có thể hoàn toàn phát huy ra tốc độ cao của cấp Tuệ Tinh! Sở dĩ hắn yên lặng hai tháng nay, chính là vì tu luyện Đại Ngũ Hành Phù Văn, hiện tại hắn phải bộc phát.  

“Két két két két…” Ánh sáng thiên hà chiếu rọi, nơi Chu Hằng đi qua Âm Ảnh Tử Linh đều giống như nước bị bốc hơi lên tan biến!  

Hiếm có sức mạnh nào sánh bằng!  

Thân hình hắn lướt qua, lưu lại một con đường trống rỗng, không còn một con Tử Linh nào!  

Mọi người đồng loạt khiếp sợ trố mắt nhìn kinh ngạc: Tên này cũng quá lợi hại đi! Tại sao có thể lợi hại như vậy!  

Đây đều là Âm Ảnh Tử Linh a, man lực không chịu, chỉ có lực lượng của phù văn mới có thể thương tổn được chúng! Thương tổn được, cũng không phải chết ngay, cái này còn phải xem uy lực của phù văn! Thế nhưng Chu Hằng thì sao?  

Chỉ là một đường chạy như điên, dường như hắn chính là một đám lửa cháy bùng, đốt tan sạch sẽ hết thảy tuyết rơi bên đường!  

Chỉ với điểm ấy mà nói, thậm chí còn cường đại hơn so với Long tổ đại nhân! Về phần nhị tổ và lão tổ tông… thì không có mấy người thấy tận mắt bọn họ ra tay, tự nhiên cũng không thể so sánh.  

Chu Hằng trông giống như một con quái thú đang đấu đá lung tung, phàm nơi hắn đi qua, Âm Ảnh Tử Linh chết một lần chính là một mảng lớn! Hơn nữa trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, những con Tử Linh vốn không sợ chết này không ngờ cũng biết sợ hãi, đều chen nhau né tránh Chu Hằng, nhưng ai bảo tốc độ của chúng không nhanh bằng Chu Hằng, chỉ có thể bị nghiền ép thê thảm!  

Bởi vì ánh sáng thiên hà chiếu rọi phạm vi đạt tới mười trượng, ở bên trong khu vực chung quanh Chu Hằng này, Âm Ảnh Tử Linh sẽ đối mặt với ngập đầu tai ương, chỉ có số ít Tử Linh cấp Tuệ Tinh Cảnh mới có thể may mắn thoát khỏi.  

Nhưng đây cũng chỉ còn dư lại có mấy con!?  

Tử Triều loại nhỏ quả thật uy hiếp không lớn, bởi vậy quân bộ cũng chỉ lệnh cho hai binh doanh 9943 và 9941 tới chi viện. Nhưng Tử Triều dù có nhỏ đó cũng là Tử Triều, có thể thắng dễ dàng như vậy sao?  

Đây là một trận thắng lợi hoàn mỹ!  

Trừ thời điểm trước khi Chu Hằng tới bị thương một số rất ít người, rồi sau đó không còn ai bị thương nữa, càng đừng nói là chết trận!  

Khi một con Tử Linh cuối cùng cũng bị giết chết, toàn trường hoàn toàn yên tĩnh, đây là chuyện bất kỳ người nào đều chưa từng chứng kiến. Kết thúc rồi ư? Cứ như vậy đã xong? Còn chưa có giết cho đã nghiện đây?  

Nhưng ngay sau đó, đồng thời vang lên tiếng hoan hô của mấy vạn người!  

Long tộc tới nơi này ai nấy đều vứt bỏ sống chết, nhưng nếu có thể lựa chọn, thì ai lại muốn mình bị thương hay chết trận chứ?  

Nghiêm Lẫm Đông nhìn Chu Hằng đứng đó ngạo nghễ, trong đôi mắt ác độc của hắn càng thêm lãnh liệt, hắn cúi đầu thật sâu, sợ mình sẽ không khống chế được lộ ra sát ý, bị người khác nhìn thấy.  

Lần này đại thắng, chiến báo lập tức đăng báo cho quân bộ, tự nhiên sẽ dựa theo ghi chép quân công biểu hiện của mỗi người, nhưng số Ảnh Hạch sau khi Tử Triều lưu lại, thì sẽ do ba binh doanh tự mình phân chia.  

Bởi vì Chu Hằng quá khí phách, những Ảnh Hạch này có một nửa thuộc về binh doanh 9943, còn dư lại một nửa mới thuộc về hai binh doanh kia chia đều.  

Thực ra nếu nói nghiêm khắc dựa theo cống hiến để phân chia, một mình Chu Hằng có thể chiếm được chín thành!  

Nhưng đây là quân đội, hơn nữa dù sao cũng phải chừa cho người ta một chút mũi mới đúng điệu!?  

Chu Hằng lấy được tổng cộng 10 viên Ảnh Hạch, tuy rằng hắn thấy số lượng này không nhiều lắm, nhưng đã là một khoản tài sản lớn.  

Hắn xin Nghê An Bắc được nghỉ phép, về lại Kim 71 Tinh. Sau đó tìm tới chỗ ở gia đình của 38 đội hữu trong tiểu đội thứ 9. Cũng không phải mỗi người đều xuất thân cao quý, Chu Hằng nên an bài chút hậu sự cho những đội hữu xuất thân bần hàn kia. Hắn lấy ra tất cả Ảnh Hạch, Long Tinh và Long tệ trên người phân phát cho mười mấy gia đình hắn thấy rằng gia cảnh khốn khổ.  

Về phần còn dư lại thì ít nhất là nhà quyền thế nhỏ, không thiếu chút ít tiền như vậy.  

Làm xong hết thảy, Chu Hằng về lại Vĩnh Hằng Long Tinh. Một lần đi và về thăm viếng này hắn tốn thời gian tròn nửa tháng.  

Tuy nhiên, chờ đợi Chu Hằng cũng không phải quân bộ khen thưởng, mà là chỉ trích!  

Vì sao tiểu đội thứ 9 chỉ có một mình hắn còn sống trở về? Có phải là hắn cấu kết hiệp nghị cái gì với Âm Ảnh Tử Linh không thể cho ai biết hay không, vì thế mới để cho hắn trở thành người sống sót duy nhất của tiểu đội thứ 9?  

Vì sao hắn có thể làm cho Âm Ảnh Tử Linh sợ hãi? Có phải thuộc một bộ phận hiệp nghị nào đó hay không? Có phải đám Tử Linh kia muốn gài Chu Hằng vào giới cao tầng Long tộc, tới thời gian nào đó sẽ làm phản, tạo thành phá hủy đáng sợ hay không?  

Những điều này ở trong mắt Nghê An Bắc xem ra đương nhiên là vô cùng hoang đường, nhưng ai cũng không thể giải thích vì sao Chu Hằng có thể làm cho Tử Linh sợ hãi: đây chính là chuyện ngay cả lão tổ và nhị tổ đều không thể làm được!  

Chu Hằng chỉ là huyết mạch Tử Long biến dị, hắn dựa vào cái gì làm được? Vì cái gì điều đó không có khả năng là âm mưu của Tử Linh chứ?  

Sứ giả của Quân bộ đang ở lại trong trại lính. Hiện tại chỉ là điều tra, nhưng bất cứ lúc nào cũng có khả năng biến điều tra thành bắt giữ, bức cung!  

Chu Hằng cũng không có nổi giận, bởi vì rốt cục hắn làm ra vẻ cao ngạo là muốn để kẻ độc thủ phía sau màn này bất an, rồi tiếp tục ra chiêu với hắn!  

Tốt lắm, không ra chiêu tiếp làm sao biết kẻ phóng tên bắn lén lúc trước là ai?  

Chu Hằng đi tới quân trướng của Nghê An Bắc gặp vị sứ giả thần tình ngạo mạn kia. Đó là một thanh niên dáng người cao lớn, trên mặt đầy vẻ cao cao tại thượng, trong ánh mắt đầy ý căm ghét, dường như đi tới nơi này là chuyện rất ủy khuất với hắn.  

– Chu Hằng! Ngươi vi phạm quân kỷ, dám một mình rời quân doanh, đây là trọng tội! Vị sứ giả vửa nhìn thấy Chu Hằng, lập tức nhảy dựng lên, không ngờ nắm lấy điểm ấy trước tiên công kích.  

– Hắn rời quân doanh là do ta phê chuẩn, ngươi muốn trị tội thì trước trị tội lão tử đi! Nghê An Bắc ở một bên lạnh lùng nói.  

Vị sứ giả oán hận lườm Nghê An Bắc một cái, chỉ cảm thấy tên này một chút hiểu biết cũng không có: hắn chính là đến từ quân bộ, là đại biểu cho đại nhân vật! Nếu đại nhân vật nói muốn trị tội Chu Hằng, vậy Nghê An Bắc ngươi không phải chỉ có phần phối hợp thôi sao?  

Thế nhưng nếu Nghê An Bắc cứ ôm lãnh việc này vào mình, hắn cũng không có biện pháp, chỉ có thể dựa theo kế hoạch định sẵn trước khi đến đây.  

– Chu Hằng! Có phải ngươi cấu kết với Âm Ảnh Tử Linh không?