Kiếm Vực Vô Địch

Chương 194: 194




Sau cơn kinh ngạc Tần Tịch Nguyệt cẩn thận quan sát Dương Diệp, một lúc sau liền nói:- Không ngờ ngươi đúng là một phú hào, thì ra ngươi là Phù Văn sư, ta hiện tại xem như đã hiểu ngươi vì sao lại nói chuyện tiền để thành lập thế lực sẽ do ngươi giải quyết rồi.

Dương Diệp cười cười, nói:- Đừng nói những cái này nữa, chúng ta thu doạn chiến trường rồi sau đó nhanh chóng rời khỏi đây đi.

Tần Tịch Nguyệt gật đầu, sau đó thu hết nạp giới của các thi thể trong sân, khi hai người chuẩn bị kiểm kê những gì có được thì thanh âm Ân Huyên Nhi đột nhiên vang lên trong đầu Dương Diệp:- Đi nhanh đi, có cường giả Linh Giả cảnh đang tới!Nghe vậy, Dương Diệp biến sắc, kéo tay Tần Tịch Nguyệt chạy ra ngoài.


- Sao thế?Tần Tịch Nguyệt vừa chạy vừa hỏi.

- Có cường giả Linh Giả cảnh đang chạy tới chỗ chúng ta!Dương Diệp trầm giọng nói.

Cường giả Linh Giả cảnh bọn họ căn bản hiện tại không thể chống lại được, bất kể đối phương là vì chuyện gì mà chạy đến bên này thì Dương Diệp cũng không muốn tiếp xúc với đối phương.

Nghe thấy lời nói của Dương Diệp, Tần Tịch Nguyệt nhíu mày, sau đó thì không nói gì.

Hai người vừa rời khỏi không đến một khắc thì một nam tử ăn mặc hoa lệ xuất hiện trong gian mật thất mà mấy người lúc trước vừa đại chiến, khi nhìn thấy mấy cỗ thi thể trên mặt đất, nam tử áo hoa biến sắc, ánh mắt nhìn quanh, khi nhìn thấy thi thể của Hứa Ngôn, con ngươi của nam tử co rút lại, lập tức, sắc mặt trong nháy mắt trở nên dữ tợn.

- Rốt cuộc là ai, là ai đã giết đệ đệ của ta! Một tiếng gầm kèm theo sự ai oán vô hạn từ trong mật thất vang lên.

Một lát sau, nam tử áo hoa thân hình khẽ động, biến mất trong mật thất!.


Ra khỏi cửa mộ, nhìn vầng thái dương mới nhú, Dương Diệp hít sâu một hơi, sau đó nhìn về phía Tần Tịch Nguyệt ở bên cạnh, sắc mặt ngưng trọng nói:- Ngươi nghe thấy thanh âm trước đó chứ?Tần Tịch Nguyệt gật đầu nói:- Người đó hẳn là cường giả Linh Giả cảnh ngày hôm qua chủ trì mở mộ Trụ Vương, chúng ta đi nhanh, nếu không sẽ gặp phải phiền toái đó!Dương Diệp gật đầu, hai người không dừng lại, bước nhanh ra khỏi cửa hoàng cung sau đó thì tới cửa ra.

Dương Diệp và Tần Tịch Nguyệt vừa đi được không lâu thì nam tử áo hoa xuất hiện ở cửa hoàng cung, cùng lúc đó, một mỹ phụ mặc trang phục của Bách Hoa cung cũng xuất hiện ở đó, mỹ phụ nhìn nam tử áo hoa, nói:- Hứa Thanh, hồn bài của hai đệ tử Bách Hoa cung ta vỡ vụn, ngươi có biết là ai hạ thủ không?Nam tử áo hoa tên là Hứa Thanh hai mắt đỏ bừng, đang chuẩn bị lên tiếng thì đúng lúc này một nam nhân trung niên ngự kiếm hạ xuống phía trên cửa lớn hoàng cung, sau đó hỏi:- Hứa Thanh, hồn bài của các đệ tử Kiếm Tông ta cũng vỡ vụn, rốt cuộc là ai đã hạ thủ với họ!Nghe vậy, mỹ phụ của Bách Hoa cung nhìn người trung niên vừa lên tiếng một cái, sau đó thì nhíu mày.

- Vù!Trong sân đột nhiên vang lên tiếng xé gió, lập tức một người áo đen xuất hiện trong sân, người áo đen này diện mạo khó ưa, vì sao nói hắn có diện mạo khó ưa? Bởi vì ngũ quan đều chỉ có một cái, đúng vậy, một cái cái, một con mắt, một nửa mũi, môi trên không còn! Người áo đen đầu tiên là nhìn thoáng qua người trung niên hai chân đạp kiếm một cách oán độc rồi sau đó mới nhìn về phía Hứa Thanh, hỏi:- Quỷ Thủ của Quỷ tông ta cũng chết ở bên trong,.

Hứa Thanh, ở đây chỉ có người là có thể giết được hắn, ngươi cho ta một câu trả lời đi!Nghe thấy lời nói của người áo đen, mỹ phụ Bách Hoa cung và nam nhân trung niên của Kiếm Tông cũng nhìn về phía Hứa Thanh.


- Câu trả lời à?Sắc mặt vốn đang bình tĩnh của Hứa Thanh lại trở nên dữ tợn, sau đó gằn giọng nói:- Ngươi đòi ta trả lời à? Vậy ta tìm ai để hỏi? Đệ đệ của ta và mấy tên đệ tử của Nguyên Môn tất cả đều chết ở trong đó, ta tìm ai đòi công đạo đây?Nghe thấy lời nói của Hứa Thanh, mỹ phụ Bách Hoa cung càng nhíu chặt mày, vốn nàng ta cho rằng người lần này xuất thủ rất có thể là Hứa Thanh, nhưng hiện tại xem ra, xuất thủ với đệ tử của Bách Hoa cung hẳn là người khác.

- Nói vậy, Quỷ tông, Nguyên Môn, Kiếm Tông, Bách Hoa cung, tất cả đệ tử tham gia lần lịch lãm mộ Trụ Vương này đều đã chết ở trong?Người trung niên của Kiếm Tông trầm giọng nói.

- Đúng vậy!.