Kiếp Này Gặp Được Người

Chương 39



Mẹ Lý mang cặp giữ nhiệt qua mở ra, mùi cháo thơm át đi mùi thuốc sát trùng trong không khí.

Lý Mộng Nghiên không muốn ăn, mẹ Lý hết mực khuyên giải, cuối cùng cô cũng ăn được một phần ba chỗ cháo.

Mẹ Lý còn muốn ngồi kể chuyện cho Lý Mộng Nghiên, làm cô rời đi sự chú ý, nhưng cô muốn mẹ Lý đi nghỉ ngơi:'' Con buồn ngủ rồi, muốn đi ngủ, mẹ cũng nghỉ ngơi sớm đi.''

Nói rồi cô nhắm mắt lại, nhưng không hề ngủ được. Một tay cô vẫn để trên chiếc bụng phẳng, vô thức vuốt ve.

Cô nghiêng đầu về phía ngược với mẹ Lý, một hàng nước mắt tràn ra, thấm ướt một khoang gối.

Những lời Hạ Lâm Tuyết nói cô vẫn nhớ rõ, nhớ cả những bức hạnh hạnh phúc của cô ta và anh.

Tim lại thắt lên từng cơn đau đớn, nước mắt muốn kìm lại cũng không được, cứ vậy nối tiếp nhau tuôn xối xả như mưa

... Quý Thừa An thất thần về đến nhà, ba mẹ Quý muốn anh về nhà cũ nhưng anh một mực muốn về lại biệt thư của mình.

Cơ thể mệt mỏi ngã ra sofa, một tay đưa lên vắt trên trán, một tay buông thõng không muốn cử động.

Mắt anh nhắm nghiền, suy nghĩ lại những chuyện xảy ra đoạn thời gian vừa rồi. Lại tiếp tục tự trách sao mình không cắt đứt hoàn toàn suy nghĩ của nhà họ Hạ.



Mắt đột ngột mở ra, anh mò tìm điện thoại trong túi áo khoác. Mở ra khung tin nhắn nhóm bạn của anh.

[Những ai còn dự án liên quan đến nhà họ Hạ thì mau chóng xử lý, mình sẽ xoá sổ nhà họ Hạ.]

Không cần biết chuyện gì đã xảy ra, đối với bọn họ, khi bạn bè cần giúp đỡ, họ sẽ không cần phân vân suy nghĩ.

Giữa các anh luôn có mối liên hệ lợi ích với nhau, nhưng nhiều hơn là phần tình cảm hoạn nạn có nhau sau nhiều năm.

Đều là những người có máu mặt trong giới kinh doanh ở nước ngoài. Nếu đồng loạt huỷ hợp tác thì nhà họ Hạ sóng gió sẽ không nhỏ.

Sau đó xoá sổ nhà họ Hạ là một chuyện quá dễ dàng.

Một loạt tin nhắn đã biết trả lời lại trong khung chat.

Anh vứt điện thoại ra góc sofa, có thể một lần nữa lại ngã tự do nằm xuống. Cũng không muốn cố sức đi lên phòng, anh cứ nằm đó khó khăn ngủ một giấc.

Giấc ngủ này quá nặng nề, khi anh tỉnh dậy dầu đau như búa bổ.

Tắm rửa qua loa, bữa sáng anh cũng không ăn, một đường đi thẳng tới bệnh viện.

Từ tối hôm cô mất tích, anh vẫn chưa ăn gì nhưng cũng không thấy đói.



Giờ từng giây phút chỉ muốn nhìn thấy cô, đặt cô trong tầm mắt.

Ghé qua nhà hàng, gói một phần ăn dinh dưỡng bồi bổ cho cô, thêm một phần ăn sáng cho mẹ Lý.

Bệnh viện buổi sáng sớm nhưng vẫn ồn ào, từng người nhộn nhịp.

Trong phòng bệnh VIP, Lý Mộng Nghiên vẫn chưa tỉnh dậy. Đêm qua trằn trọc, vừa vì khổ sở, vừa còn chút sợ hãi, đến gần sáng cô mới chìm được vào giấc ngủ.

Quý Thừa An cẩn thận từng cử động nhỏ, sợ cô bị giật mình tỉnh giấc.

Mẹ Lý cầm bữa sáng anh mua đi xuống vườn hoa trước cửa toà nhà, yên lặng ngồi đó nhưng không ăn.

Tối qua ở cùng con gái, bà không dám để lộ cảm giác bi thương, lo con gái càng thêm bi quan.

Bà càng nghĩ đến con gái, nước mắt lại không thể kiềm chế, cứ thế chảy ướt khuôn mặt, rơi xuống ướt thêm một vùng áo.

Lấy lại tinh thần, đi đến nhà vệ sinh rửa lại mặt mũi, chờ cho mắt bớt đỏ bà mới quay lại phòng bệnh.

Đi đến cửa thang máy thì gặp ba Lý với ba mẹ Quý cũng đi tới nơi, mọi người cùng nhau đi lên tầng VIP.