Cháp 32:
Thái độ của ba làm Thiên hơi sợ… Ba bao giờ cũng rõ ràng trong mọi sự, vậy mà lần này lại ấp úng, úp úp mở mở làm Thiên ko sao hiểu nổi… hay là công ty ba đã có chuyện j rồi??? Thiên mải mê suy nghĩ mà ko để ý tới câu hỏi của ba… Ông nhăn mặt khổ sở, gọi
_Thiên… Con có thể hứa vs ba chứ??
_Kìa anh, con nó đã ko muốn thì thôi!! Anh đừng có ép nó nữa!! – mẹ Thiên lay lay tay chồng
_Ba mẹ làm con sợ rồi đó!! Có chuyện j thì ba mẹ cứ nói đi! – Thiên hối thúc
_Ừkm, con hãy lấy vợ đi!! Là con gái cưng của ông chủ tịch tập đoàn có thế lực lớn nhất trong thế giới ngầm - tập đoàn KT.
_Ba?? Con phải lấy vợ?? Mà lại phải lấy bé Trang?? – Thiên hơi ngạc nhiên
_Ưkm, ba rất bất ngờ khi ông chủ tịch tập đoàn đó tới văn phòng của ba và đề nghị ba phải làm thế!! Nhà chúng ta chết tới nơi rồi!! – ông than thở
_Có j đâu ba?? Con sẽ làm theo lời ổng!!
…
Thiên cười thầm. Cuối cùng thì cậu và Trang sẽ đến được vs nhau mà cậu ko cần phải mở lời xin lỗi Trang. Vốn dĩ cậu định sẽ dạy cho Trang 1 bài học để con nhỏ bỏ cái tính tiểu thư kja đi, nhưng khi xa con nhỏ thì cậu lại nhận thấy lòng mình trống vắng vô cùng. Giờ thì cậu ko cần phải xin lỗi nữa mà có thể ở bên cạnh Trang 24/24… còn có thể “dạy dỗ” lại tính ương bướng của cô bé.
“Bà ngủ chưa?? Tui có tin zui cần thông báo nè!!” – Thiên nt
“Có j ông cứ nói^^” – sau 5s thì tin nhắn đi ngược trở lại
“Tuj zới nhỏ Trang chuẩn bị kết hôn^^”
“CÁI RÌ??? THIỆT HOK ĐÓ?? SAO LẠI CÓ CHUYỆN ĐÓ ĐƯỢC??”
“Cái này nói dài dòng lắm!! Thôi bà đi ngủ đi rồi chừng nào về nước tui kể”
Nó mỉm cười ôm chặt chiếc điện thoại. Nó đang zui lắm… thằng bạn nối khố của nó và nhỏ em thân yêu đã có 1 kết thúc có hậu, hay quá rồi!!
Nó quay trở bàn học nhưng ko thể tập trung nhồi bài được. Mới lúc nãy thôi Thiên còn nói là đang chiến tranh lạnh, zậy mà sau 4 tiếng Thiên lại thông báo tin zui, lần này thằng Thiên nhất định sẽ ko để vụt mất nhỏ Trang đâu…
Cạnh…
Tên Akira chết tiệt mở cửa bước vô.
_Tên biến thái!! Sao lại vô phòng con gái lúc nửa đêm vầy??
_Cô ko thể dùng kính ngữ vs tôi sao?? Dù j tôi cũng lớn hơn cô tới 3t đó!!
_Zậy sao?? Tui quên…
_Tiểu thư, cô có khách kìa!! – Akira chuyển chủ đề
_Tôi?? Khách??? Tôi làm j có bạn mà có khách??
_Tôi ko biết!! Mời tiểu thư ra ngoài ạ!! – anh ta cúi đầu
_Zời, thay đổi thái độ nhanh zậy?? Ms hồi nãy còn kêu tui phải dùng kính ngữ, giờ lại cúi đầu trước tui là sao?? Thật khó mà hiểu nổi các người!! – nó nhăn nhó bỏ ra ngoài phòng khách để koi cái tên chết tiệt nào lại làm phiền nó giữa đêm khuya đây
Nó thò mặt ra phòng khách mà chẳng thấy ai ngoài này hết. Bực mình, nó **** thầm cái tên Akira kja dám lừa phỉnh nó. Nó ngúng nguẩy bước tới bàn sưởi.
Bỗng nó nhìn thấy dưới bình hoa có 1 mảnh giấy nhỏ.
Nó dở ra đọc.
“Sr vì tui đã ko chờ bà ra. Đang ngồi tự nhiên có đt nên phải đi gấp. Thôi thì hẹn mai gặp ở trường!!”
“Hẹn mai gặp ở trường??? Ai zậy ta?? Viết tiếng Việt, có khi nào có tên nào bên đó nhớ mình quá ko chịu nổi rồi qua đây ko???” – nó nhăn nhó nghĩ
…
1 tháng trôi qua ko phải là dài, nhưng cũng ko phải là ngắn. Đối vs Kha, chỉ 1 tháng thôi mà lại như 1000 năm vậy. Hắn bắt đầu ân hận khi đã tống Điệp sang Mỹ. Thật lòng hắn vẫn có nhớ đến nó nhiều lắm, thương nó nhiều lắm… chỉ vì 1 phút giận hờn mà lại đẩy nó đi xa. Thực lòng hắn ko muốn zậy đâu, chỉ vì 1 phút nóng nảy mà đánh mất nó. Bây giờ thì hắn phải chuẩn bị hôn lễ vs Hân Hân rồi, ko thể nào quay về như trước được nữa. Hắn đã hứa vs ba nếu tống nó đi thì sẽ kết hôn vs Hân Hân, giờ hắn ms nhận ra sự ngu si của mình…
Hắn mân mê chiếc đt. Ko biết bao nhiêu lần hắn định gọi cho nó nhưng lại thôi, chắc nó đang giận hắn lắm trong đó… giờ thì hắn đang ân hận lắm, hắn thật ngu muội khi nghĩ ko có nó mình cũng chẳng sao, ko có nó hắn vẫn vui vẻ… nhưng sự thật lại khác xa, ko có nó cuộc đời hắn trở nên nhạt nhẽo hơn, ko có nó hắn thấy lòng mình trống trải vô cùng, ko có nó hắn ăn ko ngon ngủ ko yên, ko có nó cuộc sống thật vô vị. Nó lục lại danh bạ để tìm số của Trân. Đã lâu nó ko còn quan tâm đến cô em gái này. Trang tuy là đứa em mà nó rất yêu thương, nhưng ko vì thế mà nó nỡ làm tổn thương Trân được. Trân cũng là 1 đứa em gái dễ thương, nó cũng rất quý Trân nhưng ko thể tác thành cho cô bé vs Thiên được, nó phải tôn trọng ý muốn của Thiên, và nó ko thể xen quá sâu vào cuộc đời riêng của Thiên, dù j thì nó cũng chỉ là 1 đứa bạn thân mà thôi!!
Vô tình, nó lại nhìn thấy số của Kha. Nó vẫn chưa thể quên hắn được. 1 tháng đối vs nó là quá ngắn để quên được hắn, tuy ko có nhiều kỉ niệm lắm nhưng hình ảnh hắn trong nó hằn rất sâu, ko thể dễ dàng quên đi được!!
Nó ôm chặt chiếc đt trong tay, run lên từng hồi rất khẽ.
Nhìn nó như thế, Shjn lo lắng hỏi
_Sizuka có sao ko?? Mình thấy bạn có vẻ lo sợ!!
_Người như nhỏ có j mà phải lo lắng chứ?? – Ashe chen vô.
Từ khi quen biết nó, Ashe đã mở lòng mình hơn trước. Ngoài Shjn, hắn còn nói chuyện vs cả nó nhưng lần nào cũng là nói đểu nó ko àk!!
_Cậu mún gây sự đấy hả?? Coi chừng tôi đó nha!!
_Ôi trời ơi tôi sợ quá, tôi cứ nói đây làm j được nhau nào??
_Cậu… tôi ko hơi đâu mà đi cãi nhau vs kẻ ko biết điều như cậu. Shjn à, mình ko sao đâu bạn đừng ko.
_Ừ, vậy thôi! Bạn truy bài tiếp đi…
_Lát bạn có đi làm thêm ko??
_Ko hôm nay mình nghỉ 1 bữa. Mình phải về dòng, hôm nay có cha cố tới thăm!!
_Ờ. Thôi mình học bài tiếp nha!!! – nó lại chúi đầu vào quyển sách
...
Ngày nào cũng như ngày nào, sau khi đi học về là Thiên lại zọt tới công ty ba để giúp ba thêm 1 số việc, tiện thể tiếp xúc thêm vs ông Lâm – cha vợ tương lai của cậu.
Sau 3 tháng, cậu đã chiếm được thiện cảm của ông Lâm. Càng ngày ông Lâm càng thích cậu và muốn gả Trang cho cậu.
Trước đây, khi nghe Trang nói muốn lấy chồng ông đã giật mình vì cô con gái bé bỏng ms 16t của mình lại có cái ý nghĩ ấy, và càng ko hài lòng khi đối phương lại chỉ là con trai của 1 tổng giám độc công ty làm ăn nhỏ… nhưng qua sự tiếp xúc lâu dài ông nhận ra Thiên là 1 chàng trai tốt và có tài, ông cho rằng nếu lấy cậu thì Trang nhất định sẽ được hạnh phúc…
Thầm thoát mà đã 3 tháng trôi qua rồi, chỉ còn đi học 1 ngày nữa là Thiên đã được nghỉ hè… ông Lâm có ý định trong mùa hè này sẽ làm lễ đính hôn cho Thiên vs Trang và sau 2 tuần kể từ khi đính hôn thì sẽ cho cưới luôn. Với thế lực của mình thì ông dư sức tổ chức lễ cưới dù 2 đứa chưa đủ tuổi. Và nhờ thế lực của mình, ông Lâm đã khiến cho việc kjnh doanh của công ty ba Thiên phát triển mạnh, chẳng bao lâu công ty ấy đã trở thành 1 tập đoàn lớn.