Kiệt Ninh: Sự Dịu Dàng Dành Cho Em

Chương 45: Công tư phân minh



Nếu như sau ba ngày không có chứng cứ thì La Di Ninh sẽ được thả, với điều kiện cô không phạm tội và bên phía cảnh sát không có đủ bằng chứng. Hoặc là sau ba ngày La Di Ninh sẽ bị kết tội nếu mọi bằng chứng đều nhắm vào cô. Trường hợp ngoại lệ, La Di Ninh là con chốt thế mạng mà nhiều người muốn đưa vào vụ án để nhanh kết luận.

Cao Uy cũng biết rõ điều đó, cho nên mới nói ngày mai là ngày quan trọng. Nhưng Triệu Gia Kiệt lại đang tham gia khóa huấn luyện thăng chức, cậu không muốn công sức của Triệu Gia Kiệt đều bị bỏ đi.

"Ngày mai là ngày thứ ba, nhưng mà anh đang trong khóa huấn luyện cho nên em mới không biết phải làm sao. Nếu như anh bỏ đi, như vậy ba năm sau anh mới có thể tham gia huấn luyện trở lại." Chần chừ một lúc, cuối cùng Cao Uy cũng nói ra.

Bởi vì Cao Uy biết tuy ngoài mặt Triệu Gia Kiệt có vẻ không để tâm đến La Di Ninh nhưng qua vài lần thì cậu khá chắc rằng anh họ mình có ý với La Di Ninh. Nếu không nói, lỡ Triệu Gia Kiệt biết được thì có khi cậu còn bị đánh cho tơi bời.

Cao Uy vừa dứt câu thì từ xa có người đi lại, "Hai đứa sao không vào trong mà đứng ngoài này nói chuyện?"

Hai người quay lại nhìn, là đại tướng Cao Ưng. Ông thấy cả hai cứ đứng nói gì đó mãi mà nét mặt có chút lo lắng nên mới lại đây xem xét tình hình. Cao Uy vừa nhìn thấy ba mình liền hỏi: "Ba, La Di Ninh...Cao Uy còn chưa kịp hỏi xong thì Cao Ưng đã ngắt ngang câu hỏi của con trai minh mà nói: "Con bé bị bắt, hiện tại trụ sở đang họp để đưa ra phương án xử lý. Nếu ngày mai vẫn không tìm được chứng cứ cho thấy La Di Ninh vô tội thì hai đứa cũng hiểu rồi đấy"

"Công tư phân minh! Tại sao lại bắt cô ấy chịu tội thay kẻ khác? Chẳng lẽ chỉ vì người chết là cháu của bộ trưởng bộ ngoại giao?" Triệu Gia Kiệt hiểu ẩn ý trong câu nói của đại tướng nên mới có chút khó chịu, chỉ vì như vậy mà khiến La Di Ninh nhận tội thật không công bằng.

Đại tướng Cao Ưng nhìn Triệu Gia Kiệt, ông biết cháu trai mình đang tức giận thay cho La Di Ninh, nhưng không phải muốn cứu là cứu được. Cao Ưng nhắc nhở: "Gia Kiệt! Cháu hiểu rõ như vậy thì cũng nên biết rằng, muốn cứu con bé thì cái thân phận thiếu tá chưa chính thức này cũng không ăn thua đâu"

"Anh ấy có thể dùng thân phận khác mà, hơn nữa thân phận đó lại còn rất cao." Cao Uy nghe vậy liền lên tiếng, cậu tuy không có thân phận gì quá cao nhưng Triệu Gia Kiệt thì lại khác. Cho nên chắc chắn Triệu Gia Kiệt sẽ cứu được La Di Ninh.

Cao Ưng thở dài, đúng là tuổi trẻ nông nổi. Hơn nữa ba của La Di Ninh cũng là bạn của ông, ông cũng không muốn để con gái của bạn mình bị kết tội oan được. Dù sau thì La Thành cũng chết rồi, Cao Ưng lại không giúp được gì nên có chút áy náy.



"Chú không ép cháu, nhưng quân đội vẫn có quy tắc của quân đội. Ngày mai cháu sẽ là thiếu tá trẻ tuổi nhất của khu E, hoặc là ba năm nữa huấn luyện lại." Cao Ưng nhìn Triệu Gia Kiệt cho anh hai lựa chọn, đó là cách tốt nhất mà ông có thể làm được. Hơn nữa nếu Triệu Gia Kiệt muốn cứu La Di Ninh, ông cũng không cản trở.

"Ba năm nữa cháu sẽ làm thiếu tá, cứu La Di Ninh quan trọng hơn. Hơn nữa, dù có phải chịu hình phạt nào cũng được." Nếu là người khác thì chắc chắn sẽ chọn làm thiếu tá, bởi vì kỳ huấn luyện không hề đơn giản. Nhưng Triệu Gia Kiệt lại coi trọng La Di Ninh hơn, cho thấy La Di Ninh đã giữ vị trí quan trọng trong lòng anh."Quan trọng hơn vẫn là ba cháu, ông ấy liệu có... Đại tướng Cao Ưng nhìn Triệu Gia Kiệt. Ba của anh là người rất khó tính, chỉ sợ là không dễ dàng gì chấp nhận chuyện này.

Triệu Gia Kiệt không lo lắng lắm về thái độ của ba mình, cũng không sợ bản thân mình bị phạt. Anh nhìn đại tướng Cao Ưng trấn an: "Chỗ ông ấy cháu sẽ xử lý, chú giúp cháu vấn đề ở đây đi. Cháu và Cao Uy phải đến thành phố S."

Cao Ưng thở dài, coi như đây là thử thách cũng như kinh nghiệm và bài học cho hai người. Ông không ngăn cản, ngược lại còn dặn dò: "Cẩn thận một chút, bởi vì thân phận kia không nên để lộ ra.

Triệu Gia Kiệt gật đầu sau đó cùng Cao Uy rời đi, tuy vẻ mặt vẫn điềm tĩnh nhưng trong thâm tâm anh lại vô cùng lo lắng. Chiếc ô tô rời đi ngay trong đêm, chạy suốt cả dọc đường mà không hề dừng lại.

Trên đường đi thì Cao Uy lái xe, còn Triệu Gia Kiệt thì gọi cho ba mình. Mãi một lúc sau người bên kia mới chịu nghe máy. Vừa thấy ba mình nhấc máy thì Triệu Gia Kiệt lập tức lên tiếng: "Ba, con muốn cứu La Di Ninh"

"Con gái của La Thành phải không?" Triệu Luân không thắc mắc, ngược lại hỏi Triệu Gia Kiệt khiến anh có chút bất ngờ nhưng vẫn đáp lại: "Đúng vậy!"

Triệu Luân thở dài, nhìn tấm ảnh bốn người chụp cùng nhau sau đó có chút tiếc nuối. Tin tức về vụ tai nạn giao thông cũng được Triệu Luân xem qua và đặt tệp hồ sơ trên bàn.

Ông thở dài sau đó nói: "Cứu La Di Ninh thì ba năm sau con mới được thi lại làm thiếu tá, hơn nữa nếu dùng thân phận đó thì sau khi cứu La Di Ninh con phải chấp nhận một tháng khổ sai. Ngoài ra trụ sở đang có rất nhiều người muốn con bé chịu tội, cho dù là với thân phận đó thì bọn họ sẽ không chấp nhận"

"Bất kỳ hình phạt nào cũng được, miễn có thể cứu La Di Ninh ra. Hơn nữa dù trụ sở không đồng ý thì cũng phải đồng ý, bởi vì sau này con sẽ cưới La Di Ninh." Triệu Gia Kiệt không suy nghĩ nói ra lời đó khiến Cao Uy nghe xong mà không tin nổi.