Kiệt Ninh: Sự Dịu Dàng Dành Cho Em

Chương 73: Phó chỉ huy nước S



Sau một tuần thì La Di Ninh được Cao Uy dẫn đến trụ sở nước S. Khi đứng trước trụ sở thì Cao Uy nhìn La Di Ninh nhắc nhở: "Lát nữa chị nên nhịn một chút, như vậy vị trí kế thừa của chị sẽ thuận lợi hơn."

"Vị trí này Gia Kiệt để cho tôi từ lúc nào?" La Di Ninh nhìn Cao Uy, rốt cuộc anh âm thầm giúp cô nhiều như thể nào vậy? Tại sao cô lại chẳng biết gì, có phải là cô có hơi vô tâm không?

Cao Uy thấy La Di Ninh trẩm tư thì động viên: "Lúc đưa chị rời khỏi trại giam của thành phố J, anh ấy đã quyết tâm sẽ làm mọi cách bảo vệ chị. Vậy nên bây giờ chị nên lấy lại tinh thần, nếu cứ suy sụp như vậy chẳng khác gì để khác đắc ý."

La Di Ninh gật đầu, cả hai bước thẳng vào phòng họp riêng của trụ sở. Khi cô vừa bước vào thì rất nhiều ánh mắt không thiện ý nhìn cô, một trong số đó đã có người cầm ly nước lên tạt thẳng vào mặt La Di Ninh nhưng Cao Uy đã lấy thân mình ra đỡ.

"Cao Uy, sao lại..." La Di Ninh có chút bất ngờ, cô định nói thêm gì đó thì Cao Uy lắc đầu ra hiệu bảo La Di Ninh ngồi xuống ghế.

Cậu cẩm ly nước của mình lên sau đó dùng lực bóp nát cái ly, những mảnh ly rơi xuống bàn kèm theo cầu cảnh cáo: "Nếu còn lần sau thì không đơn giản chỉ là cái ly vỡ này đâu."

"Cô ta có gì mà hết Triệu Gia Kiệt rồi lại đến cậu bảo vệ như vậy?"

"Cô ta chẳng qua chỉ là một đứa nhóc chưa trải sự đời chỉ thích gây họa mà thôi."

"Từ khi cô ta về quân đội khu E thì luật lệ nơi đó cũng thay đổi, đúng là không có quy tắc gì hết."

"..."

Rất nhiều người đều lên tiếng chỉ trích La Di Ninh, ngay cả bản thân cô cũng thấy lời họ nói có lý. Sự việc đang ồn ào thì cánh cửa lại mở lần nữa, người kia và phó tổng thống bước vào.

Triệu Luân nhìn Cao Uy thì khẽ nhắc nhở: "Cao Uy, đi băng bó vết thương ở tay đi."

"Đi đi, tôi ổn." La Di Ninh đẩy đẩy Cao Uy, cậu nghe vậy thì rời đi băng bó vết thương.



"Lần trước nếu Gia Kiệt không gây cản trở thì chúng ta đã gặp nhau rồi. Cô gái, hiện tại cô có thể giải thích tình hình này được không?" Người kia nhìn La Di Ninh lên tiếng, giọng nói được biến đổi để tránh gặp nguy hiểm.

La Di Ninh đứng lên chỉ người mặc quân phục cấp bậc thiếu tướng rồi nói: "Anh ta hất nước vào tôi nhưng Cao Uy đã đỡ giúp tôi, vả lại tôi có mặt ở nơi này đều không ai đồng tình."

Người kia định bước lại gần La Di Ninh thì Triệu Luân giữ tay lại: "Giữ khoảng cách an toàn vẫn hơn."

"Không sao!" Người kia ra hiệu cho Triệu Luân rồi tiến về phía La Di Ninh, sau khi nhìn cô hồi lâu thì người kia mới lên tiếng: "Vị trí phó chỉ huy nước S sẽ do La Di Ninh nắm giữ, đây là yêu cầu của Triệu Gia Kiệt nếu như cậu ta xảy ra chuyện."

"Vô lý! Cô ta có đóng góp gì cho trụ sở mà lại nghiễm nhiên ngồi ở vị trí đó? Tôi muốn mở cuộc bỏ phiếu."

"Đúng vậy! Bỏ phiếu đi."

"..."

Mọi người đều nháo nhào cả lên, người kia tuy được che kín mặt nhưng La Di Ninh vẫn cảm nhận được sự khó chịu và không vui. Triệu Luân nhìn tình hình rồi lên tiếng: "Vậy thì bỏ phiếu! Ai không đồng ý La Di Ninh giữ vị trí phó chỉ huy nước S thì đưa tay lên."

Hiện tại trong phòng có mười hai ghế, nhưng bốn ghế trống bao gồm Triệu Gia Kiệt, Cao Uy, đại tướng Cao Ứng và chỉ huy cấp cao nước S - Tố Khương. Hầu như những người khi nãy đều đưa tay phản đối.

Bởi vì Triệu Gia Kiệt vừa mới mất nên chỉ còn mười một phiếu, bỏ cả bản thân La Di Ninh ra thì chỉ còn mười phiếu. Hiện tại có năm người phản đối, Cao Uy vẫn chưa trở lại, còn hai vị kia cũng chưa xuất hiện.

Một trong số những người kia lên tiếng: "Vậy thì rõ rồi, cô ta không được giữ chức vị phó chỉ huy nước S."

"Khoan đã!" Cao Uy bước ra, tay cũng đã được băng bó. Cậu tự tin nói: "Tôi, đại tướng Cao Ứng và chỉ huy cấp cao Tố Khương đều đồng ý vị trí của La Di Ninh."



Tố Khương và Cao Ưng cũng vào sau Cao Uy, bọn họ vì có chút chuyện nên mới đến trễ. Kéo dài tình hình được như này phải nói là La Di Ninh khá may mắn.

"Cũng chỉ có ba phiếu, chúng tôi đến tận năm phiếu." Một trong năm tên kia nhếch môi đắc ý.

La Di Ninh vốn nghĩ nên thu lại một chút thông minh của mình để tránh liên lụy người khác, nhưng mà cô càng nhún nhường thì bọn họ càng chèn ép. Cô cũng không thể nào phụ hết lòng của những người đã vì cô mà bảo vệ.

"Tổng thống và phó tổng thống cũng đâu có đưa tay từ chối, có nghĩa tôi cũng được năm phiếu." La Di Ninh cười nhẹ một cái, trên tay lấy ra một usb rồi nói: "Chỉ cần mọi người xem cái này, sẽ biết tôi có xứng đáng ngồi ở ghế phó chỉ huy hay không thôi."

"Cuối cùng cũng chịu quay lại bản chất thật rồi." Cao Uy lẩm bẩm, nếu như La Di Ninh thật sự muốn làm gì hay cần gì đều sẽ nắm rất rõ. Cô cũng rất thông minh, chỉ là không có chỗ dựa vững chắc mà thôi.

Cao Ưng nhìn con trai mình nhắc nhở: "Lại tính bày mưu gì nữa phải không?"

"Không phải! Di Ninh một khi đã muốn làm cái gì đó thì không cản nổi đâu, người cản được cũng đã không còn.

Chị ấy còn chưa tung ra hết đâu, cho nên ba đã hiểu vì sao trụ sở lại có người ghét có người cần La Di Ninh chưa?" Cao Uy cũng ẩn ý, nhân lúc không ai để ý cậu mới bật mí một chút cho ba mình nghe.

Những điều cậu nói lại lọt vào tai của người kia, mà người kia nghe vậy cũng không lấy làm lạ. Chỉ là không nghĩ

La Di Ninh dám cược một ván lớn như vậy, điều này đương nhiên sẽ kéo trụ sở vào cùng rồi.

Triệu Luân lấy usb của La Di Ninh cấm vào máy tính riêng của trụ sở, cho dù bất kỳ thứ gì cũng không thể làm nhiễu hay hack được. Trên màn hình hiện lên rất nhiều đoạn video, mọi video đều là bằng chứng phạm tội của năm người kia. Không chỉ vậy, còn có rất nhiều file hồ sơ ẩn được La Di Ninh cài mã bảo mật.

"Thế nào? So với tôi thì các người biết luật phạm luật, còn dám mạnh miệng trách người khác sao? Trong đây chỉ là một phần mà thôi, nếu như các người an phận thì tự từ chức đi." La Di Ninh nhếch môi, thay vì tung lưới để bắt thì cô thích cầm vợt vớt hết cả bầy cho tiện.

Chỉ là, La Di Ninh vẫn không truy vết được kẻ đứng sau là ai. Cứ gần đến sự thật thì bị đứt đoạn. Nhiều năm nay cô cũng không nghe tin của Ken - vệ sĩ thân cận nhất của Trình Lâm. Không biết cậu ta như thế nào, cũng không thấy Trình Sử xuất hiện thường xuyên nữa.