Kiệt Ninh: Sự Dịu Dàng Dành Cho Em

Chương 76: Thuận gió thì đẩy thuyền



La Di Ninh không nói gì, có vẻ tên này khá thân thiết với tổng thống và phó tổng thống. Hơn nữa thân phận có chút khả nghi, cô nên đề phòng thì tốt hơn. Không khéo lại nhìn lầm người, tin tưởng sai thì khó mà quay đầu.

Một lát sau Kim Nhàn Nhin bước ra với một chiếc đầm trắng cúp ngực, gương mặt được trang điểm nhẹ nhàng nhưng lại toát lên vẻ sang trọng. Quả thật nhan sắc của Kim Nhàn Nhi chính là thứ mà không ai có thể phủ nhận.

Tuy chỉ là lễ đính hôn nhưng lại mời hơn trăm người, những người đó đều thuộc giới thượng lưu có địa vị và thân phận cao. Sau khi đi mời rượu ở những bàn kia thì Kim Nhàn Nhi tiến về phía bàn của La Di Ninh và ngồi xuống cười: "Cảm ơn mọi người đã đến chung vui."

"Đây là quà em tặng chị, hy vọng chị và anh Quân sẽ viên mãn bền chặt." La Di Ninh lấy trong túi xách ra một chiếc hộp nhỏ đưa cho Kim Nhàn Nhi, là chiếc vòng tay mà cô đã mất rất lâu để chọn.

Kim Nhàn Nhi mở chiếc hộp ra nhìn, bên trong là chiếc vòng phiên bản giới hạn độc quyền. Vậy mà La Di Ninh lại bỏ một số tiền lớn ra để mua, đúng là rất có lòng.

"Cảm ơn em rất nhiều! Hay là hôm nay ở lại chơi với chị đi, mai rồi hãy về lại thành phố J." Kim Nhàn Nhi cầm tay

La Di Ninh, ánh mắt có chút mong chờ.

La Di Ninh gỡ nhẹ tay ra: "Em có rất nhiều việc chưa xử lý xong, không thể ở lại. Khi nào có dịp rảnh em sẽ hẹn chị sau, chị cứ yên tâm."

Kim Nhàn Nhi biết La Di Ninh không muốn ở lại nên cũng không ép buộc, cô ấy quay sang nhìn Gin lịch sự: "Nghe nói anh đại diện phó tổng thống đến, thật là ngại vì đã không đón tiếp nhiệt tình."

"Không sao! Mà thời gian tới chắc La Di Ninh sẽ bận lắm, cơ hội hai người gặp nhau không có đâu. Bởi vì chúng tôi còn phải đi nghiên cứu nữa." Gin nhìn Kim Nhàn Nhi có chút ẩn ý, không biết vì vội vàng hay lỡ miệng mà nói ra hành trình bọn họ sắp xuất phát.

Duật Quân nghe vậy thì cũng tò mò: "Nghiên cứu? Nghiên cứu gì vậy? Tôi cũng là một người hay nghiên cứu, biết đâu giúp ích được cho hai người."

La Di Ninh đạp vào chân Gin một cái mạnh rồi lườm anh: "Nhiều chuyện!"



Nghĩ làm sao mà chuyện như thế này anh ta lại tiết lộ ra ngoài, không sợ kẻ khác nghe thấy sẽ ảnh hưởng trụ sở sao? Chả hiểu sao anh ta lại được tín nhiệm nữa.

"Có gì khó nói sao?" Duật Quân nhìn phản ứng của La Di Ninh thì hỏi, cậu biết chắc là chuyện quan trọng nên La Di Ninh mới thái độ như vậy.

La Di Ninh nghe vậy thì biết có giấu cũng khó vì dù gì Duật Quân cũng làm trong trụ sở. Cô không nói, đến khi xuất phát hành trình cũng sẽ có người nói cho Duật Quân biết.

"Thật ra thì chỉ là đi thám hiểm thôi, tìm ra một hòn đảo không có trên bản đồ." La Di Ninh nhàn nhạt, sau đó tiếp tục: "Anh có thể cũng đã biết em đang giữ vị trí phó chỉ huy nước S, cho nên em đi khảo sát cũng đúng thôi."

Thuận gió thì đẩy thuyền, tên Gin kia nói hết một phần rồi, cô nói thêm một phần cũng chẳng sao. Có khi lại biết thêm chút gì đó hay có thu hoạch bất ngờ thì sao.

Kim Nhàn Nhi nghe vậy thì hơi khó hiểu đặt nghi vấn: "Nếu không có trên bản đồ thì sao em tìm được hòn đảo đó? Ít ra cũng phải có một chút manh mối gì đó thì mới đỡ hơn cho em chứ?"

"Manh mối trụ sở đã có nhưng chúng tôi không biết, khi nào đến ngày xuất phát mới có được lịch trình cụ thể."

Gin nhanh miệng trả lời, để La Di Ninh nói không khéo lại lộ thêm vấn đề.

La Di Ninh dường như hiểu ý tứ trong câu nói của Gin, ngay lúc này cô liền đặt nghi vấn lên Kim Nhàn Nhi. Có điều hôm nay là ngày trọng đại của bọn họ, cô không muốn bàn nhiều chuyện ngoài lề.

Duật Quân nhìn La Di Ninh rồi lên tiếng: "Di Ninh, có cần giúp đỡ thì cứ đến tìm anh."

La Di Ninh rời khỏi ghế, tay cầm ly rượu lên cười: "Ly rượu này coi như thay lời cảm ơn."



Cố Khang cũng đứng lên nhìn hai người kia rồi vỗ nhẹ vai Duật Quân: "Đợi đám cưới của mày đó! Bây giờ tao có chút chuyện, khi nào rảnh thì cho tao cái hẹn."

"Đương nhiên rồi!" Duật Quân cười cười ôm Cố Khang một cái rồi cùng Kim Nhàn Nhi đưa La Di Ninh và Cố

Khang ra khỏi nhà hàng.

Gin nhìn quanh rồi cũng đứng lên rời đi, khóe môi cong lên hình bán nguyệt dường như rất tự mãn. Khi vừa ra khỏi nhà hàng thì La Di Ninh và Cố Khang đã lái xe đi được một đoạn rồi.

Duật Quân khi này nhìn Gin rồi gợi ý: "Tôi cũng đang nghiên cứu về một vài vấn đề rất có tiềm năng, chẳng hay cậu có muốn hợp tác không?"

"Vậy thì phải xem vấn đề cậu đang nghiên cứu là cái gì rồi?" Gin ẩn ý, vừa xuất hiện đã có một mối làm ăn ngon rồi, làm sao mà bỏ lỡ được.

Duật Quân thấy cá đã cắn câu thì vui mừng: "Cũng có thể là thứ mà cậu muốn, nói đúng hơn là rất nhiều người muốn có."

"Tôi sẽ cho cậu câu trả lời sau, bây giờ chưa phải lúc." Gin nói xong thì bước đi, nãy giờ hơi mất thời gian rồi.

Anh ta nhìn điện thoại, chấm xanh vẫn chạy đều trên bản đồ chứng tỏ đang an toàn. Bây giờ thì có thể yên tâm rồi, dù sao thành phố S dạo này cũng đang bất ổn, cẩn thận chút vẫn hơn.

Lúc nãy La Di Ninh định bắt taxi về nhưng Cố Khang đã giữ tay lại và ra hiệu cho cô lên xe của cậu. Chạy được một đoạn cậu mới giải thích: "Tôi thấy có đám người nào đó luôn đi theo cô, cho nên mới kéo cô lên xe tôi."

"Anh không sợ tôi sẽ liên lụy anh sao?" La Di Ninh nhìn qua kính chiếu hậu rồi quay qua hỏi Cố Khang.

Cô thừa biết đám người kia sẽ không từ bỏ ý định nếu như cô không chủ động tìm đến. Lần nào cũng vậy, chỉ cần cô quay lại thành phố S đều có người gây sự kiếm chuyện, lần này có lẽ cũng không ngoại lệ.