Kiều Kiều Sư Nương

Chương 140: Sư mẫu Trữ Vô Song



Hoa Sơn, tứ đại trưởng lão tuyển chọn đệ tử, chính là lễ mừng chưởng môn kế nhiệm của Hoa Sơn phải, vô cũng long trọng và náo nhiệt, bởi vì mỗi đệ tử đều có được cơ hội cá vuợt long môn, thật ra đây cũng là một cợ hội để đệ tử phái Hoa Sơn kiểm nghiệm thực lực. Mặc đù rất nhiều đệ tử không thể thuộc vào những người được chọn cuối cũng, nhưng sẽ có rất nhiều cợ hội để được tấn cấp lên đệ tử cao tằng hơn.
Tỷ thí chia làm chín cấp bậc, Tỷ thí từ cấp thấp nhất, mỗi cấp bậc chọn ra bốn người tham gia thượng đài quyết đầu. Nói cách khác, nếu như tất cả đệ tử từ cấp thấp nhất tới đệ tử đích truyền cấp cao nhất, thì ít nhất trong một ngày phải có tám lượt Tỷ thí, điều này cơ hồ không có khả năng làm được. Bời Vì đệ tử đằng cấp càng cao thì thực lực càng mạnh. Hơn nữa, dùng khỏe chống mệt, chiếm hết ưu thể.
Nhưng mà mỗi cấp bậc chọn bốn đệ tử tấn cấp, người đại điện tấn cấp có cơ hội bộc lộ tài năng, bởi vậy mỗi người đểu toàn lực chiến đầu, điều này vô tình đã gia tăng cường độ cùng sự hưng phấn của mọi người.
Bốn đại trưửng lão của Hoa Sơn phái còn có chưởng môn chính là năm cây cột chống trời của Hoa Sơn, là căn cơ của Hoa Sơn. Bọn họ lấy Kim, Mộc, Thùy, Hỏa, Thổ ngũ hành sấp xếp vị trí, Kim là chường mộn chính là Lục Thanh Phong, kế tiếp Mộc là trưởng lão Mục Tử Thanh, Thùy trưởng lão Trữ Vô Song, Hỏa là trưởng lão
Hoắc Thành, Thổ là trưởng lão Tôn Chí Quyền.
Lăng Phong là đệ tử đích truyền, căn bản không cần tham gia Tỷ thí ở trước đó, bởi vậy đều ở trong sân quan sát trận Tỷ thí. Không, thật ra là ngắm quân đoàn mỹ nữ của Hoa Sơn.
Sư nương toàn thận phục trang lộng lẫy đoan trang, xinh đẹp trang nhả ngồi ở bên cạnh Lục Thanh Phong, vẽ tươi trẻ tỏa ra bốn phía, phong vận mê người, nhan sắc khuynh thành, cao ráo, tinh tế mãnh mai, trắng nõn, mỗi một tắc thận thể đểu tỏa ra hợi thờ nữ tính.
Phía sau sư nương, tất nhiên là Ðàm Uyển Phượng cực kỳ mê người, khuôn mặt hạt dưa, mày liễu cong cong, mắt phượng trong veo như nước, đôi môi anh đào hồng nhuận, mắt ngọc mày ngài, da thịt như băng tuyết, với vẽ thanh cao mỹ lệ, phong tử vạn chúng, cánh tay trắng nõn từ trong tay áo lộ ra bên ngoài tản mát sức sống thanh xuân bức nhân. Song phong cao vút tựa hồ không chịu được sự bó buộc của tiểu hung y cho nên muốn phá ra ngoài, nhìn qua phong vận mê người thành thục có phằn giống sư nương.
Tạ Lâm Lan bời vì mấy ngày nay được Lăng Phong tưới tắm, mặt máy rực rỡ, thoạt nhìn so với Ðàm Uyển Phượng cũng không có chút nào thua kém. Khuôn mặt trái xoan trắng nõn mềm mại, lông mi như hại mảnh trăng lưỡi liềm, mũi thẳng tinh tế, đôi môi anh đào hồng nhuận đáng yêu, đôi mắt phượng hơi khép, phía trên hai hàng mi khẽ nhấp nháy. Dạ thịt trước ngực nàng trắng nõn, óng ánh như mỡ đông,
hại tòa núi non phì nhiều mềm mại cũng với nhũ câu thâm sâu như Sơn cốc. Toàn thân thon đài đầy đặn, dạ thịt trắng hồng, cũng với y phục trắng như tuyết của Hoa Sơn phải, thoạt nhìn nàng giống như tiên tử trên Hoa Sơn Ngọc Nữ Phong.
Còn Lục Phi Nhi, nàng lại càng giống như một tiểu tiên nữ chốn nhân gian. Mái tóc đen nhánh, đôi mắt quyến rũ ẹ thẹn, môi anh đào như quả anh đào mọng đỏ làm cho người ta muốn cắn một cái, hai mãnh môi nhỏ ngập tràn hương thơm làm cho người ta mê muội. Ðôi ngọc thỏ nõn nà động lòng người tận ra mị lực thanh xuân bất tận, trải qua một thơi gian được Lăng Phong bồi dưỡng, ngày càng trở nên săn
chắc, trắng nõn mượt mà và đàn hồi hơn, nhìn qua như hai đóa tịnh đế liên hoa đang thời nở rộ, theo hơi thở của nàng mà nhẹ nhàng phập phồng lên xuống. Như một nụ hoa sắp nở, vóc người khỏe đẹp, Vóc đáng cận đối, cả người tràn ngập sức sống, mỗi một bộ phận trên người đều tản ra khi tức thanh xuân, mỗi một động tác đều
tràn ngập mê hoặc, nhiệt tình như lửa, xinh đẹp làm người nuốt nước bọt, hơn nữa nàng đối với Lăng Phong chưa bao giờ ra vẽ nhõng nhẽo, mà là đa tình phóng túng, ngoan ngoãn phục tùng, tâm nhản lung linh, hiểu ý người khác, hoạt bát ngây thơ, thuần khiết không tỳ vết giống như con chim nhỏ. Yêu thương nhung nhớ, lơi nói như hoa, mềm mại nhẹ nhàng. Thật sự là một tiểu tiên nữ hiếm có trên đời.
Cho dù nha hoàn Linh Nhi bên người sư nương, hay là những nữ đệ tử nồi bật trong Hoa Sơn phải như Tằn Túc, Tô Ðình đều là những tiêu điểm làm cho người ta chú ý. Nhưng khi tứ đại trưởng lão xuất hiện thì tất cả các ánh mắt đều dời sự chú ý về phía họ. Bời vì hôm nay bọn họ mới là trọng điểm cần chú ý. Ðối với kẽ chỉ thích mỹ nữ như Lăng Phong thế mà vẫn tập trung sự chú ý về tứ đại trưởng lão.
Chi Vì một nguyện nhân, có một nữ trưởng lão trong tứ đại trưởng lão, cũng chính là thệ tử của tiền nhiệm chưởng môn Bạch Thạnh Tùng, mẫu thân của sư nương Bạch Quân Nghi tên là Trữ VÔ Song!
Trữ VÔ Song tuyệt thế không chỉ về kiếm pháp của nàng, mà ba mươi năm trước nàng còn là thiên hạ đệ nhất mỹ nư, mười làm năm sau sư nương Bạch Quân Nghi kế thưa sắc đệp của nàng trờ thành thiện hạ đệ nhất mỹ nhân. Mặc đù đời thứ ba Lục Phi Nhi không phải là thiện hạ đệ nhất mỹ nữ nhưng mà việc được xếp vào trong bốn người đẹp nhất cũng không phải là vấn đề. Bời vậy có thể thấy rằng mỹ nữ thật sự có thể truyền thưa. Ít nhất từ trên người Trữ Vô Song, Lăng Phong thấy có nhiều nét giống với sư nương Bạch Quân Nghi. Phải nói rằng trên người sư nương Bạch Quân Nghi dì truyền rất nhiều ưu điểm từ Trữ Vô Song, Bạch Quân Nghi cũng Trữ Vô Song nhìn thoáng qua giống như chị em sinh đòi. Nhìn qua các nàng không giống như mẹ con, bời Vì Trữ Vô Song bề ngoài chằng khác gì một thiếu phụ thành thục mê người hơn hại mươi tuôi.
Sắc đẹp của Trữ Vô Song không giống phàm nhân, thật là muốn làm người ta ngừng hô hấp, không lơi nào có thể miêu tả. Gương mặt thanh lệ vô cùng, nước da trong suốt như ngọc, đường nét trên mặt tràn ngập mỹ cãm. Con mắt rực rỡ lóng lánh quyển rũ tựa ngận hà, mày liễu cong cong, mũi thẳng thanh tú, đôi môi hồng nhuận mà mềm mại, cái cổ thon đài đẹp như thiên nga. Mỗi động tác phất tay nhấc chận của nàng cũng mang theo vẽ đẹp không gì sánh được, vô tình mà toát ra ngàn vạn phong tình, toàn thân tràn ngập phong vị của một nữ nhận thành thuc.
Trữ Vô Song sinh ra tại Hoa Sơn, hương thụ sự đãi ngộ tốt nhất ở Hoa Sơn, trừ việc tu luyện, nàng cả đời chưa từng phải chịu vật vả, sống an nhàn sung sướng, Vóc dáng đẩy đà, Vóc người thon đài, cao thẳng, eo thon, hương đồn nờ nang, mặt như trăng rằm, da thịt nõn nà trắng như tuyết, đung mạo mỹ lệ trời sinh, phong tư thướt tha, kiều diễm như hoa, mặc đù đã qua tuồi năm mươi nhưng nhìn bề ngoài chỉ giống như một thiểu phu hơn hai mươi tuồi. Ðôi mắt có thần long lanh như thu thùy, dung nhan tuyệt thế như được trơi đất sáng tạo nên, quả thật làm cho Lăng Phong tâm thần ngẩn ngơ.
Trữ Vô Song, Bạch Quân Nghi, Lục Phi Nhi, tồ mẫu tôn ba đời, các nàng sánh đôi cùng nhau, đều có Sắc đẹp tuyệt trằn, khuynh quốc khuynh thành giống như ba Tỷ muội mê người, khó có ai tin rằng các nàng là ba thế hệ, càng thêm không có người nào tin tưởng rằng trong các nàng đã có hai người là thê từ của Lăng Phong, điều này đã nằm ngoài luân lý.
Diễm phúc nhân gian cũng đã ban xuống cho Lăng Phong, nhưng mà hắn còn có được diễm phúc lớn hơn không?
Tỷ thí còn đang tiếp tục, nhưng Lăng Phong không có tâm tư đặt vào trận đầu, trong mắt hắn chỉ có mỹ nữ.
Bốn đệ tử cuối cùng tấn cấp chính là bốn đệ tử, nữ là Tằn Túc, Tô Ðình, còn có nam là Kim Bân, Ngô thần. Bởi vì nhị sư huynh Hà Vĩ Thu đã qua tuồi ba mươi, đã không còn tư cách cách lọt vào những người được trưởng lão lựa chọn. Bởi vậy Tằn Túc, Tô Ðình, Kim Bân, Ngô Thần cùng đệ tử đích truyền của chường môn là Lục Thưa Thiên, Ðàm Uyển Phượng, Vương Bình Hạo, Tạ Lâm Lan, Lục Phi Nhi, Lăng Phong sáu người cũng nhau tiến hành phân tế quyết đấu. Hai đối hai, tứ đại trưởng lão căn cứ vào biểu hiện trong quyết đấu của họ để tiến hành chọn ra người cuối cũng. Mà Tỷ thí đối kháng bằng cách rút thăm.
Ngoài dự đoán của mọi người Lăng Phong lại chính là đối thủ của Ðàm Uyển Phượng, mặt khác tiếp theo chính là Lục Phi Nhi đấu với Vượng Bình Hạo, còn lại ba đội phân biệt là Lục Thừa Thiên với Tằn Túc, Tạ Lâm Lan đầu với Kim Bân, Tô Ðình đấu với Ngô Thần.
Kết quả được thông báo, đệ tử Hoa Sơn phần lớn cũng đã dự đoán được kết quả cuối cũng, Vương Bình Hạo, Lục Thưa Thiên, Tạ Lâm Lan đều không quan tâm đến, mà chú ý nhất chính là trận đầu giữa người có dạnh tiếng vang dội nhất Hoa Sơn đấu với sư tỷ rất mạnh Ðàm Uyển Phượng, kết quả cuối cũng như thế nào, tất cả mọi người đều chờ mong. Mặt khác những trận Tô Ðình với Ngô Thần, năm cặp
triển khai tỳ thí, cũng khó phân thắng bại.Nhưng mà kết quả thường nằm ngoài dự liệu của mọi người. Lăng Phong từng luyện Tiêu Dao ngự nữ tâm kinh cuối cũng đã phát sinh lực lượng cường đại trên
thân thể chúng nữ. Ngay cả Tô Ðình cùng Tằn Túc, mặc đù chỉ cũng Lăng Phong một đêm mây mưa nhưng mà nội kình cũng tăng trưởng, thực lực đại tăng. Tô Ðình chỉ dùng ba mươi chiêu đã đánh bại Ngô Thần. Mặt khác Tằn Túc đối kháng cùng Lục Thưa Thiên thế mà đánh tới ba trăm hiệp. Lục Thưa Thiên sử dụng tới Ðộc Cô cửu kiếm mới có thể phân cao thấp. Mà Tạ Lâm Lan lại thắng lợi càng thêm dể
dàng, đúng năm chiêu đã giành được thắng lợi.
Cuộc chiến giữa Luc Phi Nhi Với Vương Bình Hạo vốn mọi người đều cho rằng Vương Bình Hạo sẽ chiến thắng, kết quả đã ngoài dự liệu của chúng đệ tử, Luc Phi Nhi dùng một bộ Ngoc Nữ Thập Bát Kiếm, mười tám chiệu đã đánh bại Vương Bình Hạo. Nếu như là trước kia, còn có người cho rằng Vương Bình Hạo cố ý bại bởi Luc Phi Nhi, nhưng Vương Binh Hạo thua tới mức quá chật vật, bởi vậy tất cả
Mọi người đều kết luận, đậy là lần toàn thắng của Luc Phi Nhi, con gái của chưởng môn không phải chỉ có hư dạnh. Một đêm này, dường như nữ đệ tử Hoa Sơn phái chiếm hết ưu thế, nạm đệ tử thế mà bị đánh cho hoa rơi nước chảy.
Ngươi điều khiển trận đấu tuyến bố bắt đầu cuộc chiến giữa Lăng Phong Và Ðàm Uyển Phượng. Lúc này toàn trường đều chú ý, đây là trận đầu mà đệ tử Hoa Sơn quan tâm nhất. Sau khi Lăng Phong chiến đấu với Chân Dương Tử của Điểm Thương Sơn cùng Tây Môn Ngạo, uy danh đã Vượt qua Lục Thừa Thiên, người nào là người mạnh nhất trong đệ tử Hoa Sơn, sau trận đầu giữa Lăng Phong cùng Ðàm Uyển Phưựng sẽ có đáp án chính xác.
Ðại chiến hết sức căng thẳng, tất cả mọi người đều ngừng thở.
Trong lòng Lăng Phong vô cũng mâu thuẩn, chính mình tối qua đã đáp ứng với Ðàm Uyển Phượng sẽ chiến thắng, hắn đã không do dự mà hứa hẹn. Bời vì hắn nhìn ra trong Hoa Sơn đệ tử không có người nào là đối thù của hắn, thắng không phải là vấn đề. Nhưng điều hắn không ngờ là mình sẽ phải đối đầu với Ðàm Uyển Phượng.
Nếu như đánh bại nàng chẳng phải sẽ phá đì mộng làm chưởng môn của nàng sao"? Làm sao có thể làm vậy chứ? Bại bời Ðàm Uyển Phượng thì mình không thể thực hiện lời hứa, thắng Ðàm Uyển Phượng vậy thì mình càng thêm có lỗi với nàng!Tiến thối lưỡng nạn, đáng hận là chỉ có thể có một người thắng.
"Ngươì cứ coi tạ là đối thử của ngươi trong trận luận bàn võ công, tới đậy đi!" Ðàm Uyển Phượng mái tóc dài đã bó lại, vung kiếm mĩm cười đứng trước mặt Lăng Phong, nội khí mạnh mẽ xoay tròn giữa sân, Ðàm Uyển Phượng như trờ thành người khác, nắm tay cằm kiếm, làm một chiêu kiếm khởi đầu, nhưng lại tràn ngập sát khí.
Trong lòng Lăng Phong đang do dự, nhưng cũng bắt đầu vung kiếm, chúng đệ tử Hoa Sơn khẩn trương nhìn hai người trong sân, lòng bàn tay Tạ Lâm Lan cùng Lục Phi Nhi đều cảm giác được mồ hôi lạnh đổ ra.
Yêu kiều quát một tiếng, Ðàm Uyển Phượng xuất chiêu đầu tiên
"
Thường Nga Bôn Nguyệt!"
Nàng giống như Hằng Nga đẹp nhất chốn nhân gian, bay lên cao, kiếm vũ đầy trời, giống như lưu tinh xẹt qua, thẳng hướng về phía Lăng Phong.
"Keng …"
Lăng Phong nhẹ vung trường kiếm, trực tiếp đón lấy chiêu kiếm của Ðàm Uyển Phượng! Hai kiếm va chạm vào nhau tạo ra hoa lửa vô cùng chói mắt.
Ðàm Uyển Phượng mĩm cười, trường kiếm khẽ rung, thoát khỏi mũi kiếm của Lăng Phong, đột nhiên lấy công làm thủ, kiếm tàn nhẫn, trùng điệp hướng về phía Lăng Phong chém tới, trường kiếm trong tay theo động tác của chủ nhân mà phát ra những tiếng "ong ong', sát khí bao phù toàn trưởng, Lăng Phong sắp rơi vào thế hạ phong.
Đột nhiên, chiêu kiếm của Lăng Phong trờ nên sắc bén"Phá Kiểm Thức!" Một tiếng ngân rõ ràng vang lên, là một chiêu kiếm không có hoa mỹ, chỉ thấy Lăng Phong hóa thành một cái bóng đột nhiên phóng lên cao mười trượng, rồi hạ xuống, thẳng hướng Ðàm Uyển Phượng phóng tới.
"Tới hay lắm!" Ðàm Uyển Phượng yêu kiểu quát lên, lập tức Xoay mình, Ngọc Nữ kiếm đột nhiên tản ra như hoa mai. Mũi kiếm ở trước mặt vẽ ra mười tám đóa hoa mai, hóa giải chiêu kiếm của Lăng Phong vừa đâm tới.
Haì người tung bay đối đầu, trong khoảnh khắc Lăng Phong cùng Ðàm Uyển Phượng đã qua lại hơn trăm chiêu, lúc này hai người đồng thời gây khó khăn cho đối phượng, mũi kiểm va chạm cùng nhau, tiếp theo lại nghiêng theo hướng đối phương mà vờn quanh.
Đột nhiên, Ðàm Uyển Phượng buông chuôi kiếm, thân thể nhanh chóng chợt lóe sang bên trái, Lăng Phong tựa như tâm y tương thông, vẫn như cũ huy động mũi kiếm đâm về phía trước, chỉ là đâm phải tàn ảnh của Ðàm Uyển Phượng, khi kiếm còn chưa rơì xuống mặt đất thì Ðàm Uyển Phượng đã trờ lại cằm lấy chuôi kiếm, nhẹ nhàng chĩa lên, động tác lưu loát đã chỉ vào trước ngực Lăng Phong.
"A..." Các để tử phát ra một trận kinh hô, thậm chí nhiều nữ đệ tử không dám nhìn cành máu chày nên nhắm chặt mắt lại. Tạ Lâm Lan cũng Lục Phi Nhi, kể cả sư nương trái tim cũng như muốn nhảy ra ngoài.
"Keng..." Một tiếng chỉ thấy một khối mỹ ngọc rơi xuống đất đập Vào tại làm cho mọi người cùng nhìn về trung tâm của trận đấu. Chỉ thấy y phục trước ngực Lăng Phong bị Ðàm Uyển Phượng cắt một khe nhỏ không có tổn thương tới dạ thịt, từ vạt áo Lăng Phong rơi ra một khối mỹ ngọc, đây đúng là khối mỹ ngọc mà hắn lấy được từ mật thất của Bạch Thạnh Tùng.
"Tạ thất bại." Lăng Phong thờ dài nói.
Ðàm Uyển Phượng lại biết người bại là mình, bời vì lúc bản thân buông chuôi kiếm Lăng Phong có cơ hội đánh bại nàng nhưng hắn không làm như vậy, hắn lựa chọn tiếp tục tiến tới, hơn nữa còn đâm tới cái bóng của nàng. Chỉ là Lăng Phong diễn xuất thật quá cao mình, che mắt được tất cả những người có trong hiện trường.
Lăng Phong nói "Ta bại", toàn trưởng đểu thờ dài tiếc nuối, rất hiển nhiên chúng Hoa Sơn đệ tử hi vọng thấy một người làm nên truyền kỳ, đáng tiếc hắn đã bại bời sư tỷ lạnh lùng như băng sơn của họ, điều này ít nhiều cũng làm cho bọn họ cãm thấy tiếc nuối.
Thu hồi kiếm Ðàm Uyển Phượng ung dụng nói: "Có tử sau đó mới có Sinh, Sư đệ luận về kiếm chiêu của ngượi so với ta cũng không có thua kém, mà ngượi thua chỉ vì định lực cũng sức chịu đựng còn chưa đủ, một thời gian nữa chắc chắn ngươi sẽ vuợt qua ta!"
Ðàm Uyển Phượng nói, kỳ thật đó là lời tuyên bố thằng lợi của nàng ta, đương nhiên, Lăng Phong cũng không đì so đo điều này, chỉ cằn mỹ nhân vui, tất cả những điều khác đối với hắn đều không quan trọng. Bây giờ, từ nét mặt vui vẽ của Ðàm Uyển Phượng, Lăng Phong biết mình đã thành công rồi.