Kiêu Thần

Chương 1: Mở đầu



Chương 0: Mở đầu

Ở khu người Hoa nổi tiếng tại thành phố X, nước Y, 99% cư dân là người Hoa. Con đường nhựa phía ngoài chùa Thiên Ninh xám ngắt lạnh lẽo dưới ánh đèn đường, đây đó vài bóng g·ái g·ọi quanh quẩn trong mấy con hẻm xung quanh, họ đứng dưới bóng tối của đám cây ngô đồng nhìn ra, hy vọng đám đàn ông cô đơn không bị tình trạng thời tiết c·hết tiệt này làm mất cảm hứng.

Những kẻ có tiền có lẽ đều vào quán bar hoặc club kiếm gái, hay tới câu lạc bộ thoát y tìm vui. Dù con đường trước chùa Thiên Ninh không bị hơn mười chiếc xe cảnh sát phong tỏa thì trong thời tiết giá lạnh thế này, tình trạng làm ăn của các cô trong hèm cũng cực kì kém cỏi.

Hai người phụ nữ đứng h·út t·huốc dưới tàng cây trong gió lạnh, tàn lửa trên đầu thuốc phần nào xua tan đêm tối, thấp thoáng phản chiếu hai khuôn mặt trẻ trung trát phấn rất dày. Họ mặc áo lông dài màu đỏ lộ ra chiếc cổ trắng ngần tròn trịa, đang nhỏ giọng trò chuyện:

"Xã hội này thật sự không cách nào sống được, nhìn người ta mà phát chán, hai tháng trước một con điếm cũng thường đứng ở chỗ này chẳng biết gặp được vận may chó má thế nào mà được tới khách sạn Bangkok Palace làm gái. Hai tháng trước gặp trên đường, ả khoe ở chỗ đó chỉ cần dùng miệng giúp đàn ông thỏa mãn là kiếm được 680 đồng, nhìn ả hả hê cứ như làm ở Bangkok Palace thì cái lỗ dưới đã được dát vàng không bằng... Để xem đêm nay ả còn tính mạng thoát được vụ này không".

"Mày cho rằng gã lính kia có tìm ả kiếm chuyện không?"

"Lúc g·iết người, ai rảnh mà chú ý đến nhiều chuyện như vậy? Lúc hoàng hôn đường Quán Chùa còn chưa bị phong tỏa, tao vừa lúc qua đó hóng được chuyện, đôi mắt của người đó lộ ra sau tấm màn vài giây... Mày nói xem, hắn muốn g·iết người thì quan tâm quái gì chuyện mày làm gái hay không làm gái?"

"Tao vẫn không tin hắn sẽ g·iết bừa người vô tội, nghe nói hắn chỉ muốn uy h·iếp đám người của cục cảnh sát ở Bangkok Palace, đòi cục cảnh sát cho hắn một lời giải thích..."

"Ai biết được... Hắn cũng bị ép đến đường cùng thôi, nên cố ý chọn một động g·ái đ·iếm để b·ắt c·óc đám chó đen kia, mày biết tại sao không?" (chú thích: chó đen là cách gọi cảnh sát do đồng phục màu đen).

"....."

"Nghe nói gã kia đã từng đi lính mấy năm, dạo trước có lần ban đêm gã đang lái xe về nhà thì gặp một cô gái, cô ta nói b·ị đ·au chân nên hắn tốt bụng chở cô ta đến bệnh viện, ai ngờ bị cảnh sát trị an bắt với tội danh mua b·án d·âm trái phép. Cô ả kia là người cũng nghề với bọn mình nhưng có móc nối với cảnh sát, chuyên giúp cảnh sát "câu cá". Gã lính kiên quyết không nhận tội, nhưng chẳng ăn thua gì, bị chụp ảnh hồ sơ rồi tạm giữ mười lăm ngày, báo cho người nhà đem tiền phạt đến nộp. Gã lính tính tình bảo thủ nên nhất định tới cục cảnh sát đòi giải thích, nhưng nghe nói chỉ là di dân, thuộc loại công dân hạng ba, mày nói cảnh sát sẽ chịu mất thời gian xin lỗi minh oan cho đám công dân hạng ba à? Thế là gã lính này nổi xung, đại khái là sau nhiều ngày chờ đợi bèn chặn đám cảnh sát từng bắt bớ hắn ở Bangkok Palace... Mày nghĩ hắn có ghét lây sang con ả kia không?"

"Hả?"

"Mày thấy mấy thằng khốn đó kém cỏi không, có lẽ chơi gái hăng quá nên bủn rủn hết cả tay chân, bảy người bị một người uy h·iếp mà không hề phản kháng một chút nào, bản tin ngày mai nhất định sẽ vô cùng đặc sắc, tao tốt nghiệp trung học phổ thông xong là vượt biên làm nghề b·án d·âm luôn, từ đó chưa từng đọc thêm một chữ nào, nhưng mai nhất định phải mua mấy tờ báo mới được..."

"Mày biết hắn đưa ra tuyên bố thế nào không?" lại có một gái đứng đường không khách rảnh rỗi đến góp vui "Các người không cho tôi một câu trả lời hợp lý, vậy tôi sẽ cho các người một câu trả lời hợp lý. Nghe sướng vãi ra, chỉ bằng một câu này thì sau này nếu hắn đến kiếm tao, tao sẽ cho chơi miễn phí..."

"Đoàng!"

Một tiếng súng chát chúa xé rách màn đêm yên tĩnh, khiến người ta thót tim.

"Nổ súng, nổ súng rồi!"

Đám g·ái đ·iếm trong hẻm đồng loạt lao ra ngoài đường, nhìn về phía vừa phát ra tiếng súng, háo hức hóng hớt chuyện giật gân nên đều chạy về chỗ đấu súng, sau đó, tiếng súng lại liên tục vang lên, đám gái vừa chạy vừa hỏi nhau:

"Gã lính và đám cảnh sát đang bắn nhau à? Bà mẹ nó chứ, hy vọng gã b·ắn c·hết vài ba tên cảnh sát... Trước đây tao cho mấy thằng đó chơi, chơi xong đến lúc đòi tiền thì chúng nó móc thẻ cảnh sát ra hù, con mẹ nó chứ! Bắn c·hết con mẹ mấy thằng đó đi, giúp tao hả giận!"

Chạy đến gần nơi, đám người Hoa đứng xem bên ngoài khu vực ngăn cách hiện trường đang tức giận hét vào mặt đám cảnh sát canh gác: "Sao phải nổ súng, tại sao phải nổ súng? Hắn đã ném dao ra ngoài, sao các người còn nổ súng? Phải chăng vì hắn bắt giữ cảnh sát các người ở tụ điểm b·án d·âm, lột trần bộ mặt của cảnh sát hay sao?"

"Công dân hạng ba thì không có nhân quyền à?"

"...."

Đám gái đứng đường chạy tới đều không hiểu chuyện gì.

"Tên lính kia b·ị b·ắn c·hết..."

Trong số người được cảnh sát yểm hộ chạy ra khỏi Bangkok Palace, có một lão già tóc vàng mặc quần tây xám người bản địa là công dân hạng nhất, được hai cảnh sát mặc áo giáp chống đạn súng ống đầy đủ kè kè bên cạnh bảo vệ thoát ra ngoài. Đũng quần của lão có vết nước sẫm màu, có lẽ do sợ hãi mà vãi ra, lão vừa chạy vừa nói:

"Phát súng đầu tiên từ ngoài cửa sổ bắn vào, tên lính b·ị b·ắn trúng ngực nhưng có lẽ đi lệch tim nên chưa c·hết, cảnh sát giải cứu con tin xông vào, gã lính hiểu rằng cảnh sát sẽ không để hắn sống sót nên vùng lên g·iết người, hắn chỉ có hai tay trắng nên lao vào b·óp c·ổ, chỉ bụp một cái cổ họng một cái sát đã đứt, đám cảnh sát còn lại đều choáng váng, đến khi hắn g·iết liên tục hai người mới tỉnh hồn nổ súng, gã lính trúng bảy tám phát súng ở cự li gần nhưng vẫn g·iết được hai người nữa mới chịu ngã xuống. Ngã xuống rồi vẫn hung hãn bóp dứt cổ thêm một người nữa, cảnh sát bèn nhất loạt bắn đến khi hết đạn mới dừng tay, gã lính trước khi tắt thở còn cố nói một câu: "Oan có đầu nợ có chủ, tôi không g·iết người lung tung". Con mẹ nó, đúng là sát tinh, ăn mấy phát đạn còn tay không g·iết năm người, nhất định là xuất thân từ lính đặc nhiệm! Thời đại này đụng ai chứ đừng dại mà đụng lính tráng! Nghe nói hắn xuất ngũ xong di dân sang đây được hai năm rồi, kĩ thuật g·iết người đã giảm sút rồi đấy, trời ạ, trời ạ!"
— QUẢNG CÁO —