Kiều Thê Chớ Có Chạy!

Chương 9: Tử Khí - Sinh Nhật Ảm Đạm



Sau đó vài ngày, vào cái thời điểm cuối tiết tiểu mãn, đầu tiết mang chủng, nhiệt độ ẩm dần, mưa liên tục trút xuống, hiếm lắm mới có cái hôm thời tiết tạnh ráo một chút.

-----------------------------------------------------------------------------------------------

Cung Công Chúa

Sáng ngày hôm ấy, Song Tử thức dậy như mọi ngày, không đúng, mọi ngày là cô bị gọi dậy, hôm nay là cô tự mình bật dậy, đương nhiên là sắc mặt không được tốt.

- Hôm nay là một ngày đẹp trời... ngủ không được a...

Song Tử uể oải bước xuống giường, hai nàng nô tì của cô khá là ngạc nhiên, hôm nay không hiểu sao cô lại dậy sớm như thế, nhưng cái sớm ấy là quá đầu giờ thìn, chung quy thì vẫn trễ.

- Công Chúa, ngài nhớ hôm nay là ngày gì không?

- Không nhớ không nhớ...

Song Tử ụp mặt xuống chậu nước, bọt bóng nổi sùng sục lên, hai nô tì của cô lập tức kéo cô ngồi dậy, lấy khăn lau mặt cho cô.


- Công Chúa, hôm nay là sinh thần của ngài đó!

- Sinh cái gì....Hả?? 

Song Tử chợt bừng tỉnh, mới đó thôi mà đã đến sinh nhật của cô rồi ư, Song Tử không kiềm được sự vui mừng liền lập tức đứng dậy reo hò, hai nô tì của cô đi theo cô lâu vậy, vì hiểu được tánh chủ nên cũng không ngăn cản cô.

- Nhưng mà do sai lầm hôm Sắc Phong Thái Tử, ngài bị cấm tổ chức sinh thần rồi ạ.

Song Tử chợt hóa đá, nhắc mới nhớ, hôm cô nài nỉ phụ hoàng đồng ý bỏ qua cho cô, Sư Tử cũng đồng ý cho qua rồi, nhưng đổi lại cô phải từ bỏ tổ chức sinh nhật, nếu không thì cấm túc ba tháng như đã định.

- Công Chúa, ngài đừng buồn, ngài đâu bị cấm xuất cung, chúng ta ra ngoài len tổ chức ha?

Vẫn là hai nàng nô tì đi theo cô hiểu cô nhất, hai nàng là A Tô và A Tư, hai nàng đều có võ, từ nhỏ được giao trọng tránh đi theo hầu hạ Tam Công Chúa. Đi theo nàng công chúa kiêu kì này lâu đến vậy, chả trách được việc họ hiểu cô đến thế.


- Đúng đúng~! Đến Văn Vũ Các, gọi cả cừu nhỏ, có cả đại nương, cả hai ngươi nữa~! Cùng tổ chức sinh thần a~!

Song Tử khoác vai hai nàng nô tì, cả hai nàng liền kéo cô đi tắm, còn phải ăn diện đẹp đẽ nữa, vì hôm nay là sinh nhật cô, A Tô và A Tư quyết định làm cho cô kiểu tóc mới.

....

- Kiểu này khác gì kiểu cũ đâu...?

- Ngài không thấy là búi tóc to hơn sao?

- À ừ...

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Văn Vũ Các

- Ai ya? Hôm nay thế mà lại là sinh nhật của mày rồi?

Bạch Dương ngồi cầm đũa kẹp lấy má Song Tử, đúng là Kim Ngưu nuôi có khác, căng tròn như bánh bao luôn.

- A~~ Tao cũng không ngờ nha....

- Sao lại dẫn thêm Lệnh Hồ Như chi nữa?

Nhắc mới nhớ, không hiểu sao Song Tử lại lôi theo Lệnh Hồ Như đến đây, trước khi đi cô định đến phủ Quốc Sư nói với Thiên Bình một tiếng, sau đó nhận ra hắn chả có miếng trách nhiệm gì đến sinh nhật của cô, nên cô bỏ đi. Lúc quay đi thì thấy Lệnh Hồ Như, nàng ta hỏi cô có việc gì, cô bảo là hôm nay sinh thần cô, nàng liền muốn đi theo, nàng bảo hôm nay cũng là sinh nhật nàng, có trùng hợp thế không, nàng cũng đang định gọi Thiên Bình về việc này, nếu hắn bận thì cô và nàng đi thôi cũng được.


- Nàng bảo hôm nay cũng là sinh nhật nàng.

Song Tử nói nhỏ với Bạch Dương, Lệnh Hồ Như còn đang ngẩn người nhìn khung cảnh ngoài kia, hoàn toàn không chú tâm đến cuộc trò chuyện của hai đứa nó.

- Sinh nhật vui vẻ nha! Tại tao không kịp làm bánh sinh nhật, nên tạm thời là bánh đậu xanh!

Kim Ngưu đặt đĩa bánh xuống, tiểu nhị chỗ cô cũng đem lên vai mọi đồ ăn khác, Bạch Dương nhìn thấy đồ ăn là mắt sáng rực lên, tay định động đũa thì bị Kim Ngưu đánh một cái.

- Không sao hết! Có bọn mày là tao vui rồi!

- Hay là tao nhờ khách chúng mừng sinh nhật mày nha!

- Thôi khỏi, rườm rà lắm, mày ngồi xuống đi, chúng ta cùng dùng bữa!

Song Tử nhanh chóng kéo Kim Ngưu ngồi xuống đối diện cô, rồi chia chén đũa ra, đương nhiên là không quên nước ngọt a, mà làm gì có nước ngọt, vậy uống rượu a~
- Uống nhiều không tốt đâu, uống thì bọn mày ăn ít thôi đấy!

Kim Ngưu đẩy đầu Bạch Dương và Song Tử, cả hai cười vui vẻ nhìn cô, Song Tử kéo A Tô và A Tư cùng ngồi xuống, dù gì cũng đến rồi, hứa cùng đón sinh thần cũng nhau, đương nhiên phải làm trọn vẹn.

- Sinh Nhật Vui Vẻ~!

---------------------------------------------------------------------------

- Diệp Nương, có khách chỉ đích danh tỷ, tỷ mau xuống đi!

Một tiểu nhị chạy lên lầu gọi Kim Ngưu, cô liền đứng dậy, nói không uống nhiều rượu, cô mới là người uống nhiều nhất, Lệnh Hồ Như ngồi cạnh cô đỡ cô đi, không ngờ rằng, đi được mấy bước, tay Kim Ngưu vừa mới chạm vào lan can, lan can lập tức đổ vỡ. Kim Ngưu đẩy Lệnh Hồ Như lên trên, bản thân cô trượt tay rơi xuống dưới lầu.

- Diệp cô nương!

Lệnh Hồ Như với lấy tay Kim Ngưu, nhưng lại không bắt kịp lấy tay nhau, Kim Ngưu rơi đập lưng xuống bàn của một nhóm khách ngay dưới lầu, đầu cô đập phải vò rượu để trên bàn, máu liền tuông ra không ngừng, cô bắt đầu mê man, mắt cảm thấy mờ ảo, rồi cũng nhắm lại.
- Chết...Chết người rồi!

Bạch Dương nhanh chóng chạy xuống lầu, cô đỡ Kim Ngưu dậy xem xét vết thương, Kim Ngưu bị đập ngay phía sau đầu, may là rơi từ lầu hai, tỉ lệ sát thương không cao, Kim Ngưu ngất đi do bị va chạm mạnh, tạm thời không ảnh hưởng đến tính mạng, cô ấy vẫn còn thở kia mà.

- Gọi thái y đi! Sơ cứu vết thương cho nàng! 

Song Tử đứng trên lầu nhìn xuống, thấy Bạch Dương đỡ lấy Kim Ngưu, cô cảm thấy nhẹ lòng một chút, nhưng mà hôm nay là sinh nhật cô, sao chuyện không may như thế này lại sảy ra vậy. Lệnh Hồ Như ngồi thụp xuống ôm mặt khóc, Song Tử trợn tròn mắt nhìn nàng, nàng ta khóc vì cái gì chứ, khóc vì kinh hãi cảnh tượng trước mắt, hay khóc vì nhận ra sai lầm của bản thân, hay là, dùng nước mắt để che dấu nụ cười vậy?

- Lệnh Hồ Như... không lẽ nàng ta ra tay rồi...?
- Là do ta... ta không níu được tay nàng....

Tiếng khóc của Lệnh Hồ Như ngày càng lớn, Song Tử vừa giận liền mềm lòng, tiến lại đỡ nàng ta dậy. Đúng như Thiên Bình từng nói, cô đúng là quá độ lượng rồi, cô chắc chắn nàng ta hại bạn của mình, tại sao còn giúp nàng ta chứ, người như cô, đúng là ngu ngục mà.

- Ngươi là đang khóc tang à?

Lệnh Hồ Như ngước mặt nhìn Song Tử, Song Tử nhìn nàng chằm chằm, gương mặt không có lấy một chút cảm xúc, ánh mắt ấy nhìn nàng là tra hỏi, như sâu bên trong đã định tội được nàng rồi.

- Công Chúa, ta biết ta sai rồi... ngài đừng phán xét ta như thế...

Song Tử quay mặt đi xuống lầu, A Tô và A Tư đi theo cô, bỏ mặc Lệnh Hồ Như ở trên này. Nàng ta ngưng khóc nhìn xuống dưới từ chỗ lan can đổ, thấy Kim Ngưu còn mê man bất tỉnh, nàng ta bỗng nhếch môi cười nhẹ, rồi lại trở về nguyên trạng.
---------------------------------------------------------------------------------------------

Câu chuyện diễn ra sẽ ngày càng có chút máu chó, nội dung sẽ có liên quan đến vụ càn quét biên giới phía Bắc cách đâu 11 năm, và chắc chắn rằng, nhân vật chính nó không chết sớm thế đâu (~¬‿¬)~

--------------------------------------------------------------------------------------------

Chuyên Mục Hằng ngày________

Song Tử: Đại nương... mày dậy đi....tao trả tiền....

Kim Ngưu ( bật dậy ): 5 củ, tiền bồi thường luôn.

Bạch Dương: Thôi nằm xuống đi. Tác giả! Chuyển cảnh!