Ba nhân vật chính trong ảnh là một cô bé khoảng mười lăm, mười sáu tuổi và một bé trai còn ít tuổi hơn, người còn lại chính là Daimian Greyson. Cô bé kia toàn thân trần trụi, hai tay hai chân bị trói chặt vào thành giường, dưới hạ thân còn cắm dương vật giả chạy bằng điện, ánh mắt đờ đẫn vô hồn. Bé trai thậm chí còn thảm hại hơn, trên cổ đeo vòng da, trong miệng nhét ball gag, như súc vật quỳ rạp dưới mặt đất, trên tấm lưng gầy gò trắng xám tràn ngập lằn roi và vết bầm tím.
Tấm ảnh cuối cùng không chụp những cảnh tượng ô uế này nữa, mà là chụp cận mặt đứa bé trai kia, gương mặt non nớt thanh tú ửng hồng, nước mắt nước mũi chảy đầy, đôi mắt trong veo vẫn còn toát ra nét trẻ con khiến người ta vừa nhìn đã kinh hoảng tuyệt vọng.
Trong đó có một vài tấm chụp cả Daimian, hoàn toàn không còn dáng vẻ nghiêm túc chính phái giả tạo như bên ngoài, tâm lý vặn vẹo biến thái bộc lộ rõ trên gương mặt đoan chính càng khiến người ta thêm kinh tởm.
“Daimian Greyson thích SM, nhưng tính cách hắn quá cẩn thận, không dám đến các câu lạc bộ SM, sợ phía câu lạc bộ tiết lộ tin tức thành viên ra ngoài sẽ làm ảnh hưởng đến con đường thăng tiến của bản thân.”
Liv xoay đầu lại, “Vậy nên hắn chọn người ngoại đạo để ra tay?”
Ava gật đầu, “Hai đứa trẻ này là chị em họ, nữ học lớp mười, nam học lớp bảy, trong một lần sau khi tan học bị Daimian đánh thuốc mê bắt cóc về nhà mình nhốt ròng rã suốt một tuần. Sau đó do may mắn nên trốn thoát được, nhưng nghe nói cả hai đều bị ảnh hưởng tâm lý nặng nề, đến bây giờ vẫn không khỏi được.”
Liv tức giận đập mạnh tay xuống vô lăng, khinh thường nghiến răng phun ra hai chữ “Thối nát!”
Lyle giơ bức ảnh trong tay lên, “Những tấm hình này là ai chụp?”
“Nói ra đúng là rất khó tin, nhưng những tấm hình này đều là do tên Daimian nổi tiếng cẩn thận kia tự mình chụp.”
“Có gì mà khó tin. Dân SM đều thích chụp hoặc quay lại những cảnh họ cho là đắt giá, đây gần như không phải ham muốn cá nhân mà là một loại bản tính nội tâm rồi. Tôi dám cá vị Daimian Greyson này tám chín phần là luyến đồng cộng thêm cuồng SM, nhưng vì công việc hằng ngày nên càng kiềm chế lại, cuối cùng lại càng bộc phát ra điên cuồng hơn.”
Lyle và Ava không hẹn mà cùng quay đầu nhìn Liv, ánh mắt cả hai đều vô cùng quỷ dị.
“Cô đúng là hiểu rất rõ mấy thứ này thật. Đang muốn bào chữa cho hắn sao?”
Liv kỳ quái nhìn bọn họ, “Làm gì có chuyện đó. Tôi chỉ đang nghĩ, người như thế phải đem trói chặt lại, không cho ăn cơm không cho bài tiết, thiến luôn đi rồi cắm hai cái gậy rung vào mông làm cho chết luôn đi mới hả dạ!”
Lyle và Ava không nhìn được tưởng tượng một chút, sau đó yên lặng quay đầu đi.
Liv ngồi ở ghế trước vẫn còn đang tiếp tục nhiệt huyết sôi trào: “SM là một phương thức thần thánh cỡ nào, tên cặn bã này lại dám sỉ nhục sự thần thánh của SM, hành vi còn không bằng động vật cấp thấp như thế thì chỉ đáng nhận được sự đối xử như động vật cấp thấp thôi, không băm nát cho chó ăn là may rồi!”
Liv từ trước đến giờ trừ bỏ có hơi biến thái ra thì rất ít khi biểu lộ tâm tình ra ngoài, lần này nhưng càng nói càng hăng say, bộc lộ toàn bộ sự cay nghiệt dành cho tên “đồng đạo bại hoại” dám sỉ nhục SM thần thánh.
“Để tên khốn đó giao cho tôi, tôi phải chơi chết hắn!” Liv nói xong, lại bổ sung thêm, “Miễn phí!”
Liv đồng ý giết người miễn phí, đây là chuyện còn khó tưởng tượng hơn cả việc cô ta đồng ý cứu người. Lyle cùng Ava liếc mắt nhìn nhau, thấy trong mắt đối phương đều là kinh ngạc khó có thể lý giải được.
Quả nhiên không nên động đến tín ngưỡng thần thánh của một người mà….
Cho dù Liv đồng ý làm miễn phí, thậm chí thật sự có khả năng giết chết Daimian, thì Lyle vẫn sẽ không đồng ý. Hắn sẽ khiến Daimian hối hận vì ngày đó đã không giết chết hắn, câu nói này không phải chỉ là nói suông.
Hắn sẽ không để Daimian Greyson được chết dễ dàng như thế. Tên khốn đó có thứ gì quan trọng nhất, hắn sẽ cướp đi tất cả.
***
Kết cấu tổ chức trong Lực lượng đặc biệt rất đơn giản, dưới Tư lệnh là các đặc công cấp cao nắm giữ quyền hạn tối cao, dưới đặc công cấp cao là đặc công cấp trung, mỗi cấp đều chia làm ba bậc, chế độ kiểm tra sát hạch nghiêm ngặt, có đặc công hành động theo tổ đội, có người được phân hành động một mình, không liên hệ, không giao tiếp, cực kỳ bảo mật, hiệu suất rất cao.
Mặc dù loại kết cấu tổ chức đơn giản mà thô bạo này làm phát sinh không ít vấn đề, nhưng bộ máy này đã kéo dài hơn trăm năm, muốn thay đổi cũng không phải chuyện đơn giản.
Sau khi Tư lệnh đương nhiệm bị thay đổi, một sĩ quan tình báo được điều chuyển làm Quyền Tư lệnh tạm thời trong vài ngày. Kết quả bị giật giây từ phía sau, hầu hết đặc công đều không nghe lệnh vị sĩ quan bàn giấy này, hiệu suất hoạt động của lực lượng đặc biệt giảm đi đáng kể. Phía trên hết cách, chỉ có thể tiến hành chọn ra Tư lệnh mới trong số các đặc công cấp cao. Vì biến động nhân lực, hai người bị điều chức, năm đặc công cấp cao hiện chỉ còn lại ba, trong đó có Daimian.
So về lý lịch, năng lực và quan hệ, trong số ba người Daimian Greyson hiển nhiên là ứng cử viên sáng giá nhất. Trong lực lượng đặc biệt hiện giờ các đặc công khác cũng luôn coi Daimian như Tư lệnh, trên cơ bản gần như tất cả mọi người đều ngầm thừa nhận đây sẽ là Tư lệnh mới. Nhưng Daimian là người tính toán chi ly, càng như vậy lại càng thêm cẩn trọng lời ăn tiếng nói.
Ngoài trụ sở của Lực lượng đặc biệt, Lyle ngồi ở ghế phụ đối diện với Liv, “Liệu có nên để qua vài ngày cho hắn nhảy nhót thêm không? Dù sao hiện tại cũng chưa phải thời điểm cao trào nhất, sao không chờ đến lúc hắn sung sướng đến đỉnh điểm rồi cho một đòn kéo thẳng xuống? Cũng không ổn, nếu như tên khốn đó được xác nhận là Tư lệnh kế nhiệm, mấy lão già trong Chính phủ rất có khả năng sẽ nhúng tay đè hết tin tức lại.”
Liv nhướn mày lườm hắn: “Tôi nói này, cậu càng ngày càng dài dòng như đàn bà, léo nha léo nhéo tính đông tính tây cái gì, muốn giết thì cứ cho một phát vào đầu là xong, muốn cho chết dằn vặt thì cứ để tôi xách đi chơi nát hắn ra rồi lại cho một phát, nhanh gọn nhẹ có phải hơn không.”
Lyle cảm thấy phụ nữ trên thế giới này thật ra nên chia làm hai bộ phận, thứ nhất là Liv, thứ hai là những người khác. Nếu người phụ nữ nào cũng giống như Liv, có lẽ đàn ông trên đời đều tình nguyện cong hết.
Hắn cũng lười cùng Liv tranh luận, giơ cổ tay nhìn đồng hồ, thúc giục: “Đừng nói nhiều nữa, đi nhanh đi, Sweetheart sắp về rồi.”
“Cậu bắt Kane đi đâu đấy?”
“Đi ra cửa hàng bánh ngọt ở ngoại ô mua bánh pudding sữa, tính thời gian chắc cũng sắp về đến nơi rồi.”
Liv cầm theo một sấp hồ sơ bước xuống xe, xuống rồi còn cố ý vòng trở lại gõ gõ cửa sổ xe, trào phúng mỉm cười nhìn Lyle: “Chúc mừng cậu đã bước một bước dài tiến vào hàng ngũ những bà vợ của năm.”
Lyle rút kính râm ra đeo lên mặt, chậm rãi hạ kính xe xuống, lộ ra một nụ cười xán lạn, “Đây là cách Sweetheart thể hiện tình yêu với tôi, đừng có ghen tị.”