Kim Đồng

Chương 75: Phiên ngoại 3



Sau khi cuốn “Bản tình ca bất tận” được xuất bản đã tạo được tiếng vang rất lớn.

Trong cuốn tiểu thuyết của mình, Tô Bùi viết về một nhân vật chính dữ dội hơn, đặc biệt hơn, và… bất phàm hơn tất cả những nhân vật chính trong các tác phẩm trước.

Nhiều nhà phê bình đã nhận xét rằng Tô Bùi dồn tình cảm đặc biệt cho nhân vật này khiến anh ta tuy không hoàn hảo nhưng lại chói mắt vô ngần, chỉ cần anh ta xuất hiện thì mọi thứ khác đều thất sắc.

“Mỗi lần nhân vật chính xuất hiện là tôi gần như nín thở.”

“Có cái xung đột bên trong chất hài hòa, một sức sống mãnh liệt, anh ấy chính là linh hồn của câu chuyện.”

Những tác giả kỳ cựu quen biết Tô Bùi đều biết rằng nhân vật chính trong các tác phẩm của anh đều lấy từ một nguyên mẫu có thật. Sau khi đọc xong cuốn sách, nhiều người tinh ý đã xâu chuỗi các chi tiết khác nhau và cuối cùng mọi thứ đều dẫn đến một sự thật – nhân vật chính trong “Bản tình ca bất tận” có một nguyên mẫu, và nguyên mẫu ấy không ai khác chính là người bạn thân của tác giả, Hạ Nhất Minh.

Họ so sánh với quá khứ của Hạ Nhất Minh, với mối quan hệ là bạn thân của Tô Bùi, với những bài phỏng vấn và tin đồn trước đó, các chi tiết ăn khớp đến từng phân một, tất cả đều đều chứng minh cho niềm tin, Tô Bùi viết về Hạ Nhất Minh.

Vốn dĩ chuyện này cũng không lạ lùng gì — tác giả nổi danh viết ra một cuốn tiểu thuyết ăn khách dựa trên người nổi tiếng là chuyện hết sức bình thường.

Nhưng khi lượng tiêu thụ của “Bản tình ca bất tận” tăng lên và nhiều người biết đến cuốn sách hơn, thì những lời bàn tán về nguyên mẫu cũng ngày một đa dạng.

Đã có những bàn tán lệch trọng tâm dần — nhiều người bắt đầu đặt ra câu hỏi rằng liệu người tình bí ẩn của Hạ Nhất Minh có phải sư phụ Tô hay không.

Bởi vì khi Hạ Nhất Minh comeout, anh ta không hề tiết lộ danh tính người yêu của mình. Một người như anh ta chắc chắn không độc thân, vậy nên comeout rõ ràng là hành vi nhằm biểu lộ tình cảm của mình đến người kia.

Trước từng có tin đồn bạn trai của Hạ Nhất Minh là Lý Vân Sinh nên Mimi video mới dốc mạnh vốn đầu tư cho cậu ta như vậy. Nhưng sau đó không lâu, Lý Vân Sinh dính vào một scandal khác, giữa Hạ Nhất Minh và Lý Vân Sinh cũng chẳng có lấy một bức ảnh được săn nào.

Và giờ khi tiểu thuyết của Tô Bùi xuất bản, nó như lời giải đáp cho câu hỏi bấy lâu nay.

Trong tiểu thuyết của Tô Bùi, nhân vật chính mà anh trân trọng nhất là nhân vật sáng chói nhất, chứng tỏ anh dành cho Hạ Nhất Minh tình cảm nhiều thế nào, thậm chí gần như chạm đến ngưỡng của tình yêu.

“Bản tình ca bất tận” – tên cuốn tiểu thuyết như tăng tính thuyết phục cho câu trả lời.

Tô Bùi và Hạ Nhất Minh biết nhau từ thời sinh viên, thân thiết mười mấy năm trời, nên mới là bản tình ca dài bất tận.

Sau đó, nhiều bức ảnh chụp chung giữa họ được tìm thấy trên mạng — có ảnh chụp trong ngày kỷ niệm thành lập trường, có ảnh cùng đi xem phim, có ảnh đi tham gia các bữa tiệc riêng tư, thậm chí có cả ảnh họ dẫn con đi Disney Land!

Ai đó tinh mắt còn soi được trong bài phỏng vấn “Tỷ phú tự thân” của Hạ Nhất Minh, phía sau lưng anh là giá sách xếp đầy các cuốn sách chuyên môn lại lạc ra mấy cuốn tiểu thuyết, và chúng đếu là tiểu thuyết của Tô Bùi.

Còn về Lý Vân Sinh, cậu ta được Tô Bùi chọn để đóng vai chính trong tác phẩm của mình rồi mới được Mimi video ký hợp đồng, điều này cũng hợp lý khi giải thích rằng – Hạ Nhất Minh nể Tô Bùi nên mới đầu tư cho Lý Vân Sinh.

Lúc này đây, người hâm mộ của Hạ Nhất Minh tỏ ra vô cùng thỏa mãn.

Giám đốc Hạ của họ nên là người nặng tình và trọng nghĩa như thế, anh yêu người bạn thân của mình, một tình yêu thủy chung mười mấy năm ròng, mãnh liệt và vĩnh cửu như trong tiểu thuyết.

Họ bùi ngùi khi giám đốc Hạ không phải phải giả vờ làm một tay ăn chơi hoang đàng nữa.

Song, cũng có một bộ phận tỏ ra mất hứng, đa phần họ là những chàng trai thẳng. Họ không muốn tin, mặc dù càng thu thập các dẫn chứng thì càng chứng thực điều đó, nhưng họ vẫn không tin!

“Thẳng nam nào chẳng vậy! Tao với bạn tao cũng thế mà.”

“Bạn bè đi chơi với nhau thì có gì lạ, ủa alo?”

“Vậy mà cũng gọi là một đôi? Chúng mày biết cái đéo gì về tình đồng chí!”

“Chúng mài đừng gắn tag chung thủy cho giám đốc Hạ hộ tao cái. Giám đốc Hạ có gay thì cũng méo thể chung tình với bạn thân mười mấy năm nhé! Tao ạ chúng mài!”

“Hạ Nhất Minh chỉ thích ngủ chơi bời với kiểu tươi mới như Lý Vân Sinh thôi. Thế mà các ông cũng tin?”

“Nghe nói Bách Văn Thâm đang cặp với một em cú có gai mướt lắm, đây là kiểu chơi mới phổ biến của giới nhà giàu dạo gần đây thôi mấy ba.”

“Tao mà là tác giả, có thằng bạn là đại gia, tao cũng lấy nó ra làm nhân vật chính rồi mập mờ ám chỉ chúng tao có gì đó. Bú được tý fame giới giải trí để bán sách mà, thời buổi kinh tế dạo này khó khăn quá.”

Vậy là, trên mạng cái gì cũng có.

Thuyết giám đốc Hạ chung tình và thuyết chiêu trò bán sách của Tô Bùi trở thành hai quan điểm đối lập nhau.

*

Hôm nay, Tô Bùi và Hạ Nhất Minh trở về nhà sau khi ăn tối.

Bích Quy đã đến nhà ông bà ngoại nghỉ cuối tuần, nên hôm nay là thế giới riêng hiếm có của hai người.

Vừa về đến nhà, Tô Bùi đốt nến thơm, mở nước bồn tắm để chuẩn bị ngâm bồn. Dạo gần đây anh mới quen một vài người bạn gay, được họ mách cho mấy cách để thư giãn và tận hưởng.

Mặc dù Hạ Nhất Minh thường chỉ cười nhạt với mấy chiêu trò này, “Tuy chúng ta là đồng tính luyến ái thật nhưng đâu cần phải ngày càng bê đê như thế?”

Đối với căn bệnh trai thẳng chết tiệt thi thoảng lại phát tác của Hạ Nhất Minh này, Tô Bùi miễn bình luận.

“Ừ phải rồi,” – anh vừa cởi quần áo vừa nói, “Chúng ta là hai thằng trai thẳng, chỉ vô tình yêu trúng nhau.”

Hạ Nhất Minh tựa vào tường nhìn anh, “Đúng là thế.”

Tô Bùi ngồi vào bồn tắm, “Em có biết ai thường nói câu đó nhất không? Mấy con bé 14 tuổi đấy.”

Hạ Nhất Minh ngậm miệng.

Tô Bùi dang tay ra, “Em có vào không nào?”

Mặc dù Hạ Nhất Minh vẫn cho rằng đốt nếm thơm trong lúc tắm bê đê chết đi được, nhưng cũng chả dại gì bỏ qua cơ hội hưởng thụ ấy cả.

*

Không lâu sau, bộ phim chuyển thể từ tiểu thuyết của Tô Bùi sắp công chiếu, các chiến dịch quảng bá cũng bắt đầu được khởi động.

Bên phía nhà xuất bản thì tái bản thêm, còn Mimi video thì sắp xếp các cuộc phỏng vấn cho tạp chí.

Một trong số những cuộc phỏng vấn ấy là với tạp chí thời trang, cần phải chụp một bộ ảnh, nhiếp ảnh gia là một người nổi tiếng trong ngành, bộ ảnh do anh ta thực hiện thường chứa nhiều cảm xúc.

Đây là lần đầu tiên Tô Bùi làm việc với một nhiếp ảnh gia tên tuổi như vậy, và anh đã dành cả một buổi chiều ở trong studio. Phía tạp chí rất đề cao bài phỏng vấn này, nhất là phần nhiếp ảnh, họ mang tới 20 bộ trang phục cùng với giầy dép và các phụ kiện để Tô Bùi thay đổi.

Cả ekip vây quanh Tô Bùi, làm tóc, trang điểm, thay đồ, ánh sáng.

Tô Bùi cảm thấy chạy maraton cũng không mệt bở hơi tai đến thế, rốt cuộc anh cũng đồng cảm sâu sắc với công việc người mẫu không dễ dàng gì.

Cũng may là mọi cố gắng đều được đền đáp xứng đáng, các bức ảnh được chụp rất đẹp, nhà biên tập của tạp chí nói rằng có thể chọn ra khá nhiều tấm, bản thân Tô Bùi cũng rất ưng ý.

Sáng hôm sau, trong lúc Tô Bùi sắp xếp các bưu kiện chuyển phát nhanh mà anh nhận được, có sách từ nhà xuất bản, một ít giấy tờ và bản mẫu của tạp chí.

Tô Bùi mở ra xem từng thứ một.

“Ô,” – anh nhìn bản mẫu tạp chí, “Em làm gương mặt trang bìa của số báo này à?”

Vừa hỏi anh vừa nhìn Hạ Nhất Minh.

Cậu đang pha cà phê, bình thản đáp, “Anh không biết à? Em chưa kể với anh ư?”

Tô Bùi ngắm nghía Hạ Nhất Minh trên trang bìa, trầm trồ, “Chưa.”

Đôi khi nhân vật tài chính cũng xuất hiện trên trang bìa của các tạp chí thời trang, và Hạ Nhất Minh đẹp trai như thế thì đương nhiên cũng là con cưng của giới thời trang rồi.

Trên nền xanh thuần túy, Hạ Nhất Minh mặc một chiếc sơ mi kiểu dáng đơn giản, nếu không biết danh tính thì chắc người ta sẽ cho rằng cậu là người mẫu, bởi khí chất lạnh lùng khác hẳn dáng vẻ mưu mô thường thấy của giới doanh nhân.

Thưởng thức trang bìa chán chê rồi Tô Bùi mới mở bên trong tìm đến bài phỏng vấn của mình.

Mở đến trang cần mở, tay anh đột nhiên chững lại, nắm chặt quyển tạp chí.

Hạ Nhất Minh trông thấy phản ứng của anh thì cười hỏi, “Lại làm sao thế?”

Tô Bùi khóa chặt mắt trên tờ tạp chí.

Hai bên trang, bên trái là Hạ Nhất Minh, bên phải là anh.

Hôm đó anh có chụp bức ảnh này, nhiếp ảnh gia lúc ấy chỉ đạo anh, “Đúng, ngồi đó, duỗi chân ra, quay mặt nghiêng ra, thêm chút nữa, rồi, mắt nhìn thẳng.”

Giờ đây, khi được nhìn ở hướng chính diện, anh mới thấy Hạ Nhất Minh ngồi ở trang bên kia đang cười với mình.

Tư thế ngồi giống nhau, phông nền giống nhau, mặt đối mặt, mũi chân gần như chạm mũi chân, nhìn đối phương và mỉm cười.

Gương mặt Tô Bùi hơi ửng nóng.

Anh và cậu từng bàn bạc nhiều lần về ý tưởng công khai nhưng chưa tìm được cách thức.

Hạ Nhất Minh đến bên cạnh nắm tay anh, “Bằng cách này, coi như đã giải quyết xong nhé.”

Tô Bùi “ừ” nhỏ nhẹ.

Anh chẳng biết nên nói gì, chỉ cảm thấy vào buổi sáng ngày hôm nay, cả thế gian đều trở nên tĩnh lặng và mĩ mãn.

Anh thả cuốn tạp chí xuống, choàng tay ôm Hạ Nhất Minh, nghẹn ngào, “Nhất Minh…”

Sau đó chẳng còn âm thanh nào nữa.

Ngoài nụ hôn.

– Kết thúc –