Thiên Đăng thu hồi T-Yosef vào lại bàn tay, ngồi xuống cạnh Mako. Việc trở thành Đấng Cứu Thế của NPC đến quá bất ngờ, khiến cho Thiên Đăng không khỏi bối rối. Thấy anh ngồi mãi mà không nói gì, Mako hỏi khẽ:
- Nhiều hướng đi quá nên anh Wagashi đang cảm thấy mông lung phải không?
Thiên Đăng ừ một tiếng rồi không nói gì nữa, Jong Suk quay đầu lại nói:
- Mông lung cái khỉ gì chứ, cứ làm theo kế hoạch ban đầu thôi, mà tức thật chứ…
- Anh tức cái gì? - Thiên Đăng ngạc nhiên hỏi.
- Khi không mất bà nó mấy trăm ngàn Tango tiền cọc chỗ đền ở Suma, sao không tức được chứ. - Jong Suk làu bàu.
Thiên Đăng mỉm cười:
- Tiền bạc là phù du, kiếm lại mấy hồi, chúng ta đang đi đâu vậy anh Jong Suk?
- Đi đến phụ bản Băng Hoả Đảo, có một cổng vào trên hòn đảo nhỏ trực thuộc lục địa Sigma, còn khoảng 300 km nữa thì đến.
Mako ngớ người:
- Ủa, phụ bản đó là từ cấp 50 đến 55, chúng ta có đánh nổi không?
Dò lại thấy không có chướng ngại vật gì trên suốt hải trình, trời cũng yên và biển cũng lặng, Jong Suk cho tàu vào chế độ chạy tự động rồi ngồi xuống cạnh hai người, gã nói:
- Mình đang ở cấp độ 46, tuy đánh bản sẽ chỉ nhận được 50% kinh nghiệm và vật phẩm, nhưng có còn hơn không, chẳng lẽ cô muốn đi săn quái hay quay lại Tiamo để bọn kia đập mình.
Mako gật đầu, dù sao cũng chỉ còn cách này, nhưng có một vấn đề khá lớn.
- Có điều boss của Băng Hoả Đảo đâu có dễ nuốt, chỉ ba chúng ta có đánh nổi không?
- Tôi chính là người đầu tiên phát hiện ra cơ chế boss của phụ bản này, cô đừng lo, có “vũ khí tối thượng” trong tay thì ngại gì vết bẩn.- Jong Suk vừa nói vừa pha trò làm Thiên Đăng phải bật cười.
Jong Suk nói tiếp:
- Boss của Băng Hoả Đảo ban đầu rất khó, nhưng đó là vì chưa hiểu rõ cơ chế của hai đứa nó…
- Hai đứa? Là hai con boss lận à? - Thiên Đăng hỏi.
Jong Suk gật đâu rồi nói chi tiết:
- Cặp song sinh Cif và Fic là boss của phụ bản này, Cif còn gọi là Băng Chủ, Fic là Hoả Chủ. Trong quá trình đánh phải lưu ý vấn đề máu, sao cho máu của cả hai đều phải đồng thời chạm mốc ở 30%, 50% và cuối cùng là 70%. Nếu làm sai điều này, cả hai con boss sẽ phát cơ chế hủy diệt làm nổ tung cả Băng Hoả Đảo, giết chết toàn bộ người chơi ngay lập tức. Trong trường hợp thực hiện đúng, khi máu của cả hai đều đồng thời chạm xuống mốc 70%, chúng sẽ phát nộ, khi đó cả hai con boss sẽ hợp thể, sức mạnh và tốc độ tăng gấp đôi, không có gì đặc biệt phải lưu ý ở giai đoạn này, cứ thế mà bem nó đến chết, hết phim.
Jong Suk nhìn Thiên Đăng và Mako gật gù, xem ra cả hai đã hiểu rõ, gã ngáp dài:
- Còn 2 tiếng nữa mới đến nơi, Wagashi, cho tôi xin mớ thịt xông khói nhai cho đỡ buồn miệng.
Thiên Đăng cười khì, tưởng chuyện gì, thịt xồn khói thì đầy một túi, anh lấy ra một vốc thịt đưa cho Jong Suk:
- Hai người ở đây, tôi đi vệ sinh một chút.
- Đi “nặng” hay đi “nhẹ”? - Jong Suk vừa bốc thịt nhai ngồm ngoàm vừa hỏi.
- Anh hỏi làm gì? - Thiên Đăng ngạc nhiên hỏi lại hắn, cha này hơi vô duyên.
Jong Suk nhún vai:
- Với “gà mới” thì dù là “gà tây cứu thế” hay “gà tây vĩ đại” cũng phải nhớ canh thời gian cho chuẩn giữa thực tế và trong trò chơi. Một giờ trong này tương đương với hai phút rưỡi ngoài thực tế, chúng ta còn 2 tiếng nữa sẽ đến nơi, vì vậy thực tế anh chỉ có 5 phút để “làm việc” riêng, nhớ canh cho chuẩn, hai đứa tôi không chờ lâu được đâu.
Thiên Đăng bật cười, thì ra là chuyện này, anh gật đầu ra vẻ đã hiểu. Mako nhìn thấy ánh mắt xanh biếc của Thiên Đăng liền trở nên vô hồn, hiển nhiên đã gỡ nón điều khiển ra khỏi đầu. Thiên Đăng vừa treo tài khoản xong, nhìn đồng hồ thấy đang điểm đúng 4 giờ chiều, chạy vội vào nhà vệ sinh. Xong xuôi, nhìn lại đồng hồ thấy mới có 4 giờ 4 phút, Thiên Đăng uống vội hết nửa chai nước suối trên bàn rồi ngồi xuống ghế, cầm chiếc nón điều khiển trên tay, anh tặc lưỡi tự nhủ:
- Đi vệ sinh mà cũng phải canh giờ, khổ thật…
Thiên Đăng mỉm cười, không ngờ lúc trước cười ông bạn cùng phòng, bây giờ mình cũng hành động y chang như nó.
Nhìn thấy Thiên Đăng cử động, ánh mắt có thần trở lại, Mako cười khúc khích nói:
- Chào mừng bạn hữu Wagashi đã hoàn thành công việc vĩ đại rất đúng giờ.
Không thấy Jong Suk ở đâu, Thiên Đăng hỏi:
- Pháp sư vĩ đại đi đâu mất rồi?
- Đến nơi rồi, pháp sư vĩ đại bảo trị liệu sư vĩ đại cứ ở yên trên tàu, để cho pháp sư vĩ đại đi neo tàu. - Mako cười lớn đáp.
Thiên Đăng nhìn quanh, tàu đã cập vào một bãi đá lớn, bên trên có một hàng cây to, chắc khoẻ. Đúng lúc này nghe tiếng Jong Suk gọi:
- Mako, Wagashi vào game lại chưa, xuống đi, tôi neo tàu xong rồi.
Thiên Đăng ới lên thật to để Jong Suk biết mình đã quay lại, xong anh hỏi nhỏ Mako trước khi xuống tàu:
- Hình như thằng cha này thay đổi thái độ với cô, giọng nói có vẻ lịch sự và dịu dàng hơn hẳn.
Mako cười khúc khích, chẳng lẽ đi kể huỵch toẹt cho anh chàng Wagashi này biết gã kia thay đổi thái độ là vì đang sợ mình, như thế không hay lắm. Cả hai nhảy xuống tàu, thấy Jong Suk đứng kế bên một chiếc cây to, đang kiểm tra lại nút thắt của sợi dây thừng lớn dùng để neo chiếc tàu. Thấy nút thắt đã chắc chắn, Jong Suk hài lòng tự cười thoả mãn, ngẩng đầu lên thấy hai người kia đã xuống tàu, hắn cất tiếng:
- Đi thôi, cô Mako và “con gà cứu thế”, cổng vào phụ bản cách đây 2 cây số.
Nói xong hắn liền đi xăm xăm một mạch dẫn đường, Mako và Thiên Đăng đi sát phía sau. Thiên Đăng chợt hỏi:
- Mình để tàu ở đó không sợ người khác lấy mất sao?
Jong Suk quay đầu lại, cười khinh bỉ:
- Con gà, tàu cùi bắp bán được có mấy đồng ai mà thèm lấy. Huống chi đảo này phải đến đây bằng tàu, nó lấy tàu của mình thì mình lấy lại của nó, còn không thì đốn gỗ làm bè, chịu khó chèo tay vào đảo lớn.
Thiên Đăng à ừ cho qua chuyện, rõ ràng cha nội này nói chuyện với mình vẫn bổ bã như trước, chỉ có đổi thái độ lịch sự hẳn ra với Mako mà thôi.