Kiểm kê xong tất cả vật phẩm, Lê Minh xếp bằng ngồi xuống, bắt đầu tập luyện Văn Thù chú.
Sau nửa ngày, biến thứ nhất trong ba biến của Văn Thù chú đã được Lê Minh luyện thành đến trình độ sơ cấp. Tay phải cậu cầm một thanh Hỏa Kiếm[1] trên thân lại mờ mờ ảo ảo có thêm Tam Nhẫn Giáp[2].
Lê Minh không vui mừng hay tự đắc. Tiếp tục nhập tâm, cố gắng luyện thành hai biến còn lại.
Một tuần trôi qua, hôm nay là ngày thứ bảy kể từ khi Lê Minh đóng cửa tu luyện. Khi mặt trời đã lên đến đỉnh núi, Lê Minh mới mở mắt ra. Người cậu bây giờ trông như một tôn phật lớn, kim quang lấp lánh. Chân đạp ảo ảnh thú Kỳ Lân, tay cầm tháp Siêu Độ.
Ánh mắt Lê Minh sáng lên, cảm nhận thế giới xung quanh thật khác lạ. Trí tuệ theo việc cậu ta luyện thành ba biến của Văn Thù chú được nâng cao, những vấn đề trước đây còn khó hiểu đối với cậu bây giờ phần nào đã có thể tự tìm ra lời giải.