Ký Chủ Của Ta Là Ác Ma

Chương 3: Thiên Kim Hào Môn Đừng Hắc Hóa 1





Lúc này Nhiễm Bạch đang ở đâu?
Cô đang ở trong không gian hệ thống.
Phong Lạc cùng Nhiễm Bạch mắt to trừng mắt nhỏ, đưa mắt nhìn nhau.
Phong Lạc: "..."
Nhiễm Bạch: "..."
Phong Lạc lúc này nội tâm tan vỡ,
WHAT? Sao nó lại bị buộc định với nhân loại này rồi?
Nhiễm Bạch nhìn con mèo nhỏ trước mặt, toàn thân tuyết trắng, mắt to, con ngươi màu xanh lam óng ánh giống như là bảo thạch, lỗ tai nhọn, cái đuôi hơi rủ xuống.
"Ta muốn quay về."
Phong Lạc ".


.

." Nó còn muốn để cô quay về hơn, nó cũng không muốn khế ước với một kí chủ biến thái, vừa nghĩ tới Nhiễm Bạch trong tay cầm cặp mắt máu me đầm đìa, lông toàn thân Phong Lạc đều dựng ngược lên.
Nhưng là, Boos quy định, trừ phi kí chủ tử vong, nếu không không thể đổi kí chủ.
"Làm sao mà cô lại có thể khế ước với tôi?" Phong Lạc khó mà tin nổi hỏi.
Thanh âm non nớt hiện ra trong đầu Nhiễm Bạch, đôi mắt màu máu của Nhiễm Bạch huyết hiện lên một tia mờ mịt, cô không biết nó, "Khế ước? Ta không biết."
Bất quá, con mèo này là chủng loại gì, sao lại giống như cô, không có hô hấp và nhiệt độ cơ thể vậy.
Phong Lạc hít sâu một hơi, nó cảm giác nghe được âm thanh đau khổ của mình đang vang vọng.
"Khụ khụ, kí chủ, cô hãy nghe cho kỹ.

Tôi là hệ thống 003 của cục quản lý thiên đạo, tên là Phong Lạc.

Bởi vì cô đã cùng tôi khế ước, cần xuyên qua ba ngàn vị diện để hoàn thành nhiệm vụ."
"Ta không muốn." Nhiễm Bạch không chút do dự cự tuyệt đến.

Cô mới không muốn đâu, cô vừa mới tỉnh, còn muốn đi chơi cho chán đã.
"Cái gì?" Phong Lạc nghe nói, lập tức xù lông."đi cùng với tôi có rất nhiều chỗ tốt, sao cô có thể từ chối."
"Ta không muốn." bên trong đồng tử máu của Nhiễm Bạch hiện lên một tia lệ khí, thật là phiền phức, muốn giết.
Sau đó, thời gian lặng yên lưu chuyển, mà không gian bên trong ――
Gà bay chó chạy.
"Meoooo! Meo...eoooo!" Phong Lạc ở trong không gian hệ thống chật vật chạy thục mạng.
Mà Nhiễm Bạch kiên nhẫn dùng máu bắn ra công kích Phong Lạc.
Huhuhu, nó không dám khiêu khích kí chủ nữa.
Mà sâu trong mắt Nhiễm Bạch hiện lên một tia lạnh lẽo, là cái gì giống loài đâu? Căn bản tổn thương nó không đến sinh mệnh.

"Đừng đừng đừng, kí chủ, có biện pháp để quay về."
"Là gì?" Nhiễm Bạch đem máu thu hồi, lại khôi phục dáng vẻ thuần lương vô hại.
"Chỉ cần túc chủ hoàn thành nhiệm vụ, góp đủ điểm tích lũy, liền có thể thoát khỏi cục quản lý thời không." Phong Lạc vội vàng nói.
"Nói như vậy, vẫn là muốn ta làm nhiệm vụ hả." Nhiễm Bạch ngồi ở trong không gian, hai tay nâng khuôn mặt nhỏ, lộ ra vẻ ngốc manh đáng yêu.
Mà Phong Lạc, ha ha, ngốc manh cái đầu cô!
"Vị diện bên trong có rất nhiều đồ chơi vui, ăn ngon, mà lại có rất nhiều người có mắt đẹp hơn so với người bình thường rất nhiều."
"Hoá ra là vậy―― "
"Vậy ta liền đi chơi đùa một chút." Nhiễm Bạch miễn cưỡng lui bước, ghét bỏ nói.
Phong Lạc thở dài một hơi, "Ba ngàn vị diện, oán niệm bừa bãi tàn phá, chủ yếu bởi vì người ngoài xâm nhập, cướp đi hết toàn bộ vận khí số mệnh của người khác.

Mà kí chủ cần làm, chính là đem kẻ xâm nhập này xoát giá trị thù hận đến một trăm rồi đem nó hủy diệt, cũng để cho người bị cướp đoạt kia cả đời an ổn, giải quyết hết những nguy hiểm cất giấu.

Mà nhiệm vụ sau khi hoàn thành, kẻ ngoại lai kia liền tùy cô xử lý."
"Người bị cướp vận khí số mệnh có con mắt đẹp không?" Nhiễm Bạch đột nhiên tuôn ra một vấn đề như vậy.
Ý cười của Phong Lạc cứng đờ,
"Người có vận khí số mệnh không thể động! ! !"
"Ồ." Nhiễm Bạch vô tội lên tiếng.
Bên trong không gian trống rỗng đột nhiên xuất hiện từng chuỗi số liệu,
Tên: ? ? ?
Tuổi tác: ? ? ?
Chủng tộc: ? ? ?
Đẳng cấp: 0
Trí lực: ? ? ?
Vũ lực: ? ? ?

Kỹ năng: ? ? ?
Ba lô: Không
Danh hiệu: Không
Điểm tích lũy: 0
Phong Lạc mặt không biểu tình nhìn số liệu,
Hmmmmmmmm- rốt cuộc kí chủ của nó là ai?
Nhiễm Bạch nhìn màn hình màu lam trước mặt: "Không đúng."
Tên: Nhiễm Bạch
Đẳng cấp: 0
Ba lô: Không
Danh hiệu: Không
Điểm tích lũy: 0
"Ừm, là như vậy." Nhiễm Bạch cao hứng nhìn màn hình, cặp mắt hoa đào cong thành trăng khuyết.
Phong Lạc trợn mắt há mồm nhìn, nuốt nước miếng một cái
Sao kí chủ có thể thay đổi số liệu?
Kí chủ của nó thật ngang ngược.
"Bắt đầu nhiệm vụ đi." Phong Lạc cảm thấy, nó phải tỉnh táo một chút.
"Được, lát nữa gặp lại." Nhiễm Bạch phất phất tay với Phong Lạc, trong mắt xẹt qua vài tia hưng phấn.