Mã Gia Kỳ ngồi một bên nhìn Đinh Trình Hâm nấu ăn đến khó chịu cả người, nếu không đến đây, Mã Gia Kỳ cũng không biết Đinh Trình Hâm lúc nấu ăn lại chật vật thế này, làm cá thì xém cắt vào tay, tới công đoạn chiên cả lại càng bất ốn hơn .
Cho đến khi bắt đầu lật cá, Mã Gia Kỳ khó chịu đi tới giật phăng đôi đũa trên tay cậu, thuần thục cầm lấy dụng cụ nhà bếp , lật con cá đáng thương lại một cái hoàn hảo .
Đinh Trình Hâm nhìn một màn thế này , ngạc nhiên hỏi .
Cậu sao thế ?Cậu đứng qua một bên đi, dầu văng trúng bây giờ , về sau tôi dạy cậu .Đinh Trình Hâm mắt sáng bừng, phấn khích hỏi lại. Phúc lợi to lớn đột nhiên kéo đến, Đinh Trình Hâm cần xác nhận lại một chút.
- Thật sao ?
Mã Gia Kỳ gật gật đầu, đẩy Đinh Trình Hâm đứng xa chảo dầu hơn một chút, lấy cho cậu một cái ghế để ngồi gần đó, Đinh Trình Hâm ngoan ngoãn ngồi đó nhìn Mã Gia Kỳ nấu ăn .
Lục Tiểu Hinh nhìn một màn này , trực tiếp phát sáng hết công suất, chỗ này còn chỗ cho cậu ta chen vào không nhỉ? Lục Tiểu Hinh thấy mình ở đây có chút dư thừa , đi qua nói nhỏ với Đinh Trình Hâm vài điều rồi bỏ đi . (
- Tôi thấy cậu không cần theo đuổi nữa , tỏ tình luôn là vừa rồi . !
Đinh Trình Hâm nào có nghe lọt tai câu nào, cậu đang tập trung nhìn người mình thích nấu ăn trước mắt, những thứ bên ngoài đó chỉ là phù du, không quan trọng để cậu để ý tới nó .
Cứ thế buổi học nấu ăn của Đinh Trình Hâm hôm nay lại thành một màn phát cơm chó cho cả đám ở câu lạc bộ ,
Đinh Trình Hâm ngồi yên một lát lại lục tục chạy đến hỏi Mã Gia Kỳ cẩn giúp lặt vặt gì không, nấu có thể cậu không biết, nhưng lặt rau , rửa rau nấu cơm cậu vẫn có thể làm .
Mã Gia Kỳ cũng đồng Ý , lần Đinh Trình Hâm tới nhà anh chơi, Đinh Trình Hâm cũng đứng cạnh giúp Mã Gia Kỳ việc vặt, việc này không gây khó cho cậu được .
Những người trong câu lạc bộ nhìn thấy một màn, người nấu người giúp, xung quanh bong bóng màu hồng của tình yêu đã bay phấp phới khắp nơi , có người không nhịn được chụp một tấm. Thầm cảm thán cái tình yêu mập mờ này quá đáng yêu .
Sau khi nấu xong hết mọi thứ, bày đồ ăn ra một bàn, Mã Gia Kỳ khách khí mời mọi người trong câu lạc bộ tới ăn chung, dù sao cũng là mượn chỗ của người ta từ nãy đến giờ .
Mọi người tuy có chút ngại, nhưng vẫn háo hức chạy tới ăn thử, đồ ăn của học bá nấu, nhất định phải ăn .
Có người ăn thử xong, cảm thán thốt lên
- Học bá à, cậu đúng là toàn năng, học giỏi mà nấu ăn cũng giỏi.
Người khen được khen là Mã Gia Kỳ nhưng người nức mũi là Đinh Trình Hâm , cậu không nhịn được bồi thêm mấy câu. Mã Gia Kỳ cái gì cũng giỏi , giỏi nhất là khiến trái tim Đinh Trình Hâm loạn nhịp đấy .
Còn phải nói sao, không chỉ thế, Mã ca còn chơi bóng rổ cừ lắm đó .Còn có ..Mã Gia Kỳ kế bên thấy cậu lại định nói thêm gì đó, nhanh chóng gắp cho Đinh Trình Hâm thêm mấy miếng đồ ăn , chặn lại lời Đinh Trình Hâm sắp nói .
- Cho cậu, lo ăn đi bạn học Đinh .
Lục Tiếu Hinh ở cạnh đó cũng bồi thêm vài lời, trêu chọc Đinh Trình Hâm .
- Phải đó, người ta là khen Gia Kỳ, cậu không cần tự hào đến thế nha Trình Hâm .
Đinh Trình Hâm ăn miếng đồ ăn Mã Gia Kỳ gắp cho, ngại ngùng cúi đầu, nhận ra hình như mình hơi lộ liễu rồi.
Lúc rời khỏi câu lạc bộ , trời cũng đã nhá nhem tối , Đinh Trình Hâm mới ăn no xong , muốn đi dạo một chút cho tiêu cơm , Mã Gia Kỳ cũng đồng ý, hai người lan man lại đi tới khu chợ đêm. Kí ức đột nhiên ùa về , Đinh Trình Hâm lên tiếng .
- Mã ca , cậu nhớ chỗ này không ?
Mã Gia Kỳ trầm ngâm , đây là nơi lần thứ hai Mã Gia Kỳ gặp Đinh Trình Hâm, lần đó anh đang đi dạo chợ đêm ở
Trùng Khánh, không quen đường lối, là Đinh Trình Hâm dân anh đi khắp nơi, miệng cứ luyên thuyền mấy thứ trên trời dưới đất .
- Nhớ, lần đó , phải cảm ơn bạn học Đinh đã làm hướng dẫn viên cho tôi .
Đinh Trình Hâm cười cười, nhanh thật, mới ngày nào, cậu chỉ gặp Mã Gia Kỳ lần đầu trên chuyến xe buýt, chẳng mấy chốc đã qua mấy tháng, hai người lại có thể làm bạn cùng bàn, bàn cùng phòng, Mã Gia Kỳ còn là đối tượng cậu đang theo đuổi .
Nghĩ tới đây , Đinh Trình Hâm đột nhiên to gan lớn mật, dừng bước , ngẩng đầu hỏi Mã Gia Kỳ .
- Mã ca , hiện tại ...cậu có người mình thích chưa ?
Như thời gian chợt ngưng lại, Đinh Trình Hâm mím môi, đợi chờ câu trả lời, Mã Gia Kỳ khẽ lên tiếng, lại bị lấn át bởi tiếng , nhạc linh đình đột nhiên nổi lên.
Đinh Trình Hâm bịt tai, hỏi lại
- Cậu nói gì thế ?
Mã Gia Kỳ nghĩ nghĩ gì đó, lắc lắc đầu , cúi người ghé sát tai Đinh Trình Hâm thì thầm.
- Về sau sẽ nói cho cậu biết .
Hôm nay có nhạc hội, tiếng nhạc lớn nổi lên, náo động hết một khu, dòng người ngày càng đông đúc, chen chúc một hồi, Đinh Trình Hâm lọt thỏm vào vòng tay Mã Gia Kỳ . Anh cũng không tránh né, vòng tay đẩy cậu lại gần mình, từ từ đi ra khỏi đám đông .
Lúc trở về, Đinh Trình Hâm đã thấm mệt, bước đi càng ngày càng chậm, đến cùng không muốn đi nữa, ngồi thụp xuống, Mã Gia Kỳ thấy người bên cạnh đột nhiên dừng bước thì dừng theo, quay người thấy người kia ngồi chồm hổm tay ôm chân ngước đầu nhìn anh .
- Mã ca , tớ mỏi chân.
Mã Gia Kỳ đương nhiên hiểu Đinh Trình Hâm muốn gì, chỉ là muốn hỏi lại, muốn Đinh Trình Hâm trực tiếp nói ra .
Thì sao ?Cõng tớ .Mã Gia Kỳ đạt được câu trả lời ưng ý , nối hứng trêu chọc cậu .
- Tôi không cõng thì sao ?
Đinh Trình Hâm không kiêng không nể gì ,ngồi bẹp xuống đất, đe doạ .
- Tớ sẽ ngồi đây , la hét ầm ĩ để coi cậu đối đáp mọi người thế nào .
Đinh Trình Hâm giở ra bộ mặt dương dương tự đắc nhìn Mã Gia Kỳ. Anh chỉ bật cười, đi lại chỗ Đinh Trình Hâm quay người khụy gối xuống .
- Lên đi , tiểu tổ tông .
Đinh Trình Hâm thích thú trèo lên lưng Mã Gia Kỳ , tận hưởng cảm giác được người mình thích cõng tuy không phải lần đầu, nhưng lần này khác, Mã Gia Kỳ không còn miễn cưỡng mới cõng cậu như hai lần trước nữa . Có lẽ là đã có thiện cảm hơn với cậu rồi đi