[Kỳ Hâm] Cùng Nhau Đi Hết Thanh Xuân

Chương 66



Nghiêm Hạo Tường ở đó ăn cùng Lưu Diệu Văn và Tống Á Hiên cơm chiều, xong thì trở về kia túc xá, Hạ Tuấn Lâm mất một lúc sau mới trở về, Quân Hạo còn đặc biệt tiền cậu tới tận cửa, lúc đó , Nghiêm Hạo Tường vừa tắm ra, vừa định đi ra thì nghe được cuộc trò chuyện của Hạ Tuấn Lâm cùng Quân Hạo .

Cậu ta xoa xoa đầu Hạ Tuấn Lâm, luyến tiếc chưa muốn rời đi .

- Hạ nhi , thật không muốn xa cậu chút nào ?

Hạ Tuấn Lâm cười cười , nắm lấy tay Quân Hạo xoa xoa an ủi .

Ngày mai cũng ta vẫn gặp nhau mà .Hạ nhi , hay là , em kêu bạn cùng phòng của em đổi phòng với anh đi, như vậy chúng ta có thể bên nhau mỗi ngày .Hạ Tuấn Lâm nghe xong đề nghị này , khó xử nhìn Quân Hạo . Từ trước đến nay , dù là ở đâu hay làm gì , Hạ Tuấn Lâm cùng Nghiêm Hạo Tường luôn ở chung một phòng với nhau. Lại nói, chuyện này Lâm cũng cần hỏi ý

Nghiêm Hạo Tường , không thể tùy ý quyết định được .

Hạ Tuấn Lâm thì khó xử, Nghiêm Hạo Tường lại là một trạng thái khác, có thể nói là hoảng sợ đi, vì chỉ khi Hạ Tuấn Lâm gật đầu, thì ngày cả tư cách làm bạn cùng phòng, và cả khoảng thời gian riêng tư cùng Hạ Tuấn Lâm đều không còn .

Đại não trì trệ khiến Nghiêm Hạo Tường sơ sảy đụng trúng cánh cửa, khiến nó kêu lên một tiếng, thu hút sự chú ý của cả Hạ Tuấn Lâm và Quân Hạo đang đứng ở đó .

Hạ Tuấn Lâm thấy Nghiêm Hạo Tường có gì đó không ổn, nhanh chóng chạy lại đỡ. Bàn tay Hạ Tuấn Lâm đặt trên cánh tay Nghiêm Hạo Tường lặng lẽ bị cậu chàng tách ra .

- Tuấn Lâm , tớ không sao. 2

Nghe hai từ " Tuấn Lâm " khiến Hạ Tuấn Lâm có chút khựng lại, trước nay, Nghiêm Hạo Tường rất ít khi gọi Hạ Tuấn Lâm là "Tuấn Lâm" đa phần đều gọi là "Hạ nhi" hoặc là "Hạ" .

Nghiêm Hạo Tường sau khi gạt tay Hạ Tuấn Lâm ra liền đi đến giường mình ngồi, Quân Hạo từ nãy đến giờ không có vào phòng, chỉ đứng ngoài cửa nhìn vào, cậu ta hướng tới Nghiêm Hạo Tường gật đầu chào hỏi,

Nghiêm Hạo Tường cũng theo phép lịch sự mà chào lại .

Còn Hạ Tuấn Lâm sau khi nhận thức ra Nghiêm Hạo Tường chẳng có vấn đề gì, liền chạy ra nói lời tạm biệt với

Quân Hạo , sẵn trả lời cho câu hỏi khi nãy.



- Chuyện chuyển phòng, có lẽ không cần đâu, bạn cùng phòng của em chỉ có thể là Nghiêm Hạo Tường thôi, em quen rồi .

Quân Hạo không nói gì hết, chỉ xoa đầu Hạ Tuấn Lâm để tạm biệt, sau đó liền rời đi tức khắc, Hạ Tuấn Lâm sau khi tạm biệt Quân Hạo trở vào, Nghiêm Hạo Tường đã ngồi vào bàn làm bài tập .

Sau khi Hạ Tuấn Lâm từ phòng tắm trở ra, Nghiêm Hạo Tường sau một khoảng thời gian đấu trí với bản thân, cuối cùng vẫn không chịu được mà hỏi Hạ Tuấn Lâm .

- Ừm , Tuấn Lâm , tớ có thể hỏi cậu cái này không ?

Hạ Tuấn Lâm đang lao tóc, cũng dừng lại, quay qua nhìn Nghiêm Hạo Tường, nói .

-Muốn hỏi gì cứ hỏi đi , Hạo Tường à , tớ và cậu đâu có xa lạ đến thế .

Nghiêm Hạo Tường ngẫm nghĩ một lát, cố soạn ra một câu hỏi hết sức tự nhiên .

- Khi nãy, tớ vô tình nghe được, hình như Quân Hạo muốn đổi phòng với tớ ?

Hạ Tuấn Lâm gật đầu , chờ Nghiêm Hạo Tường nói tiếp .

Nếu như cậu muốn, tớ ....Nghiêm Hạo Tường , cậu làm sao hả ?Tớ, tớ sẽ chuyển đi .Hạ Tuấn Lâm cầm cái khăn quăng thắng vào mặt Nghiêm Hạo Tường .

- Tớ không có đồng ý đâu ngốc ạ, cậu nghĩ cái gì đấy .

Nghiêm Hạo Tường cầm lấy cái khăn ra khỏi mặt mình, ánh mắt không giấu nối sự vui mừng, cậu chàng không kìm được hỏi lại .

- Thật sao , tớ tưởng cậu đồng ý rồi .

Hạ Tuấn Lâm thở dài .



- Tớ không có tuyệt tình đến mức, vừa có người yêu đã không cần cậu bạn trúc mã của tớ đâu, trừ khi cậu không cần tớ nữa thôi .

Nghiêm Hạo Tường lắc đầu , trả lời một câu chắc nịch .

- Sẽ không .

Vào mấy ngày sau đó, trong lúc Nghiêm Hạo Tường chờ Hạ Tuấn Lâm tắm xong để cùng nhau làm bài tập , điện thoại Nghiêm Hạo Tường đột nhiên có tin nhắn từ người lạ .

" Nghiêm Hạo Tường, tôi là Quân Hạo, cậu có thể ra công viên gần trường không ? Tôi có chút chuyện cần nói với cậu , đừng cho Hạ nhi biết "

Nghiêm Hạo Tường đọc xong, nghĩ ngợi một lát cũng quyết định đi, trước khi đi còn không quên nói với Hạ Tuấn Lâm ở trong phòng tắm

- Tớ ra ngoài một chút , khi nào về sẽ mua bánh kem nhỏ cho cậu .

Lúc Nghiêm Hạo Tường đến nói , dù trên người chỉ mặc đồ ngủ , khoác thêm một chiếc áo khoác ở ngoài , nhưng gương mặt ngũ quan sắc sảo , vẫn cảm thấy Nghiêm Hạo Tường không tầm thường chút nào , khí chất toả ra cứ như một thiếu gia , mà chẳng cần nói , Nghiêm Hạo Tường quả thật là một thiếu gia , hàng thật giá thật .

Quân Hạo nhìn thấy Nghiêm Hạo Tường đi tới , cố ý nhích qua nhường chỗ cho cậu chàng ngồi , cậu ta đưa lon nước đã mua sẵn cho Nghiêm Hạo Tường .

Nghiêm Hạo Tường nhận lấy để sang một bên .

- Tôi không có thói quen uống đồ ngọt vào buổi tối .

Quân Hạo gật gật đầu, vào thẳng vấn đề .

- Cậu rất thân với Hạ nhi à?

Nghiêm Hạo Tường không giấu diếm, thẳng thắn thừa nhận .

Ừm, chúng tôi cùng nhau lớn lên, hai gia đình cũng xem như là thân thiết .Cậu... thích Hạ nhi nhí? - Quân Hạo hỏi .