La Bàn Vận Mệnh

Chương 461: La bàn cấp mười tám



Thế giới trong tháp biến hóa tùy tâm. Tâm niệm Dương Thiên Vấn vừa động, bất luận địa hình, sông núi gì đều có thể biến hóa ra ngoài. Ở trong tĩnh cốc Vân Sơn có một tòa phủ đệ xinh đẹp, tọa lạc trên một đảo nổi của sơn cốc.

Không gian tiên phủ đã bị Dương Thiên Vấn phá hủy. Từ nay về sau, tòa tiên phủ này liền đã trở thành một phủ đệ bình thường trong Thời không bảo tháp. Mà vào thời điểm này, linh khí tinh khiết trong tháp cũng đã dần dần thay thế yêu cầu khí tiên linh của Dương Thiên Vấn mà trong tiên phủ vẫn chưa đạt tới.

Thời không bảo tháp là một trong mười bảo vật của Thần giới. Nó ngoại trừ nghịch chuyển thời không, quan trọng nhất là, nó căn bản không cần luyện hóa hoàn toàn. Nếu mở ra tầng thứ nhất của bảo tháp, liền đại biểu cho việc sở hữu được tòa bảo tháp này. Trừ khi chủ nhân tử vong, nếu không cho dù chỉ còn một tia tàn hồn thì tòa bảo tháp này cũng vẫn xem là có chủ. Cho dù là chúa tể lấy được cũng không có cách gì sở hữu nó.

Cho nên, chỉ cần Dương Thiên Vấn không chết, tòa bảo tháp này sẽ là vật tư hữu vĩnh viễn thuộc về Dương Thiên Vấn. Hơn nữa với công năng ngụy trang biến hóa của bảo tháp, thì cường đại hơn xa so với tiên phủ. Chỉ cần trốn vào trong, thượng vị thần bình thường căn bản không thể tìm được tung tích của bảo tháp. Hơn nữa theo thực lực của Dương Thiên Vấn gia tăng, loại công năng này của bảo tháp cũng sẽ càng ngày càng mạnh.

Dương Thiên Vấn còn nhớ, kẻ chỉ dẫn la bàn đã từng nói qua, trước khi chưa mở được cấp mười tám của la bàn, ngàn vạn lần không thể phi thăng Thần giới. Nguyên nhân này đến tột cùng là sao, Dương Thiên Vấn cũng không hiểu, nhưng điều này không quan trọng. Có câu tục ngữ là, không nghe lời người già, có hại ở trước mắt. Lý trí của Dương Thiên Vấn lựa chọn tin tưởng.

La bàn cấp mười tám đúng là khó khăn hơn cấp mười bảy không biết bao nhiêu lần. Hiện giờ cho dù là đẩy nhẹ một ô, cũng phải có lực ngàn cân. Loại lực lượng này theo việc càng ngày càng nhiều ô vuông di động thì đang gia tăng không ngừng.

Rốt cuộc, tốn thời gian gần một ngàn năm, Dương Thiên Vấn rốt cuộc đẩy xong ô cuối cùng, thật ra hóa giải chân chính không cần mất nhiều thời gian như vậy, chỉ là thời gian tự hỏi luôn chiếm phần lớn. Mỗi nguyện vọng của Dương Thiên Vấn đều là dùng sự lao động vất vả của mình mà đạt được.

Cũng may là có tòa Thời không bảo tháp. Một ngàn năm trong tháp, chỉ là một năm ở bên ngoài. Kế hoạch chừng ngàn năm thì phi thăng của Dương Thiên Vấn trước kia là tuyệt đối chính xác.

Hào quang la bàn quen thuộc bắn ra, một thân ảnh xuất hiện ở trước mắt Dương Thiên Vấn. Chính là kẻ chỉ dẫn la bàn. Hắn nhìn bốn phía, lộ ra một nụ cười, mở miệng nói: "Chúc mừng ngươi, có tòa bảo tháp này, tốc độ ngươi leo lên đỉnh phong sẽ đề cao rất nhiều đó".

"Cám ơn". Dương Thiên Vấn cũng lộ ra một nụ cười vui vẻ.

"Cấp mười tám của la bàn, là một hố ngăn của la bàn vận mệnh, khó khăn của nó sẽ đề cao gấp mười lần. Từ nay về sau mỗi nguyện vọng đều có được uy năng lớn lao, ngươi phải thận trọng". Kẻ chỉ dẫn la bàn hiếm thấy mà nói nghiêm túc.

Dương Thiên Vấn nghe xong, trong lòng căng thẳng. Hình như kẻ chỉ dẫn la bàn trong thoại có thoại. Hiển nhiên là cho bản thân ám chỉ nào đó. Nhưng Dương Thiên Vấn cũng không mở miệng hỏi, mà lại hỏi một vấn đề khác: "Ngươi có thể trả lời ta, sao nhất định phải mở ra phong ấn tầng thứ mười tám của la bàn mới có thể phi thăng không? "

"Rất đơn giản, bởi vì thiên địa dị biến! Cho dù là Thời không bảo tháp cũng không ngăn được thiên địa dị biến lúc la bàn biến hóa tầng mười chín. Như vậy tất sẽ dẫn tới tai họa cực lớn. Ngươi nghĩ thử đi, nếu ngươi đang ở Thần giới, thiên địa dị biến lúc la bàn biến hóa, tất sẽ đưa tới chú ý của đa số thần nhân. Đặc biệt là những cường giả chân chính của Thần giới". Kẻ chỉ dẫn la bàn cười mở miệng nói.

"Ngài là nói..". Dương Thiên Vấn là một người thông minh, tất nhiên hiểu chuyện mà kẻ chỉ dẫn la bàn nói là một chuyện nghiêm trọng như thế nào.

Thiên địa dị biến, cho dù là kẻ ngu cũng sẽ biết là có bảo vật xuất thế. Dương Thiên Vấn nghĩ đến nếu bản thân quả thật ở Thần giới dẫn phát thiên địa dị biến, như vậy sẽ có vô số thần nhân vọt tới, còn là người cấp bậc Thần vương Thần hoàng. Người ta chỉ cần một đầu ngón tay liền có thể bắn chết bản thân, chạy cũng không có chỗ chạy. Dương Thiên Vấn nghĩ thầm, quả nhiên là: không nghe lời người già sẽ có hại ở trước mắt. May mà bản thân không cuồng vọng tự đại phi thăng Thần giới. Sau này phải càng cẩn thận hơn. Con đường tu hành, gian nan hiểm trở, hơi không cẩn thận đều có thể đưa tới họa sát thân.

"Được rồi. Biến hóa của la bàn, ngươi sau này tất biết. Bây giờ hỏi ra ba nghi vấn cùng với nguyện vọng cấp mười tám của ngươi đi! " Kẻ chỉ dẫn la bàn mỉm cười nói.

"Ta muốn biết ấn ký truy tung trên người ta giải trừ như thế nào? " Dương Thiên Vấn lười đi đến cầu người. Cầu người không bằng cầu mình.

"Ấn ký truy tung của Long tộc là một trong Mật thuật truyền thừa của Long tộc, chỉ cần cảnh giới người bị thi thuật không vượt qua người thi thuật, chỉ cần ở cùng một thế giới, cho dù ngươi ẩn núp ở trong á không gian, cũng sẽ bị truy tung. Phương pháp phá giải rất đơn giản. Chỉ cần cảnh giới của ngươi vượt qua người thi thuật, vậy thì ấn ký này sẽ tự sụp đổ". Kẻ chỉ dẫn la bàn mở miệng nói. "Thật ra, bây giờ ngươi có Thời không bảo tháp, so với của ngươi tiên phủ mà nói, nó có thể che đậy ấn ký truy tung của ngươi".

Dương Thiên Vấn nhẹ gật đầu bừng tỉnh đại ngộ, tỏ ý đã hiểu. Thì ra là thế. May mà không ngốc tìm tộc trưởng của Long tộc tới. Nếu không không chừng sẽ đưa tới phiền toái không cần thiết.

"Ta muốn biết khỏa Linh Nguyên Tiên Tinh tinh ta đi qua lần trước sao lại biến mất vậy?" Dương Thiên Vấn mở miệng hỏi. Thật ra sau khi trở về, khôi phục tới trạng thái đỉnh phong, Dương Thiên Vấn đã từng đi tìm qua, nhưng nơi đó là một mảnh hư không mênh mông, không có mây mù che phủ, càng không có tinh hệ nhỏ kia. Một tinh hệ nhỏ cũng không thấy.

"Rất đơn giản. Bởi vì lúc truyền tống ngươi từ trong Thần điện kia tới Long giới, đã biến mất lúc đó. Về phần nó ở chỗ nào, đây là một vấn đề khác. Ngươi muốn biết không? " Kẻ chỉ dẫn la bàn nói.

Dương Thiên Vấn suy nghĩ cẩn thận một chút, cuối cùng vẫn không nhịn được mà khẽ gật đầu: "Muốn".

"Ta tìm thử xem. Ồ. Bây giờ nó đã không còn ở giới tiên, ma, yêu. Mà là ở một thế giới song song với giới tiên, ma, yêu". Kẻ chỉ dẫn la bàn mở miệng trả lời.

Dương Thiên Vấn ngây người. Nếu như chỉ là hạ giới, vậy rất dễ dàng. Bởi vì không gian hạ giới là dùng quang điểm để định vị. Nhưng nếu muốn xuyên qua thế giới song song, vậy liền khó. Không định vị không gian chuẩn xác, căn bản không thể nào làm được. Trừ khi dùng nguyện vọng cấp mười tám. Nhưng Dương Thiên Vấn mới không điên tới mức này.

"Đưa ra nguyện vọng thứ mười tám của ngươi đi! " Kẻ chỉ dẫn la bàn khẽ cười nói.

"Giữ lại đã". Dương Thiên Vấn nghĩ một lát rồi nói. Dù sao sắp phi thăng Thần giới, giữ lại nguyện vọng này, ở Thần giới cũng sẽ quá lo lắng.

" Được. Miếng thần phù thứ mười tám. Ồ. Không ngờ là thần phù bình hành. Ha ha. Vận khí của ngươi không tệ". Nói xong cũng hóa thành hư ảnh biến mất.

La bàn bắt đầu biến hóa mãnh liệt. Loại biến hóa này rất khó hình dung. Ừm. Nếu thật muốn hình dung, có thể nói thế này, trước kia la bàn là một khối ghép phẳng. Khó khăn sẽ theo sự đề cao của cấp bậc mà đề cao theo. Bây giờ kích cỡ của la bàn không có biến hóa, nhưng lại cao cấp hơn một chút. Mặt phẳng biến thành lập thể!

Dương Thiên Vấn có chút bó tay. Đây là một khối la bàn sao? Nhìn mặt ngoài hình như không có bao nhiêu biến hóa. Phù văn bên ngoài ngược lại nhiều hơn một miếng. Thần phù bình hành. Nghe tên liền có thể đoán được. Nó hẳn là pháp tắc bình hành trong mười đại pháp tắc. Đối với Dương Thiên Vấn mà nói, tác dụng của thần phù bình hành này vẫn chưa rõ, cần phải tìm hiểu kỹ càng một phen.

Nhưng bây giờ căn bản không có thời gian. Bởi vì cổ thiên địa dị biến mãnh liệt này, là theo biến hóa của la bàn mà biến hóa. Hơn nữa càng biến hóa càng mãnh liệt.

Kịch liệt đến độ cường giả cả giới tiên, ma, yêu đều cảm nhận được. Thậm chí cả vũ trụ đều bị ảnh hưởng đến. Mà là người khởi xướng, Dương Thiên Vấn càng cảm thụ sâu sắc, sự biến hóa của thiên địa, đó thực không phải sức người có thể chịu đựng.

Dương Thiên Vấn để mặc la bàn biến hóa ở trong Thời không bảo tháp. Mà bản thân hắn thì từ trong tháp đi ra, lẳng lặng thưởng thức loại hiện tượng thiên văn kỳ dị do thiên địa báo trước này, không khỏi cảm ngộ thêm mấy phần.

Chính lúc này, đã có người bay về phía này. Dương Thiên Vấn cuối cùng cũng hiểu sao kẻ chỉ dẫn la bàn muốn mình không nên phi thăng trước khi giải phong ấn cấp mười tám. Bởi vì dị biến sau cấp mười tám này thật sự quá lớn. Cho dù là cách một thế giới bảo tháp, cũng vẫn có thể dẫn tới biến hóa của giới tiên, ma, yêu. Thế giới trong bảo tháp dù sao cũng không phải là thế giới trong mặt vũ trụ. Cho dù là muốn ngăn cản cũng không ngăn cản được. Bạn đang xem tại Truyện FULL - thegioitruyen.com

Tinh vực tự do đúng là chỗ chứa rồng. Trước sau chỉ mới một canh giờ, đã có hai mươi mấy vị cường giả cấp tôn, cường giả cấp đế tính bằng đơn vị hàng nghìn chạy tới.

Dương Thiên Vấn đã sớm biết mắt thấy là thật, tai nghe là giả. Cường giả cấp tôn mặc dù rất khó đột phá, nhưng cao thủ cấp đế ở giới tiên, ma, yêu khổng lồ như thế thì vô số. Cao thủ cấp tôn dù ít thế nào cũng có một hạn độ. Xem ra chứng kiến được ở hành trình Vẫn Thần tinh vực lần trước, cũng là toàn bộ giới tiên, ma, yêu. Không thể nói, chỉ là một góc băng sơn của giới tiên, yêu mà thôi.

Người càng ngày càng nhiều, thiên địa dị biến vẫn chưa dừng lại.

Chính vào lúc này, mấy người quen Nguyên Hỏa tiên tôn xuất hiện. Xem ra lúc thiên tài địa bảo xuất thế, không ai có thể nhịn được loại hấp dẫn trí mạng này.

"Ơ. Thiên Vấn, ngươi cũng ở đây à. Ngươi đã đến bao lâu rồi? " Nguyên Hỏa tiên tôn cũng nhìn thấy Dương Thiên Vấn, cười ha hả đi tới. "Tiểu tử ngươi cái gì cũng tốt, chỉ là thích chơi trò mất tích".

Dương Thiên Vấn liếc xéo một cái, thở dài: "Ta van ngươi. Ta muốn tu luyện mà. Bế quan không cần thời gian sao? "Dừng một lát, lại tiếp tục nói: "Ta là người đến đầu tiên".

"Ồ? Được chỗ tốt gì?" Nụ cười Nguyên Hỏa tiên tôn khựng lại, nhưng ngay sau đó lại tò mò hỏi.

"Nếu ta nói không, ngươi tin không? " Dương Thiên Vấn lộ ra một nụ cười ý vị thâm trường, trả lời.

"Tin. Đương nhiên tin. Nếu lấy được chỗ tốt, thì đã sớm rời đi, còn ở chỗ này làm gì? Hơn nữa, hiện giờ dị biến còn chưa chấm dứt, liền đại biểu là dị bảo này còn chưa xuất thế". Nguyên Hỏa tiên tôn gật đầu đáp. Sau đó nghĩ một lát lại mở miệng nói: "Lát nữa, nếu như dị bảo xuất hiện, chúng ta hợp tác đi. Ừm. Yêu cầu của ta không cao, nếu ngươi được, sau khi luyện hóa, cho ta nhìn kỹ một lần là được".