La Bàn Vận Mệnh

Chương 548: Thương Lang Thần vương



Ngược lại Dương Thiên Vấn vẫn có vài phần ngượng ngùng. Nếu quả thật có duyên, cũng không thể nói là ăn cơm bao. Chẳng qua là bây giờ Dương Thiên Vấn thật sự không có tâm tư suy nghĩ về những cái đó.

"Đi, đến chỗ ở của ta nhìn một cái?" Thương Lang Tiên Tôn đứng dậy nói. Nguồn tại http://Truyện FULL

"Tốt, mời ngài." Dương Thiên Vấn tự nhiên sẽ không trì hoãn.

Dương Thiên Vấn đi theo sau lưng Thương Lang Tiên Tôn, đi ra ngoài tửu trang. Vừa đi, Thương Lang Tiên Tôn còn vừa nói: "Lại nói tiếp thật sự là trùng hợp. Lão phu rất ít khi đến tửu trang, lần này ngược lại là nhất thời cao hứng.".

Dương Thiên Vấn hiểu rõ. Loại sự tình duyên phận này thật là kỳ diệu. Hữu duyên thiên lí năng tương ngộ, những lời này thật sự không phải là nói nhảm.

Hai người không đón xe ngựa, mà là vừa đi vừa nói chuyện. Dương Thiên Vấn không khỏi hiểu rõ hơn một ít đối với Hách Đông đảo. Hách Đông đảo nhìn qua trông giống như là đảo hoang, kỳ thật, nơi đây mới là một trong trung tâm kinh tế chính thức ở Thần giới, như một khối bánh ngọt to, bị tất cả các thế lực chia cắt.

Đương nhiên, có thể ở chỗ này kiếm một chén canh, đều là chính thức là một thế lực lớn, có danh tiếng ở đại lục, không người không biết. Trên Thiên Nguyên đại lục, có thể thiết lập chỗ đứng ở trên đảo cũng chỉ có hai thương minh, số còn lại cũng không đủ tư cách. Trong hai thương minh này một chính là Long Phượng thương minh, điều này cũng làm cho Dương Thiên Vấn hiểu rõ gia tộc của tên mập mạp có bao nhiêu năng lực.

Thương Lang Tiên Tôn dẫn Dương Thiên Vấn vào một tửu trang nhỏ trang hoàng tinh xảo khác. Điều này làm cho Dương Thiên Vấn có chút nghi hoặc. Sao mới ra khỏi một tửu trang, lại tiến tửu trang nữa? Chẳng lẽ tửu trang lớn kia chỉ là chi nhánh, tửu trang này mới là tổng điếm hay sao? --.

-----.

"Ha ha. Đây là tiểu điếm lão phu lập nghiệp lúc đầu. Về sau một mực giữ lại. Lão phu bố trí một phen ở chỗ này." Thương Lang nói xong, dẫn Dương Thiên Vấn vào hậu viện. Trong hậu viện tửu trang này bầy đặt rất nhiều mà hũ rượu nhiều năm tuổi, bố trí ở trong trận pháp. Dương Thiên Vấn nhìn chằm chằm vào những trận pháp kia, rốt cục phát hiện một ít huyền bí.

Trận thế này tựa hồ cũng không thuộc về bất kỳ cái nào trong cửu trận đạo. Nhưng không thể phủ nhận nó vô cùng huyền diệu, bao hàm toàn diện. Nhưng Dương Thiên Vấn sửng sốt khi hắn không thể nhìn ra tác dụng của trận pháp!

Thương Lang Tiên Tôn phát hiện Dương Thiên Vấn đang ngó chừng trận pháp, cũng không ngăn cản hắn, cũng không lên tiếng quấy rầy, chỉ lẳng lặng đứng yên ở một bên cùng đợi.

Đích xác nhìn không ra. Nhưng trận pháp này làm cho người ta có một cảm giác giống như đã từng quen biết. Điều này làm cho Dương Thiên Vấn không biết nguyên nhân.

Dương Thiên Vấn có xu hướng loại trận pháp diễn biến theo kiểu Hóa hình đại trận thủy phong hỏa. Loại này trận pháp có lực phá hoại với lực sát thương vượt quá tưởng tượng. Hơn nữa bao hàm quỹ tích vận chuyển Thiên Đạo. Bình thường, ngoại trừ cường lực từ bên ngoài thì không thể bị phá. Đây là khẳng định chính là Thập tuyệt đại trận. Ai dám nói có thể hoàn toàn phá vỡ một trận pháp? Thật sự muốn phá, cũng chỉ có thể tiêu diệt người chủ trận mà không phải là chính thức "Phá" trận trên ý nghĩa. Loại trận pháp này tuy huyền ảo nhưng ứng dụng bình thường không nhiều lắm, còn không có được dùng nhiều như Tụ Linh Trận pháp, hơn nữa có tác dụng rất tốt. Mà trận pháp bày ở trong viện tử này tựa hồ như là một trận pháp thường dùng, không có lực sát thương với lực phá hoại. Điểm này, Dương Thiên Vấn rất tin tưởng vào ánh mắt của mình. Bất luận trận pháp nào có lực sát thương với lực phá hoại hay không, mình tuyệt đối có thể liếc mắt mà nhìn ra. Dù sao mình cũng là chuyên gia ở trong phương diện này mà.

Nhưng thuật nghiệp có chuyên nghiên cứu. Dương Thiên Vấn, với loại trận pháp thường dùng, nói thí dụ như Đại Tụ Linh Trận, Truyện Tống Trận các loại trận pháp này, có nghiên cứu các loại phụ trợ trận pháp kỳ diệu hiệu quả. Đến dựa lộ ra hơi yếu một ít. Bố trí cũng không phải khó. Bởi vì bày trận loại vật này nhất pháp tức thì vạn pháp thông. Có phương pháp bố trí. Có thể dễ dàng bố trí, nhưng cũng là trận pháp hiệu quả. Không biết có bao nhiêu loại. Dương Thiên Vấn mặt khác trận pháp lĩnh vực còn không làm được không trận không nhìn được mà trình độ.

Trong trận pháp thiên hạ, không thể dùng số đếm tính toán, bởi vì cái gọi là nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật. Thiên hạ Trận Pháp Sư đều đang theo đuổi cực hạn "Nhất ", mà không phải "Vạn" phiền phức.

"Dương tiểu tử, ngươi xem ra khỏi cái gì sao?" Thương Lang Tiên Tôn đợi một hồi lâu, mới mở miệng hỏi.

Dương Thiên Vấn đứng tại nguyên chỗ, nhìn chằm chằm những trận pháp nhìn hồi lâu, mới cau mày, không dám khẳng định, lại có chút khó tin nói: "Cái này, đây là thời gian?" Dương Thiên Vấn nói ra một cái tên. Nếu như không phải hắn có được Thời không bảo tháp, lại trải qua tứ phương bảo tháp ở Minh Nguyệt bí cảnh, cảm nhận được cùng loại cảm giác, Dương Thiên Vấn căn bản không dám suy nghĩ về phương diện này.

Thương Lang Tiên Tôn lộ ra ánh mắt tán thưởng với kinh ngạc, nhẹ giọng nói: "Đúng vậy, chính là thời gian! Qua nhiều năm như vậy, ngươi là người thứ nhất có thể ở trong thời gian ngắn ngủn nhìn ra ảo diệu bên trong." Trong lòng ông ta vui mừng như nào thì không cần phải nói. Tuy bên trong tiên phủ có để lại trận đạo trước kia chính bản thân mình cảm ngộ, thế nhưng học trận cũng cần có thiên phú cực thượng thừa. Dù là còn cảm ngộ của tiền nhân, gặp phải một kẻ không có khiếu, ngu xuẩn thì cũng vô dụng thôi. Mà năm qua đi, cảm ngộ trận đạo để lại trong tiên phủ đã sớm không được Thương Lang Tiên Tôn nhìn ở trong mắt, bởi vì hiện tại cấp bậc của ông ta so với năm đó rất cao! Hầu như chỉ còn nửa bước nữa là đạt tới đỉnh cao, cao hơn nửa cấp so với xuất thần nhập hóa. Nhưng Dương Thiên Vấn có thể nhìn ra huyền diệu của trận này, đã nói lên tu vi trận đạo của Dương Thiên Vấn cũng không kém bao nhiêu so với mình.

"Tiền bối, ngài tu luyện pháp tắc thời gian?" Dương Thiên Vấn phỏng đoán mà hỏi thăm.

"Ah, ngươi cũng đoán được điều này sao?" Ngược lại Thương Lang Tiên Tôn có chút bất ngờ, chỉ là ông ta cũng không giấu diếm.

"Kỳ thật không khó đoán, có thể khống chế trận pháp thời gian, ta cũng chỉ có thể suy nghĩ về phương diện kia." Dương Thiên Vấn bình tĩnh đáp. Đây là sự thật, có lẽ có không ít người tu luyện pháp tắc thời gian, thế nhưng người có thể sáng chế trận pháp khống chế thời gian bực này, tuyệt đối là một trong vạn người.

"Chúng ta đi thôi." Thương Lang Tiên Tôn cũng không lộ ra vẻ kiêu ngạo hoặc tự hào, phảng phất hết thảy đều rất bình thường.

Dương Thiên Vấn đi theo Thương Lang Tiên Tôn tới một đình nghỉ mát. Trong đình cũng không có cái gì hết. Ồ, có một tòa Truyện Tống Trận. Dương Thiên Vấn đã hiểu rõ, thảo nào Thương Lang Tiên Tôn mang chính mình tới nơi này, thì ra là dùng Truyện Tống Trận.

Thương Lang Tiên Tôn cũng không hề kiêng kị Dương Thiên Vấn, ra tay bố trí một phen, muốn khởi động trận pháp, chứng kiến Dương Thiên Vấn vẫn còn đứng ở đằng xa, nhẹ giọng cười nói: "Còn không mau đi qua?".

Thân hình Dương Thiên Vấn lóe lên, tiến vào Truyện Tống Trận --.

----------.

Hào quang hiện lên, Dương Thiên Vấn với Thương Lang Tiên Tôn xuất hiện ở trong một rừng trúc, mấy con đường u tối nối thẳng vào trong núi sâu, rừng thẳm. Bên kia cách đó không xa có một cái hồ nhỏ, bên hồ xây dựng một ngôi nhà nhỏ bằng trúc.

"Ngài thực sự ở nơi này!" Dương Thiên Vấn hỏi. Những năm gần đây, có nhiều nhiều cung điện, Sơn trang hào hoa hơn. Ngôi nhà trúc nhỏ đơn giản, thanh nhã này, ngược lại vẫn có thể xem là một cảm thụ khác. Vốn Dương Thiên Vấn nghĩ Thương Lang Tiên Tôn ít nhất cũng ở trong biệt phủ xa hoa.

"Ha ha... Đến trình độ này của chúng ta, ở gần với tự nhiên hơn rất có tác dụng." Thương Lang Tiên Tôn nhẹ giọng nói ra.

"Hỏi một câu mạo phạm, tu vi hiện tại của ngài..." Dương Thiên Vấn có chút không có ý tứ, nhưng lại cực độ hiếu kỳ.

"Ha ha, ngươi thật muốn biết?" Thương Lang Tiên Tôn mở trừng hai mắt nói.

"Ừ!" Dương Thiên Vấn gật đầu.

"Ừ, nói thật chính là Thần Vương cảnh giới" Thương Lang Tiên Tôn bình thản trả lời, vừa dẫn theo Dương Thiên Vấn đi về hướng tiểu trúc.

Dương Thiên Vấn sửng sốt một chút rồi lập tức trở lại bình thường. Một nhân vật truyền kỳ như Thương Lang Tiên Tôn, ngàn vạn năm để đạt tới cảnh giới này là rất bình thường. Chỉ có điều Dương Thiên Vấn lại biết rõ, Thần vương tu luyện pháp tắc thời gian, tuyệt đối cường đại hơn nhiều so với Thần vương bình thường! Đặc biệt là Thương Lang Tiên Tôn, ồ, cần phải sửa gọi là Thương Lang Thần vương còn là một vị kỳ tài nghiên cứu trận đạo.

Thương Lang Thần vương rất hài lòng với phản ứng của Dương Thiên Vấn, ông ta đẩy ra cửa tiểu trúc và nói: "Tùy tiện ngồi đi.".

Dương Thiên Vấn liếc nhìn chung quanh. Bên trong tiểu trúc rất thanh nhã, chỉ có mấy tấm tranh sơn thủy, một ít sách về trận đạo."Ngồi đi." Nói xong Thương Lang Thần Vương đi đến ngăn tủ góc tường, lấy ra rượu ngon cất giữ đã lâu: "Có muốn nếm thử báu vật của ta không?" --.

-----.

Nửa tháng trôi qua, Dương Thiên Vấn trôi qua cũng không tệ. Hắn có thể ở chỗ này nung đúc tâm tính, rời xa phiền não hồng trần. Mấy ngày qua, Dương Thiên Vấn cùng Thương Lang Thần Vương luận bàn trận đạo, mới hiểu rõ: nếu như không dựa vào những thượng cổ kỳ trận kia, bản thân mình ở lĩnh vực trận đạo, căn bản kém xa Thương Lang Thần Vương. Đồng thời những ngày này, hắn cũng thu được không nhỏ lợi ích.

Thương Lang Thần Vương rất vui mừng, thiên tài của Dương Thiên Vấn vượt ra khỏi sức tưởng tượng của ông ta. Ở trong lĩnh vực trận đạo, quả thực rất có thiên phú, điều này làm cho Thương Lang Thần Vương càng ngày càng yêu thích hắn.

Dương Thiên Vấn cũng củng cố cảnh giới hạ giai Thiên thần. Kỳ thật hắn không có gì thật lo lắng cho pháp lực, chủ yếu là củng cố cảnh giới mà thôi. Điều này may mắn còn có Thần Tửu của Thương Lang Thần vương. Đó cũng không phải là uống chùa. Vốn phải cần thời gian mấy năm để củng cố cảnh giới của Dương Thiên Vấn, nay chỉ dùng nửa tháng đến củng cố cảnh giới hạ giai Thiên thần, đủ thấy những rượu này trân quý như nào.

Sau khi củng cố cảnh giới, Dương Thiên Vấn lại tu luyện Tử Tiêu thần lôi, Tiến giai lôi pháp. Dương Thiên Vấn cũng không cấm kỵ Thương Lang Thần Vương, hắn luyện tập trước hồ nhỏ ngay bên cạnh tiểu trúc. Việc tu luyện cũng không khó, trước kia chủ yếu là vì cảnh giới không đủ, pháp lực khống chế không đủ nên mới kéo dài. Mà hiện tại, sau khi củng cố cảnh giới, Dương Thiên Vấn chỉ dùng hơn mười ngày mà đã nắm giữ tầng thứ năm của tám loại lôi pháp