La Bàn Vận Mệnh

Chương 556: Tiểu Bạch xuất quan



Người quen, không sai, đến là người quen. Đi đến cấp bậc này của Dương Thiên Vấn, thậm chí một côn trùng nhỏ cách xa vài trăm mét cũng có hình ảnh như một cây đại thụ trước mắt. Cho nên, Dương Thiên Vấn chắc chắn sẽ không nhận lầm người. Người này đúng là Anh Thạch nhiều năm trước đột nhiên mất tích!

Nghĩ một lát, Dương Thiên Vấn vẫn nhấc chân đi tới, hắn đi theo sau lưng Anh Thạch từ phía xa. Dương Thiên Vấn tự hỏi có nên gặp mặt bọn họ hay không. Từ khi rời khỏi Thiên Nguyên đại lục. Hơn nữa chính mình tổng cộng có hơn bốn mươi người, lần trước ở trên đảo nhỏ, bọn họ bất ngờ mất tích, điều này làm cho Dương Thiên Vấn vô cùng khó hiểu.

Hắn âm thầm đi theo Anh Thạch đi tới một khách sạn, từ xa xa thấy Anh Thạch đi vào bên trong.

Dương Thiên Vấn vừa muốn đi tới, hắn chợt phát hiện không chỉ bản thân hắn chú ý tới Anh Thạch, tựa hồ còn có người cũng chú ý tới hắn.

Dương Thiên Vấn đứng lại tại chỗ, thuận thế đi vào một quán rượu bên tay trái.

Tiểu nhị quán rượu nhiệt tình chào mời Dương Thiên Vấn tới lầu hai. Dương Thiên Vấn lựa chọn vị trí nhìn ra sân thượng, đối diện với góc 50m chính là khách sạn mà Anh Thạch đi vào.

Dương Thiên Vấn tùy ý gọi một ít rượu và thức ăn, hắn vừa ăn uống, vừa âm thầm quan sát. Chỉ chốc lát sau, tiểu nhị đưa rượu và thức ăn lên lui xuống, Dương Thiên Vấn rót một chén rượu, nhưng không uống, mà thi pháp ở trong rượu, cảnh tượng phía ngoài hiện ra rõ ràng, tinh tế quan sắt, hắn nhận ra nhìn chằm chằm vào Anh Thạch tựa hồ có mấy đạo nhân mã. Cao thủ Hách Đông đảo nhiều như mây, Dương Thiên Vấn cũng không dám cam đoan dụng thần thức dò xét sẽ không bị phát hiện, cho nên hay dùng Huyền Quang thuật để quan sát Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Tâm niệm vừa động, màn ảnh di chuyển tiến nhập vào bên trong khách sạn, ngay trong góc đại sảnh khách sạn, hắn đã tìm được thân ảnh Anh Thạch, mà ngồi ở bên cạnh Anh Thạch chính là Anh Như che mặt.

Dương Thiên Vấn tự hỏi, rốt cuộc có nên tới gặp bọn họ hỏi đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì không? Chỉ là Dương Thiên Vấn cũng không cho rằng bọn họ chịu thành thật trả lời. Hơn nữa nhìn tình hình, phiền toái của hai người bọn họ cũng không nhỏ.

Lúc này hắn mà tìm tới hai người bọn họ, nhất định sẽ rước lấy phiền toái không đáng có. Chẳng bằng âm thầm làm việc.

Dương Thiên Vấn nghĩ tới đây, uống một hớp rượu trong chén, thu pháp thuật. Hắn chậm rãi ăn uống. Dù sao trên Hách Đông đảo này rất an toàn. Chỉ cần huynh muội Anh gia không rời khỏi đảo, bọn họ sẽ không gặp chuyện không may.

Ăn uống no nê, Dương Thiên Vấn liền trả tiền rời khỏi tửu lâu này. Hắn quay người quay về tửu trang.

Chỉ là trước khi đi. Dương Thiên Vấn vẫn cẩn thận tìm một nơi ẩn nấp, ném một quân cờ trắng, triệu hồi ra một thần chi khôi lỗi có khí tức Thượng vị thần, cho nó âm thầm đi theo huynh muội Anh gia.

---------.

Dương Thiên Vấn về tới Thương Hải tửu trang. Hắn đi tới chỗ chưởng quầy chào hỏi: "Trần chưởng quỹ.".

Lão chưởng quầy đang tính sổ ngẩng đầu lên, mỉm cười đối với Dương Thiên Vấn, lên tiếng: "Chào thiếu đông gia, ngài tới kiểm toán sao?".

"Không phải, có Trần lão ngài, vãn bối nơi không cần lo lắng." Dương Thiên Vấn hoàn toàn không bao giờ làm việc chạy tới kiểm toán. Tuy rằng Thương Lang Thần vương đã công bố nội bộ rằng hắn trở thành Thiếu đông gia của toàn bộ Thương Hải tửu trang, nhưng kỳ thật Dương Thiên Vấn cũng không muốn quản sự. Vấn đề là lúc này là thời điểm bắt đầu, hắn vẫn cần giả vờ giả vịt quản lý một chút.

Thương Hải tửu trang, ở trên Hách Đông đảo, có 165 chi nhánh. Hơn nữa có hơn tám phần quán rượu ở trên đảo có hợp tác định mức. Nói trắng ra là, tửu nghiệp trên đảo này gần như bị Thương Hải tửu trang lũng đoạn. Hơn nữa Thương Hải tửu trang cũng nắm giữ ba phần sản nghiệp ăn uống. Dùng hình ảnh ngày thu đấu vàng cũng không thể hình dung tốc độ kiếm tiền này.

Phần lớn thần nhân uống không dậy nổi, tùy tiện hai bình một vạn.

Nhưng hết lần này tới lần khác ở trên Hách Đông đảo, sinh ý rất nóng, khiến cho người ta tặc lưỡi. Đây chỉ là sinh ý mà thôi, Dương Thiên Vấn hiểu vô cùng rõ ràng, muốn thiết lập chỗ đứng tại đây Thần giới, nếu không đủ thế lực với thực lực, Thương Hải tửu trang không có khả năng thịnh vượng như vậy. Mặc dù quy củ ở nơi này vô cùng ôn hòa, cũng giống như Hách Đông đảo.

Thương Hải tửu trang có thể thiết lập chỗ đứng ở chỗ này, hơn nữa phát triển, có thể tưởng tượng Thương Lang Thần Vương đã phải trả một cái giá tâm huyết như thế nào.

Tửu trang không phải là khách sạn, nhưng lại có hậu viện của mình. Từng tửu trang đều có một viện nỏ ở phía sau để cho tiểu nhị với chưởng quầy có thể dung thân tu luyện, hoặc là để những người cất rượu cất rượu ở chỗ này. Nói thẳng ra là nơi này là nơi cá nhân.

Nếu như Dương Thiên Vấn đã trở thành thiếu đông gia Thương Hải tửu trang, ở hậu viện từng tửu trang đều có gian phòng thuộc về mình. Giờ phút này, Dương Thiên Vấn đang ở hậu viện tửu trang này. Hắn tiến vào gian phòng của mình, sau đó cẩn thận bố trí cấm chế, tiến vào bảo tháp tự mình tu luyện. Đồng thời cũng có thêm thời gian suy nghĩ một phen, rốt cuộc hắn có nên nhúng tay vào chuyện của huynh muội Anh gia hay không.

Từ trách nhiệm bản thân mà tới gặp, với tư cách người nhận nhiệm vụ đón nhận người hơn nữa cũng đã thu tiền trà nước, có nghĩa vụ bảo vệ mục tiêu an toàn đến Huyền Nguyên đại lục. Nhưng khi Anh thị huynh muội tính cả hơn bốn mươi vị cao thủ khác cùng nhau mất tích, Dương Thiên Vấn không thể không suy nghĩ một phen, nguyên nhân hậu quả của chuyện này đến tột cùng là cái gì. ---.

-------.

Ngồi trong đình ở Tiên phủ, tự rót tự uống, thời gian dần qua nhập thần.

Đã qua không biết bao lâu, trên bờ vai phải đột nhiên bị đè nặng, khiến Dương Thiên Vấn bừng tỉnh từ trong trầm tư, hắn quay đầu nhìn lên: "Tiểu Bạch, ngươi tiểu gia hỏa này, thế nào?".

"Ha ha, lão đại, ta nhớ ngươi lắm." Tiểu Bạch ghé vào trên bờ vai Dương Thiên Vấn, dáng vẻ như làm nũng nói.

"Ai kêu ngươi bế quan nhiều năm như vậy?" Dương Thiên Vấn cũng có chút xúc động. Tiểu Bạch như là thân đệ đệ của hắn vậy.

"Chỉ là, thần thú chi thân của ta đã đạt đến trung kỳ, rất lợi hại. Hơn nữa, ta mở ra không ít truyền thừa trí nhớ. Đã chiếm được rất nhiều bí pháp truyền thừa. Vấn đề là những bí pháp này cũng phải bế quan tu luyện." Tiểu Bạch nhẹ giọng nói ra.

"Rất lợi hại? Có bao nhiêu lợi hại? Đến, chúng ta tỷ thí một chút." Dương Thiên Vấn cười híp mắt nói.

Tiểu Bạch nghe xong, hứng thú, gật cái đầu nhỏ, đáp: "Tốt, đi, chúng ta đi ra ngoài." Nơi này là trong Tiên phủ, ra ngoài tiên phủ, bên ngoài là thế giới khoảng không bảo tháp, có thể tùy tiện giày vò.

Dương Thiên Vấn ôm Tiểu Bạch, thân hình lóe lên, xuất hiện ở bên ngoài Bình Nguyên cách xa Tiên phủ mấy trăm vạn dặm. Thời không bảo tháp là pháp bảo của Dương Thiên Vấn. Loại di chuyển tức thời này chỉ cần tâm niệm vừa động, một chút pháp lực là có thể làm được.

"Lão đại, chuẩn bị xong." Tiểu Bạch lăng không đứng đối diện cách Dương Thiên Vấn trăm mét, thân hình khéo léo lộ ra vẻ vô cùng đáng yêu, một chút lực uy hiếp đều không có.

Nhưng Dương Thiên Vấn không phớt lờ. Tiểu Bạch lợi hại, từ lúc ở thế gian thế tục, hắn cũng đã từng được chứng kiến. Cho tới nay, ngoại trừ hấp thu lực lượng tiến hóa la bàn, ít tự chủ tu luyện. Nay chủ động bế quan tu luyện một nghìn tám trăm vạn năm, chắc chắn thực lực sẽ càng tăng thêm không thể tưởng tượng nổi so với trước kia.

-----.

Dương Thiên Vấn gọi ra một thân Thiên thần khí phòng ngự thần giáp, bộ dạng thần giáp này coi như là đánh những trận chủ yếu cũng đều không sử dụng đến. Hắn lấy ra Phá Diệt chi thương, mở ra Khống Lôi lĩnh vực, tiến vào bao phủ Tiểu Bạch.

"Bắt đầu!" Dương Thiên Vấn còn chưa dứt lời, vô số Lôi Đình chi lực bay tới chỗ Tiểu Bạch, nhẹ nhàng đảo một vòng ở trên thân thương, lôi quang màu tuyết trắng ngưng tụ trên thân thương, thân hình lóe lên, một thương đâm ra, Băng Diễm thần lôi tập trung trên mũi thương mạnh mẽ nổ bung.

Ầm ầm, vô số Lôi Đình nổ bung, kể cả Huyền Âm hàn khí khủng bố trông như hỏa diễm cắn nuốt Tiểu Bạch.

Một hồi lâu, Dương Thiên Vấn cũng không thấy Tiểu Bạch có động tác, chỉ là Phá Diệt chi thương đâm tới tựa hồ bị vật gì chận lại. Cho dù dùng biện pháp tăng lực cũng không thể tiến vào.

Băng Diễm Lôi Đình tàn sát bừa bãi một hồi mới dần dần tiêu tán, hiển lộ ra vẻ mặt tươi cười xấu xa của Tiểu Bạch, mà mũi thương của Dương Thiên Vấn chỉ cách Tiểu Bạch có ba tấc, không thể nhúc nhích.

"Ồ, đây là chiêu số gì?" Dương Thiên Vấn tò mò hỏi.

"Cái này là tuyệt đối phòng ngự! Trừ phi pháp lực với cảnh giới cao gấp ba cấp bậc của ta, nếu không bất luận công kích gì cũng không thể đánh vỡ nó! Cái này cùng một trong thượng cổ siêu thần thú, Hỗn Nguyên Long Quy có thiên phú thần thông giống nhau! Với cấp Hỗn Nguyên Long Quy sử dụng thiên phú thần thông, không có bốn chúa tể đừng mơ tưởng phá phòng ngự của nó." Tiểu Bạch nhẹ giọng đáp.

Dương Thiên Vấn nghe nói sững sờ sững sờ: "Thiên phú thần thông? Ngươi không phải có thiên phú thần thông thôn thiên phệ địa sao? Tại sao lại có thiên phú thần thông Hỗn Nguyên Long Quy này?".

Tiểu Bạch lắc đầu đáp: "Ta biết, trước kia ta cho là mình có chút quan hệ với Hắc Huyền phệ thần thú. Thế nhưng hiện tại xem ra, ta không chỉ có quan hệ cùng với hắn, ta đều có quan hệ cùng với bốn thượng cổ siêu thần thú. Bởi vì hiện tại ta đều biết sử dụng bốn loại thiên phú thần thông." Nên biết rằng thiên phú thần thông này cũng không phải biết rõ bí thuật pháp môn là có thể sử dụng được. Không có huyết mạch thần thú tương ứng, hơn nữa còn yêu cầu huyết mạch thần thú tuyệt đối thuần khiết tuyệt đối cao quý mới có thể thi triển được.

Nói thí dụ như, Tiểu Bạch truyền bút pháp tuyệt đối phòng ngự cho Dương Thiên Vấn biết, khiến cho Dương Thiên Vấn thi triển, như vậy cho dù đánh chết Dương Thiên Vấn, hắn cũng không thể thi triển được cái gì. Điều này giống như pháp môn Ngũ sắc thần quang, Dương Thiên Vấn truyền pháp môn Ngũ sắc thần quang cho Tiểu Bạch, Tiểu Bạch cũng không thể thi triển được.

Nhưng Tiểu Bạch lại có thể sử dụng mà thiên phú thần thông phệ thần, lĩnh vực thôn thiên phệ địa cùng với tuyệt đối phòng ngự Hỗn Nguyên Long Quy cùng loại với Hắc Huyền phệ thần thú. Tuy rằng đều không chính tông, tuy có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu