"Tiểu tử ngươi đã muốn chết. Bản thần sẽ thành toàn cho ngươi." Bình Lương Hổ cũng đồng ý nói. Cái này chính là ý của hắn. Tiết kiệm lãng phí thời gian.
Dương Thiên Vấn không đáp lại. Lẳng lặng cùng đợi sân thi đấu an bài.
Nửa giờ sau, người phụ trách sân đấu dẫn hai người vào trận. Nơi đây phạm vi rộng chừng 5000m, rất rộng mở. Về phần người xem cuộc chiến đều thông qua Truyện Tống Trận thông suốt toàn bộ bốn phương khu vực sân thi đấu, tự nhiên tới lui. Cho nên bên này vừa phát đi tin tức quyết đấu, một giờ đồng hồ đủ để đám người đứng ngoài xem. Dù sao đây chính là quyết đấu sinh tử cấp bậc chiến tướng trăm thắng.
"Cho mời hai bên quyết đấu. Song Hạt Bình Lương Hổ. Quen thuộc song bò cạp người cũng biết. Vị này là cao thủ tung hoành sân thi đấu trên vạn năm. Tổng cộng giành được kỷ lục hai trăm hai mươi bốn trận thắng liên tiếp. Là cao thủ có số má gần mười vạn năm qua." Người phụ trách sân thi đấu tâm tình nói."Một vị khác là tân tú mới quật khởi ở sân đấu. Hắn chính là Độc Cô Cầu Bại. Không cần nhiều lời. Không cần hỏi nhiều. Chỉ từ tên người đã nói lên năng lực. Hắn là một kẻ mạnh tuyệt đối! Bắt đầu từ trận thắng thứ nhất đến hiện tại, hắn chỉ mới chỉ dùng thời gian ngắn ngủn không hai mươi năm!" Người phụ trách điên cuồng hét lên.
Dương Thiên Vấn đứng ở sân thi đấu, thong dong nhìn đối thủ. Nghe người phụ trách giới thiệu, hắn trợn mắt nhìn thẳng, hoàn toàn không nói.
"Hiện tại ta tuyên bố. Đấu bắt đầu!" Nói nhảm rốt cục đã hết.
Vừa dứt lời, Dương Thiên Vấn cảm giác một đạo kình phong từ bên trái đánh úp lại. Dương Thiên Vấn lui về phía sau hai bước, tránh được kình phong. Hắn cẩn thận nhìn lên, thì ra công kích là một thanh trường tiên. Cây roi dài hơn sáu trượng. Thân cây roi tràn ngập gai sắc. Đầu cây roi buộc một lưỡi dao sắc bén. Toàn bộ trường tiên di chuyển tự nhiên, tản ra thần quang nhàn nhạt.
Bình Lương Hổ cầm trường tiên trong tay, nhe răng cười nói: "Tiểu tử, hôm nay là ngày chết của ngươi. Ngươi hãy đi đến ngục, sám hối".
Dương Thiên Vấn ngược lại là lần đầu tiên đối mặt đối thủ sử dụng loại binh khí Kỳ Môn này. Hơn nữa xem ra trường tiên này rất nguy hiểm. Bị đánh trúng nhất định không có gì tốt.
Dương Thiên Vấn cũng không muốn bị đâm thành tổ ong vò vẽ.
Bình Lương Hổ điên cuồng vung vẩy trường tiên, vô số bóng roi xuất hiện trong không trung, điên cuồng công kích Dương Thiên Vấn, không để cho Dương Thiên Vấn bất luận cơ hội nào, đồng thời cũng không để cho Dương Thiên Vấn bất luận cơ hội tiếp cận nào.
Lĩnh vực của Bình Lương Hổ cũng đánh tới, ại là Phong lĩnh vực. Thủy tức thì trung giai lĩnh vực. Ở trong lĩnh vực, bất luận cái gì sẽ đều bị hàn khí vô tận ăn mòn. Mười thành tốc độ ít nhất cũng sẽ bị hạn chế ba thành, thực lực kém người, thậm chí chỉ có thể phát huy ra ba thành tốc độ. Hàn khí của Băng Phong lĩnh vực hàn khí ăn mòn thần thể cũng cũng rất đáng sợ. Chỉ có điều nó cũng không phải một lần thấy hiệu quả mà giống như nước ấm nấu ếch xanh.
Dương Thiên Vấn cảm thấy thầm khen. Lĩnh vực của người này phối hợp cùng binh khí vô cùng hợp lý. Bất kể là chống lại cái gì, đều có thể đối phó hữu hiệu với địch. Nếu như tiếp theo phát triển tốt, ưu thế của Bình Lương Hổ sẽ càng để lâu càng nhiều.
Dương Thiên Vấn lại âm thầm khinh thường. Ngươi thực cho rằng như này mà có thể vô địch thiên hạ sao? Băng Phong lĩnh vực thật mạnh mẽ, thế nhưng ở trước mặt Thiểm Thước lĩnh vực, tốc độ của nó thật sự chê cười.
Dương Thiên Vấn không lập tức công kích. Hắn lựa chọn trước hết để cho Bình Lương Hổ càn rỡ một hồi. Hắn cố ý giả vờ chật vật né tránh --.
~.
"Ha ha ha... Tiểu tử. Không phải tiểu tử ngươi rất điên cuồng sao? Độc Cô Cầu Bại. Ngươi lại dám loại danh hiệu này. Hãy tự lượng sức mình!" Bình Lương Hổ nói to, tỏ vẻ cường thế vô cùng. Bạn đang xem tại Truyện FULL - thegioitruyen.com
Dương Thiên Vấn đông trốn tây tránh, vô cùng mạo hiểm.
Đột nhiên. Một đạo băng đâm bay lên. Dương Thiên Vấn chớp cơ hội như con lật đật lười lăn lăn lách mình tránh ra. Lúc này bóng roi tập kích, thế như chẻ tre. Dương Thiên Vấn chỉ có thể trơ mắt nhìn đạo bóng roi kia liên tiếp mở rộng ở trước mắt.
Kiên cường để lại trên nền đất một vết rách dài bảy tấc. Dương Thiên Vấn vốn phải trúng chiêu lại biến mất.
Thiểm thước lĩnh vực. Chính là mượn nhờ tốc độ của Lôi pháp tắc như lôi quang nhanh chóng phá tan không gian che chắn, không thể không nói tốc độ cực nhanh. Chỉ cần lĩnh vực mở ra, bất kỳ lúc nào cũng có thể lập loè.
Trường tiên đánh một đòn nghiêm trọng này, vốn là một chiêu chế địch sát chiêu, nhưng bị Dương Thiên Vấn nắm cơ hội. Sát chiêu mạnh mẽ thì mạnh mẽ vậy, thế nhưng đã không kịp thu chiêu lại rồi.
Dương Thiên Vấn lập loè tới gần sau lưng Bình Lương Hổ, đồng thời trường thương trong tay thuận thế, thuần thục đâm ra chiêu hồi mã thương kinh điển. Suất khí hồi mã thương. Sát chiêu trong sát chiêu.
Ồ. Không đúng! Thương đã đâm ra. Đối phương không thể thu chiêu, cũng tuyệt đối không có một động tác nhỏ nào. Ít nhất có thể thí tốt giữ xe. Bảo vệ một mạng mới đúng.
Sự tình khác thường tất có yêu!
Dương Thiên Vấn dừng một thương sát chiêu này lại. Thân hình lóe lên thối lui ra khỏi hơn trăm mét. Quả nhiên! Một đạo lưỡi dao sắc bén âm thầm xuất hiện ở vị trí vừa rồi Dương Thiên Vấn đứng. Nếu như hắn không kịp thu chiêu thối lui, đối phương có lẽ sẽ chịu bị thương mà bản thân hắn tức thì bị người âm thầm từ dưới trực tiếp bạo cúc.
Mẹ. Hai cây roi? Dương Thiên Vấn âm thầm suy nghĩ: Tên hỗn đản này ngầm chơi chiêu mình. Suýt chút nữa,chỉ cần một chút nữa. May mắn những năm gần đây du tẩu cùng thời khắc sinh tử rèn luyện ra trực giác cứu mình. Có lẽ một kích này không thể lấy mạng mình nhưng tuyệt đối sẽ khiến mình thay đổi thành thái giám.
Song bò cạp. Thì ra đây mới thực sự là song bò cạp. Hai cây roi giống như đuôi bò cạp khiến cho người ta khó lòng phòng bị. Độc ác dị thường.
Dương Thiên Vấn hoàn toàn bình tĩnh lại. Tự hỏi kế sách phá địch khó khăn nhất. Khó khăn nhất? Không sai! Đến sân thi đấu tham gia loại đấu sống chết này vốn là tôi luyện chính mình. Đương nhiên muốn lựa chọn phương thức khó khăn nhất. Đương nhiên. Điều kiện tiên quyết là không thể thật sự ném mạng nhỏ của mình đi.
Ta tới tự nghiệm cảm giác thời khắc sinh tử mà không phải đến để chết --.
~--~.
"Tiểu tử. Tính cảnh giác rất mạnh. Không thể nghĩ tới ngươi có thể tránh né. Ừ. Thiểm thước lĩnh vực. Thật không hổ là lĩnh vực chạy trốn tốt nhất. Thế nhưng ngươi cho rằng chỉ bằng bản lĩnh chạy trốn của ngươi mà có thể thủ thắng sao?" Bình Lương Hổ sắc mặt âm trầm. Hiển nhiên vừa rồi Dương Thiên Vấn có thể né tránh cạm bẫy chết người khiến cho tâm tình của hắn không được tốt."Hừ. Tập thể dục chấm dứt. Tiểu tử. Chịu chết đi.".
Trong lúc hai cây roi vũ động không lộ chút sơ hở. Công thủ nhiều mặt.
Hơn nữa trên thân cây roi ngưng tụ lực Khống Thủy lĩnh vực, có thể ngưng nước thành băng, cứng và sắc bén. Lực đạo có thể một lớp sóng điệp, một lớp sóng, trùng điệp không thôi, phối hợp Băng Phong lĩnh vực kỳ dị. Cũng khó trách Bình Lương Hổ có thể giành chiến tích hơn hai trăm thắng. Thực lực xác thực cường đại.
Loại tình huống này, muốn phá địch, trước tiền cần phải phá hai cây roi kia. Hơn nữa phải dùng cường lực để phá.
Dương Thiên Vấn cũng lấy ra bản lĩnh thật sự.
Khống Lôi lĩnh vực đấu Băng Phong lĩnh vực! Lĩnh vực va chạm cùng lĩnh vực. Trước tiên phá vỡ Băng Phong lĩnh vực sau đó sẽ tập trung lực lượng phá hai cây roi kia.
Lúc này không chỉ so sánh về kỹ xảo mà còn là lực lượng hai bên.
Lực lượng vô cùng vô tận, lĩnh vực cường thế đụng nhau.
Dương Thiên Vấn hoàn toàn Ngưng tụ mấy vạn Lôi Đình chi lực làm một sau đó hấp thụ thiên linh khí, mang lĩnh vực khổng lồ áp sát, nén lên thân Phá Diệt chi thương. Cả cán trường thương tức thì hóa thành một cán Lôi Đình, lôi quan lóng lánh. Mà lúc này Lôi Đình lại thay đổi. Tru Ma thần lôi, Tử Tiêu thần lôi trong tám loại lôi pháp, ba loại cường đại lôi pháp không quy thuộc Ngũ Hành. Nhất lôi chi lực có thể tru Ma, diệt thần. Tuyệt đối không đúng thổi ra.
Dương Thiên Vấn, người thương hợp nhất. Thiểm thước lĩnh vực cùng Khống Lôi lĩnh vực hoàn mỹ dung hợp! --.
~.
Bình Lương Hổ điên cuồng vung roi, liên tục tiến công. Thế nhưng vô dụng thôi ở dưới Thiểm Thước lĩnh vực, công kích của hắn căn bản không kích nổi Dương Thiên Vấn. Bình Lương Hổ có chút luống cuống. Nếu để cho Dương Thiên Vấn hoàn thành tuyệt chiêu sát thế kinh người như vậy đợi chờ mình tuyệt đối không phải là chuyện gì tốt.
Băng Phong lĩnh vực bị vạn lôi chi lực ngăn cản. Căn bản không làm gì được Dương Thiên Vấn. Không thể khống chế động tác của Dương Thiên Vấn.
Bình Lương Hổ hối hận rồi. Đáng lẽ không nên nương tay, ngay khi vừa ra tay trực tiếp đóng băng Dương Thiên Vấn. Trong lĩnh vực dày đặc màu trắng, có thể tưởng tượng, bất kỳ vật thể nào tiến vào trong đó đều bị triệt để đóng băng!
Rốt cục. Dương Thiên Vấn đạt tới cảnh giới người thương hợp nhất. Hai lĩnh vực cũng hoàn toàn dung hợp!
"Oanh!" Băng Phong lĩnh vực bị một thương đánh bại. Lực hai lĩnh vực dung hợp, sao một Băng Phong lĩnh vực có thể chống lại?
Băng Phong lĩnh vực bị phá. Trong khoảng thời gian ngắn Bình Lương Hổ căn bản không thể một lần nữa phóng ra Băng Phong lĩnh vực. Chỉ có thể thả ra trường tiên, trên thân có bám Khống Thủy lĩnh vực. Ngưng nước thành băng, hóa thành một tường băng hai mặt ngăn cản bộ pháp Dương Thiên Vấn.
Thế nhưng. Vô dụng thôi. Khống Thủy lĩnh vực ở trong tường băng xác thực có số lượng phòng ngự kinh người. Nhưng Dương Thiên Vấn dùng lĩnh vực phá lĩnh vực. Lĩnh vực dung hợp lớn hơn đụng nhau với Khống Thủy lĩnh vực. Lĩnh vực Thủy pháp tắc sơ giai tự nhiên bị thua vỡ vụn. Khống Thủy lĩnh vực vừa vỡ, từng mặt tường băng lập tức hóa thành hư ảo.
Hai lĩnh vực từng cái bị phá. Giờ phút này Bình Lương Hổ đã không có vẻ tự tin với kiêu ngạo thường ngày. Hắn giống như cô nàng bị cởi hết quần áo. Hai cây roi trong tay chỉ như hai nội khố còn lại. Chỉ có thể ngăn cản ngăn ánh sáng, không hề có lực phòng ngự. Dù là ngươi múa hai cây roi tuy đẹp, ở trước mặt lực lượng tuyệt đối chính là cặn bã!
Thần chi lĩnh vực bị phá, tạo chấn động đối với Nguyên Thần. Khiến cho Bình Lương Hổ trong khoảng thời gian ngắn không thể thi triển lĩnh vực. Cho nên. Thần cường đại nhất là lĩnh vực mà nhược điểm cũng là lĩnh vực.