La Bàn Vận Mệnh

Chương 564: Chân Ngô



"Cái này, đây là cổ Truyền Tống Trận?!" Có người biết hàng kinh ngạc mà hô lên.

"Không sai." Anh Thạch gật đầu đáp.

Những năm gần đây Dương Thiên Vấn đến ở trong tiểu trúc của Thương Lang Thần Vương đọc nhiều sách vở kiến thức uyên bác, kiến thức tăng trưởng không ít, mà loại cổ Truyền Tống Trận, Dương Thiên Vấn có biết một chút. Thần kỳ của nó còn cường đại hơn gấp trăm lần so với Truyền tống cánh cổng ánh sáng. Truyền tống cánh cổng ánh sáng không thể vượt qua đại lục truyền tống, chớ nói chi là truyền tống vượt qua Thần giới.

Mà ở thời kỳ Thái cổ, chúng thần thái cổ đều dùng cổ Truyền Tống Trận tiến hành liên hệ cự ly xa. Loại cổ Truyền Tống Trận này thập phần cường đại. Đừng nói là vượt qua đại lục, coi như là vượt qua lưỡng giới cũng không thành vấn đề. Ở thời kỳ đó, cổ Truyền Tống Trận vô cùng thông thường, mà tới thời kỳ thượng cổ, loại cổ Truyền Tống Trận này trên cơ bản đã biến mất, đổi sang dùng truyền tống cánh cổng ánh sáng. Mà đi đến hiện tại, cổ Truyền Tống Trận đã chính thức trở thành đồ cổ, chỉ có thể ngộ mà không có thể cầu. Bình thường đều là một ít phế trận hoặc tàn trận.

Mà trên Hách Đông đảo muốn sử dụng Truyền Tống Trận căn bản không thể được. Cổ Truyền Tống Trận bất kể là hòn đảo hải ngoại hay là Thần giới đại lục đều có thể sử dụng tự nhiên. Tuyền tống kia có khoảng cách lớn nhất không thể đo lường, có một ít công hiệu thần kỳ tuyệt không thể tả.

Hai mắt Dương Thiên Vấn sáng lên mà nhìn chằm chằm vào một cổ Truyền Tống Trận phạm vi khoảng trăm mét, nhanh chóng ghi nhớ với quan sát đến mỗi một đường vân của tống trận này. Dương Thiên Vấn cũng không phải là chuyên gia về phương diện Truyền Tống Trận, thế nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến việc Dương Thiên Vấn ghi chép lại trận này, giao cho Thương Lang Thần Vương nghiên cứu.

Với ánh mắt chuyên nghiệp của Dương Thiên Vấn, trận này hàm ẩn pháp quy thiên địa, có thể ở khởi động một khắc có thể dùng bộ phận thiên địa pháp quy ra khỏi quy tắc ước thúc không gian Thần giới, đạt tới mục đích truyền tống.

Dương Thiên Vấn đại khái cũng có thể nhìn ra khuyết điểm của trận này, khởi động cần năng lượng quá lớn, còn nữa không gian chỗ truyền tống cũng sinh ra áp lực không nhỏ --.

-.

Anh Như lấy ra một cái bình ngọc, mở nắp. Một cổ thần lực nồng đậm phát ra, nhỏ giọt lên mười sáu điểm góc ngoài Truyền Tống Trận.

Dương Thiên Vấn nhận ra đây chính là tinh tủy. Loại tinh tủy này có hai loại phương thức để có thể đạt được. Một loại là khai thác thần tinh mạch khoáng hình thành tự nhiên. Một loại khác thì dùng tám trăm vạn thần tinh luyện ra một giọt.

"Vị trí. Tranh thủ thời gian tiến trận." Khi Anh Thạch nói chuyện đã cùng Anh Như đứng vào trong truyền tống trận. Mấy người còn lại cũng không cam chịu rớt lại phía sau mà lách mình nhảy vào trong trận pháp.

Sau khi Dương Thiên Vấn tiến trận, hắn âm thầm vận khởi Tiên Nguyên phòng bị cường đại áp lực ở trong lúc truyền tống.

Trận pháp vận chuyển càng lúc càng nhanh. Chỉ thấy một đạo cường quang bao trùm tất cả mọi người trong trận pháp. Sau đó "Vèo" mà một tiếng chui xuống dưới đất biến mất không thấy. Thần kỳ hơn là Truyền Tống Trận cũng đã biến mất.

Tại đây trên mặt đất hạp cốc lúc nãy đều biết dùng trăm đạo thần niệm. Âm thầm quan sát một màn này thấy thần niệm vô cùng ăn ý mà không đi va chạm những người khác. Lặng yên xem hết thảy về sau lại bình an vô sự mà lui trở về.

"Lão đại, có trên trời có rất nhiều người giám thị." Khi trận pháp khởi động, Tiểu Bạch lên tiếng nhắc nhở.

Dương Thiên Vấn nghe xong bất động thanh sắc. Tuy rằng hắn không phát hiện được nhưng hắn đoán được đoán có điều này cũng không có gì lạ.

Một cổ cường đại áp lực từ tứ phía vọt tới. Rất nhiều người không kịp đề phòng, buồn bực chịu thiệt thòi. Cũng may những người đứng ở chỗ này không người nào mà không phải là cao thủ Thiên thần cấp nên cũng không có nguy hiểm. Nếu như đổi thành một Thượng Vị Thần như vậy dưới tình huống không kịp đề phòng, Thượng Vị Thần này rất có thể trọng thương.

Thượng vị thần ở dưới thần nhân, cũng không nên dùng loại Truyện Tống Trận này, bởi vì nó quá nguy hiểm. Loại áp lực này sẽ theo khoảng cách tăng trưởng mà tăng lớn.

Đã qua hơn sáu mươi hơi thở, loại áp lực này mới dần dần thối lui.

Dương Thiên Vấn âm thầm cảm thấy khác biệt. Ngày đó xuyên qua truyền tống cánh cổng ánh sáng tới Thiên Nguyên đại lục ở cực đông cũng chỉ dùng một hơi. Cổ Truyền Tống Trận truyền tống khoảng cách với tốc độ tuyệt đối không thể chậm như với truyền tống cánh cổng ánh sáng, như vậy chỉ có một giải thích: đó chính là khoảng cách truyền tống thật sự quá xa, xa đến mức vượt quá tưởng tượng.

Mọi người chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, áp lực Truyền Tống Trận biến mất. Trước mắt là một mảng đen kịt, dưới chân là một phù đài phạm vi đạt một dặm. Mọi người phóng tầm mắt nhìn lại, có thể phát hiện chung quanh có rất nhiều phù đài như vậy, có lớn có nhỏ, có phù đài còn lớn hơn gấp trăm lần so với nơi đang đứng.

"Đây là nơi nào?" Mọi người không hiểu ra sao cả. Vừa mới bước ra phạm vi trận pháp, một cổ quái khí tức quấn quanh. Mấy người vừa mới bước ra trận pháp phản ứng cũng không chậm, kịp thời rụt trở về.

Không biết mới là đáng sợ nhất, mọi người rất lạ lẫm đối với nơi này.

"Nơi này chính là chỗ di tích, mọi người cẩn thận một chút, sách cổ của nhà ta ghi lại, phù đài nơi đây giống như bầu trời đầy sao, nhiều vô số kể. Hẳn là thời xa xưa vì đại chiến khiến một khối đại lục tan vỡ mà hình thành, mà ở trong đó không thuộc về thế giới tam giới, tới từ bên ngoài tam giới." Anh Thạch giới thiệu nói.

Một người trẻ tuổi rất có kiến thức mở miệng nói: "Chẳng lẽ nơi này là giới ngoại cấm sao?".

Mọi người nghe xong, đều lộ ra một tia chợt hiểu.

Dương Thiên Vấn suy nghĩ một chút, tựa hồ hắn đã xem qua tài liệu có quan hệ với giới ngoại cấm, nhớ mang máng chính là bên ngoài Tam đại Thần giới, có vô cùng hư không tồn tại, mà cái này được gọi là giới ngoại cấm, không có mặt trong tam giới, có chút cảm giác Thiên Ngoại Hỗn Độn.

"Mọi người xuất trận, trận pháp bảo vệ cầm cự không được bao lâu." Anh Thạch nhẹ giọng nói ra.

Còn chưa dứt lời, có sáu đạo thân ảnh từng người một bước ra trận pháp. Sáu người đều mặc thần giáp toàn thân, tản mát ra phòng ngự chi quang, chiếu sáng một ít chung quanh, đồng thời vô số hắc khí bị phòng ngự đẩy ra bên ngoài, không tới gần thân được.

Dương Thiên Vấn nhìn chăm chú nhìn lên. Sáu người này không phải là sáu người khi ở tửu trang, Dương Thiên Vấn hắn cũng nhìn không thấu sao?

Có sáu người này dẫn đầu, đám người còn lại cũng không cam chịu rớt lại phía sau, tất cả dùng bản lĩnh, nhảy ra khỏi Truyền Tống Trận --.

"Tiểu Bạch ngươi nói hắc khí kia có lai lịch gì?" Dương Thiên Vấn cẩn thận hỏi thăm.

"Không từng tiếp xúc qua, không rõ ràng lắm." Tiểu Bạch lên tiếng trả lời.

Dương Thiên Vấn thần thức câu thông Nguyên Thần trong vận mệnh la bàn miệng hỏi: "La bàn gia gia, hắc khí giới ngoại cấm có lai lịch gì? Có phải là Hỗn Độn chi khí truyền tống không?".

"Kém cỏi, nguyên khí này bao hàm toàn diện, có Tu La huyết khí, Thiên Ngoại ma khí, Hỗn Độn nguyên khí, Thiên địa linh khí, Địa để trọc khí, Thần linh tử khí..., hỗn hợp mà tạo thành, trải qua vô số năm diễn biến dung hợp mà thành. Nguyên khí như thế, hủy thần thể, hủy hoại Nguyên Thần như oan hồn quấn thân, không chết không thôi. ngươi cẩn thận một chút, đừng cho nó cận thân, ngươi còn lâu mới đạt tới mức thân thể kim cương bất hoại, bất tử bất diệt.

Giọng nói kẻ chỉ dẫn vang lên trong đầu: "Mấy kẻ bị hắc khí tuy rằng kịp thời thoát khỏi, sợ cũng chết chắc.".

Dương Thiên Vấn đã hiểu rõ, con mắt ngắm một chút Anh thị huynh muội này hẳn là cố ý không đề cập tới. mấy thằng quỷ này không may cũng đúng, quá mức liều lĩnh, lỗ mãng, kết quả ……..

Cho nên nói tri thức chính là lực lượng. Dương Thiên Vấn vừa nghe xong giới thiệu lập tức xuất ra một bộ thần giáp toàn thân, thần quang chiếu sáng phạm vi trước người một xích(0,33m). Tất cả hắc khí đều không tiến gần thân thể được.

Duy trì loại thần quang này không cần pháp lực, nhưng muốn ngăn cản hắc khí hủy diệt thần quang, nhất định phải truyền thâu pháp lực cho thần giáp. Dương Thiên Vấn suy nghĩ một chút rồi lấy ra mấy viên thần tinh tinh khiết không thuộc tính, bỏ vào năm cái lỗ xen vào dây lưng trong thần giáp. Thần giáp này không phải là do Dương Thiên Vấn luyện chế mà là từ trong lưu cất của Minh Nguyệt thần hoàng tìm ra một thượng cổ thần giáp, phẩm cấp lên tới cực phẩm Thiên thần khí, thần quang hộ thể hiệu quả, thần quang bất diệt không thể làm thương tổn chủ nhân thần giáp. Năm cái lỗ bên hông có thể bỏ vào Thần Thạch hoặc thần tinh, để duy trì thần quang tiêu hao.

Thần giáp bao trùm toàn thân, kể cả mũ bảo hiểm ở bên trong, sau lưng mọc lên hai miếng giáp cánh, lúc phi hành có thể bay nhanh hơn tốc độ phi hành, kèm theo một loại thần thuật thượng cổ, một vỗ cánh có thể xông lên trời. Có thể trong nháy mắt, đạt tới tốc độ ánh sáng! Duy trì ba mươi hơi thở, đây là cực hạn thần giáp có khả năng thừa nhận. Đương nhiên, nếu liên tục có thần lực chân nguyên ủng hộ, lúc này còn có thể kéo dài, thẳng đến người sử dụng không nhịn được mới thôi.

Bộ thần giáp này, Dương Thiên một mực không sử dụng. Lúc này đây vừa vặn áp dụng. Thần giáp gia thân, thật giống như mặc một bộ quần áo thể thao, hoạt động tự nhiên, hoàn toàn không có cảm giác khác thường. Hơn nữa dáng vẻ thần giáp này quá phong cách, quá hoa lệ. Đây cũng chính là một trong những nguyên nhân Dương Thiên Vấn bình thường không sử dụng, thật sự quá rêu rao.

Thế nhưng mặc bộ thần giáp này vào người, Dương Thiên Vấn vốn là khí chất nội liễm, đã cực kỳ kích phát ra ngoài, toàn thân tản ra một cổ mị lực thần bí, khiến cho trong mắt Anh Như suýt chút nữa lòe ra những vì sao --.

-----. Text được lấy tại Truyện FULL

"Oa, Dương huynh, bộ thần giáp này của ngươi thật sự quá đẹp." Anh Thạch khoa trương trêu cười.

"Xinh đẹp? Ách..." Dương Thiên Vấn không còn gì để nói. Đồ vật cất trong Minh Nguyệt thần hoàng, phần lớn là đồ vật dùng cho nữ tính. Bộ thần giáp này là do Dương Thiên Vấn thật vất vả mới tìm ra, Thiên thần khí thích hợp nam nhân dùng, thế nhưng vẫn không che dấu được ngoại hình với bản chất "Xinh đẹp".

Mọi người cũng liên tiếp quăng ánh mắt khác thường nhìn Dương Thiên Vấn, có hâm mộ, có đố kị, có tham lam, có nghiền ngẫm, có hiếu kỳ..., không đồng nhất.

Dương Thiên Vấn thầm hô, ít xuất hiện, ít xuất hiện, làm sao ta lại quên?

Thực tế không phải Dương Thiên Vấn không hạ thấp, mà Dương Thiên Vấn đánh giá thấp vẻ rực rỡ tráng lệ của bộ thần giáp này, cao quý, tiêu sái, đặc biệt khí chất với mị lực, khiến tất cả khí chất Dương Thiên Vấn che giấu đều tán loạn phát ra ngoài.

Mặc nó vào người, tựa hồ như một người trời sinh. Nó ở thời kỳ thượng cổ có một cái tên vang dội tên: "Chân Ngô thần giáp.".

Chân Ngô, một trong thập bảo Thần giới, chính là một phòng ngự thần giáp duy nhất bên trong thập bảo Thần giới, có thể nói trong mười bảo, phòng ngự là số một. Dương Thiên Vấn hiện tại mặc cái này, tự nhiên không thể là hàng thật, mà nó là hàng phỏng chế