Là Nhân Vật Phụ Truyện Tranh: Ta Tăng Sức Mạnh Bằng Cách Nổi Tiếng

Chương 12: Phải chờ bao lâu nữa cơ? (3)



Cái tình huống kiểu gì thế này, biết vậy ta chuồn đi ngay khi tỉnh dậy luôn cho rồi...

Huyễn vô cùng ảo não, hắn cũng đâu có ngờ con chim quỷ quái kia lại to đến như vậy đâu chứ.

Chim ưng về lại cái tổ của mình thì ngay lập tức chui đầu vào nhìn những quả trứng mà nó vất vả sinh ra, nhưng nó không thấy cái ổ chim đâu nữa, trước mắt nó chỉ còn đống tro tàn mà Huyễn đốt lửa còn sót lại.

Mà cho đến khi nó thấy được vỏ trứng lụn vụn còn sót lại trong góc thì đã ngay lập tức phẫn nộ mà thét lên một tiếng:

"Kéccccc" thanh âm phát ra chói tai vô cùng.

Huyễn vẫn núp sau vách đá khổ sợ bịt tai lại, thính giác được tăng lên nhiều lần nên giờ hắn đang bị tiếng kêu đó làm cho đau đớn màng nhĩ hơn bình thường nhiều, càng đừng nói hiện giờ con chim mẹ còn đứng ngay gần sát hắn.

Âm thanh vọng vào bức tường hang làm cho nó bị chấn động đến mức khiến cho đất đá phải rụng xuống, bốn phía không gian giờ lại bị bao trùm bởi khói bụi mịt mù.

Con chim dáo dác tìm kiếm kẻ đã khiến cho những đứa con chưa thành hình của nó phải bị chết yểu, nó tạo ra những cái nện chân uỳnh uỳnh liên tục xuống mặt đất để hòng bắt con chuột nhắt đang trốn chui trốn lủi ấy phải lòi mặt ra ngay lập tức.

Con chuột nhắt đó thì bây giờ vẫn đang cố gắng bám vào mặt tường trong vách đá.

Huyễn biết với cái cơ thể to lớn đó thì nó sẽ không tài nào mà tìm được hắn cả, nhưng hắn cũng biết cứ trốn thế này mãi cũng không phải là cách.

Cứ thế này thì chẳng mấy chốc mà hang sập mất thôi!

Nhưng mà phải làm thế nào đây, không nhẽ lại chạy? Tuy đúng là hắn đã có tốc độ phi thường rồi nhưng mà hai chân sao chạy lại bọn có cánh được?

"Hệ thống!"

"Vâng, thưa kí chủ."

"Cho ta một bộ công pháp có thể điều khiển yêu lực của ta, nhanh lên!"

Bây giờ không còn cách nào hết, chỉ có thể gắng gượng đánh lộn với nó một lần thử xem sao thôi.

"Hệ thống đang tiến hành tìm kiếm, đinh! Tìm kiếm thành công! Đào hoa huyết khống đã được truyền vào trong não của kí chủ."

Ngay sau câu nói của hệ thống, một lượng thông tin lớn ngay lập tức được truyền vào trong não của hắn, từ trong đầu mình, Huyễn có thể thấy được công pháp như một quyển sách hắn đã thuộc làu làu hiện ra.

Nhưng mà thuộc lòng công pháp và sử dụng được nó hay không là chuyện khác nhau hoàn toàn, Huyễn biết thế, nhưng hắn không thể làm gì ngay lúc này ngoài việc cố gắng thử ngay lập tức.



Dựa theo các bước trong công pháp, hắn bắt đầu thử chuyển vận năng lực vào trong lòng bàn tay của mình.

Những sợi dây đỏ máu mà Huyễn đã thấy khi kiểm tra yêu đan, giờ đây như rõ mồn một trong đầu của hắn đang không ngừng truyền những năng lượng màu đỏ máu theo sự điều khiển của hắn.

Không thể nói là việc điều khiển năng lượng này dễ, nhưng nó cũng không khó đến mức hắn không làm được nên Huyễn đã rất nhanh chóng tụ đủ cho mình một bàn tay đầy yêu lực đỏ tươi.

Yêu khí cuồn cuộn hướng ra ngoài do vận lực cũng khiến con chim như đã phát hiện ra được nơi mà hắn đang núp, nó ngay lập tức phẫn nộ mà liên tục đập đập vào vách tường hòng ép hắn phải ra mặt.

Không gian xung quanh cứ chấn động với biên độ lớn mãi khiến Huyễn cũng rất khó khăn để đứng vững vàng được, nhưng hắn biết nếu giờ lòi mặt ra thì không chết cũng bị thương nặng nên phải cố gắng bám trụ cái khe hẹp này.

Bình ổn được yêu lực trong lòng bàn tay rồi, Huyễn ngay lập tức chuyển qua bước hai.

Chỉ thấy những năng lượng đỏ lòm mất trật tự ban nãy, đang từ từ bị khống chế rồi ép lại thành hình, bao bọc lấy toàn bộ cánh tay của hắn.

Ngay sau đó, toàn bộ cánh tay phải của Huyễn đã được yêu lực bao phủ hết, sau đó hiện ra hình dạng tựa như một lưỡi đao màu đỏ máu.

Thành công rồi!

Huyễn thở hắt ra một hơi, rồi ngay lúc con chim vẫn đang ra sức đập tường mà lao vút ra như một mũi tên.

Động tác của hắn lại không dễ dàng qua được mắt chim ưng, ngay lập tức móng vuốt bén nhọn cũng vụt qua như một cơn gió.

Ruỳnh.

Đất đá lại văng lên, kèm theo đó bụi mù khiến chim ưng không thấy được rõ tình hình phía dưới, nhưng rất nhanh nó đã phát hiện ra kẻ mà nó vốn dĩ muốn bắt không nằm trong móng vuốt của nó.

Chỉ có một mảnh áo rách bị mắc lại mà thôi.

Chưa kịp quay đầu lại để tìm tên láo toét đã làm thịt con mình, thì chim ưng đã ré lên một tiếng nữa, nhưng lần này là vì đau đớn.

Huyễn đã nhân lúc nó không chú ý mà găm cánh tay, lúc này đã biến thành đao của mình vào một bên cánh chim tự lúc nào.

Không một chút chần chừ, hắn ngay lập lức ấn mạnh cánh tay của mình xuống sâu một khúc, rồi nương theo lưng chim ưng mà trượt xuống, vết đâm kia cũng bởi vì vậy mà kéo một đường dài, gần như là xé tòa cả một bên cánh chim ra khỏi thân mình nó vậy.

Chim mẹ gào lên đau đớn, cuồng nộ mà vung móng vuốt đi khắp nơi hòng bắt được đối thủ.

Nhưng Huyễn cũng sẽ không đứng yên chịu trận rồi, hắn như một con sóc nhanh nhẹn mà nhảy trái nhảy phải, né tránh mọi đòn công kích, nhưng bởi vì hình thể có sự cách biệt quá lớn nên dù không bị dính đòn trực diện, móng vuốt bén nhọn của chim ưng vẫn đả thương được tới hắn.



Con vật to lớn lúc này vô cùng cuồng loạn mà muốn băm vằm kẻ đã đả thương mình, nhưng bởi vì hang động quá hẹp so với cơ thể nó nên nó bị hạn chế đi rất nhiều, mỗi một khi nó quay người đi vung móng vuốt, thì sau lưng lại để lộ ra vô vàn sơ hở.

Nhưng để có thể lại tiếp tục quay người lại thì nó sẽ phải tốn một chút thời gian, cho dù tốc độ có nhanh tới đâu thì không gian nhỏ hẹp này cũng khiến nó không tài nào mà dùng toàn lực được.

Huyễn cũng biết điều đó nên hắn cứ liên tục đẩy nhanh tốc độ của bản thân lên, sau đó lợi dụng sơ hở đó mà tấn công liên tục tạo ra vô số vết thương trên lưng của chim ưng.

Rồi đợi đến khi chim ưng vì mãi dùng sức mà hết hơi, cộng thêm cơ thể mất máu nên vô cùng suy yếu thì Huyễn mới có thể nhảy bật lên cao mà chém ngang cổ nó.

Lộp bộp.

Đầu chim rơi xuống, Huyễn cũng không còn chút hơi sức nào, thở hồng hộc dựa vào vách đá.

Hắn cũng cảm thấy may mắn vì ít nhất là hắn phải đánh nhau với nó trong cái hang này, nếu là để nó đánh nhau với hắn của bây giờ ở bên ngoài bầu trời thì có mơ mới tháng được.

Đánh nhau với chúa tể bầu trời mà để cho nó bay thì đúng thật là khó khăn, cũng may hắn không phải làm việc quá sức đó.

Ngay cả như vậy thì hồi nãy hắn cũng suýt bị con vật đấy vồ chết dưới chân, hên là ngay khi nó chuẩn bị chạm tới thì hắn đã nhanh nhạy né tránh chỉ bị nó cào rách áo.

Mém chết mất, có trời mới biết lúc đó ta

Nghỉ ngơi trong chốc lát, Huyễn cũng thu lại yêu lực của bản thân rồi đứng lên tiến về phía xác của con chim khổng lồ, hắn nhớ trong bộ công pháp kia có nói rằng cách để huyết đào tăng yêu lực chính là phải học Hấp huyết pháp mới có thể tăng yêu lực một cách triệt để được.

Nhưng quyển sách kia lại chỉ dạy cách sử dụng yêu lực, có lẽ cái 'hấp huyết pháp' này hắn lại phải mượn tiền hệ thống để mua nữa, dù sao thì cũng có sẵn cái xác của con chim ưng này, hắn cũng thử luôn ngay cho nóng.

"Hệ thống, bán cho ta bộ 'hấp huyết pháp' đó đi."

"Vâng, thưa kí chủ."

"Nhân tiện hỏi... nãy giờ ta mua 2 bộ công pháp hết bao nhiêu rồi."

"Kí chủ đã tiêu hết 5000 điểm nổi tiếng cho bộ 'đào hoa huyết khống' và 2000 cho 'hấp huyết pháp', hiện tại đang nợ 7000 điểm."

"..." nhiều điểm vậy sao? Hắn nghe hệ thống nói là cứ mỗi khi một độc giả yêu thích hắn ở mức chú ý thì mới có được một điểm nổi tiếng, mới mua có hai bộ đã tiêu nhiều như vậy thì không biết phải bao lâu mới hết nợ.

Thôi kệ, trước mắt thì hắn mua cũng mua rồi nên cứ sử dụng đã.

Lại một đống kiến thức nhập vào trong não, Huyễn đọc kĩ lại những gì hấp huyết pháp hướng dẫn xong thì liền triển khai lên xác con chim.