Thu thập xong hết thảy cũng đã đến lúc Huyễn bắt đầu luyện tập.
Đầu tiên lúc nào cũng phải luyện tập từ cơ sở trước cả, thế nên hắn ưu tiên luyện trước bộ công pháp tu luyện cơ thể trước, chờ khi nào thể lực ở mức tương đối ổn định thì lại luyện tiếp 2 bộ kia.
Bộ công pháp này có tên là 'Luyện thành thánh thể', đại loại chính là kiểu tu luyện khiến cho cơ thể trở nên rắn rỏi như sắt đá, nhưng lại cũng đồng thời vô cùng linh hoạt, dẻo dai phù hợp với mọi loại võ công.
Tu luyện loại công pháp này hầu như đều là nhân loại, do họ cần có một cơ thể có khả năng chống chọi cao với quỷ tộc nhưng cũng phải đồng thời có thể phù hợp với võ công của họ, đặc biệt là các võ sinh của kiếm phái.
Quỷ tộc thì có sức mạnh thông qua phương pháp khác, cho nên cơ bản chúng không bao giờ tu luyện, yêu tộc thì bởi vì có sức mạnh bẩm sinh nên họ cũng rất ít khi tu luyện phát triển cơ thể mà thường đi phát triển yêu lực của bản thân trước rồi mượn yêu lực tu bổ cơ thể chính mình.
Nhưng theo Huyễn thấy, lấy ‘Hấp huyết pháp’ của hắn để tăng tiến yêu lực liên tục sẽ rất dễ khiến tâm trí hắn bị ảnh hưởng, dù gì thì cũng không có ai bình thường mà có thể lúc nào cũng phải liên tục đối mặt với những giây phút sinh tử.
Nếu hắn không phải là một tên lính đánh thuê, sự sống cũng thường xuyên phải kề cận bên bờ vực, thì có lẽ hắn chưa kịp hóa hình cũng đã phát điên trước rồi, nhưng dù cho như vậy, chỉ dựa vào việc hắn đã chết một lần và những kinh nghiệm kiếp trước hắn có cũng không đủ để giúp hắn đối mặt với những trường hợp sau này.
Thế giới này hoàn toàn đâu có giống kiếp trước của hắn, cách chết của những người nơi đây cũng như vậy.
Vậy nên việc tu bổ cơ thể trước không chỉ giúp hắn giảm bớt đi sự ỷ lại vào yêu lực mà cũng sẽ là một cách để hắn có thể rèn luyện ý chí theo một cách khác, thông qua việc khắc khổ cơ thể bản thân và duy trì sự tỉnh táo ngay cả khi cơ thể đang mệt mỏi nhất.
Huyễn đã đọc sơ qua bộ công pháp này, nó được chia ra làm 3 phần, phân loại thành sơ – trung – cao, sơ cấp thì cũng chỉ như những bài tập thể lực mà Huyễn thường luyện tập kiếp trước nhưng có phần nâng cao và khắc khổ hơn.
Cứ đều đặn mỗi ngày, hắn phải chạy bộ xung quanh khu rừng, leo lên vách đá, bật nhảy qua những cành cây và hít đất từ sáng tới chiều.
Ban đầu thì cũng khó mà thích ứng được ngay, nhưng may là cơ thể yêu tộc bẩm sinh đã có sức chịu đựng hơn người nên hắn cũng nhanh chóng theo kịp, rồi từ từ gia tăng độ khó cho các bài tập.
Tỷ như là thay vì chạy một vòng thì tăng lên tới 10 vòng, rồi một trăm vòng, một ngàn vòng, hay là thay vì leo vách đá không thì hắn sẽ buộc thêm đá vào chân, rồi vào tay, từ 10 ký, 100 ký đến thậm chí cả một ngàn ký.
Tương tự với hít đất và bật nhảy cũng như vậy.
Quá trình nghe sơ lược thì đơn giản, nhưng cũng thực sự rất khó khăn, mặc cho ngày đêm không ngủ thì Huyễn cũng phải mất tới 1 năm mới có thể đẩy cơ thể mình đạt được tới mức cao nhất mà nó có thể chịu đựng.
Ngày nào hắn cũng mệt đến chết đi sống lại, cơ bắp cứ nứt ra rồi lại tự tái tạo lại khiến cơ thể hắn đau nhức kinh khủng, nhưng dù có như vậy thì ngay cả khi hắn ngủ cũng phải liên tục đề cao cảnh giác để không bị thú dữ trong rừng ăn thịt.
Huyễn có thể cảm nhận bản thân giống như đang điên cuồng khiến cơ thể phải đạt tới giới hạn, rồi lại tiếp tục khiến nó phải tiếp tục vận hành vượt qua cái giới hạn đó, cứ mỗi khi hắn tưởng chừng là mình sẽ không thể tiếp tục nữa, hắn lại liên tục yêu cầu cơ bắp phải tiếp tục vận động.
“Hộc hộc…” Tay chân như đứt gãy rồi lại được yêu lực chữa lành lại, hô hấp như nghẹn lại nhưng rồi lại phải tiếp tục thở dốc, cơ bắp như nứt ra nhưng lại liên tục sinh sôi nảy nở.
“Đó chính là… cảm giác chân thật của ta lúc này.”
Mệt thì có mệt, đau thì cũng có đau nhưng hiệu quả thì cũng vô cùng rõ ràng.
Đối với Huyễn thì 1 năm có lẽ hơi lâu nhưng hắn cũng đã vừa lòng với cường độ của mình, dù gì nếu một nhân loại bình thường mà tu luyện công pháp này thì muốn đạt tới mức độ của hắn chí ít cũng phải mất tới 20 năm, để đạt được tốc độ nhanh gấp 20 lần người khác đó, thì sức mạnh bẩm sinh mạnh mẽ của yêu tộc cũng có công lớn, nhưng càng nhiều hơn là sự thúc ép của chính bản thân hắn.
Nhưng hắn cũng không có vì vậy mà tự hào được bao lâu, bởi hắn vẫn muốn nhanh hơn nữa có thể đạt được sức mạnh, tuy cũng biết là dục tốc thì bất
đạt, quá nhanh hoàn thành xong mọi thứ có khi chỉ khiến hắn khó mà rèn luyện được ý chí thực sự.
Nhưng cảm giác nôn nóng kể từ hôm biết được nguồn gốc của quỷ vẫn không ngừng vây lấy hắn, khiến hắn thôi thúc muốn tăng lên sức mạnh nhanh nhất có thể.
Chiến Tranh, Tử Vong, Dịch Bệnh, Cái Đói, Nỗi Buồn,… những con quỷ ấy cứ liên tục mạnh hơn dù cho không cần phải làm một chút gì, chẳng nề hà việc loài người phải tu luyện cực khổ đến máu chảy đầu rơi, yêu tộc phải chờ đợi thời gian dài đằng đẵng vô vị đến vô tận, chúng lại chỉ cần ngồi đó và nhìn ngắm chúng sinh rơi vào tuyệt vọng.
Chẳng cần động đậy một ngón tay cũng dễ dàng trở thành sinh vật mạnh nhất, đe dọa tồn vong của muôn loài, liệu có công bằng không?
Câu hỏi đó cứ lặp đi lặp lại trong đầu của Huyễn mãi, khiến cho hắn trở nên vô cùng khát vọng đạt được sức mạnh.
Sức mạnh đủ để cân bằng lại cái sự chênh lệch giữa các tộc loài này, sức mạnh đủ để hạ bệ được cái thế ‘độc tôn’ của lũ quỷ hiện nay.
Sau khi đã đạt được cơ thể mạnh mẽ tối đa từ ‘Sơ’, khi chuyển qua ‘Trung’, Huyễn bắt đầu có học cách sử dụng yêu lực sao cho hòa hợp với cơ thể chính mình nhất có thể.
‘Trung’ là chương chỉ về cách sử dụng cơ bắp làm đường dẫn để truyền ra yêu lực, dung các cơ quan của cơ thể uyển chuyển sử dụng yêu lực để có thể kết hợp phát ra sức mạnh tối đa.
Cho nên từ chương này, Huyễn bắt đầu có thể kết hợp học tập nó song song với ‘Đào hoa huyết khống’ và nắm bắt cả 2 môn công pháp này trong cùng thời điểm.
Đào hoa huyết khống phức tạp hóa hơn ‘Luyện thành thánh thể’ rất nhiều, nó được chia ra làm 10 chương khác nhau, đại diện cho các mức độ khác nhau về khả năng thuần thục yêu lực, chia ra làm: Dẫn, Truyền, Chuyển, Phóng, Hóa, Áp, Nhập, Phân, Hiện và Phá.
Với chỉ viên yêu đan thứ nhất thôi thì hắn chỉ có thể phóng ra yêu lực đủ để sử dụng được 2 chương đầu: Dẫn và Truyền,
Nhưng luôn như vậy, những thứ được đặt nằm ở đầu tiên thì càng phải được học kĩ càng nhất, Dẫn là căn nguyên, gốc rễ của toàn bộ 9 chương còn lại, phải hiểu được dẫn, hắn mới có thể học được tới các chương khác.
Mà chương Trung của ‘Luyện thành thánh thể’ chính là sinh ra để hắn có thể dung hợp Dẫn vào trong cơ thể của mình, dung cơ thể để Dẫn ra yêu lực, và dùng yêu lực dẫn ra sức mạnh.
Lúc trước, khi bị con chim mẹ đuổi theo, hắn đã may mắn sử dụng được Dẫn với cơ thể chưa được rèn luyện, nhưng rất rõ rang là nếu như con chim mẹ sống dai them một chút, hắn đã có thể vì cạn sạch yêu lực rồi kiệt sức mà bại trận.
Vậy nên hắn mới phải luyện ra cơ thể có thể chống đỡ việc dẫn truyền yêu lực, vì hắn không giống các con yêu khác có thể sử dụng yêu lực vô tận thông qua cách hấp thụ thông thường.
Yêu lực của hắn hấp thụ chính là sinh mệnh của kẻ khác, thế cho nên nó chính là loại yêu lực trân quý nhất, khó có được nhất.
“Hệ thống, liệu ta có cách nào có được yêu lực mà không phải sử dụng ‘Hấp huyết pháp’ nữa không?”
“Chỉ có một cách thôi, ngài phải trở nên nổi tiếng trong truyện tranh, thưa kí chủ.”