- Tu vi của cô ta dường như còn cao hơn Hàng Thanh Phong rất nhiều.
Lạc Bắc và Thái Thúc đều nghĩ như vậy.
Cùng lúc đó, sau tiếng hừ lạnh, Ảo Băng Vân chợt nở nụ cười quyến rũ:
- Ta nói tên của ta cho các ngươi biết cũng được. Ta là Thiên ảo tiên tử của Côn Luân - Ảo Băng Vân.
Nụ cười của Ảo Băng Vân mặc dù còn cách gần trăm trượng nhưng cũng khiến cho Tử Huyền Cốc cảm thấy thần hồn của bản thân như bị hút ra mà tan chảy trong đôi mắt đó.
- Người Côn Luân còn dùng loại thuật mê hồn này?
Đột nhiên Tử Huyền Cốc nghe thấy âm thanh của Lạc Bắc vang lên. Giật mình một cái, Tử Huyền Cốc phát hiện ra bản thân đã đi về phía trước mấy bước mà toát mồ hôi lạnh.
- Không thể ngờ được tâm trí của ngươi lại vững vàng tới vậy. Có điều hai con kiến nhỏ các ngươi cũng chẳng có gì thú vị. Ta cũng chẳng muốn tốn nước bọt với các ngươi.
Ảo Băng Vân miễn cưỡng liếc nhìn Lạc Bắc, Thái Thúc và Tử Huyền Cốc rồi nhìn về phía Tử Huyền Cốc:
- Cái con kiến nhỏ này làm cho ta thêm khó khăn, ta sẽ giết ngươi trước rồi nói sau.
Dứt lời, Ảo Băng Vân chộp một cái xuống bên dưới, nước biển lập tức lao lên hơn ngàn cột nước, đồng thời hóa thành ngàn mũi tên nước phát ra những tiếng xé gió mà lao về đám người Lạc Bắc.
- Tu vi thật lợi hại. Uy thế của thủy tiễn không thua gì đao gió của Hắc Phong lão tổ.
Lạc Bắc liếc mắt nhìn thấy uy thế thì lập tức nắm Phân Thủy thần quang bạng, đồng thời ném tiếp một tia sáng màu tím.
- Cái gì? Phân Thủy thần quang bạng và Tử Lôi nguyên từ trùy?
Một tiếng nổ vang lên, hơn một ngàn đạo thủy tiễn tới cách đám người Lạc Bắc chừng năm mươi trượng thì một tiếng sấm vang lên. Vô số những tia chớp nổ tung đánh tan một nửa số thủy tiễn. Đồng thời bão táp nổi lên, bầu trời đen kịt giống như trời đất bị đảo lộn. Nhìn thấy thủy tiễn tan tác tới trên Phân Thủy thần quang bạng cũng vớ vụn, Ảo Băng Vân không hề tức giận mà còn cười khanh khách:
- Không thể ngờ được ngươi lại còn có pháp bảo của Hắc Phong lão tổ trong tay. Nói vậy chẳng lẽ Hắc Phong lão tổ đã chết rồi sao?
- Đi! Tu vi của cô ta rất cao, chờ khi ta tu được kiếm cương thì có thể liều mạng.
Lạc Bắc không thèm để ý tới Ảo Băng Vân. Phân Thủy thần quang bạng đưa hắn, cùng với Thái Thúc và Tử Huyền Cốc xuyên vào trong nước biển.
Trong nước biển, áp lực có khắp nơi, càng xuống sâu, áp lực lại càng lớn. Độn thuật bình thường mà bỏ chạy trong nước biển lại càng tốn chân nguyên. Thậm chí tốc độ so với trên đất liền còn chậm hơn nhiều. Vào lúc này, Lạc Bắc định dựa vào Phân Thủy thần quang bạng để trốn tránh sự đuổi giết của Ảo Băng Vân rồi tính toán tiếp.
- Cái phân thủy thần quang bạng này so với tốc độ của thuyền độc mộc còn cao hơn.
Vừa mới xuống nước, nước biển màu lam liền tự động tách ra. Lạc Bắc chỉ cảm thấy nhẹ nhàng chẳng khác gì ở trên bờ.hơn nữa Phân thủy thần quang bạng còn tản ra ánh sáng màu tím, chiếu sáng trong khu vực hơn mười trượng.
- Định chạy?
Một tiếng cười lạnh vang lên. Lạc Bắc đang điều khiển Phân Thủy thần quang bạng chạy trốn dưới nước chợt cảm nhận được nước biển xung quanh chấn động rồi giống như có mấy trăm thùng thuốc súng nổ tung. Một cột nước mãnh mẽ vọt tới khiến cho Lạc Bắc, Thái Thúc và Tử Huyền Cốc đứng không vững. Mà sau khi cột nước đó chạm phải Phân Thủy thần quang bạng liền ngưng kết không tản đi. Lực lượng của nó khiến cho Phân Thủy Thần quang bạng đang chìm xuống vọt thẳng lên không trung.
- Không ổn!
Phân Thủy thần quang bạng lao tới, Thái Thúc liền thấy có mấy cái gì đó to bằng thùng nước cuộn lại. Lần này Thái Thúc liền nhận ra đó chính là mấy cái vòi của con bạch tuộc kia.
So với mấy cái vòi đó, Phân Thủy Thần quang bạng chẳng khác gì một quả nho. Mắt thấy Phân Thủy thần quang bạng sắp bị mấy cái vòi cuốn lấy, Tử Huyền Cốc đột nhiên bắt một cái pháp quyết. Lập tức từ trong không trung xuất hiện một cơn lốc thổi Phân Thủy thần quang bạng sang một bên tránh bị mấy cái vòi đá cuốn lấy.
- Cô ta tinh thông pháp quyết hệ Thủy. Cho dù có pháp bảo này cũng khó chạy trốn. Liều mạng với ngươi.
Cố gắng tránh được một cái vòi xoắn lấy, Lạc Bắc lại một lần nữa khống chết được Phân Thủy thần quang bạng, đồng thời trong lòng hắn bốc lên nhiệt huyết. Dù sao không còn gì e ngại, Phân Thủy thần quang bạng còn chưa rơi xuống đất, Lạc Bắc liền thả Thập nhị đô thiên hữu tướng thần ma ra ngoài.
Tám vị ma thần toàn thân đen xì cao mấy trượng, chân đạp đài sen, toàn thân như đúc bằng sắt, sau đầu có một vầng sáng lung linh tản ra hơi thở từ thời viễn cổ lập tức xuất hiện trước mặt mọi người.
Vào lúc này, Phân Thủy thần quang bạng còn cách đảo mười trượng. Lạc Bắc chưa bao giờ dùng cái pháp bảo này ở trên mặt biển nên sợ tám vị ma thần rơi xuống. Nhưng nhìn qua, hắn hoàn toàn yên tâm. Đài sen của tám vị ma thần tản ra ánh lửa mênh mông, quấn lấy người khiến cho họ có thể đứng trong không gian.
Tám ma thần như đúc bằng sắt vừa mới xuất hiện, ma thần cầm Bạch Cốt xuy đã thổi lên ma âm tử Cửu u.
Tiếng của Bạch Cốt Xuy vừa mới vang lên, trên mặt biển trong phạm vi trăm trượng lập tức vang lên những tiếng quỷ khóc cùng với tiếng sấm khiến cho con bạch thuộc kêu lên.
- Thập nhị đô thiên hữu tướng thần ma? Không ngờ trong tay ngươi lại có cái pháp bảo như vậy.
Từ trong tay Ảo Băng Vân bay ra mười hai hạt châu màu trắng, tạo thành một cái màn nước, ngăn chặn ma âm Cửu U. Sau chút giật mình, nàng lại cất tiếng cười khanh khách:
- Còn thủ đoạn gì nữa thì lấy ra đi.
“ Soạt!”
Cùng lúc này, Tân Thiên Trạm Lô của Thái Thúc cũng lao tới, chạm phải màn nước mông lung mà Ảo Băng Vân tạo ra.
Tân thiên trạm lô của Thái Thúc là một trong những phi kiếm sắc bén nhất thiên hạ, ngay cả tinh kim cũng cắt được. Vậy mà cú va chạm không ngờ còn bị một thứ lực lượng đánh bay.
- Thái Thúc! Muội và Tử Huyền Cốc sư huynh đối phó với con hải quái, để ta đối phó với cô ta.
Lạc Bắc nhìn thấy dường như Ảo Băng Vân phóng ra pháp bảo phòng ngự nổi danh của Côn Luân tên là Thái Ất chân thủy thần châu thì kêu lên.
Lúc này, trên đỉnh đầu Lạc Bắc có pháp bảo lợi hại nhất là Thập nhị đô thiên hữu tướng thần ma. Sau tiếng hét của hắn, tám vị ma thần cùng ra tay khiến cho trong phạm vi mấy trăm dặm lan tràn toàn khói độc giống hệt như La Phù. Vô số mưa đá, mưa tuyết từ trên cao rơi xuống. Từ xa nhìn lại dường như trong phạm vi xung quanh Ảo Băng Vân, không gian bị phá tan mà rơi xuống vô tận thiên hỏa, cương phong, khói độc và mưa đá.
Ngọn lửa từ Đâu Ly Hỏa và hai gã ma thần cầm phủ và tấm thuẫn lao thẳng về phía Ảo Băng Vân.
Cảnh tượng như thế thực sự giống với cảnh tượng thần ma đại chiến thời viễn cổ.
Đây cũng là lần đầu tiên, Tử Huyền Cốc nhìn thấy Lạc Bắc sử dụng pháp bảo mạnh như vậy mà khiếp sợ không nói được tiếng nào.
- Cũng chỉ có một cái pháp bảo này thôi sao?
Nhìn cảnh tượng trước mặt, Ảo Băng Vân chẳng hề kinh hãi. Con bạch tuộc dưới chân hơi chìm xuống. Mười hai hạt châu màu trắng tản ra bên ngoài khiến cho màn nước mông lung bao phủ cả con bạch tuộc vào bên trong chắn toàn bộ thiên hỏa, cương phong, khói độc và mưa đá cùng với Tân Thiên Trạm Lô của Thái Thúc ở bên ngoài. Chỉ có hai ma thần cầm đại phủ và tấm thuẫn là vọt vào bên trong.
Nhưng hai ma thần đó còn chưa tới gần Ảo Băng Vân thì từ dưới nước mấy cái bóng đen quất tới. Hai ma thần gào rống liên tục vung phủ và thuẫn chém cho vòi của con bạch tuộc máu chảy đầm địa. Những tiếng gào liên tục vang lên từ trong cơ thể của con Bạch tuộc nhưng Ảo Băng Vân không nghe thấy. Sau khi dựa vào Thái Ất Chân thủy thần châu vào bạch tuộc ngăn cản Thập nhị đô thiên hữu tướng thần ma thì tươi cười.
- Nếu không còn thủ đoạn nào khác vậy thì thử lại phi kiếm của các ngươi đi.
Bất chợt, một vầng kiếm quang màu vàng từ bên hông nàng vọt ra lao về phía Lạc Bắc và Thái Thúc.
- Đây là kiếm gì?
Khi Kinh Chập của Ảo Băng Vân lao tới, Tân Thiên Trạm Lô của Thái Thúc cũng chui vào trong nước biển. Thái Thúc muốn điều khiển phi kiếm từ dưới nước tấn công. Nhưng không ngờ Thái Ất chân thủy thần châu của Ảo Băng Vân khiến cho bên dưới cũng có màn nước làm cho phi kiếm không thể xuyên qua được. Mắt thấy Ảo Băng Vân phóng ra một vầng kiếm quang màu vàng, Tân Thiên Trạm Lô của Thái Thúc liền từ trong nước biển lao ra định chặn lấy phi kiếm của Ảo Băng Vân. Nhưng còn chưa tới gần, Thái Thúc liền cảm nhận được kiếm khí từ thanh tiểu kiếm tản ra làm cho chân nguyên trên Tân Thiên Trạm Lô dao động. Thấy tình hình không ổn, Thái Thúc không dám đánh bừa. Nhưng phi kiếm của Thái Thúc vừa mới lao đi mấy trượng, Kinh Chập của Ảo Băng Vân liền đuổi theo.
- Phi kiếm của cô ta tại sao có tốc độ nhanh như vậy?
Trong đầu Thái Thúc vừa mới có ý nghĩa đó thì một tiếng nổ vang lên khiến cho nàng có cảm giác như bị điện giật. Đồng thời chân nguyên trên Tân Thiên Trạm Lô bị đánh tan.