- Ly Nghiêu Ly! Nếu nói tới mấy thứ đó thì ở đây còn có người hơn xa ta. - Mộ Hàm Phong mỉm cười nhìn Lạc Bắc và Thái Thúc:
- Chẳng qua ta chỉ lén lút làm bạn với các ngươi, coi các ngươi không phải ngoại tộc. Nhưng có người dám ở trước mặt trăm môn phái, vì hai đứa bé của Yêu tộc dám đứng ra đối đầu với Côn Luân.
- Các ngươi?
Mộ Hàm Phong vừa nói vậy, ánh mắt của đám người Ly Nghiêu Ly liền tập trung về phía Lạc Bắc và Thái Thúc. Nhất là thiếu nữ kia thì nhìn cả hai mà vừa mừng vừa sợ.
Nghe thấy Mộ Hàm Phong nói vậy, Lạc Bắc và Thái Thúc biết không giấu được nữa. Sau khi liếc mắt nhìn nhau, Lạc Bắc liền gật đầu nói:
- Đúng thế! Ta tên Lạc Bắc. Ta và Thái Thúc sư muội cùng với Huyền Vô Kỳ, Lận Hàng sư huynh bị thất lạc, rồi bị Côn Luân chặn giết nên mới tránh né đến đây.
- Ngươi chính là Lạc Bắc?
Đám người Ly Nghiêu Ly mở ro mắt như chuông động, miệng đều há rộng không nói được tiếng nào.
- Có chuyện gì vậy?
Lạc Bắc và Thái Thúc thấy đám người Ly Nghiêu Ly như vậy thì đều bất ngờ.
- Các ngươi không biết hiện giờ mình nổi danh như thế nào đâu. - Mộ Hàm Phong nhìn Lạc Bắc và Thái Thúc cười cười:
- Chúng ta ở Đông Hải xa như vậy mà cũng nghe nói tới các ngươi. Chỉ sợ hiện tại không có ai là không biết các ngươi vì hai đứa bé Yêu tộc mà đối đầu với Côn Luận. Hơn nữa, ai cũng biết, Thiên huyễn tiên tử của Côn Luân dẫn cao thủ mười mấy môn phái chặn giết các ngươi còn để các ngươi chạy thoát. Hiện tại, Thiên Huyễn tiên tử cũng bị các ngươi đánh chết. Bây giờ, danh tiếng của các ngươi có lẽ vang dội hơn bát đại yêu đạo nhiều lắm.
- Danh tiếng của chúng ta vang xa vậy sao?
Lạc Bắc và Thái Thúc liếc mắt nhìn nhau. Thái Thúc không nhịn được lên tiếng hỏi:
- Vậy làm thế nào mà Mộ tông chủ liếc mắt nhận ra chúng ta là ai?
Mộ Hàm Phong nói:
- Trước đây ta có nghe nói phái Bắc Mang cử một nhóm người chặn giết các ngươi nhưng lại bị chết sạch. Ngay cả Khuất Đạo Tử cũng biến mất. Vừa rồi thấy các ngươi dùng Sơn Hà xã tắc chung của Khuất Đạo Tử lại nhìn tướng mạo của các ngươi, ta có thể khẳng định các ngươi chính là Lạc Bắc và Thái Thúc.
- Không thể ngờ lại là các ngươi.
Tới lúc này, Ly Nghiêu Ly cũng xoay hẳn người lại nhìn Lạc Bắc và Thái Thúc:
- Vừa rồi không ngờ ta lại nghĩ các ngươi là những kẻ thâm hiểm nhưng không ngờ hai ngươi lại là những người như vậy. Chỉ với những hành động mà các ngươi làm, sau này nếu có gì cần, tộc Ly Thủ chúng ta sẽ không từ nan.
"Lại là có chết không từ. Ly Nghiêu Ly cứ kính nể người nào lại chết không tiếc thì nếu người khác cứ gặp chuyện nguy hiểm cần giúp đỡ, chắc chắn y sẽ phải chết rất nhiều lần."
Lạc Bắc và Thái Thúc nghe thấy Ly Nghiêu Ly nói vậy thì đều cười thầm. Tuy nhiên sau đó, cả hai đều cảm nhận đám người Ly Nghiêu Ly so với rất nhiều người của chính đạo huyền môn đúng là đáng yêu hơn nhiều.
"Còn hai người kia là?"
Ánh mắt của đám người Ly Nghiêu Ly lại tập trung về Khuất Đạo Tử và Thi Vương đang trùm áo bào đen kín đầu, nhìn chẳng khác nào người hầu tận tâm và trung thành đứng sau Lạc Bắc và Thái Thúc.
Mặc dù khuôn mặt của cả hai bị phủ kín nhưng Khuất Đạo Tử và Thi Vương tản ra hơi thở lạnh lẽo cùng với sự dao động của pháp lực rất mạnh khiến cho người ta khó chịu.
- Nếu ta nhìn không nhầm thì đây là Thi Vương được luyện từ pháp quyết của Bắc Mang? - Mộ Hàm Phong trả lời thay cho Lạc Bắc. Ánh mắt của y tạm thời dừng trên người Khuất Đạo Tử.
- Hơi thở của người này khác với luyện thi bình thường, chẳng lẽ là Thi thần?
- Không phải. - Lạc Bắc lắc đầu:
- Mặc dù chúng ta may mắn có được pháp thuật của phái Bắc Mang nhưng muốn luyện thi cần rất nhiều nguyên liệu và thời gian. Con Thi Vương này là ta có được từ tay một người của phái Bắc Mang, hơn nữa còn thiếu một ít nguyên liệu nên không thể luyện, chỉ sử dụng pháp thuật để phong ấn. Còn đây thì do chúng ta dùng một loại pháp quyết luyện chế thành Thi thần tướng linh.
Lạc Bắc gật đầu. Nhưng đám người Ly Nghiêu Ly hiển nhiên là chưa nghe tới thứ pháp quyết này nên có mấy người giật mình hỏi lại:
- Thứ luyện thi này không ngờ còn có thể sử dụng pháp thuật khi còn sống. Thế này chẳng phải cũng lợi hại như lúc còn sống hay sao?
- Đúng thế. - Mộ Hàm Phong gật đầu nói:
- Thi thần tướng linh không chỉ lợi hại giống khi còn sống mà thân thể còn dẻo dai hơn. Có điều để luyện được Thi thần tướng linh cần phải có Tam Sinh Thạch và Bồ Đề Tử ngàn năm vô cùng hiếm. Không thể ngờ được các ngươi lại may mắn có thể luyện ra được một con Thi thần tướng linh như vậy.
- Nếu vậy chẳng phải là người lợi hại khi bị luyện chế thành Thi Thần tướng linh lại càng mạnh hơn sao? - Ly Nghiêu Ly không nhịn được quay sang hỏi Lạc Bắc:
- Vậy con Thi thần tướng linh này được luyện ra từ xác chết của ai?
- Là của Khuất Đạo Tử, chưởng giáo phái Bắc Mang.
- Cái gì?
Ngoại trừ Thái Thúc ra, tất cả mọi người đều hít một hơi mà ớn lạnh.
Bát đại yêu đạo, bất cứ người nào cũng là nhân vật có tu vi tuyệt đỉnh. Mặc dù đám người Mộ Hàm Phong có thể từ pháp lực dao động mà cảm thấy Thi thần tướng linh Khuất Đạo Tử có lai lịch nhưng vẫn không thể ngờ được nó lại được tạo ra từ một trong số Bát đại yêu đạo.
Lần này, ánh mắt của đám người Ly Nghiêu Ly nhìn Lạc Bắc ngoại trừ sự tôn kính ra còn có chút kính sợ.
- Chẳng trách mà sau khi phái Bắc Mang chặn giết các ngươi, Khuất Đạo Tử sống chết không rõ. Không ngờ bị các ngươi luyện thành Thi thần tướng linh.
Ngay cả người có kiến thức rộng như Mộ Hàm Phong cũng phải mất một lúc mới có thể nói được câu đó.
- Không thể ngờ ngươi giết cả nhân vật cỡ Bát đại yêu đạo, lại còn luyện thành Thi thần tướng linh. - Ly Nghiêu Ly vô cùng sùng bái:
- May mắn là Mộ tông chủ tới đúng lúc, nếu không chúng ta ra tay với các ngươi thì thật sự là không biết sẽ như thế nào.
- Cái đó chưa chắc.
Dưới ánh mắt của đám người Ly Nghiêu Ly, Lạc Bắc và Thái Thúc đều hết sức ngượng ngùng.
Nếu không nhờ Yến Kinh Tà thì kẻ chết không phải là Khuất Đạo Tử mà là bọn họ.
Hơn nữa, Lạc Bắc và Thái Thúc cũng đều cảm nhận được pháp lực dao động rất mạnh trên người Ly Nghiêu Ly. Hiển nhiên là uy danh của Long tộc không phải là trò đùa. Hơn nữa, ở sâu trong nước, Lạc Bắc và Thái Thúc không có pháp bảo chạy trốn, mà địch lại số đông thì đúng là rất khó.
- Phái Bắc Mang đã sớm thành tay sai của Côn Luân, lại mượn danh của Côn Luân hoành hành. Bây giờ chúng bị diệt trong tay các ngươi, đúng là thoải mái. - Ly Nghiêu Ly xoa xoa tay:
- Tu vi của Khuất Đạo Tử cao như vậy, Thi thần tướng linh chẳng phải là lợi hại hơn Thi thần hay sao?
- Luyện chế Thi thần có phần khó khăn. Có điều nếu luyện chế thành công thì uy lực của nó có khả năng còn hơn cả Thi thần tướng linh. - Mộ Hàm Phong nói:
- Thi thần tốn rất nhiều Kim thiết ngọc thạch, lại phải dung hợp với khí Huyền Âm Sát để luyện chế mới ngưng tụ thành Thi thần đại đan. Móng tay của nó được gọi là Huyền Âm A đồ nhận, tóc trên đầu gọi là Huyền Sát ngân ti. Mỗi thứ có uy lực tương đương với pháp bảo cấp địa tiên. Ngay cả ánh mắt, hơi thở
- Thi thần lợi hại đến vậy sao? - Ly Nghiêu Ly tưởng như muốn ngất. Pháp bảo cấp Địa tiên, cả tộc Ly thủ cộng lại trong bao nhiêu năm qua cũng chỉ được thấy mấy thứ.
- Nhưng hình như Sơn Hà xã tắc chung mà Lạc Bắc vừa mới dùng cũng có pháp lực dao động rất mạnh. Có lẽ là pháp bảo cấp Địa tiên.
Nghĩ như vậy, Ly Nghiêu Ly đối với Lạc Bắc lại càng thêm sùng bái:
- Ngay cả Khuất Đạo Tử cầm dạng pháp bảo này giết đến chết, vừa rồi may mắn không có động thủ, nếu không đã bị thảm hại.
" Luyện đến Thi Vương có phi thiên đội địa thần thông, ngay cả pháp bảo cũng khó có thể đánh lại được" Mộ Hàm Phong nhìn Lạc Bắc, " Ngươi vừa mới nói Thi Vương thiếu chút tài liệu không thể tế luyện, không biết là thiếu tài liệu nào? Hiên Hồ Tông tích lũy nhiều tài liệu không biết là có thể dùng được không".
"Nga?"
Lạc Bắc trong lòng nghĩ gợi, " Muốn luyện Thi Vương, cần Thất sắc đăng tâm thảo, hoàn hồn hoa, huyết Tủy Thạch, vân đàm tinh kim, thủy ngân, thiếc, lân trắng".
" Chì, thủy ngân, thiếc, lân trắng đều có, trên thuyền chúng ta có nhiều vân đàm tinh kim, Thất sắc đăng tâm thảo, hoàn hồn hoa." Mộ Hàm Phong nhìn Lạc Bắc nói: " Chỉ có điều huyết Tủy Thạch kiếm rất khó, ta cũng chỉ nghe qua tên chưa từng thấy."
- Vốn Huyết Tủy Thạch này chúng ta có.
Ly Nghiêu Ly ở phía sau sắc mặt khó chịu, trong mắt không dấu kín được sát khí, bỗng nhiên đâm vào một câu,
" Vốn Huyết Tủy Thạch chúng ta có." Những lời này mặc dù không chút minh bạch, vẻ mặt của Lạc Bắc và đám người nhìn Lý Nghiêu Ly sửng sốt".
Hồng bảo thạch ngưng tụ mà thành. Từ ngàn năm nay tất cả Long tộc đều ham mê thu thập các màu bảo thạch, ly thủ tộc cũng không ngoại lệ, ly thủ tộc nhật định cũng dấu không ít bảo thạch, kia Huyết Tủy Thạch cũng ở trong đó.
Nhưng là Ly thủ tộc bị Thương lãng cung tập kích, nên tộc nhân đều bị bắt đi phân nửa, thu chủ giấu gì ở nơi đó khẳng định là cũng Thương lãng cung quấn đi.
" Thương lãng cung rốt cuộc là dạng môn phái gì?" Thái Thúc không nhẫn nhịn được nhìn Mộ hàm phong hỏi.
" Thương lãng cung nguyên vốn chỉ là một tiểu phái vô danh, nhưng từ mấy chục năm trước không biết gặp gỡ được cái gì, gặp được công chủ pháp gì lợi hại, số lượng người tu vi đột nhiên tăng mạnh, mười mấy năm trước ẩn danh nay xưng bá Đông Hải, nay mười năm lại thu hút không ít tán tu, uy thế ngày càng mạnh hơn nữa, hoàng hành ngang ngược, làm cho không ít tông phái phải trốn tránh không dám phân tranh, hai năm nay lại gặp việc diệt trừ yêu tộc ngụy trang đánh cướp, chí ít cũng đến bốn, năm yêu tộc cũng bị bọn họ tiêu diệt. " Hàm Phong nói, " xem bọn họ hành sư có chút giống như Côn Luân mấy năm gần đây."
" Người khác sợ bọn họ, chúng ta không sợ."
Ly Nghiêu Ly nói một cách căm giận, ánh mắt vô tình nhìn về phía Lạc Bắc.
Lời nói này thật khí khái, những nếu quả thật đánh thắng được Thương lãng cung, thì đã sớm tiêu diệt được Thương lãng cung chứ không cần phải ở biển sâu trung đông trốn tây chủ ẩn lấu này.
Lạc Bắc và Thái Thái Thúc nay cả Khuất đạo tử giết được giết, hiện tại Khuất đạo tử luyện thành thi thần tướng linh, nếu có bọn họ xuất thủ tương trợ, đối phó Thương lãng cung thì tỷ lệ thành công tăng rất nhiều. Ly Nghiêu ly rất muốn mời Lạc bắc và Thái Thúc cùng thực hiện việc đối phó Thương lãng cung, " Các ngơi cùng giúp chúng ta đối phó thương lãng cung, giải cứu tộc nhân, chúng ta sẽ tặng Huyết tủy thạch cho ngươi.
Nhưng với tính tình của Ly Nghiêu Ly, hiện tại nếu có Huyết Tủy thạch thì cho dù Lạc Bắc không vì họ làm chuyện gì, y cũng sẽ tặng nó cho Lạc Bắc. Hơn nữa, hiện tại Huyết Tủy thạch ở trong tay Thương Lãng cung, không biết chúng đã mang nó sử dụng với bảo vật khác hay chưa. Huống chi, Lạc Bắc và Thái Thúc bị huyền môn đuổi giết, nếu hành tung bị lộ còn gặp rắc rối to. Vì vậy mà Ly Nghiêu Ly cũng không thể nào nói ra những lời đó.
- Ngươi muốn nhờ chúng ta giúp hay sao? Ly Nghiêu Ly! Ngươi yên tâm. Gặp chuyện thế này, chúng ta sẽ không đứng nhìn.
Nhưng câu nói tiếp theo của Thái Thúc khiến cho Ly Nghiêu Ly suýt trào nước mắt.
- Ly Nghiêu Ly ta không thông lễ nghĩa nhưng cũng không muốn nói khách sáo. Với ân đức của các ngươi hôm nay dành cho chúng ta, tộc Ly Thủ chúng ta sẽ không quên. Ngày khác nếu cần, chúng ta chắc chắn sẽ không từ chối.
"Phù!' suýt chút nữa thì Lạc Bắc và Thái Thúc không nhịn được mà bật cười.
- Có chuyện gì vậy? - Ly Nghiêu Ly đang rưng rưng lệ, nói một cách dõng dạc nhìn thấy Lạc Bắc và Thái Thúc phì cười thì gãi đầu, há mồm.
- Được rồi! Trời sinh ta không biết nói suông. Dù sao thì cũng không nói khách sáo. Mộ tông chủ, Lạc Bắc! Các người giúp ta như vậy, cho dù có cứu được tộc nhân của ta ra hay không thì sau này ta cũng giao mạng cho các người.
- Lại là mạng!
Lạc Bắc không nhịn được cười cười nhưng sau đó, hắn quay sang hỏi Mộ Hàm Phong:
- Mộ tông chủ! Hơi thở lạnh lẽo trong người của ngài là thế nào? Mà thể trạng Tam Thần long thể các người nói là cái gì?
- Ta luyện đan lâu ngày bị dược lực công kích, bỗng nhiên sinh ra hiện tượng này. Ta bảo vệ tâm mạch, kéo dài cho tới hôm nay, cuối cùng cũng nghĩ ra được phương thuốc hút số dược lực đó ra khỏi cơ thể. Nhưng khi trừ dược lực băng hàn lại sợ thân thể giống như một vùng đất lạnh bị tan vỡ vì vậy cần phải có dược lực của Tử Ngọc hỏa thảo giúp đỡ, tránh cho thân thể bị nát. - Mộ Hàm Phong giải thích:
- Còn về chuyện Tam Thần Long thể đó là cách nói của tộc Ly Thủ bọn họ. Bởi vì trời sinh tộc Ly Thủ đã có sự kết nối với Thủy Nguyên, nguyên khí Lôi Cương, am hiểu pháp quyết Lôi, thủy. Nhưng một số ít người trong tộc Ly Thủ của họ ngoại trừ Thủy, Lôi ra còn có sự liên kết với Hỏa nguyên, thích hợp tu luyện pháp quyết hệ Hỏa. Đó chính là Tam thần long thể.
- Đúng vậy! - Ly Nghiêu Ly nói:
- Nhưng tộc Ly Thủ của chúng ta vốn ít người, số người có được thiên phú Tam Thần Long thể lại càng ít. Trong mấy trăm năm qua, cả tộc ta vẫn chưa có người nào xuất hiện. Tộc chúng ta có một thứ pháp quyết lợi hại, chỉ người có thể trạng như vậy mới có thể tu luyện. Nếu không, người nào cũng tu luyện được thứ pháp quyết đó thì Thương Lãng cung làm sao dám làm càn?
"Ly Thủ tộc của Ly Nghiêu Ly từ nhỏ có thiên phú độc đáo, hơn nữa trời sinh có thể hóa thành hình người. Nhưng kinh mạch trong thân thể của họ so với chúng ta và Yêu tộc phá toái Kim Đan biến thành hình người có sự khác biệt. Pháp quyết tu luyện cũng đành phải đi theo một con đường riêng cho nên có rất nhiều hạn chế. Vì vậy mà so với yêu tộc bình thường và những người phàm trần ở trên cao nhưng lại không bằng được những môn phái có pháp quyết lợi hại."
Lạc Bắc nghĩ như vậy rồi không nhịn được quay sang hỏi Mộ Hàm Phong:
- Mộ tông chủ! Hiện tại ta không thể điều khiển con Thi vương này. Ta và sư muội Thái Thúc mặc dù giết được Khuất Đạo Tử nhưng cũng là do may mắn. Tu vi của ta nhiều lắm chỉ bằng tám phần của Khuất Đạo Tử, hơn nữa cũng không biết nhiều pháp thuật. Sư muội Thái Thúc của ta cũng chỉ tới cảnh giới Ngự kiếm. Ngài cảm thấy với thực lực của chúng ta đối đầu với Thương Lãng cung thì có mấy phần thắng?
- Cung chủ Thao Sanh Nguyên của Thương Lãng cung mặc dù không nổi danh như Khuất Đạo Tử nhưng tu vi cũng không hề kém. Hơn nữa trong trăm năm gần đây, tán tu gia nhập vào Thương Lãng cung rất nhiều. Tu vi của Xích Vân lão đạo cũng rất cao. Cho dù Hiên Hồ tông của chúng ta ra tay cũng không có phần thắng. - Mộ Hàm Phong trầm ngâm một lúc rồi quay đầu hỏi Ly Nghiêu Ly:
- Trong các ngươi nếu hai người có được thứ pháp quyết lợi hại đó thì so với Đinh Ngao và Xích Vân lão đạo thế nào?
- Tam ần long vương quyết của tộc Ly Thủ chúng ta mặc dù có uy lực mạnh nhưng cũng không thể nào trong thời gian ngắn đạt tới chỗ cao thâm. - Sắc mặt Ly Nghiêu Ly tối sầm:
- Hơn nữa, những người kia có rất nhiều pháp bảo, chỉ sợ khó có thể dùng sức.
- Nếu vậy thì việc này cũng không thể vội vàng. - Lạc Bắc lên tiếng:
- Hiện tại, việc cần thiết nhất là luyện được Tam thần long thể, loại bỏ dược lực băng hàn trong cơ thể của Mộ tông chủ rồi tính toán tiếp.
Dưới sự kiên quyết của Ly Nghiêu Ly, Mộ Hàm Phong sử dụng Tử Ngọc Hỏa thảo làm phụ, loại trừ dược lực lạnh trên người. Tử Ngọc Hỏa thảo hấp thu Thái dương chân hỏa và linh khí của trời đất sẽ chuyển hóa thành thiên tài địa bảo có dược lực hỏa nguyên ôn hòa. Nếu người tu luyện pháp quyết Hỏa nguyên có được nó thì chỉ sợ có thể đột phá được một tầng cảnh giới. Còn người tu đạo bình thường mà có được thứ linh dược này thì chỉ cần không xung khắc với Hỏa nguyên, sau khi nuốt xong có thể tăng được rất nhiều tu vi. Nhưng dược lực âm lãnh trong cơ thể Mộ Hàm Phong tích tụ đã lâu, dưới sự giúp đỡ của Tử Ngọc Hỏa thảo cuối cùng cũng xua đuổi được nhưng tu vi giảm mạnh giống như sau cơn bệnh nặng. Nhưng Mộ Hàm Phong cũng lập tức bắt tay vào giúp Ly Nghiêu Ly và một gã thanh niên khác của tộc Ly Thủ có được Tam Thần Long thể. Chiếc thuyền lớn của Hiên Hồ tông cũng không nổi lên mặt nước. Hơn mười ngày qua nó lặng lẽ di chuyển dưới làn nước sâu. Lạc Bắc và Thái Thúc cảm nhận sự thần kỳ của cái thuyền. Qua hỏi han, cả hai mới biết nó tên là Xiêm La. Trên thân của nó có pháp bảo khắc trận pháp Quý thủy, có thể di chuyển trong làn nước sâu một tháng mà không cần phải nổi lên. Hơn nữa, nó còn có thể phát hiện và ẩn nấp hơi thở nên hết sức an toàn. Mà Hiên Hồ tông không có tông môn cố định nên thường ngày cũng đều ẩn nấp trên con thuyền này.
- Mộ tông chủ có gan kết giao với Yêu tộc. Mặc dù quan điểm của y cũng giống ta, nhưng chắc chắn là có quan hệ với con thuyền này.
Trải qua hơn mười ngày, Lạc Bắc biết được biển sâu rộng lớn thế nào. Với kích thước của con thuyền Xiêm La vậy mà ở trong hải vực cũng chẳng khác gì một con các nhỏ.